Vô Hạn Khủng Bố

Chương 104 : Hòn đảo bị phong tỏa

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


Gã đại hán đầu trọc vẻ mặt nghi ngờ, hắn cẩn thận nói:



- Người anh em, ngươi rút cuộc muốn làm gì, cứ nói thẳng ta đi, ta là người của nhà Anthony khu đông, đừng nghĩ đến chuyện giở trò với ta, đã hiểu chưa?



Bá Vương cười ha ha, bàn tay để sau lưng chợt vẫy vẫy về phía Trịnh Xá, bộ dạng là muốn để Trịnh Xá đưa thứ gì đó cho hắn. Trịnh Xá phản ứng cũng nhanh, vội vàng lấy một khối vàng trong Nạp giới ra, dùng nội lực ăn mòn ngắt ra một khối khoảng bằng móng tay, sao đó hắn làm bộ bước lên đứng cạnh Bá Vương, đặt cục vàng vào tay.



Nụ cười trên mặt Bá Vương càng thêm thân thiện, hắn ra vẻ móc móc trong túi rồi cầm cục vàng tung sang chỗ gã đầu trọc. Gã kia hơi sửng sốt đón lấy cục vàng rồi lập tức ngây người, hắn lật qua lật lại quan sát, rồi nhìn ba người Bá Vương vẻ không hiểu.



Bá Vương ra vẻ thân thiện bước lại gần, hạ giọng nói:



- Người anh em, chúng ta là lính đánh thuê quốc tế, yên tâm đi, tới dây cũng chẳng có xích mích với ai, chỉ là đến lượt được đi nghỉ phép thôi. Nhưng mà lúc trước bọn ta không cẩn thận làm mất hành lý nên bây giờ trên người ngoài vàng ra chẳng còn thứ gì, muốn tìm một băng nhóm có thế lực đổi lấy ít tiền mặt. Yên tâm đi, chúng ta sẽ đổi mười lăm cây vàng với giá bằng 70% giá thị trường, đây là tất cả vàng chúng ta hiện có, không biết băng nhóm các ngươi có hứng thú kiếm chỗ tiền này không?



Mười lăm cây vàng cũng không phải là một món tiền nhỏ, đối với một số băng nhóm nhỏ mà nói, có thể ăn chênh lệch 30% đã là cực kỳ không tệ nên gã đầu trọc rất ngạc nhiên. Hắn ngây ngốc nhìn Bá Vương và ba người đằng sau, La Cam Đạo tạm thời không tính, Trịnh Xá cùng Sở Hiên đều là người có khí thế, một người làm thủ lĩnh đoàn đội đã lâu, tự có khí thế của thượng vị giả, tên kia thì lạnh lùng bẩm sinh, cũng có thể bị người bình thường coi thành kiêu ngạo và lãnh tĩnh. Gã đầu trọc nhìn nhìn ba người một lúc rồi móc điện thoại di động ra nói một tràng.



Khoảng mấy phút sau hắn mới nhìn Bá Vương nói:



- Ông trùm của bọn ta muốn gặp các vị, ngay ở khu đông, đương nhiên, mấy người cũng có thể không đi....



Bá Vương cười hắc hắc, đáp:



- Đi, sao lại không chứ? Chúng là người đang cần bán mà. Được rồi, người anh em, lái xe đi.



Nói đoạn, Bá Vương cười lớn, ngồi luôn vào ghế trước.



Trịnh Xá cũng không để ý, hắn cùng Sở Hiên bước vào trong, chỉ có La Cam Đạo có vẻ rất ngần ngừ, một lát sau mới chạm rãi chui vào trong xe, vừa vào trong hắn liên nói thầm với Sở Hiên:



- Các ngươi không sợ gì sao? Đây là xã hội đen mà, trên tay các ngươi có mười lăm cây vàng, không sợ bị băng nhóm này ra tay à? Phải biết rằng chúng ta trực tiếp tới tổng bộ bọn chúng, ở đó tùy tiện móc ra một khẩu súng cũng đủ xử lý chúng ta rồi...



Sở Hiên lại thản nhiên đáp:



- Thực lực của ta và Bá Vương vẫn chưa thể tay không đối phó với súng ống, nhưng kẻ mạnh nhất trong số bọn ta như ngươi đã nói lúc trước, Trịnh Xá.... Hắn đã trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử tồn vong, không biết từ lúc nào đã trở thành một cường giả, vấn đề này lát nữa ngươi tự dùng hai mắt mình xác nhận đi.



