Võ Động Thiên Hà

Chương 97 : Huynh đệ Lạc gia

Ngày đăng: 21:34 20/04/20




Sáng sớm, khi tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống, đại địa một mảnh vàng óng ả.



Trong sân luyện công Bắc Hầu Phủ, Vân Thiên Hà mồ hôi như mưa, trong lúc quyền đến cước đi, ẩn chứa từng đạt kình phong cuồn cuộn phảng phất giống như lửa mạnh phừng phừng bốc cháy, mang theo lực xuyên thấu cực mạnh và tính phá hư.



Mặc dù tới Kinh Thành, thế nhưng kế hoạch tu luyện mà Vân Thiên Hà tự đặt ra cho chính mình vẫn chưa từng đình chỉ qua, ngay tối hôm qua, lúc hắn ngồi tĩnh tọa tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh, đã cảm nhận được cỗ tinh khí dày đặc trong cơ thể của chính mình tại từng huyệt khiếu đã đạt tới một loại trạng thái bão hòa rồi.



Cũng là thời điểm hắn tiến hành tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh tới lúc then chốt, chuẩn bị một lần nữa trùng khiếu điểm tinh.



Bất quá Vân Thiên Hà cũng không quá nóng vội thực hiện, lần trùng khiếu điểm tinh này, nhất định tiêu tốn thời gian và tinh lực không nhỏ, vì vậy hắn dự định trong mấy ngày tới xử lý toàn bộ những chuyện quan trọng trước, dưới tình huống không còn quấy rối gì nữa mới có thể chuyên tâm bế quan tu luyện thực hiện trùng khiếu điểm tinh.



Sau khi luyện trong một hồi, hai nha hoàn Hạ Hương và Thu Hương mang khăn lau và thau nước tới, Vân Thiên Hà nhanh chóng rửa mặt, Đông Hương từ bên ngoài chạy tới, bất quá thoạt nhìn bộ dáng của nàng, hình như muốn ngã sấp xuống rồi.



- Đông Hương, có chuyện gì mà vội vàng như vậy?



Lúc này Sử Trường Đức cũng dừng luyện võ lại, hắn thấy Đông Hương bối tối chạy vội, không khỏi tầm hỏi.



Đông Hương chạy tới trước mặt Vân Thiên Hà, chỉ thấy trong tay này lộ ra một bái thiếp, sau đó nói:



- Thiếu gia, vừa rồi quản gia giao cho ta bái thiếp này bảo lập tức mang tới cho người, là Đỗ thiếu gia của phủ thừa tướng muốn tới bái phòng!



Vân Thiên Hà tiếp nhận bái thiếp, nhìn qua vài lần, sau đó để qua một bên, cười lạnh nói:



- Muốn từ trong tay ta đòi lại Ẩm Tinh Kiếm kia, dù sao cũng phải trả một cái giá mới được, A Lai, ngươi đi an bài một chút, nếu như tiểu tử đó tới, ngươi cứ nói ra không có ở nhà, đi tới Lạc phủ chơi rồi, trước tiên để hắn chờ đợi một canh giờ rồi nói!



- Dạ, thiếu gia, ta lập tức đi an bài!



Sử Trường Đức đáp lại, nhanh chóng mặc lại y phục, dẫn theo Đông Hương và Thu Hương ra khỏi sân luyện công chuẩn bị.



- Hạ Hương!



Sử Trương Đức đi rồi, Vân Thiên Hà gọi.



- Vâng, thiếu gia!




Lạc Như Đồ đối với vị tiểu muội muội bướng bỉnh này thực sự không còn cách nào nữa rồi, liền đầu hàng nói:



- Được rồi, bất quá dù sao cũng phải để ta đi nghênh tiếp bằng hữu đã, không thể để người ta chờ được, sẽ thất lễ, mau tránh ra nào!



- Hừ, như vậy còn được!



Âm mưu nhỏ của Lạc Như Sương thực hiện được, vẻ mặt đắc ý cười cười, Lạc Như Đồ liền nhanh như chóp vọt ra khỏi cửa.



Cửa sau Lạc Phủ, Vân Thiên Hà vừa mới đi tới cửa, đã sớm có một vị quản gia đứng chờ đợi, nhìn thấy hắn đến liền nở nụ cười nói:



- Đồ thiếu gia mới tới Kinh Thành không bao lâu liền bái phỏng, có chỗ nào thất lễ, còn xin thứ lỗi!



- Nào có, quản gia khách khí rồi! Vân Thiên Hà khách khí đáp lời.



Lúc này, chỉ thấy Lạc Như Đồ chạy tới, bộ dáng thở hồng hộc, Vân Thiên Hà nói:



- Đồ huynh, chuyện gì mà lại vội vàng như vậy?



- A, Thiên Hà huynh, thực sự xin lỗi, không thể nghênh tiếp đúng lúc, thất lễ rồi! Lạc Như Đồ hơi áy náy. lập tức khom người hành lễ nói.



Khóe mắt Vân Thiên Hà nhìn vào trong phủ, phát hiện có một nữ hài lén lút chạy theo sau Lạc Như Đồ, liền cười cười nói:



- Như Đồ huynh không cần quá để ý, lần đầu tiên tới bái phỏng, cũng không biết nên mang lễ vật gì tới đây, bình rượu này, là ta tự mình điều chế ra, nguyên bản định mang tới tặng Lạc lão gia tử nếm thử, bất quá lúc này người đã vào triều rồi, vậy thì do quản gia thay chuyển tặng cho Lạc lão gia tử vậy, nếu có chỗ đường đột, còn xin thứ lỗi!



Nói xong, Vân Thiên Hà hơi phất tay, Đồ Thất liền mang vò rượu vẫn ôm trong lòng giao cho quản gia Lạc Phủ.



Lạc Như Đồ nhìn thấy bình rượu kia, con mắt nhất thời tỏa sáng, đôi mắt trông mong không rời nhìn vào bình rượu đến tay quản gia, thầm nuốt nước bọt.



- Đồ thiếu gia có lòng rồi, mời!



Quản gia tiếp nhận vò rượu, nhìn liếc mắt Lạc Như Đồ, cười cười, liền làm thế mời, Lạc Như Đồ dẫn đường, mấy người tiến vào Lạc Phủ.