Vô Hạn Khủng Bố

Chương 145 : Bước đường cùng của Nam Viêm Châu đội

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Khi hai người Trịnh Xá và thành viên mạnh nhất của Nam Viêm Châu đội kịch chiến tại kỳ hạm, Sở Hiên, Zero, Chiêm Lam ba người cũng lên tàu giao thông tới chiến hạm lúc trước của Nam Viêm Châu đội, lúc này từ chiến hạm đó truyền đến tin tức, xuất hiện tình huống binh lính tử vong trên quy mô lớn, mà phương thức tử vong lại không rõ, sau cái chết của mấy trăm người, một khu vực lớn trên chiến hạm đã bị liệt vào vùng cấm.



Sở Hiên lạnh nhạt nói với hai người còn lại:



- Đến 80% là kỹ năng hoặc vật phẩm loại ma pháp truyền thuyết, nếu là vũ khí công nghệ cao thì chính bọn chúng có thể phải chịu thương tổn đầu tiên, cho dù bọn chúng có nhờ các loại đạo cụ mà không bị thương thì cũng còn La Cam Đạo. Hiện tại chúng ta vẫn chưa nhận được thông báo La Cam Đạo tử vong, hắn hẳn là vẫn còn sống trên chiến hạm này, Chiêm Lam?



Chiêm Lam lúc này đang có chút ngây người, bộ dạng hình như đang sử dụng kỹ năng tinh thần lực tảo miêu, đến khi Sở Hiên quát hỏi Chiêm Lam mới giật mình đáp:



- Đúng, đúng thế, có một chỗ trên chiến hạm này bị che phủ...



Sở Hiên lắc lắc đầu nói:



- Ừm... Zero, tới bây giờ chúng ta đã nhận được thông báo giết chết thành viên đội đối phương chưa?



Zero lắc đầu đáp:



- Không, chưa có, trước mắt mới chỉ có thông báo phá hủy hai chiến hạm....



- Thế à? Nếu như vậy, Trịnh Xá thật sự muốn cứu La Cam Đạo..



Sở Hiên khẽ nhíu mày, khẽ chỉnh mắt kính rồi quay sang hai người còn lại nói.



Chiêm Lam cùng Zero đưa mắt nhìn nhau, Chiêm Lam kỳ quái hỏi:



- Vậy có ý gì? Tại sao không có thông báo nghĩa là hắn muốn cứu La Cam Đạo? Với suy nghĩ của hắn muốn cứu La Cam Đạo cũng chẳng có gì lạ mà?



Sở Hiên lắc đầu đáp:



- Nếu người của đối phương nhanh chóng nhận được thông báo người bên mình tử vong, một lần, hai lần, ba bốn lần, những người còn lại sẽ làm gì? Ngoài khả năng sợ hãi, chạy trốn ra, chúng ta không thể khiến đối phương đầu hàng, mà bọn chúng cũng biết đầu hàng sẽ chẳng có kết quả tốt nên khả năng lớn nhất là giết con tin để phát tiết, mà con tin có khả năng nhất đó chính là La Cam Đạo....



- Đương nhiên, Trịnh Xá trải qua nhiều thế giới phim kinh dị cùng chiến đấu sinh tử như vậy, hắn đã là một chiến sỹ ưu tú, cái gì nặng cái gì nhẹ, khi nào cấp bách, khi nào hòa hoãn hắn tự biết rõ ràng. Nghe nói đối phương cũng có một người tự sáng tạo kỹ năng, có lẽ hắn muốn quan sát rõ ràng cái kỹ năng này.... Chiêm Lam, giữ liên hệ chặt với Bá Vương, Vương Hiệp, có bất kỳ tình huống nào phát sinh phải lập tức thông báo cho họ biết, cơ bản là như vậy... Zero, lát nữa ngươi bảo vệ Chiêm Lam cho tốt và bắn yểm trợ cho ta, chủ lực tác chiến để ta tiến hành.



Zero và Chiêm Lam cùng gật đầu, hai người nhìn qua khoang lái phi thuyền giao thông, cách họ rất xa các chiến hạm và tàu tiếp tế đan xen vào nhau, bảy tám chiến hạm một chỗ giao chiến lung tung, mà tên lửa cùng vũ khí chúng bắn ra càng làm liên lụy tới các chiến hạm xung quanh, càng lúc càng nhiều chiến hạm bị ép gia nhập vào hỗn chiến. Các chỉ huy cấp cao đã bị tên da trắng kia giết chết, cộng thêm việc Sở Hiên biến mất khỏi vị trí chỉ huy nên hệ thống điều hành cả hạm đội càng lúc càng hỗn loạn, hai bên không ngừng giằng co về tính hợp pháp của chiến đấu, sau khi thương lượng không có kết quả rất nhiều chiến hạm cũng bạo phát xung đột, số người chết càng ngày càng tăng...



