Vô Hạn Khủng Bố

Chương 140 : Chấn nhiếp

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Vết thương trên chân Trịnh Xá thật ra cũng không sâu lắm, chỉ cắt vào da vài phân, chạm tới thịt đã bị cản lại, nhưng lần công kích này quá đột ngột, với thực lực của hắn hiện tại, người bình thường tới gần trong phạm vi mười mét đều bị hắn cảm ứng được. Đó không phải là dùng mắt nhìn, tai nghe, thậm chí không phải dự cảm tâm linh sau khi mở cơ nhân tỏa, loại dự cảm này rất huyền diệu khó hiểu, phảng phất như hiệp khách cường giả trong tiểu thuyết võ hiệp vậy, dù là người tới từ sau lưng, chỉ cần nảy sinh một chút sát ý, trong vòng mười mét sẽ hắn tất sẽ có cảm ứng, đây đại khái cũng là một biểu hiện của tiến hóa.



Chỉ là vừa rồi hắn không cảm nhận được bất cứ sát ý nào truyền tới, ít nhất là hắn không cảm ứng được sát ý trong vòng mười mét, nói cách khác, địch nhân chắc chắn ở ngoài phạm vi này. Với phạm vi như vậy chỉ có thể sử dụng một số kỹ năng hoặc vũ khí tầm xa, đại bộ phận vũ khí tầm xa căn bản đều vô hiệu với hắn hiện tại, cũng tức là đối phương phải sử dụng một số kỹ năng đặc thù hoặc là người có sức mạnh cực lớn ném vũ khí tới, cho dù là loại nào thì cũng có khả năng gây nguy hiểm cho hắn.



Trịnh Xá đúng là người thân kinh bách chiến, không ngừng trải nghiệm sinh tử tồn vong trong luân hồi phim kinh dị, sóng to gió lớn nào hắn cũng đã gặp qua nên mặc dù bị tấn công đột ngột không biết từ hướng nào, người mang thương tích nhưng vẫn không hề có chút hoảng hốt, so với vô số tình cảnh hung hiểm hắn đã gặp phải, thương thế này căn bản không ảnh hưởng chút nào tới sức chiến đấu của hắn.



Trịnh Xá di động cực nhanh, lúc này hắn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, tốc độ càng thêm kinh người, nhảy vài bước đã lọt vào thông đạo cạnh hành lang. Hắn lập tức đưa tay kiểm tra vết thương trên bắ chân, vết thương đã ngừng chảy máu, nhưng vẫn chưa lành lại có thể dễ dàng dùng tay cảm nhận hình dạng.



"Giống như bị dao sắc cắt qua, nhưng lại không có vũ khí gì dạng như vậy chạm vào ta, chẳng lẽ đối phương sử dụng những thứ như kiếm khí đao khí trong truyền thuyết? Mẹ kiếp, đội ngũ này mà cũng có cường giả cấp độ như thế sao?"



Trịnh Xá chậm rãi điều chỉnh trạng thái bản thân, vô luận là nội lực, năng lượng vampire hay là lộ tuyến vận hành Hỗn Nguyên nhất khí công cùng trình độ mở cơ nhân tỏa, hắn đang điều chỉnh trạng thái bản thân tới mức độ tốt nhất. Không cần biết đối phương bắt đầu tấn công hắn như thế nào, rất khó để đảm bảo những kẻ này sẽ không tới tập kích các thành viên khác trong đội, vì thế tốt nhất là cứ làm như Sở Hiên nói, chấn nhiếp đối phương bằng sức mạnh vượt quá sức tưởng tượng, khiến chúng nghĩ Trung Châu đội là đội ngũ khủng bố nhất, làm chúng không có gan khiêu khích Trung Châu đội nữa!



Lúc này tại hành lang bên kia, cách đó khoảng bảy mươi mét, một thanh niên da đen đang đứng, tay cầm một cây gậy gỗ xoắn tròn, tay kia cầm một chiếc máy liên lạc, hắn nói vào máy vẻ tò mò:



- Hoffer, vừa rồi ta đã dùng đao gió tấn công hắn, đao gió trực tiếp hình thành sau lưng hắn một mét, nếu là người bình thường thì đã bị chém đôi người, nhưng hắn lại nhảy lên nên đao gió chỉ cắt vào bắp chân, hơn nữa chân hắn cũng không bị chặt đứt, tà môn, quá tà môn....



-....Ta thấy rồi, chắc là trên người hắn có mang đạo cụ phòng ngự gì đó, từ máy liên lạc có thể quan sát rõ ràng. Như vậy đi, ngươi sử dụng một quả cầu lửa rồi li khai, lửa bốc lên sẽ làm hắn không dám đi ra.... Xem ra thực lực Trung Châu đội bất quá cũng chỉ như vậy, chỉ vọn vẹn giúp hắn không bị thương thôi, được rồi, ngươi có thể trở về, chúng ta sẽ...