Tự dùng hai mắt mình xác nhận? Nói một lúc hóa ra muốn đánh thật? Nhất thời La Cam Đạo bỗng cảm thấy chiếc xe này có vẻ hơi chật, ngồi bên trong rất không thoải mái. Hắn liên tục ngọ nguậy, mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn gã đầu trọc, Bá Vương cao to như gấu, Sở Hiên lãnh đạm im lặng, cuối cùng mới nhìn Trịnh Xá đang thoáng mỉm cười, ba người này quả thật chẳng có chút lo lắng nào, bộ dạng như đã tính trước hết thảy, nhưng hắn vẫn đụng đậy không ngừng....



Chiếc xe rất nhanh chóng vượt qua cầu, sang bờ bên kia quả nhiên là một thành phố lớn, nhìn dọc theo con sông, chỗ này là nơi chảy ra biển, ở rìa thành phố mọi người trông thấy một bến cảng hiện đại, rất nhiều tàu thuyền liên tục ra vào. Đó chính là con đường mọi người nhất định phải qua, chỉ có từ bến tàu này đi thuyền, mọi người mới có thể tới hòn đảo đầy khủng long, đảo Sorna.



Gã đầu trọc dọc đường luôn miệng nói chuyện với Bá Vương, có thể thấy hắn rất có khả năng cũng từng tham gia quân đội, không ngờ còn đọc ra được một ít ám hiệu của lính đánh thuê quốc tế. Bản thân Bá Vương vốn là chính là lính đánh thuê quốc tế, hơn nữa còn là hỏa lực thủ cao cấp nhất nên cũng cười ha ha liên tục trả lời đáp án. Sau khoảng hai mươi phút đi xe, gã đầu trọc cuối cùng cũng đưa mọi người tới một tòa cao ốc, trên thực tế, bốn người đều đã phát hiện, hắn kỳ thực chỉ lái xe đi lòng vòng, hẳn là để hỏi hết mấy ám hiệu này.



Gã đầu trọc dừng xe lại, hắn cười vẻ áy náy:



- Thật sự rất xin lỗi, ông chủ muốn ta phân biệt thật giả một chút. Ha ha, đàm phán với người trong gia đình, nếu xảy ra truyện gì ngoài ý muốn ta cũng gánh nổi trách nhiệm, vậy nên mời các vị giơ tay lên.



Mọi người bấy giờ mới nhìn thấy xung quanh xe đã có mấy tên cao lớn cầm súng chĩa vào họ.



Trịnh Xá trước khi giơ tay lên đã lấy ba khối vàng trong Nạp giới để vào lòng, nên khi hắn nâng tay lên, ba khối vàng lập tức rơi xuống sàn xe. Ánh mắt mấy kẻ xung quanh đều xao động, gã đầu trọc chờ bốn người xuống xe, hắn mới cười hì hì cúi xuống nhặt mấy khối vàng. Nhưng vừa chạm tay vào, nụ cười trên mặt hắn lập tức cứng lại, từ phía sau truyền đến mấy tiếng đấm đá, đến khi hắn ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy bốn người đang đứng đó bình yên vô sự, còn mấy gã cầm súng thì nằm thẳng cẳng dưới đất.



Gã đầu trọc xấu hổ cười nói:



- Hắc, người anh em, ta cũng dựa theo thông lệ mà làm việc thôi mà, ông chủ nói muốn kiểm tra trước xem các ngươi có mang vũ khí không, các ngươi làm thế này không phải chơi khó ta sao? Đây là địa bàn của nhà Anthony chúng ta đó, dù thực lực các ngươi thật sự rất mạnh nhưng nếu muốn giết ra ngoài cũng rất khó khăn phải không?



Trịnh Xá lại khoát tay cười đáp:



- Yên tâm đi, trên người chúng ta không có vũ khí, ngươi có thể phái người tới lục soát nhưng không nên chĩa súng vào bọn ta, làm thế sẽ khiến bọn ta thấy bị uy hiếp. Rất xin lỗi, chúng ta là lính đánh thuê quốc tế mà, nếu thấy bị uy hiếp, có thể xảy ra chuyện gì bọn ta cũng không biết được.