Đến khi ba người Sở Hiên tới chiến hạm lúc trước của Nam Viêm Châu đội, các binh lính tại đây phần lớn đã lâm vào khủng hoảng, đại bộ phận phi thuyền giao thông và tàu vận tải của chiến hạm đã bị sử dụng mà vẫn còn rất nhiều người đang chờ li khai. Trong bãi đáp của chiến hạm, khi tàu giao thông của ba người Sở Hiên tới nơi, hơn mười tên lính đã ùa tới, kẻ nào cũng muốn được chạy lên tàu trước, vì vậy bọn họ thậm chí đến cả ba người bước xuống là ai cũng không để ý.



Sở Hiên cùng Zero không chút khách khí, tay đấm chân đá đánh văng mấy tên này ra, binh sỹ xung quanh thấy có xao động đều theo bản năng giơ súng nhắm về phía này, đến khí mười mấy tên lão binh nhìn rõ người tới là ai mới vội vã quát mắng đám tân nhân đồng thời làm quân lễ với Sở Hiên.



- Nghỉ... Đã xảy ra chuyện gì? Quên rằng mình là quân nhân rồi sao? Tất cả đội trưởng và sỹ quan trưởng nghe lệnh, bất kỳ ai không nghe lệnh, giết tại chỗ, xử như tội làm phản, bây giờ ngươi nói cho ta biết, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?



Sở Hiên cũng không nói nhiều, sau mấy câu liền chỉ một tên sỹ quan trưởng hỏi.



Tên sỹ quan trưởng này rõ ràng là lão binh còn sống sót từ Klendathu, hắn kích động giơ tay chào Sở Hiên rồi mới trầm tĩnh nói:



- Báo cáo trung tá, trên chiến hạm xuất hiện rất nhiều ong mật, to gấp hai ba lần loại ong bình thường, tất cả binh sỹ bị chúng đốt đều phát sốt sau đó hôn mê, nếu bị quá nhiều ong đốt cùng lúc sẽ trúng độc mà chết, vũ khí của chúng ta căn bản không có hiệu quả với lũ ong này... Quả nhiên là mấy sỹ quan cấp cao trên chiến hạm này đã bị loài bọ ký sinh, nếu không sao lại có thứ ong quỷ quái này chứ?



- Ong mật?




Lúc này Trịnh Xá hai mắt mờ mịt, cầm Hổ hồn đao liên tục chém về phía người trung niên cao lớn, theo tình hình trước mắt, đây là ưu thế duy nhất của hắn, vũ khí trên tay tốt hơn của đối phương nhiều. Đao mang sinh ra sau khi truyền nội lực mấy lần quét qua người tên trung niên kia, mặc dù mỗi lần hắn đều tránh được trong đường tơ kẽ tóc nhưng uy lực của Hổ hồn đao mang đâu thể dễ dàng tránh né như vậy, sau vài lần, trên thân người trung niên kia đã đầy vết thương, thậm chí một nửa bàn tay và hai ngón tay của hắn cũng bị chém đứt, chỗ hai người chiến đấu đã văng đầy máu tươi.



Nhưng điều khiến Trịnh Xá cảm thấy kỳ quái là, tên trung niên cao lớn này hình như càng bị thương thì lại càng lợi hại, thương thế của hắn càng nghiêm trọng, tốc độ và sức mạnh càng lớn, cả thân thể cũng linh hoạt vô cùng, mỗi động tác công kích đều cực kỳ xảo diệu, mấy lần chiếc rìu chiến hai lưỡi lưu lại vết thương trên người Trịnh Xá, hai bên chiến đấu mấy chục giây, toàn thân đều có vô số vết thương.



Trịnh Xá thoáng vận năng lượng vampire lên, chỉ dùng chưa tới một giây, hòa tan lớp băng dày đóng trên người cùng Hổ hồn đao rồi đạp mạnh dưới chân, cầm Hổ hồn cự đao chém ngang về phía người trung niên. Đao mang vô hình mà thực chất dài gần mười mét ập tới, một đao này chém xuống, đừng nói là thân thể máu thịt, thông đạo giữa hắn và người trung niên kia cũng bị xé ra một vệt dài, đao mang của Hổ hồn thật sự là có uy lực vô kiên bất tồi.