Thanh âm từ máy liên lạc còn chưa dứt, một bóng người bỗng lao vọt ra từ chỗ hành lang, do tốc độ quá nhanh nên gã da đen cùng người bên kia máy liên lạc đều không nhìn rõ mặt mũi kẻ đó, chỉ từ quần áo và thể hình miễn cưỡng nhận ra được đó chính là người vừa bị tập kích lúc nãy, Trịnh Xá.



Gã thanh niên da đen như đang nằm mơ, tốc độ của kẻ trước mắt quá nhanh, mặc dù người này cách hắn cả trăm mét nhưng chỉ sau một giây khoảng cách giữa hai bên đã chỉ còn chưa tới mười mét, hắn thậm chí chỉ kịp nâng cây gậy trong tay bắn ra một luồng đao gió mơ hồ, như ẩn như hiện làm chướng ngại ngăn cách, nhưng hành động của ngươi kia lại khiến hắn trợn mắt, há mồm.



Chỉ thấy Trịnh Xá quát lớn, vung quyền đánh thẳng vào lưỡi đao gió chắn đường, lúc này hắn đang trong trạng thái Bạo tạc, mỗi bước hạ xuống đều tạo thành một dấu chân mờ nhạt trên sàn hợp kim, tốc độ nhanh chóng vô cùng, trong trạng thái này, hắn đã đạt tới trình độ như siêu nhân!



Một quyền đánh tới, chỉ sức ép đã khiến gã da đen cảm thấy hô hấp khó khăn, tiếp đó một âm thanh sắc gọn vang lên, nghe giống như tiếng thủy tinh vỡ, quyền này chỉ dùng sức ép đã phá tan đao gió. Gã thanh niên da đen căn bản không thể tưởng tượng được chuyện này sẽ xảy ra, một khắc sau, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, vội vã lùi về sau nhưng chưa kịp rời đi được hai mét đã thấy Trịnh Xá đạo mạnh dưới chân vọt tới nắm lấy gã thanh niên, đẩy hắn ngã vật xuống đất.



Một loạt đả kích làm gã da đen trực tiếp hô mê, tố chân thân thể hắn khoảng gấp hai lần người bình thường, cho dù Trịnh Xá không dùng kỹ năng Bạo tạc cũng hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết hắn, sức mạnh gấp mười lần người thường đâu phải là chuyện chơi? Lúc này cộng thêm Bạo tạc hỗ trợ, tên thanh niên da đen đã bị nội thương rất nặng, máu tươi không ngừng trào ra từ ngũ quan, sắp sửa đứt hơi.



Tất cả mọi chuyện diễn ra không quá hai, ba giây, từ lúc Trịnh Xá lao ra khỏi hành lang đến khi hắn đánh chết tên thanh niên kia đã thể hiện rõ ràng sức mạnh cường đại vô bì của hắn. Khi Trịnh Xá nhặt máy liên lạc từ dưới đất lên, bên trong không phát ra âm thành nào nhưng vẫn thể hiện máy đang thông, đối phương vẫn có thể thông qua máy liên lạc quan sát và nghe được âm thanh bên này.
- Không sai, Trung Châu đội thật sự rất mạnh....



Gã thanh niên tóc vàng vừa ăn chocolate vừa nhìn băng ghi hình cảnh chiến đấu, trong đoạn phim, Trịnh Xá dùng tốc độ và sức mạnh kinh khủng dễ dàng giết chết tên thanh niên da đen, thời gian không quá hai, ba giây, thủ đoạn công kích dứt khoát, liên tục, tốc độ cùng lực lượng vượt xa sự tưởng tượng của họ cùng bộ dạng Trịnh Xá chỉ vào mắt mình nói câu cuối cùng. Gã thanh niên tóc vàng xem đi xem lại mười ấy lần, mỗi chi tiết mỗi động tác hắn đều quan sát kỹ càng, tới khi ăn hết một hộp chocolate lớn hắn mới búng tay tay ra hiệu cho một co gái đứng cạnh, cô gái mỉm cười lấy trong ngăn kéo ra một hộp chocolate khác.



Gã thanh niên tóc vàng cầm một miếng chocolate đưa lên miệng, dùng sức bẻ mạnh rồi mới nói:



- Tình huống cấp bậc là thế này, Trung Châu đội rất mạnh, chuyện này không nghi ngờ gì nữa, nhưng mức độ mạnh có lẽ cũng không khoa trương như các ngươi tưởng tượng. Về cơ bản theo băng ghi hình, sức chiến đấu của tên này có khả năng là lực lượng mang tính bộc phát, cũng tức là khi chiến đấu ngẫu nhiên sử dụng, khó có thể liên tục bảo trì sức mạnh như vậy, nếu không với tốc độ cùng lực lượng kinh khủng này hắn hoàn toàn có thể một mình sống sót trên hành tinh bọ....



