Võ Đường Phong Lưu (Dịch)

Chương 15 : Võ Huyên Nhi

Ngày đăng: 01:48 27/06/20

Võ Huyên Nhi gần đây thực sự cảm thấy rất phiền, trượng phu Trương Uy của nàng đột nhiên khó hiểu biến thành ngớ ngẩn, mà lại làm cho người tuyệt vọng chính là Trương Uy từ lúc này đã không thể thực hiện hành động bình thường , đả kích khổng lồ như vậy khiến Võ Huyên Nhi kém chút nữa trực tiếp sụp đổ, cuối cùng nếu không phải cố kỵ mình còn có tiểu nữ nhi đáng yêu xinh đẹp, Võ Huyên Nhi cũng đã nghĩ quẩn rồi.
Phải biết nàng hôm nay cũng mới chỉ có ba mươi mà thôi, cái tuổi ba mươi chính là thời điểm nữ nhân phong nhã hào hoa nhất, nhưng mà nàng phải trải qua sinh hoạt tịch mịch như quả phụ, điều này đối với sinh lý cần lấp đầy của Võ Huyên Nhi mà nói không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn.
Võ Huyên Nhi cũng nghĩ qua tìm một tình nhân ở bên ngoài giải quyết loại nhu cầu sinh lý này, chẳng qua tìm người thì có chỗ hoặc là ham sắc đẹp của nàng, hoặc là chính là muốn trèo lên Vũ gia nàng một cành cây cao như thế này, đối với bản thân nàng lại không có một người nào, không có một ma nào thật tâm cả.
Võ Huyên Nhi mười phần chán ghét loại quan hệ trao đổi này, nàng cảm thấy nên triệt triệt để để đầu nhập, lưỡng tình giao nhau mới có thể hưởng thụ được cái loại khoái cảm cá nước thân mật kia.
Võ Huyên Nhi một mặt phiền não ở trên băng ghế đá trong hoa viên đứng dậy, sau đó thướt tha bước liên tục hướng về khuê phòng Chu Tư Mẫn , nàng nhớ kỹ mình đã hồi lâu chưa từng thấy qua mẫu thân , cũng không biết mẫu thân mình gần đây đang bận cái gì, Võ Huyên Nhi rất muốn đem loại khổ não trong lòng mình thổ lộ hết cùng với mẫu thân nàng, nói không chừng mẫu thân nàng còn có thể nghĩ ra biện pháp tốt cho nàng.
"Hừm, hảo đệ đệ, con nuôi ngươi cắm vào thật tuyệt, mẹ nuôi đều sướng chết!"
"Há, lại tới, sắp bay!"
Võ Huyên Nhi vừa mới đến gần gian phòng Chu Tư Mẫn, bên tai liền ẩn ẩn truyền đến tiếng gầm của nam nữ, loại tiếng gầmnày, người đã làm vợ như Võ Huyên Nhi đương nhiên không thể quen thuộc hơn , lập tức trong lòng buồn bực mười phần thầm nghĩ: "Chuyện xảy ra như thế nào, lúc này là ban ngày, chẳng lẽ mẫu thân đang cùng phụ thân làm chuyện xấu cảm thấy khó xử kia? Thế nhưng mà không đúng, ta nhớ được phụ thân buổi sáng mới ra ngoài làm việc, hôm nay khẳng định không có trở về sớm như vậy, mà lại phụ thân hồi lâu đã không có chạm qua mẫu thân, chẳng lẽ là?"
Võ Huyên Nhi đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng mười phần đáng sợ, một đôi môi xinh đẹp cùng với đôi mắt đẹp lập tức mở to và trừng lớn, lửa giận trong lòng lại hừng hực dấy lên.
"Không nghĩ tới mẫu thân xem như quý phụ nhân đoan trang như thế mà cũng sẽ không khác những thế gia quý phụ kia đồng dạng trộm người như vậy!" Võ Huyên Nhi bình thường cũng không thiếu việc nghe nói đến chuyện đại quan quý phụ trong triều có một chút dấu vết trộm người phóng túng, nhưng chuyện này lại phát sinh ở trong nhà người khác, Võ Huyên Nhi cũng chỉ là nghe nói mà thôi, vẫn chưa tận mắt nhìn qua loại sự tình này. Nhưng mà bây giờ loại chuyện tình chỉ tồn tại truyền thuyết này vậy mà lại sinh ra ở Vũ phủ của nàng, lại ở trên thân mẫu thân Chu Tư Mẫn nàng tôn kính nhất.
Cái này khiến đầu Võ Huyên Nhi có chút thẫn thờ, nộ hỏa phẫn nộ đốt ở trong lòng cháy hừng hực.
