Vô Hạn Khủng Bố

Chương 110 : Khủng long hào tình

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


Mọi việc vẫn như cũ, Sở Hiên lái Goblin glider, ba người còn lại dùng dây thừng buộc lên, phi hành giữa không trung.



Vốn Trịnh Xá muốn đề hắn điều khiển glider nhưng Sở Hiên mở miệng lập tức từ chối không thương tiếc:



- Ngươi quá dễ xúc động, điều khiển Goblin glider sẽ khiến chúng ta có cảm giác nguy hiểm.



Chỉ một câu buộc Trịnh Xá phải bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật.



Ở trên glider, mỗi người đều cẩn thận tự kiểm tra vũ khí của bản thân, lợi khí lớn nhất có thể giết khủng long là railgun của Bá Vương hiện tại đã vô dụng, nếu chất nổ có thể có tác dụng với con cự long kia vậy quả địa lôi trọng lực cao cuối cùng sẽ là vũ khí có khả năng giết nó nhất, vì địa lôi vốn là cận chiến, uy lực cũng đủ để tiêu diệt con rồng này, mọi người chỉ cần dụ nó đạp lên địa lôi, nhưng làm thế nào để nó đạp lên đây?



- Đúng thế, nó có một đôi cánh rất lớn, không khác chút nào so với rồng trong thần thoại, đến cả Chủ Thần cũng nói cự long này là sinh vật ma pháp truyền thuyết, vì thế ta nghĩ nó chắc là có thể bay lên, trước mắt muốn nó giẫm lên chỗ chúng ta chôn địa lôi là việc khó giải quyết nhất.



Trịnh Xá thở dài, nói.



Vương Hiệp vuốt vuốt quả địa lôi đen thui, không hề nổi bật, đột nhiên lên tiếng:



- Chúng ta không phải có 24 giờ để giết cự long phải không? Biết đâu đây là thời gian để chúng ta tìm quy luật sinh sống của nó? Ví dụ như mỗi ngày nó sẽ đến những chỗ nào? Tìm thức ăn ở đâu? Hang ổ ở nơi nào? Sau đó chúng ta tiến hành chờ ở chỗ nó nhất định phải đi qua mỗi ngày, chôn địa lôi trọng lực cao trên đường, chỉ cần nó giẫm lên thì một quả địa lôi là đủ để hoàn toàn hủy diệt nó....



Sở Hiên gật đầu nói:



- Rất có thể, tình huống như vậy rất có thể là tác dụng của 24 giờ, vì thế bây giờ chúng ta mới cần phải quan sát cẩn thận con rồng này. Đúng rồi, Trịnh Xá, lúc trước ngươi nhìn thấy con rồng này ở cách bao xa? Lấy cự li này làm giới hạn tối đa, khi tình trạng mục tiêu còn chưa rõ, chúng ta không nên có hành động, cũng không nên tùy tiện vượt quá cự ly giới hạn này.



Trịnh Xá ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:



- Đại khái cách khoảng hơn hai nghìn mét thì nhìn thấy, lúc ấy nó đang săn một con T-rex nên ta cũng không biết rút cuộc nó có trông thấy ta không...



Đang nói chuyện, từ phía nào đó trên đảo lại truyền đến một tiếng động trầm thấp rất lớn, giống như tiếng vang từ khắp toàn đảo, mọi người liếc mắt nhìn nhau, Sở Hiên đã lại glider, nhanh chóng lao về phía đó, chưa tới một phút, mọi người đã nhìn thấy một thân ảnh màu đen to lớn đang lăn lê dưới vùng đất thấp.



Đây là một con rồng phương Tây khổng lồ, từ chót đuôi đến đỉnh đầu ít nhất cũng phải đến ba mươi bảy, ba mươi tám mét, mà độ cao cũng gần hai mươi mét, vì thân thể quá to lớn, mỗi lần nó lăn người cả mặt đất như đang rung chuyển.



Đây là lần thứ hai Trịnh Xá nhìn thấy con rồng này, hắn đã không còn vẻ kinh hoàng, thất thố như lần đầu nhưng vẻ mặt Vương Hiệp và Bá Vương thì đều cực kỳ chấn động, ít nhất cả hai cũng dần dần há hốc miệng, giống như muốn gào lên mẹ nó, hay trời ạ, đại loại là vậy. Nói thật thì Trịnh Xá rất muốn xem xem bộ dạng của Sở Hiên lúc này như thế nào, một kẻ hoàn toàn dùng tư duy lý trí như hắn, khi đối mặt với một sinh vật không thể tưởng tượng nổi, hoặc chuyện không thể giải thích được bằng khoa học, vẻ mặt có lẽ cũng sẽ rất quái dị!



- Thế nào? Đã nghe được Chủ Thần thông báo nhiệm vụ với các ngươi chưa?



