Vô Hạn Khủng Bố
Chương 16 : Liều mạng!
Ngày đăng: 19:03 20/04/20
Con Ailen này chính là con Ailen chúa-Queen! Hơn nữa Queen ở đây tuyệt đối lớn hơn Queen trong phim rất nhiều. Quả thực là một con quái vật cực lớn, thân hình to lớn mà dữ tợn, chỉ đứng đó thôi mà khí thế cũng làm cho người ta sợ hãi, càng huống chi giờ phút này nó còn ngay trước mặt mọi người!
Tốc độ của Queen quả thực cực nhanh, trong nháy mắt cái đuôi của nó đã đánh bay Trịnh Xá ra ngoài, "rầm" một tiếng trầm muộn vang lên, Trịnh Xá rơi xuống cách đó hơn mười thước. Cho đến tận bây giờ mọi người mới lần lượt khôi phục thần hồn, nhưng mà bọn họ đã đứng ngay dưới miệng Queen, căn bản là ngay cả chỗ để tranh né cũng đều không có.
Zero phản ứng nhanh nhất, ngay lúc Trịnh Xá bị đánh bay đi thì đồng thời hắn lăn nhào về phía bên cạnh Queen. Trong lúc lăn, súng tự động trong tay hắn đã nhắm về phía cái đầu của Queen mà bắn liên tiếp mấy phát. Uy lực của tử đạn đập vào trên vỏ ngoài của Queen không ngờ đều bị trực tiếp văng ra, thậm chí tử đạn ma sát với vỏ ngoài Queen phát ra rất nhiều hoa lửa, có thể thấy được vỏ ngoài của Queen cứng đến mức nào.
Còn may Zero bắn rất chính xác, vài viên tử đạn bắn trúng vào cái đầu lưỡi của Queen, bụp bụp vài tiếng vang lên, từ trên cái đầu lưỡi đó phọt ra vài đóa huyết hoa màu vàng. Nhất thời Queen điên cuồng gào rống lên, nó xoay người bổ một trảo về phía Zero. May mắn Zero kịp thời né thoát, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc liền khom lưng lăn về phía trước. Cho nên một trảo này của Queen chỉ cào rách một vệt dài trên lưng hắn, máu tươi nhất thời trào đầy ra trên lưng hắn.
Sở Hiên là người thứ hai có phản ứng, ánh mắt luôn thản nhiên của hắn chợt trở nên vô cùng sắc bén. Chỉ thấy hắn cầm hai khẩu súng lục hướng về phía Queen bước gần tới, khi còn cách Queen mấy thước hắn liền nổ súng. Tử đạn chuẩn xác bắn trúng vào đầu lưỡi của Queen, liên tục mấy viên đều trúng đích, không ngờ đã khiến cho đầu lưỡi của nó bị bắn nát bấy.
Tiếng gầm rống của Queen càng trở nên điên cuồng, cái đuôi kia mãnh liệt vụt tới. Sở Hiên thậm chí ngay cả phản ứng cũng không kịp, đã bị cái đuôi kia quất trúng vai trái, cả người hắn bắn ra xa hơn mười thước hung hăng va đập vào một cái container hàng. "Rầm!" một tiếng vang lên, cả thân người hắn đều bị khắc lõm vào vỏ sắt của container, có thể thấy được lực lượng của một đòn này lớn đến nhường nào.
Khẩu súng tự động trong tay vẫn chưa từng dừng lại, thanh âm giòn tan không ngắt liên tục đánh vào toàn thân trên dưới của Queen. Mà bản thân hắn lại càng cố gắng chạy tới sát cạnh thân người Queen, tận lực tránh cái lưỡi cùng cái đuôi của nó. Nhưng mà tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng con Ailen chúa thân hình to lớn – Queen.