"Đôi cẩu nam nữ chết tiệt này nhìn ta làm thế nào vạch trần gian tình bọn hắn!" Võ Huyên Nhi nghĩ đến liền muốn đưa tay đẩy cửa phòng ra, sau đó lúc này từ bên trong truyền đến tiếng thở dốc nam nhân lại làm cho động tác trên tay nàng ngừng lại.
"Mẹ nuôi ngươi thật chặt, kẹp chặt con nuôi thật thoải mái a! Con nuôi sắp!"
"Là hắn, dĩ nhiên là Lý khách khanh mới tới kia!" Nghe bên trong truyền đến âm thanh nam tử có chút quen thuộc này, Võ Huyên Nhi nháy mắt ngốc trệ tại chỗ.
Cái Lý khách khanh kia nàng lúc trước cũng gặp qua vài lần, tuổi của hắn so với nữ nhi nàng cũng không lớn hơn mấy tuổi, xem ra chính là một tiểu thiếu niên mới ra đời, mà mẫu thân của nàng , năm nay đã là năm mươi mấy, làm tổ mẫu hắn đều xa xa có thừa , Võ Huyên Nhi tuyệt không có nghĩ mẫu thân mình trộm người làm chuyện đó vậy mà lại chính là thiếu niên kia.
Nghĩ tới đây, Võ Huyên Nhi đã cảm thấy phá lệ hoang đường, nàng hiện tại cũng không nóng lòng đi vạch trần đôi gian phu gian phụ có gian tình bên trong, mà là tràn ngập hiếu kì dùng ngón tay ngọc ở trên cửa sổ chọc thủng một cái lỗ nhỏ, cặp mắt đẹp kia hiếu kì khiếp sợ lập tức thông qua lỗ nhỏ nhìn về phía gian phòng.
Chỉ thấy bên trong gian phòng, giờ phút này đang có một nam một nữ đang kịch liệt làm loại hành động nguyên thủy, nam tử tướng mạo mười phần anh tuấn, tuổi còn rất trẻ, xem ra so với nữ nhi nàng lớn hơn không có bao nhiêu, một thân cơ bắp cường tráng lại có góc cạnh rõ ràng, đã tràn ngập vô tận bạo lực, mà da thịt trên thân cũng không trắng nõn như thường nhân, mà là màu đồng cổ tràn ngập bạo lực.
Ánh mắt Võ Huyên Nhi từ trên thân thiếu niên liếcxuống, sau đó nàng liền thấy được một nơi khiến nàng trở nên khiếp sợ, chung thân đều khó mà quên một màn đang phát sinh này.
Chỉ thấy dưới háng thiếu niên mọc ra một cây gậy tráng kiện lớn dài chừng 30 cm, to dài , nói thật Võ Huyên Nhi còn là lần đầu tiên nhìn thấy, dương căn này so với trượng phu Trương Uy , đây chính là to hơn nhiều lắm, Võ Huyên Nhi hiện tại không khỏi lo lắng thay mẹ già phủ phục ở dưới háng thiếu niên, thiếu niên này lớn dài như vậy, thô như thế, thứ chật hẹp của mẫu thân kia như thế nào dung nạp xuống dương căn to dài này được.
Võ Huyên nghĩ thầm mình khẳng định không cách nào dung nạp một thứ lớn như vậy, nếu để cho dương căn lớn này cắm vào bên trong mình, vậy bên trong mình còn không phải bị hắn xuyên thấu sao .
"Thật sự là rất lớn, thật dài a! Nếu là dương căn này đến cắm chỗ ngứa kia của mình một chút thì tốt biết bao a!" Võ Huyên Nhi nghĩ đến,ngón tay ngọc nháy mắt xuyên qua váy dài lục sắc thăm dò vào bên trong dòng suối nhỏ chật hẹp, sau đó xe nhẹ đường quen đi tới miệng đào viên động.
"Há, thật đẹp!" Võ Huyên Nhi mêtình hung hăng đâm một cái, ngón tay ngọc óng ánh kia nháy mắt đâm vào bên trong miệng đào viên động nàng, mang theo tiếng nước xuy xuy.
Trong phòng, Lý Dật Phi khí thế ngất trời đang làm dường như phát giác được ngoài cửa truyền đến động tĩnh, ánh mắt nheo lại cười tà một tiếng, sau đó chậm rãi co rúm lại rồi đột nhiên dùng sức hung hăng đỉnh một cái.
"Há, đã chết! Hảo nhi tử, mẹ nuôi muốn chết, đều bị ngươi đâm xuyên!" Chu Tư Mẫn lên tiếng phóng đãng kêu to hơn một chút, cả người trong nháy mắt kịch liệt run rẩy , thân thể đầy đặn nghiêng về phía trước một cái, sau đó liền lập tức xụi lơ xuống phía dưới.
