Vô Hạn Khủng Bố

Chương 125 : Tìm kiếm di tích

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


i>"Lấy được vật phẩm kịch bản, mặt nạ tiến hóa, người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư đeo mặt nạ sẽ có một cơ hội trải nghiệm cảm giác của tầng thứ năm, bất kỳ ai không mở tầng thứ tư hoặc cao hơn sẽ bị mất khống chế gen... Không hạn chế sử dụng."



Trịnh Xá cầm chiếc mặt nạ vàng trong tay, sau khi ghép lại mảnh bị bong ra, chiếc mặt nạ lập tức phát ra kim quang mờ ảo, bất cứ ai nhìn thấy cũng biết, đây chắc chắn không phải một chiếc mặt nạ bằng vàng bình thường. Hơn thế nữa, nếu quan sát kỹ, có thể thấy trên mặt nạ khắc đầy các biểu tượng và ký tự vô cùng kỳ quái, mà khi Trịnh Xá thử truyền nội lực hoặc năng lượng vampire vào, chiếc mặt nạ không ngờ còn phát ra kim quang, có điều cũng chỉ như vậy, không có hiện tượng nào nữa.



Sở Hiên thì ngược lại, cực kỳ tò mò với chiếc mặt nạ, hắn yêu cầu Trịnh Xá truyền nội lực vào trong mấy lần, rồi còn dùng kính lúp quan sát tỷ mỉ chiếc mặt nạ, thậm chí để xem xét rõ ràng, hắn còn mở cơ nhân tỏa kiểm tra từng cm một, hơn nửa ngày sau mới nhìn sang Trịnh Xá, nói:



- Suy nghĩ của ta quả không sai, có thấy những ký hiệu và văn tự này không? Cái này cũng giống như bảng mạch điện tử của chúng ta, chỉ là những văn tự ký hiệu này càng quy tắc, càng hiệu quả hơn. Nếu như nói mạch điện là kỹ thuật dùng diện năng làm cơ sở thì chiếc mặt nạ này là công nghệ sử dụng năng lượng trong cơ thể làm cơ sở.



Trịnh Xá cùng những người còn lại đều có nghe mà không có hiểu, Sở Hiên đẩy mặt nạ đến chỗ Trịnh Xá, nói:



- Ngươi mở cơ nhân tỏa sau đó quan sát đi, mỗi lần chỉ truyền vào một chút nội lực thôi.



Trịnh Xá kỳ quái cầm lấy mặt nạ, sau đó đẩy nội lực vào, nhất thời chiếc mặt nạ lại lấp lánh kim quang, bấy giờ Trịnh Xá mới nhìn thấy, chỗ ngón tay hắn chạm vào mặt nạ xuất hiện ánh sáng màu trắng, những nơi luồng ánh sáng trắng này đi qua các văn tự ký hiệu đều tự nhiên phát sáng lên. Tiếp đó, ánh sáng trắng theo các văn tự ký hiệu thâm nhập vào bên trong, sau khi các văn tự ký hiệu đó lưu chuyển, đến khi ánh sáng trắng chui ra, nó đã biến thành ánh sáng vàng.



- Đã hiểu chưa? Cái này cũng giống như tổ hợp mạnh điện, thiết bị điện tử biến đổi điện năng thành các loại tín hiệu còn những ký hiệu,văn tự này thì biến đổi hình thái năng lượng của nội lực, chuyển nó thành một dạng biểu hiện khác. Trên thực tế, vật này cũng cùng nguyên lý với Ngọn giáo của thần Osiris, chỉ là cơ chế chuyển hóa của ngọn giáo được giấu bên trong còn thứ này thì thể hiện ra bên ngoài...



Sở Hiên nói vẻ cuồng nhiệt, bộ dạng của hắn làm cho người xung quanh phải hoảng sợ, bởi vì ngoài một hai người, số còn lại cơ bản chưa từng thấy qua Sở Hiên có biểu hiện kích động như vậy.



Trịnh Xá cùng những người khác nhìn nhau, họ đều nghe mà chẳng hiểu gì hết, vì thế hắn chỉ có thể bất đắc dĩ xua xua tay, nói:



- Nhưng cái này đại biểu cho điều gì? Ta cũng không thông thạo các kiến thức kỹ thuật này... Ngươi cứ trực tiếp nói thẳng ra, đừng quanh co lòng vòng nữa.



Sở Hiên cũng không tức giận, hắn cầm lấy mặt nạ, nói:



- Ý tứ đại khái là, chỉ cần nắm giữ cơ chế chuyển hóa năng lượng này, chúng ta cơ bản có thể coi là đạt đến một phần mười "Thánh nhân". Có lẽ còn ít hơn thế nhiều nhưng đây cũng đã là một tiến bộ cực kỳ kinh khủng rồi, ta ví dụ thế này nhé, các thứ như nội lực, năng lượng vampire, thậm chí là năng lượng tinh thần, tất cả đều có thể hoán đổi cường hóa từ Chủ Thần, mặc dù đến cấp cao đều cần tự thân rèn luyện, giống như Hỗn Nguyên nhất khí công của ngươi, nhưng vẫn có thể giúp chúng ta tự bản thân mỗi người đều có năng lượng. Mà khi năng lượng của chúng ta có thể chuyển hóa sử dụng nhờ các ký hiệu văn tự này thì giống như chúng ta biến thành nguồn điện vĩnh cửu, trên tay lại có một bảng mạch tổ hợp.