Chỉ thấy con quái vật khổng lồ này đột nhiên xoay người, Linh Điêm còn đang cuống cuồng muốn trốn tránh thì móng vuốt của Queen đã kẹp lấy vai trái của hắn. Cơ hồ đồng thời, cái đầu lưỡi cực lớn của nó đã bắn tới, sượt qua đầu bắn trúng vào vai bên phải. Không, đã không phải là bắn trúng vai phải nữa mà phải nói là trực tiếp đánh nát bay vai phải. Vai phải của Zero giờ phút này quả thực đã biết mất không thấy đâu
"Aaaa…!"
Zero hét thảm một tiếng, trong miệng không ngừng ộc ra máu tươi, phổi của hắn hiện tại cũng bị đầu lưỡi của Queen công kích đên nỗi biến mất một khối nhỏ, kết quả là mỗi lần hít thở đều ộc ra toàn máu tươi. Không biết là may hay không may, đầu lưỡi của Queen lại không có trực tiếp giết chết hắn mà chỉ bắt đầu mút vào khối huyết nhục đã bị rời khỏi vai hắn.
Chiêm Lam đến tận khi nghe thấy Zero kêu lên thảm thiết mới có phản ứng. Hai tay nàng run rẩy nắm chặt khẩu Deasert Eangle, tiếp theo nàng liều mạng siết cò súng, dù sao cũng là vũ khí vô hạn đạn, mọi người chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên liên tục. Uy lực của khẩu Deasert Eangle rất lớn không ngờ lại bắn vỡ vỏ ngoài của Queen, mặc dù thoạt nhìn cũng không có tạo thành thương tổn gì lớn cho nó, nhưng mà giữa tiếng súng vang lên liên tục như thế, trên người Queen cũng đã xuất hiện hơn mười vết lõm nhỏ.
Queen đột nhiên vứt bỏ Zero, thân trước của nó xoay lại đối diện với Chiêm Lam và Trươgn Kiệt, tiếp theo trong miệng nó rít gào một tiếng rống cực lớn.
Trịnh Xá cũng chưa có chết, hắn mặc dù giữa lúc xúc động không kịp phòng ngự bị cái đuôi của Queen đánh trúng, nhưng mà thể chất của hăn dù sao vẫn mạnh hơn nhiều so với người thường, độ cứng rắn và bền bỉ của thân thể cũng rất lớn. Cái đuôi của Queen chỉ là xé rách bụng hắn, cũng xé đứt ruột nhưng lại chưa có chặt đứt ngang lưng hắn, thế này đã là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.
Trịnh Xá sau khi rơi xuống đất, thân thể của hắn liền dâng lên một loại trạng thái cứng ngắc, ngoại trừ đau đớn, toàn thân hắn trên dưới căn bản không cách nào di động, cho nên hắn chỉ có thể gắt gao nhìn chằm chằm hành động của Queen trên chiến trường.
Từ khi Zero liều mạng công kích, Sở Hiên bị đánh bay đi sống chết không rõ, đến lúc Zero bị Queen đánh nát vai phải, cho tới tận bây giờ Queen nhìn về phía Chiêm Lam cùng Trương Kiệt hai người, trong lòng của hắn đã càng ngày càng lo lắng. Hơn nữa máu của hắn chảy ra càng ngày càng nhiều, thần trí của hắn cũng dần dần bắt đầu chìm vào hôn mê.
[sẽ chết, sẽ chết, sẽ chết … lập tức sẽ chết rồi! Không được, ta không được chết ở chỗ này, ta phải sống sót, phải sống để trở lại thế giới thực, phải cùng La Lệ trở về bên nhau, vô luận như thế nào, vô luận như thế nào cũng phải sống sót … ta không được chết!]
Trịnh Xa hung hăng chống tay trái lên móng vuốt Queen, cái miệng của hắn lúc này mới nhả ra, nhưng chưa kịp nghỉ ngơi lại lập tức nghiến chặt răng, chỉ thấy hắn cố lấy tất cả khí lực nhún tay trái một cái, cả người từ trên móng vuốt Queeen bay cao lên hai thước hướng thẳng tắp tới cái đầu của Queen.
