Vô Hạn Khủng Bố
Chương 131 : Giết chóc
Ngày đăng: 19:03 20/04/20
Theo chấn động của tàu vận chuyển, mọi người đều biết, cuộc đổ bộ chiến đấu đã bắt đầu. Tiếp đó cửa khoang tàu mở ra, đám binh lính lập tức nhảy xuống, ba tên lính kia cũng đi theo, chỉ còn bảy người vẫn yên lặng ngồi tại chỗ.
- Vũ khí của mọi người.... Cứ như chúng ta đã thảo luận, thấy bọ giết bọ, gặp người giết người, nếu gặp thành viên của đội khác cũng cho bọn chúng lên đường luôn! Tóm lại, mọi người dốc toàn lực sống sót, trước tiên quét sạch tất cả người và bọ quanh đây, sau đó chúng ta sẽ tới chỗ đội cơ động số sáu... Bắt đầu tác chiến!
Mọi người đều cầm lấy vũ khí của bản thân, Bá Vương tự nhiên là vác khẩu railgun cực kỳ phô trương của hắn. Nếu phải so sánh thì súng ngắm Gauss của Zero không được phong cách như vậy, nhưng nhìn hắn lẳng lặng ôm khẩu súng trong lòng, khuôn mặt lạnh lùng trông cũng thật sự rất ấn tượng.
Tiếp theo là Vương Hiệp cầm rất nhiều vũ khí plasma to khoảng nửa nắm tay, nào là lựu đạn, nào là địa lôi, nào là bom hẹn giờ, tất cả gài quanh người, nhìn toàn thân từ trên xuống dưới chỗ nào cũng là vũ khí. Cũng may là vũ khí plasma này cực kỳ ổn định, cho dù bị nung nhiệt độ cao hoặc va chạm kịch liệt cũng không có vấn đề gì, nếu không chỉ với uy lực của vài quả đã đủ khiến mọi người chết không có chỗ chôn.
Sao đó là robot gấu Pooh của La Cam Đạo, lần này hắn không hề có một chút chần chừ, nhanh chóng chui tọt vào khoang điều khiển, rồi nhấc khẩu Gatling sáu nòng Trịnh Xá đã giao cho hắn ở dưới đất lên. Bề người con gấu Pooh này thật sự chẳng ra sao, nhưng các ngón tay lại được chế tạo khá tinh xảo, cầm khẩu đại liên lên không hề có chút gì vụng về, mà ngược lại phi thường linh hoạt, nhảy ra khỏi khoang tàu vận chuyển.
- Mỗi người tự đeo vòng cổ long tinh vào, nếu phát hiện thấy ánh sáng của vòng không đủ thì nhanh chóng quay lại chỗ ta, ta sẽ nạp đầy năng lượng lại... Cẩn thận có thể có bọ đánh lén dưới chân, đề phòng tên lửa hạt nhân mini... Ngoài bảy người chúng ta ra, còn lại giết hết!
Trịnh Xá bình tĩnh nói với những người còn lại, đồng thời hắn lấy trường đao Hổ hồn từ trong Nạp giới ra, món vũ khí phong cách đến cực điểm này vừa xuất hiện, cả khoang thuyền phảng phất như có một tầng quang mang đỏ máu lưu động, mọi người đều vô thức khẽ rùng mình một cái, tiếp theo Bá Vương cùng Zero mới ra khỏi khoang tàu.
Lúc này bên ngoài khá u ám, tầng may của hành tinh này không hiểu vì sao lại cực kỳ dày đặc, ánh mặt trời trên cao rất khó chiếu được xuống đất, vì thế lúc này sắc trời mù mịt giống như đã sáu, bảy giờ tối. Tuy nhiên nơi đây lại vô cùng huyên náo, không ngừng có binh lính từ tàu vận chuyển nhảy xuống, có thể thấy, lần đổ bộ tác chiến này đại đa số là tân binh mới trải qua huấn luyện, thậm có còn có rất nhiều người cười nói vui vẻ, không hề có chút lo lăng gì về cuộc chiến lần này, giống như bọn họ chỉ đến làm một chuyến du lịch hoặc chơi trò đánh trận.
Trịnh Xá ra khỏi khoang tàu vừa lúc thấy đám lính liên bang chạy qua trước mặt bọn hắn, thậm chí ba tên được phận vào nhóm hắn cũng chạy tít ra xa, Bá Vương ghé vào tai hắn, nói:
- Đúng là một đám ô hợp, thế này cũng dám xưng là quân đội?
Sở Hiên đứng sau lưng Trịnh Xá, lạnh lùng nói:
- Không có gì đáng ngạc nhiên cả, loài người của thế giới này khác biệt rất lớn với chúng ta, ở đây chỉ có một chính phủ thống nhất toàn cầu, hơn nữa đã rất không không xảy ra chiến tranh. Quân đội ở đây, không bằng gọi là đội khai hoang tinh cầu thì thích hợp hơn, chính vì thế mới trực tiếp khiến lần đổ bộ tác chiến đầu tiên tử thương thảm trọng, bộ tham mưu cấp cao của cái thời đại này thật sự là một lũ ngu xuẩn...
"Cái đó còn phải xem là so với ai, ngươi nghĩ ai cũng giống ngươi sao?"