Mặc dù hắn đã nói như vậy nhưng vẻ mặt mọi người lại càng lúc càng không hiểu, vì thế hắn chỉ có thể thở dài, than:



- Ôi, trí tuệ của người bình thường... Tóm lại là thế này, cơ chế chuyển đổi năng lượng của Ngọn giáo thần Osiris có thể biến nội lực và năng lượng vampire thành lực phá hoại. Ta đã quan sát cẩn thận nhiều lần tính chất phá hủy của cây giáo này, trong nháy mắt khi tiếp xúc với vật thể, nó sẽ phân giải hoàn toàn vật thể xuống cấp bậc nguyên tử phân tử. Nếu như chúng ta có thể phân tích được cơ chế chuyển đổi năng lượng của các ký hiệu và văn tự bên trong Ngọn giáo thần Osiris, vậy không phải chỉ đơn giản phục chế ra một cây giáo khác mà còn có thể chế tạo một cây súng, một khẩu pháo với tính năng tương tự, chỉ cần có năng lượng vampire và nội lực, chuyển hóa chúng thành lực phá hủy phân giải vật thể, những thứ như thế chắc chắn có thể sáng tạo ra được...



- Lại lấy ví dụ các đạo cụ tu chân trong thần thoại của chúng ta, ví như pháp bảo và phi kiếm, ta có thể coi là chúng sử dụng các cơ chế chuyển hóa năng lượng khác nhau. Ví dụ phi kiếm là chuyển hóa năng lượng thành cơ chế phản trong lực, cũng có thể chuyển thành cơ chế điều khiển bằng tinh thần lực, còn có thể chuyển hóa thành cơ chế phá hủy cùng cơ chế tự phục chế bản thân vật chất, ví dụ như Vạn kiếm quy tông hoặc Ngự kiếm quyết trong truyền thuyết xuất hiện vô số phi kiếm. Pháp bảo cũng có thể coi là cơ chế chuyển hóa năng lượng độc lập, là băng là lửa, là không gian là trọng lực, tóm lại, những thứ này kỳ thật chính là một loại khoa học, khoa học chuyển hóa năng lượng...



Sơ Hiên lại bắt đầu cuồng nhiệt nói:



- Như vậy các ngươi hiểu rồi chứ? Chỉ cần có thể nắm được hệ số chuyển hóa năng lượng cùng ý nghĩa tổ hợp thành hệ thống của các ký hiệu văn tự này là chúng ta có thể chế tạo ra rất nhiều đạo cụ thuộc về ma pháp truyền thuyết... Ta bây giờ cuối cùng cũng có thể khẳng định! Cái gọi là đạo cụ ma pháp truyền thuyết, kỳ thực đều là sản phẩm khoa học công nghệ cao! Chính là như vậy...



Tất cả mọi người nhìn Sở Hiên liến thoắng không ngừng mà toát mồ hôi, Carnahan có chút sợ hãi, ghé vào tai Trịnh Xá hạ giọng nói:




- Trong các tri thức cổ đại mà chúng ta lưu truyền lại có mấy loại chữ tượng hình không biết ở đâu còn sử dụng. Đúng rồi, trong đó có cả chữ tượng hình cổ của Trung Quốc đấy, ta từng thấy tại mấy viện bảo tàng tại Mỹ những món đồ đồng nghe nói là từ đời nhà Thương tại Trung Quốc, những chữ tượng hình khắc trên đó ta cũng hiểu được đại khái....



Sắc mặt Vương Hiệp cùng Trịnh Xá lập tức biến đổi, trở nên rất lãnh đạm, hơn nửa ngày sau Trịnh Xá mới cười khổ nói:



- Mẹ kiếp, đúng là đáng cười, đồ của bọn ta lại bị ngươi nhìn thấy ở Mỹ... Bỏ đi, chúng ta đi tiếp.



Imhotep có chút khó hiểu, hắn nhìn sang Sở Hiên, hỏi:



- Ta nói sai chuyện gì sao? Đó thật sự là chữ tượng hình Trung Quốc đúng không?



Sở Hiên lắc đầu đáp:



- Không, ngươi không nói sai cái gì cả, chỉ là bản thân vấn đề này có chút sai lầm thôi. Quay lại chuyện chính, ngươi nói trong các kiến thức ngươi được truyền lại có văn tự tại các khu văn minh cổ đại đúng không? Vậy có thể đặt giả thuyết thế này, những người lưu lại các tri thức này đã từng có giao lưu, hơn nữa ước định với nhau, lưu lại chìa khóa của nền văn minh đó trong một số xã hội cổ, một khi tìm được các di tích có thể dùng những chìa khóa này để tái hiện lại sự huy hoàng của cả nền văn minh.



