Vô Hạn Khủng Bố
Chương 107 : Giá trị của việc liều mạng
Ngày đăng: 19:03 20/04/20
Đám ong mật khổng lồ nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại, sau mấy giây mọi người bỗng nghe thấy một loạt âm thanh ghê người, đó là âm thanh của vô số con ong khổng lồ cũng vỗ cánh, chỉ nghe không cũng đủ làm người bình thường sợ nhũn cả ra, cùng lúc ấy, đám ong bên ngoài viện nghiên cứu đã bắt đầu lao tới chỗ bốn người.
Trịnh Xá quát lớn:
- Dẫn nổ đi!
Vương Hiệp quả thật có thiên phú về việc bày bố và cài đặt thuôc nổ, trong mười phút ngắn ngủi hắn đã hoàn toàn cải tạo xong mấy quả bom khói, sửa đổi đồng hồ của mấy quả bom hẹn giờ, biến chúng thành bom điều khiển được, hơn nữa còn lấy ra một lượng lớn thuốc nổ, để khi bom nổ cũng không nổ tan cả bom khói mà chỉ dẫn cháy. Thiên phú như vậy làm Trịnh Xá có chút không thể tưởng tượng nổi, bất quá, Sở Hiên và Bá Vương lại có vẻ rất thản nhiên, có lẽ trong mắt họ, loại thiên phú như vậy cũng là chuyện đương nhiên, nếu không thì không có tư cách làm lính đặc chủng sử dụng thuốc nổ.
Khi Trịnh Xá hét lên, Vương Hiệp lập tức bấm nút, nhất thời quanh viện nghiên cứu bùng lên mấy đám khói dày đặc, chẳng những chắn hết hắn cùng Bá Vương mà còn bao phủ khắp viện nghiên cứu.
Lúc này tiếng vù vù của bầy ong dần dần trở nên rõ ràng, nhìn lại, mọi người chỉ thấy một luồng sóng màu đen từ trong viện nghiên cứu điên cuồng lao ra. Không ngừng có ong to bằng bàn tay bay tới, đến càng về sau, thể tích ong càng lớn, đám ong lính lớn nhất có con to bằng cả cánh tay người trưởng thành. Cùng với đàn ong, từ trong viện nghiên cứu cuối cùng cũng có rất nhiều khói bốc lên, Trịnh Xá hít sâu một hơi, cõng Sở Hiên sau lưng lao đi.
Hai người vừa ra khỏi màn khói, xung quanh đã có hơn trăm con ong thợ lao vào, nhưng Sở Hiên đã rút coilgun, ngoài mặt trước, hắn đưa súng liên tục bắn sang hai bên và đằng sau. Kể cũng kỳ lạ, bầy ong dày đặc như vậy mà không một con nào có thể tới gần hắn, toàn bộ bị đạn bắn ra tứ tung phá nát.
Khi Trịnh Xá lao ra khỏi màn khói đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, đồng thời vận hành khinh công, giống như một trận gió ào tới trước. Chỉ sau mấy giây hắn đã xông đến chỗ cánh cửa bị đạn bắn vỡ, nhảy vọt vào trong.
Trong viện nghiên cứu khói bụi dày đặc, nếu là người bình thường căn bản có đưa tay sát mắt cũng không nhìn thấy gì. Không chỉ như thế, trên tường còn tràn nhập chất lỏng nhớp nháp, chẳng hề có chút hương vị ngọt ngào của mật ong thông thường làm từ phấn hoa, chất lỏng này mang theo mùi máu tươi nồng nặc vô cùng, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện chất nó hoàn toàn được tạo thành bởi huyết tương đặc sệt!
Trịnh Xá bất chấp tất cả, tốc độ tăng đến mức cực hạn, lao tới trước, hơn nữa vì đang mở cơ nhân tỏa hắn không ngừng đạp vào vách tường hoặc cột mượn phản lực tiến tới. Cứ như vậy, tốc độ của hắn được gia tăng rất nhiều, tối đa chỉ mất hai mươi giây, hắn đã từ cổng viện nghiên cứu chạy vào đến đại sảnh.
Khung cảnh trong đại sảnh đã hoàn toàn biến đổi, chỗ nào cũng thấy các khoang hình lục giác, bên trong có đặt những quả trứng ong to như trứng đà điểu, hoặc ấu trùng khổng lồ, đông đúc dày đặc làm Trịnh Xá trong lòng phát lạnh. Không chỉ như thế, do mặt đất cũng toàn các tổ hình lục giác nên tốc độ của hắn nhất thời giảm xuống, một bước đặt xuống là lập tức ngập trong huyết tương, nơi nay so với sào huyệt của Alien còn khiến người ta dựng tóc gáy hơn.