Mà Võ Huyên Nhi ở ngoài cửa giờ phút này nghe được âm thanh mẫu thân mình, nhịp độ phía dưới trở nên càng lúc càng nhanh .
"Há, ta cũng muốn đến đây, a, chết rồi, hồn phách ta cũng muốn bay!" Theo ngón tay ngọc không ngừng của Võ Huyên Nhi, Võ Huyên Nhi nháy mắt đạt tới cao triều, một cỗ nước suối rầm rầm từ miệng đào viên động của nàng chảy ra.
"Hừm, Phi đệ ngươi thật tuyệt, mẹ nuôi vừa rồi nói đến sự tình khi nãy ngươi cảm thấy thế nào?" Chu Tư Mẫn giờ phút này thân thể đã quay lại, đầy đặn tràn đầy tinh dịch màu trắng hướng vào bên trong, mà miệng anh đào nhỏ giờ phút này lại ôn nhu giúp Lý Dật Phi thanh lý vết tích bên trên.
Nghe được Chu Tư Mẫn một lần nữa nói đến việc này, Lý Dật Phi cười tà một tiếng, ánh mắt giống như cố ý liếc qua ngoài cửa, sau đó cười nhẹ gật đầu: " Nữ tử giống Huyên Nhi tỷ xinh đẹp động lòng người như vậy, toàn bộ thành Lạc Dương không biết có bao nhiêu người đứng xếp hàng chờ cưới nàng, tiểu đệ nếu có thể cưới được nữ tử xinh đẹp giống Huyên Nhi làm vợ, kia chính là phúc phận tiểu đệ đã tu luyện ở kiếp trước."
"Tiểu gia hỏa này thật sự là miệng lưỡi trơn tru, mặt dày vô sỉ, ai là Huyên Nhi tỷ của hắn!" Nghe được hai người trong phòng đang nói đến nàng, Võ Huyên Nhi vội vàng vểnh tai lắng nghe, ngoài miệng cũng không ngừng thấp giọng thóa mạ, nhưng kỳ thật trong lòng Võ Huyên Nhi vô cùng ngọt ngào, có thể có được một thiếu niên anh tuấn như thế tán thưởng, mà lại thiếu niên tài hoa này vẫn là xuất chúng như thế, Võ Huyên Nhi trong lòng vẫn cao hứng phi thường, trong đầu không khỏi nhớ lại tràng diện mẫu thân của nàng khoái hoạt đến chết là do thiếu niên vừa rồi làm.
"Nếu mà cây côn kia cũng vào cắm nô gia một chút, vậy thì liền đẹp bao nhiêu!"
"Nói như vậy, Phi đệ ngươi đã đáp ứng rồi!" Chu Tư Mẫn mừng rỡ như điên, sự tình nàng hi vọng đã lâu rốt cục cũng đạt được.
"Đương nhiên!" Lý Dật Phi khẳng định nhẹ gật đầu, sau đó đưa tay nâng cằm Chu Tư Mẫn lên, nói: "Tốt mẹ nuôi, ngươi vừa rồi chính mình thoải mái , chẳng qua lại làm khổ tiểu đệ , ngươi xem ta đây này!"
Lý Dật Phi nói chỉ chỉ lều vải lớn dưới háng mình.
Chu Tư Mẫn duỗi ra ngón tay ngọc nhẹ nhàng gảy lều vải lớn trước mắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn sau đó liền nháy mắt đem cái đỉnh lều vải lớn này ngậm vào bên trong miệng nhỏ, sau đó bắt đầu làm không ngừng .
"Há, sảng khoái! Mẹ nuôi công phu của ngươi thật sự là càng ngày càng thuần thục!" Lý Dật Phi một bên hưởng thụ lấy sự dễ chịu, ngoài miệng lại là liên tục tán dương.
"Ô ô!" Chu Tư Mẫn vốn định trả lời Lý Dật Phi, nhưng lời đến khóe miệng lại thành biến thành tiếng ô ô.
"Trời, miệng anh đào nhỏ của mẫu thân làm thế nào ngậm lấy cây côn lớn kia!" Ngoài cửa khi Võ Huyên Nhi thoáng nhìn một màn này, một đôi mắt đẹp lập tức trừng to, một cỗ xuân thủy đột nhiên từ dưới váy chảy ra.
Võ Huyên Nhi thế mà lại nhanh ra đến như vậy.
Võ Huyên Nhi cuối cùng không biết mình đi về phòng của mình như thế nào, trong đầu nàng toàn bộ đều tràn đầy cây côn lớn kia của Lý Dật Phi.
Nếu là có thể để cây côn lớn cắm một chút vào chỗ ngứa của nàng, Võ Huyên Nhi cảm thấy kiếp này của mình đều không có tiếc nuối gì.