Võ Động Thiên Hà
Chương 66 : Ám cách
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Tiến vào tàng kinh lâu, ánh sáng có chút ảm đạm.
Đi qua cửa, hai bên trái phải là hai con đường nhỏ hình tròn theo hai hướng khác nhau, đi tới một loạt phòng nhỏ bên cạnh, trước mỗi một gian phòng nhỏ đều có một tấm biển có đánh số thứ tự.
Vân Thiên Hà đi dọc theo lối đi nhỏ bên trái tiến vào sâu hơn, những gian phòng nhỏ có đánh số đều bị khóa lại, tới tận đầu cùng, nơi này có một gian phòng đơn độc tách biệt hẳn so với những gian phòng khác, mà lúc này cửa gian phòng này được mở ra.
Tàng kinh lâu có hai tầng, Vân Thiên Hà chú ý tới cách chỗ hắn đang đứng không xa có cầu thang lên tầng trên, vì vậy liền đi vào trong gian phòng nhỏ có cửa mở kia.
Vừa vào trong phòng, Vân Thiên Hà đột nhiên cảm giác được có một cỗ khí cơ vững vàng tập trung vào hắn, loại khí cơ này làm cho hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm, không khỏi lông tơ toàn thân liền dựng thẳng lên, ở đây cư nhiên có một vị cao thủ tọa trấn.
Trong gian phòng này ánh sáng rất nhạt, trong phòng cũng không có cầu thang, có ba chiếc cửa đá song song với nhau, một thanh âm băng lãnh từ phía sau một chiếc cửa đá truyền tới:
- Tiểu tử, tiến vào cánh cửa chính giữa!
Nghe được thanh âm này, phảng phất như đến từ hư ảo, Vân Thiên Hà cư nhiên không nhận ra xuất xứ của thanh âm này, mà đây tuyệt đối không phải là thanh âm của An bá, không khỏi âm thầm kinh ngạc.
Chỉ thấy cửa đá chính giữa kẹt một tiếng, có thanh âm cơ quan vận chuyển phát ra, liền sau đó cánh cửa đá mở ra.
Bên trong cánh cửa tối om, Vân Thiên Hà tiến vào trong, cánh cửa đá bên ngoài liền đóng chặt lại, khiến cho hắn bị rơi vào trong bóng đêm bao phủ, chỉ cảm thấy dưới chân lay động, gian thạch thất này tựa hồ như đang chuyển động, Vân Thiên Hà có cảm giác như đang đi thang máy.
Sau khoảng thời gian một chén trà nhỏ, chợt nghe thấy thạch thất đột nhiên ca một tiếng đồng thời thạch thất rung động kịch liệt, sau đó chậm rãi chìm xuống bên đưới, chỉ sau mười mấy lần hô hấp, phảng phất giống như thiên cân trụy, thân thể Vân Thiên Hà không có lý do run lên.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong bóng tối, làm cho người bên trong không thể nhận ra được kết cấu bên trong tàng kinh lâu, khi cửa đá một lần nữa mở ra, ánh sáng lập tức chiếu vào, làm cho trước mắt nhất thời sáng ngời.
Ở đây giống như một tòa cung điện ngầm, bên trong đều là cương thạch cứng rắn tựa như kim cương kiến tạo thành, ánh sáng là từ bên ngoài chiếu vào trong, khiến cho gian thạch thất không bị ẩm thấp tối tăm, cũng không quá khô ráo.
- Vậy đây là cái gì?
Vân Thiên Hà chỉ vào khối vuông bao bọc bởi vải dầu nói.
Nghe nói như thế, Đồ Thiên Thanh cũng trở nên hiếu kỳ, buông thư tịch ra rồi chạy tới, quả nhiên thấy bên dưới phiến đá có giấu cái gì đó, ngạc nhiên nói:
- Ở đây thế nào giấu thứ này?
Suy nghĩ một chút, Đồ Thiên Thanh nói.
- Ta cũng không biết là cái gì, mở ra xem!
Vân Thiên Hà chỉ chờ những lời này, vì vậy liền lấy bao vải dầu từ bên dưới phiến đá cẩn để trên mặt đất, sau khi mở ra tầng vải dầu bên ngoài cùng, chỉ thấy bên trong chính là một chiếc hộp gỗ, trên hộp gỗ có điêu khắc những đồ án và họa tiết tinh mỹ cổ xưa mười phần, thoạt nhìn không giống như vật bình thường, phòng chửng niên đại đã rất xa xưa rồi.
Không vội vã mở chiếc hộp gõ ra, Vân Thiên Hà đầu tiên là tỉ mỉ quan sát xung quanh, xác định an toàn, lúc này mới chậm rãi mở móc khóa ra…
Thứ đầu tiên đập vào mắt là hai chiếc bình sứ và một chiếc bình thủy tinh màu lam, nhất là bình thủy tinh màu lam kia, dưới tia sáng làm nổi bật, lóa mắt bức người, Vân Thiên Hà hơi nhắm mắt lại một chút, hồi lâu mới thích ứng được quang mang lóa mắt kia.
Bình thủy tinh màu lam này có hình dạng hồ lô, vẻ ngoài tinh mỹ xa hoa mười phần, mặt ngoài khắc mấy đầu xích trảo thiên long, trông rất sống động, chỉ là chiếc bình này thoạt nhìn giá trị không nhỏ, không biết bên trong chứa đựng linh đan diệu dược gì!
Vân Thiên Hà không mở chiếc bình thủy tinh này ra, chỉ thấy trong chiếc hộp gỗ còn có một tầng bên dưới, lấy hai bình sứ đặt sang một bên, lại lật một tầng lụa mỏng như cánh ve bên dưới ra, chỉ thấy tầng bên dưới có đặt một quyển thư tịch do da thú chế tạo thành, chỉ là không biết đây là loại da thú này, thoạt nhìn có vẻ rất cổ xưa.
Vô cùng hiếu kỳ, Vân Thiên Hà cẩn thận lấy quyển thư tịch ra, sau khi mở tầng da bên ngoài hơi cổ quái, chỉ thấy trang đầu tiên đã chuyển sang màu vàng có viết mấy chữ phong cách cổ xưa, nét bút cứng cáp: "Quán Phách Thăng Long Quyết"!