Trịnh Xá khẽ hỏi.



Bá Vương cùng Vương Hiệp đồng thời gật đầu, vẻ mặt thật sự có chút khó coi, nếu chỉ nghe người khác kể lại sẽ không thể hình dung được sự chấn động của sinh vật khổng lồ này, phải đến khi tận mắt nhìn thấy cự long, bọn họ cuối cùng mới minh bạch tai sao lúc trước Trịnh Xá lại phải đưa cả hai cuốn sách ra. Nhiệm vụ tình tiết kịch bản này rất có thể sẽ khiến tất cả bọn họ phải chết ở đây... Nếu vũ khí công nghệ cao như địa lôi cũng không có tác dụng với con rồng kia.



Sở Hiên hiện tại đã chuyển hướng Goblin glider, bay ra xa, sau khi được khoảng năm, sáu km mới hạ xuống. Mặc dù đã cách xa như vậy, mọi người vẫn nghe được tiếng động ầm ầm khi cự long lăn lộn, con rồng này thật sự quá lớn, hơn nữa động tác cũng không hề có vẻ chậm chạp, nếu so ra thì sinh vật có thân hình gần tương đương với nó nhất là lôi long đúng là chậm như rùa.



Trịnh Xá cùng ba người còn lại đáp xuống đất, sắc mặt mỗi người đều rất khó coi, Sở Hiên bước xuống đất vẫn cau mày, cũng không biết là do hắn đã lâm vào trầm tư hay là tâm tình không được tốt mà mọi người chỉ thấy hắn ngồi xổm xuống đất, cầm một đoạn cây bắt đầu vạch vẽ cái gì đó dưới đất.



- Rồng trong thần thoại... Các ngươi chơi game, hoặc đọc tểu thuyết, xem phim, hoạt hình, rồng trong những thứ này, chúng nó bình thường có năng lực gì? Cự long mạnh nhất được miêu tả như thế nào, yếu nhất như thế nào? Tổng hợp tất cả những điều mọi người biết lại một lượt.



Sở Hiên thì thào.



Ba người còn lại nhìn nhau, Bá Vương mở miệng trước:



- Ta thích đọc tiểu thuyết theo quy tắc D&D, rồng bình thường đều biết ma pháp, chúng nó sử dụng một loại kỹ năng gọi là long ngữ ma pháp, mà sức mạnh của rồng liên quan đến độ tuổi, nhưng con rồng này quá lớn, cho dù trong quy tắc D&D cũng không có con cự long nào to đến thế này, đây ít nhất cũng phải là rồng thời thái cổ, hoặc thậm chí còn lâu đời hơn. Theo như trong bộ quy tắc, một con cự long như thế này có thể bằng ma pháp dễ dàng hủy diệt một thành phố nhỏ, dù là phun khí cũng đủ đối kháng với một đội quân... Bất quá, theo quy tắc D&D, cho dù là rồng non mới thành niên cũng không phải sinh vật chúng ta có thể thắng bằng cận chiến.



Sở Hiên vạch vạch dưới đất vài cái, suy nghĩ một lúc lâu mới nói:



- Không thể mạnh đến thế, con rồng này không thể mạnh đến mức như ngươi nói, đây là ta cân nhắc dựa trên độ khó của tình tiết kịch bản cấp B. Độ lớn và cường độ thân thể nó tạm thời chưa tính, ma pháp chắc chắn là không có, nếu không chúng ta rất khó để giết được nó, dù là đánh lén cũng vậy...



Nói đoạn, hắn lại nhìn sag Vương Hiệp.


- Không còn cách nào nữa, cận chiến công kích đi, cứ tiếp tục bay như vậy, chúng ta chưa tìm được Ngọn giáo của thần Osiris thì năng lượng của glider đã bị tiêu hao sạch mất rồi... Mọi người không thể chết được! Các ngươi đã hết cơ hội sống lại, ta cũng không muốn phải chịu đựng thống khổ vì đồng đội mất đi một lần nữa. Nhớ kỹ đây, lát nữa ta sẽ để Cuốn sách của Amun-Ra và



Cuốn sách của Anubis lên boong tàu, các ngươi lấy được hai quyển cổ thư này là lập tức dùng glider rời đi. Ta không biết trạng thái Hủy diệt có thể giết chết con rồng này không, nhưng cho dù thế nào cũng phải thử một phen!



Trịnh Xá ngừng lại một chút, nói:



- Vương Hiệp, đưa bom cho ta...



Ở dưới chân im lặng, Trịnh Xá lại quát lên, mắt thấy hàng không mẫu hạm đã càng lúc càng gần, hắn sắp sửa nổi giận thì bỗng có hai quả bom hẹn giờ được ném lên, giọng nói của Vương Hiệp cũng truyền tới:



- Thấy cái nút màu đỏ không? Ấn nút đó là đồng hồ sẽ bắt đầu đếm, nhớ kỹ, trong vòng năm giây phải tránh đi, nếu không với uy lực này kể cả ngươi cũng sẽ bị nổ tan xác...



