Võ Động Thiên Hà

Chương 95 : Dạ tín

Ngày đăng: 21:34 20/04/20




Buổi chiều, Vân Thiên Hà cùng với Vân Nương và lão thái thái ăn cơm xong, lão thái thái có chút mệt mỏi, liền sớm đi nghỉ ngơi.



Vân Thiên Hà và mẫu thân Vân Nương nói chuyện một hồi, nha hoàn Xuân Hương đột nhiên tiến lên bẩm báo, nói quản sự có chuyện muốn gặp hắn, Vân Thiên Hà nhanh chóng chào Vân Nương rồi mang theo Xuân Hương trở về Linh Thiên Các.



Khi trở lại Linh Thiên Các, Vân Thiên Hà đi tới phòng khách, chỉ thấy Sử Trường Đức và quản gia Tín bá đang chờ bên trong.



- Chào Tín bá!



Vân Thiên Hà hướng về phía vị quản gia này thăm hỏi một câu, liền ngồi xuống, nói:



- Tín bá, chuyện ta cần nhờ giúp, đã có kết quả hay chưa?



Tín bá nói:



- Mười hai người mà ngươi muốn an bài, ta đã thông qua quan hệ với một ít bộ hạ cũ của lão gia, ngoại trừ những bộ phận quan trọng, còn lại đều đã an bài thỏa đáng tại hầu hết rìa ngoài các bộ phận trong Kinh Thành!



- Đa tạ Tín bá!



Vân Thiên Hà vừa nghe nhanh như vậy đã an bài xong rồi, trong lòng rất vui mừng, chí ít bước đầu tiên trong kế hoạch Viêm Hoàng của hắn đã thuận lợi hoàn thành.



- Còn lúc mới đến kinh ta nhờ ngươi tìm người mua mấy loại dược liệu đó, hiện tại đã mua được bao nhiêu rồi?



Tín bá cổ quái nhìn hắn một cái nói:



- Những loại thảo dược này tại các cửa hiệu kinh thành đều chỉ có tương đối ít ỏi, bất quá ta đã chia ra làm nhiều lần thu mua gần hết, chắc hẳn hiện tại số lượng lưu thông trong giới buôn bán thuốc Kinh Thành đã giảm đến mức hầu như không còn, bất quá Giang thị gần đây cũng thu mua loại dược liệu này với số lượng lớn, thiếu gia ngươi sẽ không phải là?



Vân Thiên Hà gật đầu cười nói:



- Những dược liệu này tự nhiên có tác dụng khác, Tín bá không cần quan tâm tới vấn đề này!
- An bá, người hãy an dưỡng thân thể cho thật tốt, không được tiếp lục làm lụng vất vả nữa!



Thấy trạng thái thân ảnh An bá không được tốt lắm, thần sắc Đồ Nguyên Tán thân thiết nói.



An bá liền đáp lại:



- Không nghĩ tới Lâm Cận Hiện trong ba mươi năm qua, cảnh giới lại có đề thăng, tuy rằng chúng ta chiến đấu lưỡng bại câu thương, thế nhưng có thể giải được ân toán ba mươi năm trước, điểm thương tổn nho nhỏ này không coi là cái gì!



Đồ Nguyên Tán nhìn thấy bàn tay An bá có cầm một ống trúc, liền hỏi:



- An bá, người đây là?



- A, đây là hài tử Thiên Hà dùng đầu chim ưng nó huấn luyện đưa thư tới, hẳn là gửi cho lão gia, mời lão gia xem qua!



Nói xong, An bá cầm ống trúc đưa vào tay Đồ Nguyên Tán.



Đồ Nguyên Tán tiếp nhận ống trúc, cũng cười cười nói:



- Hài tử này, chung quy có chút khác hẳn so với người bình thường, nghĩ không ra còn có thể dùng chim ưng để truyền tin, hiệu suất quả thực nhanh hơn tới mấy chục lần!



Nói xong, Đồ Nguyên Tán liền mở ống trúc, chỉ thấy bên trong có một tờ giấy gấp nhỏ, hắn lấy tờ giấy cuốn tròn nho nhỏ, chậm rãi mở ra nhìn qua một lượt.



Chỉ là khi nhìn thấy nội dung trong lá thư này, sắc mặt Đồ Nguyên Tán lúc này vừa mừng vừa sợ, bàn tay già nua cầm thư, cư nhiên có chút run rẩy không yên.



Mà hắn cũng không tiếp tục đoạn nội dung bên dưới, trực tiếp hét lớn một tiếng nói:



- Dương quản gia, lập tức gọi Chính Long và Chính Thanh tới gặp ta, nói hai đứa nó trong thời gian một nén hương phải chạy tới, nhanh đi!