Giờ phút này, hắn và Sở Hiên đều không thể nói chuyện, khi hắn đứng lại nhìn quanh, Sở Hiên liền chỉ sang phía bên trái, Trịnh Xá hiểu ý, dưới chân đạp mạnh một chiếc tổ vỡ tan, đồng thời hắn cũng nhảy vọt lên. Bay ra xa gần bảy mét, hắn lại đưa chân đạp vào vách tường, sau khi phá vỡ một tổ ong nữa, hắn cùng Sở Hiên đã lọt sang phía sau, chỗ đó là một căn phòng chứa tài liệu nhỏ, lúc này cả căn phòng đã không còn nhìn ra bộ dạng gì, tất cả tài liệu đã biến mất, trên nền huyết tương màu đỏ nhớp nháp chảy tràn, trong không khí ngoài khói đen còn mang theo một mùi thối kinh khủng.
Trịnh Xá không cần Sở Hiên nhắc nhở, hắn lập tức lấy Heat Hawk trong Nạp giới ra vung lên bắt đầu dọn sạch các tổ ong xung quanh căn phòng. Đột nhiên, đinh một tiếng, hai người giật mình, Trịnh Xá vội đưa tay vào trong huyết tương dùng sức kéo mạnh, lôi ra một két bảo hiểm đã bị ăn mòn mất bên ngoài.
Hiện tại đã qua một phút, Trịnh Xá không chần chừ vung Heat Hawk chém xuống, vừa đủ chém vỡ vỏ ngoài két bảo hiểm, Sở Hiên cũng nhảy xuống, hai bên không cần trao đổi, Trịnh Xá lao ra ngoài cửa, còn Sở Hiên thì bắt đầu kiểm tra hơn trăm tập hồ sơ bên trong két....
"Thời gian... Thời gian!"
Bản thân Trịnh Xá có thể nín thở năm phút thậm chí lâu hơn, nhưng Sở Hiên thì không có khả năng kéo dài như vậy, lúc này đã qua một phút mười giây, hắn phải giải giải quyết ong chúa trog vòng một phút sau đó mang Sở Hiên rời khỏi đây, nếu không kể cả không bị bầy ong mật khổng lồ này giết chết thì Sở Hiên cũng chắc chắn sẽ bị khói làm ngạt chết hoặc bí thở mà chết...
Thực tế, đại sảnh viện nghiên cứu rất rộng, ít nhất cũng phải hơn một nửa sân bóng đá, có điều nơi này vốn là trụ sở nghiên cứu và hồi sinh khủng long, nếu quá nhỏ thì mới khiến người ta kỳ quái. Bất quá, chính vì nơi này rất to lớn mà chỗ nào cũng đầy các tổ ong hình lục giác nên mới khiến người ta nổi da gà, lọt vào tầm mắt, đâu đâu cũng là những lỗ nhỏ, cảm giác thật sự rất khó chịu, Trịnh Xá đang ở trong hoàn cảnh như vậy mà hắn vẫn phải không ngừng tìm kiếm ong chúa.
Đột nhiên, một tràng tiếng vù vù truyền tới, Trịnh Xá vội ngẩng đầu nhìn lên, mấy con ong cực kỳ to lớn đang từ trần nhà bay tới chỗ hắn. Mấy con ong này thật sự quá to lớn, so với đám ong lính lúc trước còn lớn hơn nhiều, gần bằng nửa người hắn, hơn nữa rõ ràng chúng không bị khói làm ảnh hưởng, từ rất xa đã có thể nhìn thấy Trịnh Xá, liên tục lao tới, hơn nữa tốc độ cũng nhanh vô cùng.
Trịnh Xá thở phào một hơi, vỗ vỗ vai Vương Hiệp, cánh tay và đùi hắn đã khôi phục như bình thường, hiệu quả của thuốc giải độc cực kỳ tốt, hơn nữa, mấu chốt là sức miễn dịch và khả năng hồi phục của bản thân hắn cũng rất mạnh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này đã cơ bản khôi phục sức chiến đấu.
Trịnh Xá đang cười bỗng hưng phấn nói với Sở Hiên:
- Quá tuyệt vời! lại được một vật phẩm kịch bản nữa, mau nói bản sơ đồ tiến hóa gen sinh vật này có tác dụng gì đi! Là có thể tự do sắp xếp gen của bản thân sao? Vậy không phải mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư...
Sở Hiêp đáp:
- Không có khả năng, chẳng qua chỉ là bản công thức giải thích làm thế nào để chế thuốc quay ngược gen sinh vật về thời cổ đại thôi, tối đa là thêm mấy phần phục hồi gen của các dạng sống thời viễn cổ, cùng biện pháp làm biết mất các đoạn gen ngắt quãng, nhưng mà... nó hẳn là có liên quan đến tình tiết kịch bản thứ ba của bộ phim kinh dị này.