"Phập!" một tiếng, thanh thép xoắn trong tay trái Trịnh Xá đã hung hăng đâm vào một bên đầu của Queen, từ mặt bên trực tiếp xuyên vào trong miệng nó. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một cái móng vuốt khác của Queen vừa vung lên một nửa, còn không kịp quật về phía Trịnh Xá đang treo trên đầu nó thì chợt "Uỳnh!"một tiếng nổ mạnh vang lên. Tay trái của Trịnh Xá kể cả cái đầu của Queen cùng nhau nổ tung nát bấy, mảnh đạn, mảnh vỡ thanh thép, mảnh vỏ xác của Queen, dầy đặc táp lên người Trịnh Xá, hơn nữa tay trái của hắn cũng nát bấy.
Dù sao cũng là đã nợ nhiều thì không lo, lúc trước thương thế của hắn đã nặng đến mức sắp chết thì số mảnh đạn này so sánh chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, hắn nhắm chặt mắt lại chầm chậm rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ nội lực đã dùng hết, năng lượng huyết tộc cơ hồ khô kiệt, trạng thái mở cơ nhân tỏa đạt tới cực hạn, cả người đẫm máu tươi, thương thế trên người đủ làm cho một tráng hán chết trong nháy mắt ….. Trịnh Xá thật sự là ngay cả khí lực để động đậy một chút cũng không có, thậm chí ngay cả nhắm mắt lại cũng khiến hắn cảm thấy kiệt sức, hắn mệt mỏi quá rồi, thực muốn tìm một chỗ yên tĩnh ngủ một giấc, chỉ là trong lòng phảng phất như có chuyện gì đó chưa có làm xong ….
"Con mẹ chủ thần nhà ngươi, mau chữa trị thân thể cho chúng ta nhanh lên … Số điểm thưởng phải chi, ngươi tự xem mà trừ đi …"
Trong lúc mơ hồ, Trịnh Xá phảng phất nghe thấy tiếng gào líu ríu của Trương Kiệt, tiếp theo còn có một trận tiếng khóc của nữ nhân dị thường quen thuộc, trận tiếng khóc này làm cho hắn muốn cố gắng mở mắt ra, nhưng mà hắn thực sự là quá mệt mỏi rồi, nếu không có trận tiếng khóc này kịp thời truyền tới, nói không chừng hắn đã trầm trầm thiếp đi.
Cũng may lúc này đột nhiên truyền tới một cỗ khí tức ấm áp, cỗ khí tức này đem cả người hắn bao bọc vào bên trong, cảm giác ấm áp phảng phất như ngâm mình trong nước ấm, cả người trên dưới quả nhiên là thoải mái nói không nên lời, nhưng mà loại thoải mái này cũng không có duy trì liên tục bao lâu, ngay tiếp theo chính là một trận đau nhức, thực sự đau đớn a, đến nỗi cấu tim xé phổi cũng không đủ để hình dung, Trịnh Xá đã bị đau đến muốn giết người, nhưng mà nhờ có trận đau đớn này mới kích thích thần trí hắn dần dần thanh tỉnh lại.
Thần trí vừa mới thanh tỉnh, Trịnh Xá lập tức bị dọa đến lạnh người, trong đầu nhớ lại một hồi tình hình vừa mới cùng Queen chính diện giao phong. Hắn liền cảm giác thấy thật lạnh, rất lạnh ở trong lòng, đó chính là đại quái vật cao tới bảy tám thước dài gần hai mươi thước, đừng nói là hắn, ngay cả một con voi bất quá cũng chỉ ăn vài cái quật đuôi của nó là chết. Hắn không ngờ còn dám cùng quái vật kia áp sát chiến đấu, chỉ là ngẫm lại đều đủ khiến cho hắn sợ hãi một lúc.