Trịnh Xá cười ha ha, đáp:



- Quá đơn giản, chỉ cần trước khi bom phát nổ thì ném vào cơ thể con rồng không phải là xong sao? Yên tâm đi, ha ha ha, ta sẽ không làm việc lỗ mãng đâu.



Ba người còn lại cũng không nói nữam hàng không mẫu hạm đã càng lúc càng gần, khoảng cách với mọi người còn chưa đầy hai trăm mét, mà cự long phía sau thì còn cách một trăm năm mươi mét, với tốc độ như thế này, Goblin glider cũng chỉ tới nơi trước một thoáng chốc mà thôi. Trịnh Xá hai mắt mờ mịt, lực chú ý đã tập trung cao độ, động tác bốn phía phảng phất như chậm hắn lại, hắn điều chỉnh tốc độ và phương hướng glider đến trạng thái tốt nhất, sau đó lao thẳng tới chỗ tháp chỉ huy trên hàng không mẫu hạm, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bay vọt lên cách tháp chỉ huy có vài mét.



Ngay khi Goblin glider lướt qua, con rồng đã lao thẳng cả người vào tháp chỉ huy, không những đánh sụp chiếc tháp mà gần như còn đẩy hàng không mẫu hạm dựng ngược lên, nghiêng đến một góc nhất định, mũi tàu mới rơi ầm xuống nước, không biết có bao nhiêu máy móc bên trong đã bị hư hỏng.



Nhân lúc cự long đang váng vất, Trịnh Xá điều khiển glider hạ xuống một đài quan sát còn tạm hoàn chỉnh, vội vã lấy hai cuốn cổ thư từ Nạp giới ra, tiếp đó mới nói:



- Sở Hiên... bỏ đi, không cần nói nhiều làm gì, những chuyện tiếp theo ngươi chắc chắn đã biết, còn có Ngọn giáo của thần Osiris nhất định phải tìm về, uy lực của món vũ khí đó so với mức ta tưởng tượng còn lớn hơn... Cứ như vậy, các người mau đi đi!



Những lời này có chút ý đoạn tuyệt, Trịnh Xá đã chuẩn bị tinh thần chắc phải chết, tình tiết kịch bản lần này là do hắn cường hành muốn đến tìm, nếu không, chỉ hoàn thành một tình tiết kịch bản đã được thưởng rất nhiều rồi, nên có thể nói, nếu ba người bọn họ phải chết, có một nửa nguyên nhân là do nghe hắn an bài...



Hơn nữa, hắn còn chưa chết qua, chỉ cần mấy người Sở Hiên có thể đào thoát thành công thì rất có khả năng sẽ giúp hắn hồi sinh được...



"Vì vậy, liều mạng thôi!"



Trịnh Xá đã quyết định, tâm tình hắn bỗng trở nên rất bình tĩnh, đó là một cảm giác rất kỳ lạ, giống như tất cả đều được in vào đầu hắn, máy bay chiến đấu đang từ xa phóng tới, đám bảo vệ chiến hạm cực kỳ lo lắng xung quanh, ba người đang bước lên glider, còn có... con rồng khổng lồ đang chậm rãi ngẩng đầu lên trời, hút khí, tất cả yên lặng in vào trong não.



Trước khi tới bộ phim kinh dị này, trải qua rèn luyện và liều mạng để Chủ Thần chữa trị thân thể, kỹ năng Hủy diệt của hắn đã có thể sử dụng được tới bốn giây, đây là cực hạn của cơ thể hắn, sau mỗi lần sử dụng, thân thể cơ bản bị hủy mất một nửa, quả không hổ với tên gọi Hủy diệt. Nếu muốn sử dụng năng lượng vampire tự hồi phục, không có năm sáu ngày nghỉ ngơi, căn bản đừng nghĩ đến chuyện khôi phục sức chiến đấu, mà đây chính là chuyện hắn chuẩn bị làm, sử dụng Hủy diệt đánh chết con mẹ nó con rồng phương Tây này!



- Ha ha ha...



Trịnh Xá cười điên cuồng, lúc cự long đang ngẩng đầu hút khí, hắn đã vận hành nội lực và năng lượng vampire, đồng thời ấn nút bom hẹn giờ trong tay. Chỉ thấy một đường màu đỏ đậm từ trên chạy xuống, một luồng nội lực điên cuồng xông lên, hai đạo năng lượng va chạm kịch liệt tại trái tim, trái tim mang huyết thống bá tước vampire nhất thời cũng không chịu đựng nổi, Trịnh Xá lập tức phun ra một ngụm máu lớn, tiếp đó, sức mạnh hủy diệt tràn ngập toàn thân.