Hai người sớm đã lao ra khỏi phòng hội nghị, sử dụng kỹ năng Cuồng chiến sỹ và Bạo tạc, tốc độ cùng sức mạnh đều lớn đến mức kinh người, mười giây chiến đấu đã phá tan mấy bức tường hợp kim dày, rồi lại tới chỗ hành lang này, đánh từ đầu hành lang tới cuối hành lang, những nơi hai người chiến đấu đều biến dạng một cách quái dị, trên mặt đất đầy dấu chân lưu lại.



Mắt thấy Trịnh Xá chém ngang một đao, người trung niên cao lớn cũng không chần chừ, hắn vung rìu chém ngập vào vách tường hợp kim cạnh người, tiếp theo trước khi đao mang chém trung thân thể đã nương theo lực từ cây rìu lộn người tránh qua, thoát được một đao này hắn lập tức đạp manh dưới chân lao vọt tới, vung rìu bổ xuống đầu Trịnh Xá.



Trịnh Xá cũng đá đánh đến mức gần phát cuồng, hắn hung hăng vung Hổ hồn chặn lại một kích này, nhất thời tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai, Trịnh Xá cùng tên trung niên kia đồng thời bật về phía sau gần mười mét, hai bên đều đập vào vách tường, phun ra một ngụm máu. Có điều, tên trung niên bật dậy cực nhanh, phảng phất như chẳng có chuyện gì, dùng sức một chân đứng bật dậy từ hố lõm trên tường, chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng, cả người lao vọt lên, đạp mạnh vào tường mượn lực lại xông về phía Trịnh Xá.



"Hắn... hắn đã bắt đầu thở dốc, hơn nữa cơ thịt trên người đã bị thương nhiều chỗ, chỉ không biết xương cốt thế nào thôi. Nếu chỉ tính riêng tố chất thân thể thì hắn chắc chắn không bằng ta, Cuồng chiến sỹ quả nhiên là một kỹ năng tự sát siêu cường, gánh nặng với thân thể đã vượt qua Bạo tạc, hơn nữa còn sử dụng trong tình trạng tố chất thân thể như thế này, đối đa là thêm một phút nữa hắn chắc chắn sẽ tự giết mình!"



Trịnh Xá còn nhớ rõ lời dặn của Sở Hiên, đó là thực lực của hắn mạnh hơn các thành viên còn lại trong đội quá nhiều, nếu có thể, tận lực bắt giữ thành viên đội đối phương, đây cũng là nguyên nhân lúc trước hắn thủ hạ lưu tình. Ngoài ra, hắn cũng cố kỵ sự an toàn của La Cam Đạo, một khi những người còn lại trong đội đối phương bị thông báo chết bao nhiêu người, những thành viên của Nam Viêm Châu đội khó tránh khỏi lâm vào khủng hoảng, chuyện này chẳng ai dám đảm bảo, vì thế hắn vẫn cố sức không xúc phạm tới tính mạng đối phương....



"Mặc dù ta muốn như vậy nhưng nếu như đối phương thật sự muốn chết, ta căn bản không có cách bắt sống hắn, trừ phi... Sử dụng Hủy diệt đánh ngất hắn trong nháy mắt, nhưng trong trạng thái này tốc độ và sức mạnh thật sự quá kinh khủng, ta căn bản cũng không cách nào khống chế tốt lực lượng chỉ để đánh ngất, một thoáng không cẩn thận là giết hắn rồi...."



Ý nghĩ này chỉ thoáng hiện ra trong đầu Trịnh Xá, tiếp đó hắn nhìn thấy tên trung niên cao lớn càng lúc càng tới gần, bất đắc dĩ chỉ có thể giơ Hổ hồn lên ngăn cản, chặn một rìu chém tời, đồng thời Trịnh Xá vung cước đá thẳng vào sống đao, hợp lực từ hai kích đẩy tên trung niên kia văn ra mấy mét. Trịnh Xá tự nhiên là khó có thể bỏ qua cơ hội này, hắn vội vận khinh công lao tới, trước lúc cây rìu lớn chém tới đã áp sát vào chỗ người trung niên.



So với dùng vũ khí là cự đao, Trịnh Xá quen thuộc việc chiến đấu bằng quyền cước hơn nhiều, dù sao trước khi có được Hổ hồn, hắn từng sử dụng rất nhiều loại vũ khí mà phần lớn thời gian là chiến đấu bằng tay chân. Khi người trung niên cao lớn đánh một quyền về phía Trịnh Xá, hắn cũng cong tay đánh ra, có điều quyền này của hắn lại dùng hư kình, khi nắm tay hai bên tiếp xúc, cùi chỏ tay kia vòng lại hạ xuống, nắm tay bên này biến thành trảo bắt lấy nắm tay người trung niên, bộp một tiếng, cùi chỏ đánh trúng khớp tay người trung niên.