Gã đầu trọc khóe miệng khẽ giật giật, từ trong tòa nhà mấy người mặc áo đen chạy ra, bọn chúng đang định đưa tay vào lòng thì gã đầu trọc đã vội xua tay ngăn lại, hắn quay sang nhìn mấy người Trịnh Xá cười nói:



- Vậy ta sẽ để mấy em tới kiểm tra một chút, nếu các vị không mang vũ khí thì sẽ theo ta đi gặp ông chủ.
- Mẹ nó, đám lính Mỹ... đối thủ cũ, nếu đã quyết định chơi thì nhất định phải chơi cho thống khoái, ta cũng muốn xem Railgun đấu với chiến hạm có hữu dụng không, ha ha ha...



La Cam Đạo lại không ngừng đưa mắt nhìn gã thanh niên tóc vàng, hắn thì thào nói:



- Chẳng lẽ các ngươi chuẩn bị giết người diệt khẩu? Trước mặt hắn nói mấy chuyện này cũng được sao?



Ba Vương lập tức cười ha ha, hắn đẩy gã thanh niên một cái, tên này quả nhiên ngã lăn ra đất, bộ dạng có vẻ đã hôn mê bất tỉnh, còn Trịnh Xá thì gãi gãi đầu hỏi:



- Hỏi cái, các ngươi phát hiện ta đáng ngất hắn từ lúc nào?



Sở Hiên thản nhiên đáp:



- Từ lúc ngươi khẽ ấn động mạch cổ hắn là ta đã biết rồi, mức độ hôn mê như vậy lâu nhất được khoảng nửa tiếng nên chúng ta có thể thảo luận thêm một vài vấn đề chi tiết, sau đó đợi hắn tỉnh lại sẽ an bài sau.



Trịnh Xá cười nói:



- Tóm lại là chuyện lần này đã được quyết định, ngày mai dùng tàu vận tải tới đảo Sorna, trước tiên hoàn thành tình tiết kịch bản ở đó, sau đó tập kích... E hèm, tập kích hải quân Mỹ, sau đó thừa dịp bọn họ hỗn loạn, cùng hạm đội hàng không mẫu hạm bị dẫn dụ tới, chúng ta nhân cơ hội dùng Goblin glider tới đảo Nublar trong phần 1. Về cơ bản lịch trình là như vậy, bây giờ chỉ còn mấy vấn đề nhỏ cần thảo luận, an bài cho ba người tân nhân như thế nào, phương án chiến đấu khi tập kích hải quân Mỹ các loại... Mặc dù ta vẫn cảm thấy kế hoạch này quá khoa trương nhưng ha ha ha, nghĩ đến cũng làm người ta cảm thấy rất có hào khí, mẹ kiếp, lần này liều mạng đi.



Sở Hiên gật đầu nói:



- Trên thực tế, ta vẫn cho rằng đánh chìm chiến hạm rất có khả năng cũng là tình tiết kịch bản, chỉ là không biết được thưởng bao nhiêu, dù sao cũng có thể thử một chuyến. Nếu như sử dụng địa lôi trọng lực cao, chỉ cần tấn công đúng vị trí, có thể dễ dàng đánh chìm một chiến hạm, mặt khác khi bay với tốc độ cao sát mặt biển sẽ tránh được radar thăm dò, hơn nữa trên Goblin glider còn phủ một lớp sơn chống radar, nên chỉ cần trời tối, mọi người cũng không lo bị phát hiện.



Đang lúc nói chuyện, gã thanh niên tóc vàng bỗng rên rỉ duỗi người, một lúc sau hắn hồi phục thần trí, rồi vội vàng hô sư phụ quỳ rạp xuống đất. Tên ngoại quốc này không ngờ học được cả hình thức vái chào của Trung Hoa cổ, sau đó cười lớn nói:



- Ha ha, sư phụ, quá tuyệt vời, con luyện một lúc là ngủ mất, quả nhiên giống như những nội công tâm pháp trong truyền thuyết.



"...Ngủ mất..."



Trịnh Xá cùng mấy người xung quanh nhìn hắn vẻ quái dị, có mỗi Sở Hiên thần sắc vẫn như cũ, không thay đổi, khẽ cười, nói:



- Nếu ngươi đã học được nội công tâm pháp, bây giờ cũng coi như đệ tử của hắn phải không? Ngươi đã biết là đồ đệ phải tôn kính với sư phụ chưa?