Trịnh Xá lúc này mới thấy rõ hoàn cảnh nơi này, đây đã là không gian "chủ thần", một khuôn viên quảng trường lớn, một quang cầu trôi nổi, còn có bốn phía là bóng tối vô cùng vô tận, nơi này chính là nơi an toàn duy nhất trong thế giới luân hồi phim kinh dị - không gian "chủ thần".
Từ trên quang cầu giữa quảng trường chiếu xuống một cột sáng, hắn giờ phút này đang bồng bềnh ở giữa cột sáng, ngoài ra bên cạnh hắn còn có bốn cột sáng độ sáng tối không đồng nhất, Sở Hiên với thương thế nhẹ nhất đang bồng bềnh trong cột sáng tối nhất, tiếp theo là Zero cùng Trương Kiệt, về phần Chiêm Lam đang trong cột sáng mà độ sáng chỉ yếu hơn của hắn.
Bốn người? Trịnh Xá vừa cẩn thận đếm một lượt, đúng vậy, chỉ có bốn người, Bá Vương lại không có xuất hiện ở trong quảng trường này, xem ra gã lính đánh thuê Nga Quốc kia đã chết rồi, trong lòng hắn chợt nổi lên một trận ảm đạm, quả nhiên là chỉ có sống sót mới có thể trở lại không gian "chủ thần" này.
Trịnh Xá lại nhìn về phía thân thể của chính mình, đau đớn so với trước đã giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn như cũ là đau đến nỗi khiến cho người ta khó mà chịu được, cả người hắn trên dưới không có một chỗ hoàn hảo, cả nửa thân dưới nát bấy, hai cánh tay hai bên cũng không còn, nửa thân trên thì đầy những mảnh đạn, đáng mừng chính là trên mặt hắn ngoại trừ vài vết xước, ngoài ra trên đầu không ngờ lại không có mảnh đạn văng trúng, điều này đã coi như là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.
Chỉ thấy cả người hắn phảng phất như có tính mạng không ngừng nhúc nhích, dưới sự chiếu sáng của phiến quang mang này, dùng mắt thường cũng có thể thấy tốc độ sinh trưởng của xương cùng cơ nhục trên người hắn, xương sống trên lưng không ngừng sinh trưởng kéo xuống dưới đến tận chỗ xương cụt mói dần dần dừng lại, sau đó lấy xương sống làm trung tâm lại sinh trưởng ra các nhánh xương và dây thần kinh, tiếp theo là mạch máu và nội tạng xuất hiện …
Trịnh Xá đã không muốn nhìn thân thể mình nữa, loại tốc độ sinh trưởng mà mắt thường có thể thấy được này thực sự khiến người ta thấy mà buồn nôn. Ánh mắt hắn lướt qua thân thể mình rồi nhìn xuống dưới, ở nơi đó có hai cô gái mắt đẫm lệ mông lung đang ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, một người là cổ điển mỹ nữ mà Trương Kiệt sáng tạo, nàng chính là đang yên lặng rơi lệ nhìn Trương Kiệt, còn người kia chính là La Lệ - cô gái trong lòng hắn. Cô bé mới mười lăm mười sáu tuổi này đang khóc đến thương tâm cực điểm, nếu không phải cổ điểm mỹ nữ đang yên lặng dìu nàng, xem chừng bộ dạng của nàng đã sắp xỉu đến nơi rồi.
Trịnh Xá lúc này vẫn không thể mở miệng nói chuyện, yết hầu của hắn vừa rồi bị một mảnh đạn cắt qua, vừa nói liền cảm thấy được khí thông thẳng từ phổi ra, hắn chỉ có thể hơi mấp máy môi với La Lệ, dùng khẩu hình để diễn đạt những gì mình muốn nói ra, mặc dù hắn cũng không biết La Lệ có thể hiểu được ý tứ qua cách biểu đạt bằng môi của hắn hay không.
"Ta đã sống sót trở về rồi … Lệ nhi, ta đã tuân thủ lời hứa, sống sót trở về rồi!"