Không cần biết thân thể cường hãn tới mức nào, các khớp nối vĩnh viễn là chỗ yếu nhược nhất, uy lực kỹ năng Bạo tạc của Trịnh Xá cũng không nhỏ, sức mạnh tăng không biết bao nhiêu lần so với lúc trước, một chỏ đánh xuống, khớp tay người trung niên lập tức vặn vẹo, trật khớp. Bất quá, không đợi Trịnh Xá có động tác tiếp theo, người trung niên cao lớn đã thúc gối vào ngực hắn, đẩy hắn bắn ra xa.



Hai bên công kích trong nháy mắt đều khiến đối phương bị thương nhưng so ra thì Trịnh Xá thụ thương nhẹ hơn nhiều, còn người trung niên kia đã bị trật khớp tay, cánh tay này tạm thời mất khả năng chiến đấu, tiếp theo chỉ cần Trịnh Xá cẩn thận ứng phó, trận chiến giữa hai người coi như đã được xác định, người trung niên căn bản không thể kiên trì thêm mười giây nữa.



Nhưng không đợi Trịnh Xá kịp tiến hành công kích, chỉ thấy người trung niên quát lớn một tiếng, hắn không ngờ nắm cánh tay mình dùng sức vặn mạnh, cường hành đẩy cánh tay về lại vị trí cũ. Thực tế, cơ thịt trên cánh tay đã lồi lên vặn vẹo, cú vặn này không chỉ làm bị thương khớp xương mà còn khiến cơ bắp bị xoay ngược, sự đau đớn đủ khiến người bình thường hôn mê, nhưng tên trung niên cao lớn này lại như chẳng có chuyện gì, chỉ có hơi thở càng thêm dồn dập, màu đỏ máu trong mắt càng nồng đậm, tốc độ và sức mạnh cũng càng lúc càng khoa trương.



Trịnh Xá quay cuồng tránh né một kích từ cây rìu chiến chém xuống, chỗ hắn vừa đứng đã bị lưỡi rìu xả thành một hố rộng cả mét, đây còn là sàn bằng hợp kim đấy. Khi người trung niên cao lớn bị thương, sức mạnh của hắn thật sự đã áp đảo kỹ năng Bạo tạc, mà người này càng lúc càng thở dôc, tai mắt mũi từ từ có máu tươi trào ra, Trịnh Xá cuối cùng cũng hạ quyết tâm sử dụng Hủy diệt, dù sao người trước mắt coi như sắp chết, vậy thì cứ thử vận may xem có thể dùng sức mạnh đánh ngất hắn được không, thành công thì bắt hắn làm tù binh, không thành công thì giết chết, tránh để cái gì cũng không được.



"Vậy thì...."



Trịnh Xá còn chưa kịp sử dụng Hủy diệt, đột nhiên một người toàn thân chìm trong lôi điện cười hả hả từ thông đạo sau lưng hắn bước ra. Tên da trắng này từ đầu tới chân đều là điện, trông như biến thành người điện, tóc trên đầu dựng đứng, chỗ hắn bước qua đều cháy đen, xem ra toàn thân hắn đã tràn ngập lôi điện.



Tên này cười lớn nói:



- Khốn kiếp, đội trưởng Trung Châu đội, ông đây cho....



- Cút!



Trịnh Xá lúc này đã bất chấp tất cả, hơn nữa hắn còn đang trong trạng thái Bạo tạc, tốc độ cùng sức mạnh kinh khủng đến mức nào, chỉ thấy hắn vung Hổ hồn lên, tên da trắng kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã cảm thấy hai chân mát lạnh, cả người đổ ập xuống đất, hai chân hắn đã bị đao mang chặt đứt. Hắn chưa kịp phát ra tiếng nào thì một bóng quyền đen xì đánh tới, trực tiếp đập vào mặt hắn, một âm thanh trầm đục vang lên, tên này lập tức bị đánh ngất.



Trịnh Xá quay đầu lại đúng lúc cây rìu chiến to lớn bổ xuống, hắn vội lăn tròn xuống đất tránh né, tiếp đó đứng bật dậy không chút chần chừ chút nào nữa, nội lực và năng lượng vampire toàn thân bắt đầu va chạm kịch liệt.



- Hủy diệt!