Gã thanh niên tóc vàng lập tức gật đầu lia lịa:



- Đó là đương nhiên, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, sư phụ bảo ta đi giết người, phóng....



Sở Hiên vội vã ngắt lời hắn, nói:



- Không cần ngươi đi làm mấy chuyện này, hiện tại bọn ta cần ngươi tìm chỗ nghỉ ngơi, đội lính đánh thuê chúng ta còn ba người chưa tới. Mặc khác ngươi làm cho tốt chuyện kia, ngày mai bọn ta nhất định phải lên thuyền.



Gã thanh niên tóc vàng gật đầu long trọng đáp ứng, hắn không nói câu nào đã chạy ra khỏi phòng, múc lúc sau quay lại cười nói:



- Sư phụ, con đã an bài cho người mấy gian phòng, ở tầng hai mươi bảy tòa nhà này, đây chìa khóa, người cũng mấy bị bằng hữu có thể tùy ý chọn lựa phòng trong tầng đó... Sư phụ cứ yên tâm, con biết học tập võ công rất cực khổ, mấy năm đầu không thấy có biến hóa gì, cần phải không ngừng rèn luyện, xin cứ yên tâm, con sẽ không làm lão nhân gia người phải mất mặt đâu, ha ha ha....



Mấy câu cảm tình này nói ra từ miệng hắn làm Trịnh Xá khóe miệng giật giật, giờ hắn mới biết đã đụng phải một fan cuồng, sau khi gặp được công phu chân chính, tên thanh niên xã hội đen ban đầu tỉnh táo và lý trí này bỗng biến thành cuồng nhiệt, đây căn bản là chuyện hắn không thể tưởng tượng ra. Bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ có thể nhẫn nhịn nhìn Bá Vương và La Cam Đạo cười ngặt nghẽo, dùng máy bộ đàm liên lạc với ba người Vương Hiệp, tiếp đó để gã thanh niên tóc vàng phái người đi đón bọn họ tới, tình huống mọi người coi như tạm ổn.



Sau bữa cơm tối, gã thanh niên lại cầm bốn tờ giấy chứng nhận công tác tới cho mọi người, đây là giấy công tác đã được viện trưởng viện bảo tác xác nhận. Tiếp đó, hắn lại thỉnh cầu Trịnh Xá dùng nội lực "tẩy tủy" cho hắn một lần nữa, bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ có thể dùng nội lực xuyên qua toàn thân rồi trực tiếp đánh ngất hắn luôn, đến khi tỉnh dậy gã thanh niên này lại cảm thán công phu Trung Quốc thần kỳ, vân vân làm mấy người còn lại cười đến gập cả người, còn Trịnh Xá thì cười không nổi, mếu không xong.



Cho dù thế nào, đến trưa ngày thứ hai, bốn người Trịnh Xá vẫn tạm biệt tên thanh niên, đi tới bến tàu. Ba ngươi La Cam Đạo được sắp xếp ở lại cao ốc, trước khi rời đi, Trịnh Xá đã để lại cho bọn họ một chiếc máy bộ đàm, hai bên giao hẹn, chỉ cần lấy được trứng T-rex sẽ tới đón ba người cùng quay lại kho hàng, từ giờ đến lúc đó, hai bên sẽ dùng máy bộ đàm duy trì liên lạc.



Tàu vận tải phải tới hơn hai giờ chiều mới khởi hành, mà đảo Sorna kỳ thật cũng không xa lắm, với tốc độ tối đa của tàu, khoảng tám giờ tối đã tới được hòn đảo kỷ Jura, đầy khủng long, cây cối cổ đại và côn trùng khổng lồ sống cộng sinh với nhau, cũng là nơi bốn người Trịnh Xá sắp tới để hoàn thành tình tiết kịch bản.



Tàu vận tải vừa tới gần, từ trên đảo đã truyền tới tiếng dã thú gầm rít, còn mấy người Trịnh Xá cuối cùng cũng nhìnthấy hạm đội đang phong tỏa hòn đảo. Vài chiếc tuần dương hạm, vài chiếc khu trục hạm, cùng mấy chiếc tàu khu trục loại nhỏ họp thành hạm đội, trong tầm mắt mọi người thỉnh thoảng lại có một vài con thuyền nhỏ ra vào hòn đảo, xem ra là một ít binh lính và nhân viên nghiên cứu họp lại thành đội.



- Chuẩn bị xong chưa? Đi thôi... vào đảo khủng long!