Ba người đều sững sờ, họ ngây ngốc nhìn nhau, theo như tình huống đã biết lúc trước, bộ phim này thực tế chỉ có hai tình tiết kịch bản, một là chuyện xảy ra sau Jurassic Park 2, cũng là những gì diễn ra trên đảo này. Hai là chuyện phát sinh trên hòn đảo diễn ra phim Jurassic Park 1, đảo Nublar, trước mắt còn chưa biết chỗ đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng hẳn cũng phải là tình tiết kịch bản mới đúng, có điều ngoài hai hòn đảo này ra, chẳng lẽ còn có đảo thứ ba nữa sao?
Tiếng của Sở hiên tiếp tục vang lên:
- Trịnh Xá, ngươi có cảm thấy thiếu một chuyện không? Tất cả chúng ta đều không nhận được thời gian cho nhiệm vụ lần này, nói cách khác, cho dù chúng ta ở lại thế giới này nghỉ ngơi mười năm cũng rất có khả năng vẫn sống sót, chỉ cần không tới đảo Sorna hoặc làm chuyện gì ảnh hưởng là được, là như vậy phải không?
Trịnh Xá ngẩn người, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút rồi ngạc nhiên nói:
- Đúng là nhiệm vụ phim kinh dị lần này không hề hạn chế thời gian, nếu như vậy... chúng ta có thể ở lại đây rèn luyện một thời gian không? Mặc dù nội lực và năng lượng Vampire trong người ta tiến bộ rất chậm nhưng thật ự chỉ có tự mình rèn luyện tiến bộ lên mới có thể siêu việt cường hóa, nếu có nhiều thời gian thì...
- Không thể, trước đây mặc dù ta đã từng hoài nghi như vậy nhưng biết tại sao ta muốn mọi người nhanh chóng lên tàu vận tái tới hòn đảo này không? Bởi vì ta cảm thấy có chuyện quỷ dị, xét theo hành vi của Chủ Thần trước đây, sơ hở lớn như vậy khó có thể xuất hiện, mà trong thế giới Jurassic Park 2, chúng ta chỉ cần lén vào viện bảo tàng trộm mấy quả trứng T-rex là chúng ta có thể an toàn hoàn thành bộ phim này, nhiệm vụ dễ dàng như vậy nhưng sao Chủ Thần lại không quy định hạn chế thời gian? Lúc đó ta đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, trong đó tình huống khả thi chỉ có một... Đó chính là nếu chờ tại thành phố, hoặc chờ tại thế giới này, chúng ta sẽ cực kỳ, cực kỳ nguy hiểm!
Sở Hiên chậm rãi nói:
- Không biết các ngươi có chú ý không, chúng ta càng đi sâu vào đảo Sorna, số lượng côn trùng cổ đại càng nhiều, hơn nữa không chỉ có ong mật khổng lồ, trước đó chúng ta cũng vài loại, số lượng chúng so với côn trùng bình thường càng nhiều, càng đông đúc, thân thể khổng lồ, hơn nữa số lượng rất đông, biết chuyện này nói lên điều gì không? Nói lên rằng chúng nó còn đang tiến hóa... tiến hóa đến khi thích ứng với tỷ lệ dưỡng khí tại thế giới này mới thôi. Đợi đến khi đám côn trùng này hoàn thích nghi, chúng nó sẽ bắt đầu sinh sản hàng loạt, hơn nữa kết quả chỉ có một, chính là rất có thể hủy diệt toàn bộ xã hội loài người. Vì vậy mới nói, nếu như chúng ta chờ đợi tại thế giới này thì thời gian càng lâu, cơ hội sống sót càng nhỏ, nếu chúng ta chờ năm năm, vậy khắp thế giới chỗ nào cũng toàn là côn trùng khổng lồ, mà chúng ta cũng không lấy được trứng T-rex, kết quả là hưởng thụ mấy năm bình yên rồi chết hết tại thế giới này, đạo lý chỉ đơn giản như vậy, nguy hiểm ngang bằng với phần thưởng, câu nói này cũng đồng dạng áp dụng cho thời gian an toàn hưởng thụ.
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn lập tức đại ngộ:
- Ta biết rồi, tình tiết kịch bản thứ ba mà ngươi nói cần phải hoàn thành tình tiết thứ nhất mới có thể xuất hiện,hơn nữa phải hoàn toàn hiểu được sự nguy hiểm của đám côn trùng này trong tương lai, hoàn toàn giải mã ý nghĩ của bản ghi chép này mới có thể hoàn thành... Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
- Không sai, giao tài liệu ghi chép này cho chính phủ loài người của thế giới này thay đổi vận mệnh trong tương lai côn trùng cổ đại có thể hủy diệt xã hội loài người, đây là hàm ý của tình tiết kịch bản, thay đổi hướng phát triển của kịch bản...
Sở Hiên lạnh lùng đẩy kính mắt, đứng trên glider, thản nhiên nói.