Trịnh Xá và Bá Vương cùng nghĩ thầm, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi đều cười ha ha. Cùng lúc đó, một người trung niên mang quân hàm trung úy đã chú ý tới bảy người bọn họ, đặc biệt là con gấu hoạt hình kia nhìn quả thật quá quái dị, thứ này thật sự không nên xuất hiện trên chiến trường nghiêm túc, vì vậy hắn đi thẳng tới chỗ mọi người, lạnh lùng nói:
- Báo tên đơn vị....
Trịnh Xá lập tức căng thẳng, từ chỗ con bọ lao ra đến nơi Sở Hiên đứng tối đa chỉ có hai ba mét, hai chiếc càng to lớn sắp kẹp vào người hắn. Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, chỉ thấy Sở Hiên đặt súng lên vai, nòng súng chĩa thẳng vào con bọ sau lưng, pằng pằng mấy tiếng, uy lực của coilgun ít nhất cũng mạng hơn Gatling, dễ dàng bắn thủng đầu con bọ. Hai khẩu súng lúc của Sở Hiên bắt đầu điên cuồng di động với tốc độ khiến người ta hoa cả mắt, tất cả bọ chui ra từ trong hang, không cần biết là từ vị trí nào quanh người hắn đều bọ đạn coilgun bắn trúng. Sở Hiên cứ thản nhiên đứng đó, không ngừng thay đổi phương hướng súng, chỉ một mình hắn mà khiến cho không một con bọ nào có thể tới gần trong phạm vi ba mét, trên mặt đất dần dần chất đống hơn mười xác bọ...
Đến khi Chiêm Lam vội vàng nói "hoàn thành!", Sở Hiên đã đứng tại chỗ hơn mười giây, toàn thân không một vết thương nhưng Trịnh Xá nhận ra động tác của hắn đã bắt đầu có chút không lưu loát, tốc độ dần dần chậm lại, có thể thấy động tác quay súng này cực kỳ tiêu hao thể lực. Khi hình ảnh quét hình của Chiêm Lam một lần nữa truyền vào trong đầu Trịnh Xá, hắn đã cam vọt tới, đồng thời quát lớn:
- Chiêm Lam, kết nối ý thưc của ta với Sở Hiên...
Trong tiếng hô, Trịnh Xá đã nhảy vọt lên, lăng không hạ xuống miệng hang, cùng lúc ấy hắn cũng thông qua tâm linh tỏa liên cắt đứt tiếng đếm súng của Sở Hiên.
"Ngừng!"
Ý thức Trịnh Xá vừa hô lên, hắn đã hạ xuống sau lưng Sở Hiên, Hổ hồ trong tay quét ngang, mấy con bọ lao tới đã bị chém thành hai đoạn, mà Sở Hiên cũng khôi phục lại trạng thái như cũ, hắn chỉ giơ súng bắn liên tục về phía trước mặt, sau lưng giao hết cho Trịnh Xá.
"Chiêm Lam, kết nối ý thức của ta với Vương Hiệp... Sở Hiên, lát nữa khi ta bảo dừng lại thì đừng bắn nữa, ta sẽ mang ngươi ra khỏi cái hố này. Cứ ở đây đánh tiếp cũng không phải là biện pháp tốt, trong hình ảnh quét còn có vô cùng vô tận bọ đang chạy tới, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị xác bọ chôn vùi!"
Trịnh Xá vội vàng nói trong ý thức đồng thời hắn cũng nói với Vương Hiệp:
"Vương Hiệp, ném bom hẹn giờ plasma về phía này, đặt thời gian bốn giây... Chuẩn bị xong chưa? Khi ta ra hiệu ngươi hãy ném vào trong hố này!"
"Dừng!"
"Ném!"
Trịnh Xá quát lớn, đồng thời bắt đầu điên cuồng vận hành nội lực cùng năng lượng vampire, chưa tới một giây, hắn đã tiến vào trạng thái Bạo tạc. Lúc này tốc độ xung quanh phảng phất như chậm lại, cho dù với tốc độ nhanh chóng của lũ bọ, trong mắt hắn cũng chỉ như phim quay chậm, hắn không chút nghĩ ngợi, nắm lấy vai Sở Hiên, tiếp đó kéo hắn lao vọt tới miệng hang.
Đất sụp xuống sâu khoảng bốn mét, Trịnh Xá dùng sức đạp mạnh dưới chân, đồng thời chân kia giẫm lên bờ hang, nhảy vọt ra ngoài, lúc này bom hẹn giờ vừa mới rơi xuống đáy hang, dưới đó còn có bốn đầu đạn màu đỏ nằm trên mặt đất, bom hẹn giờ vừa khéo rơi đúng chỗ ấy...
Trịnh Xá nhìn thấy rõ ràng, hắn vận khinh công liều mạng lao về phía Chiêm Lam, trước khi cô gái này kịp định thần lại đã đẩy cả nàng lẫn Sở Hiên nămg rạp xuống đất. Đúng lúc này, từ phía sau một quả cần điện vọt lên cao mấy mét, theo quả cầu là mấy tiếng nổ ầm ầm, một đám mây nhỏ hình nấm bốc lên cao gần trăm mét, tro bụi từ vụ nổ nhất thời che lấp hết mọi người....