Mọi chuyện xung quanh đều chậm lại, dù là cự long đang chậm rãi cúi đầu, hay là ba người Sở Hiên đã cất cánh bay ra hơn ba mươi mét sau lưng hắn, hay là tốc độ của máy bay phản lực ở phía xa, tất cả mọi động tác trong mắt hắn đều trở nên chậm chạp. Tiếp đó, hắn lao vọt tới chỗ con rồng, không khí xung quanh phảng phất như biến thành chất lỏng đặc sệt, bước chân của hắn đang đạp trên không khí lỏng, mỗi bước hạ xuống đều khiến không khí rung động, mà hắn cũng nương theo lực lượng này lăng không bay đi, đây chính là kỹ năng hắn lĩnh ngộ được sau khi nghe Sở Hiên góp ý, Nguyệt bộ, mượn lực trên không khí bay lên!



Sau khi chạy được hơn hai mươi mét, hắn cơ hồ đã nhìn thấy luồng lửa không ngừng lấp lóe bên mép cự long, chỉ thấy hắn ở giữa không trung, hung hăng vung một cước. Một cước này dùng sức quá mạnh, xé rách không khí bắn tới, đây chính là kỹ năng Lam cước!



Một đạo chân không cắt phá không gian đánh vào hàm dưới con rồng, ầm một tiếng, hàm dưới cự long không ngờ không chịu nổi một cước, khớp xương lõm vào trong, ngọn lửa chưa kịp phun ra đã bị dập tắt ngay trong miệng, nhất thời một luồng khói đen đặc từ miệng nó bay ra.



Trịnh Xá lúc này đã đứng trên chân trước con rồng, hắn đạp mạnh dưới chân, trong nháy mắt liền lao lên cạnh đầu nó, một quyền tàn nhẫn đánh tới, Thế, Quyền Thương, hai chiêu đồng thời được sử dụng, một kích này phá ra một lỗ to bằng cánh tay bên thái dương cự long, làm nó gào lên thảm thiết.



Trịnh Xá đang chuẩn bị đẩy bom hẹn giờ vào trong thái dương, mà lúc này, kỹ năng Hủy diệt còn gần hai giây, có thể sử dụng tốc độ siêu cường, đủ để hắn chạy thoát khỏi chỗ con rồng trước khi bom phát nổ. Nhưng khi hắn đẩy bom hẹn giờ vào huyệt thái dương cửa cự long thì bỗng cảm thấy một tầng phòng hộ nửa trong suốt, tầng phòng hộ này cũng không cản trở thân thể hắn mà là chặn bom hẹn giờ đến gần thân rồng, ngăn cách quả bom ở bên ngoài....



"Bỏ đi, vốn còn muốn liều mạng sống sót, kết quả vẫn chỉ là..."



Trịnh Xá khẽ thở dài, hắn một lần nữa sử dụng Thế, với tốc độ cực nhanh vọt tới trước miệng cự long, sau đó hung hăng đánh mấy quyền, lực lượng khổng lồ sớm đã siêu việt cực hạn của Trịnh Xá trước đây, mấy quyền đánh tới đã phá nát hàm dưới con rồng. Nhất thời, một luồng lửa từ bên trong bắn ra, đây chính là phần sót lại của ngọn lửa không phun ra được lúc nãy, Trịnh Xá yên lặn nhìn lửa bắn tới, trong lòng hắn chỉ kịp lóe lên một thân ảnh xinh đẹp... cùng hình dáng của chính hắn, cô độc, mặc dù mỉm cười tàn nhẫn, nhưng trong lòng chắc chắn rất tịch mịch, cô đơn...



Trịnh Xá sử dụng tốc độ siêu cấp của Thế, lao vào trong miệng rồng, tốc độ không ngờ xuyên qua luồng lửa nóng, dọc theo yết hầu chạy xuống dưới, Trịnh Xá đã không còn cảm thấy mọi thứ xung quanh, khi một luồng bạch quang lóe lên, hắn cũng chìm vào trong bóng tối.



Mọi người xung quanh chỉ kịp nhìn thấy một loạt bóng người dùng tốc độ mắt thường khó thấy tấn công cự long một cách mãnh liệt, đầu rồng máu thịt bắn tung tóe, đến khi hàm dưới của nó nổ tan, bóng người cuối cùng lao vào trong miệng rồng. Sau đó, cự long ngẩng mặt lên trời, phảng phất như muốn gầm thét, nhưng thiếu mất hàm dưới, nó làm thế nào cũng không gào lên nổi, cùng lúc đó, bụng rồng đột nhiên phồng lên, tiếp theo con hắc long khổng lồ như biến thành một quả bóng bay bơm quá nhiều khí, đoàng một tiếng, nổ tan thành mảnh nhỏ, chỉ còn cái đầu to lớn rơi xuống tàu....