- Đó là việc thứ nhất, việc thứ hai chính là vấn đề các ngươi lo lắng về các thành viên còn lại trong Trung Châu đội, sức chiến đấu của bọn chúng cũng có khả năng là rất mạnh, nhưng chắc chắn là có chênh lệch rất lớn với tên này, chuyện đó có thể suy luận ra từ việc hắn vội vàng chiến đấu. Ừm, ta lấy ví dụ thế này nhé, nếu như các ngươi tự mình chiến đấu chẳng lẽ ngay từ đầu đã dốc toàn lực, trong chốc lát đem cả con bài cuối cùng đánh ra hết sao? Ít nhất ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy, ta sẽ ẩn giấu sức mạnh, trước tiên thử thăm dò thực lực và kỹ năng của đối phương, sau đó dùng thủ đoạn lôi đình toàn lực kích sát, nhưng tên này lại không chút chần chừ, ngay từ đầu đã dùng sức mạnh cao nhất tấn công, ngoài khả năng hắn chỉ có thể chiến đấu trong thời gian rất ngắn ra, khả năng lớn nhất là.... Hắn đang muốn nhất chiến lập uy, làm chúng ta cảm thấy sự uy hiếp, tưởng rằng Trung Châu đội cực kỳ mạnh, sau đó tìm kiếm những người để lộ sơ hở, còn thời gian này chúng ta cơ bản vì cố kỵ mà không dám tấn công những thành viên còn lại trong Trung Châu đội. Nói cách khác, những thành viên còn lại của Trung Châu đội cho dù rất mạnh cũng không mạnh hơn chúng ta bao nhiêu cả...



Mấy người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, trong đó một gã da trắng cao lớn và một người da đen cùng thở phào nhẹ nhõm, gã da trắng nói:



- Có điều mục đích của chúng cũng không thành công, Nyos, ngươi quả là lợi hại, thoáng cái đã vạch trần trò quỷ của bọn chúng, nếu không bọn ta chắc chắc sẽ cho rằng Trung Châu đội cường đại vô cùng, chưa nói đến chuyện hy sinh vô ích một người mà còn để tuột mất miếng thịt béo này.



Nyos cười lại, hắn cắn nốt miếng chocolate trong tay rồi mới nói tiếp:



- Không, Trung Châu đội thật sự rất mạnh, bọn chúng không phải thịt béo, kẻ có thể nghĩ ra mưu kế này thật sự khiến người ta phải kinh sợ, hắn không những biết được đội chúng ta không ăn ý mà còn lợi dụng được sự không ăn ý này cùng sơ xuất của ta... Về cơ bản hắn đã tìm được chúng ta rồi....



Nhất thời mấy người xung quanh đều biến sắc, tất cả đều lộ vẻ kỳ quái, Nyos vừa xé vỏ một miếng chocolate vừa nói:



- Rất đơn giản, chỉ cần tạm thời khiến các ngươi tưởng rằng Trung Châu đội rất mạnh là được rồi, trước khi biết tình huống chính thức các ngươi sẽ không có dũng khí đi dò xét những kẻ còn lại, mà sau khi bị chấn nhiếp, chuyện tiếp theo các ngươi sẽ làm khả năng lớn nhất là quay lại tìm ta. Mặc dù không biết đối phương đã phân tích được những gì về phương thức hành động và hướng suy luận của ta nhưng có một điểm hắn đã tìm ra được đó chính là đội chúng ta chia làm mấy bộ phận vì thế mới xếp đặt tấn công một bộ phận để tìm kiếm bộ phận còn lại, khi các ngươi bị uy hiếp, sợ hãi sẽ quay lại tìm bọn ta... Lúc này chỉ cần kiểm tra một chút các băng ghi hình những người sử dụng phi thuyền giao thông di chuyển giữa chiến hạm có người bị giết cùng các chiến hạm khác là được, mặc dù vẫn chưa thể dễ dàng tìm ra tất cả chúng ta, nhưng kẻ xếp đặt tất cả những chuyện này hẳn là đã biết vị trí cố định của chúng ta là ở trên chiến hạm này.... Thủ đoạn thật cao minh!



Những lời này khiến mấy người xung quanh nổi hết cả da gà, họ đưa mắt nhìn quanh vẻ bất an, phảng phất như đang bị một đôi mắt ở đâu đó âm thầm theo dõi, Nyos ăn mấy miếng chocolate liên tục rồi mới nói:



- Không cần lo lắng đến thế, trên chiến hạm này có hơn ba nghìn hai trăm người, hắn không thể dễ dàng tìm được tất cả chúng ta như vậy, hơn nữa không chỉ chúng ta để lộ sơ hở... Bọn chúng cũng đã để lộ sơ hở rồi!



Nói đoạn Nyos bật một chiếc laptop bên cạnh, hắn xoay màn hình về phía những người còn lại, trên hình là một thanh niên đang luống cuống nhìn ngó xung quanh, người này chính là thành viên mới nhất của Trung Châu đội.... La Cam Đạo!