Sở Hiên lẩm bẩm tự nói một mình, tựa hồ cũng không cần ai trả lời cái giả thuyết của hắn, mà mọi người thì cũng vẫn như cũ tiến về phía trước, tới khi đến cuối đường, Imhotep mới quan sát vách tường hai bên, một lúc lâu sau hắn chỉ vào một vách tường bóng loáng nói:



- Phía sau chỗ này là khu dự trữ năng lượng và phòng điều khiển, có điều bây giờ chúng ta làm thế nào vào trong đây?



Lần này phản ứng của mọi người đều nhất trí, đồng loạt quay sang nhìn Trịnh Xá còn hắn cũng tự giác bước tới trước vách tường. Chỉ thấy hắn đưa hai tay đặt lên tường, bởi vì không biết tường đá này rút cuộc dày bao nhiêu, phía sau có hình vẽ hoặc văn tự gì không, nếu cường hành sử dụng Ngọn giáo của thần Osiris rất có thể sẽ làm hư hỏng tài liệu quan trọng bên trong vì thế hắn chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc nhất tiến hành phá cửa mà vào.



Vận nội lực của Hỗn Nguyên nhất khí công vào tay, dùng từng chút từng chút năng lượng một chấn vỡ các khối đá, mỗi lần nội lực chấn động là có thể chấn một lớp đá thành cát vụn. Dần dần, hai tay hắn đã ngập vào tường đá, sau khoảng một hai phút, hai tay vạch một phát chỉ bằng nội lực xuyên qua khối đá, mặt sau đó là một gian mật thất tối đen.



Như thế này thì dễ xử lý hơn nhiều, nếu đã xác định phía sau là một khoảng không nhỏ thông thoáng, hơn nữa bức tường đá cũng không cứng rắn, dày đặc như tưởng tượng, vậy Trịnh Xá cũng dứt khoát vận nội lực từng quyền từng quyền trực tiếp đánh vách tường. Chỉ sau mấy quyền một mảnh tường đã bị đánh xuyên, dù sao lực lượng gấp mười lần người bình thường cũng là một sức mạnh rất cường hãn rồi.



Sau khi vách tường bị xuyên thủng, mọi người vội vàng giơ đuốc vào trong, ở trung tâm căn phòng này có một cột đá cực kỳ nhẵn bóng, ở bên cạnh cột đá có mấy chiếc cũng bằng đá, những chiếc bệ này nhìn qua có vẻ rất bình thường ngoài mặt trên có hai dấu bàn tay in sâu vào thì không có gì đặc biệt.



Ở sâu trong căn phòng là một đống đổ nát, mấy cây cột đá trong đó đã đổ sụp, vỡ nát, không còn nhìn ra hình dạng gì của một nửa sau căn phòng, có lẽ là do động đất hoặc nguyên nhân gì đó khiến chỗ này đã bị phá hủy hoàn toàn, thứ duy nhất còn lại trong căn phòng này chỉ có cây cột đá được bảo tồn hoàn hảo cùng mấy chiếc bệ kia thôi.



Trịnh Xá bắt đầu đi vào vòng quanh chiếc bệ, xem xét kỹ càng dấu vết trên bệ đá, do đã có mặt nạ vàng làm tham khảo nên hắn rất cẩn thận quan sát xem trên bệ đá có văn tự, ký hiệu gì không. Không nằm ngoài dự đoán, trên bệ đá cũng khắc dày đặc các ký hiệu văn tự, dấu bàn tay cũng to cỡ bàn tay người trưởng thành bình thường.



Sở Hiên cẩn thận xem xét cột và bệ đá, hơn nửa ngày sau hớn mới quay sang phía Trịnh Xá nói:



- Thế nào? Muốn đánh cược một phát không? Xác suất chỉ có năm năm, sẽ sống, hoặc là chết...



Trịnh Xá nhất thời mỉm cười, đây chính là câu hắn đã nói khi hỏi ý Sở Hiên trong đêm liều mạng lần trước, hắn lập tức thở ra một hơi đứng trước bệ đá, tiếp theo đưa tay đặt vào hai dấu tay trên đó. Đến khi nội lực vận hành, chỗ bệ đá tiếp xúc với bàn tay lập tức lấp lóe kim quang, một vầng sáng từ tay hắn không ngừng thuận theo những văn tự ký hiệu truyền tới cột đá, mà nội lực lúc mới tiếp xúc thì có màu trắng nhưng sau khi được vô số văn tự ký hiệu gột rửa liền biến thành ánh sáng vàng. Luồng ánh sáng vàng này từ bệ đá liên tục truyền tới cột đá, giống như một dòng chất lỏng màu vàng chảy vào trong, cuối cùng cả cây cột bỗng phát ra kim quang nhu hòa, đồng thời cả tòa kim tự tháp cũng bắt đầu khẽ chấn động, các khe hở trên tường từ từ lấp lánh kim quang, mà bên trong cũng bắt đầu sáng lên...