Vô Hạn Khủng Bố
Chương 166 : Sức chiến đấu của Trung Châu đội
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
Sở Hiên nói dứt lời, sau lưng hắn xuất hiện một robot cao gần bốn mét, con robot này vẫn luôn đứng trong bóng tối, đến khi Sở Hiên nói xong, đôi mắt nó mới vụt sáng, bước lên trước, trên người bắt đầu lấp lóe ánh đèn.
Chỉ thấy robot đạp mạnh một bước, nhảy lên cao gần mười mét, sau đó thân người xoay về sau, cơ thể bắt đầu biến đổi, chưa đầy một giây, robot đã biến thành một phi cơ vũ trụ chiến đấu, hình dạng thuôn dài, vỏ ngoài bóng loáng nhìn hết sức ấn tượng.
Từ chiếc phi cơ phát ra một tiếng hét hưng phấn, tiếp đó phía sau bắn ra hai luồng điện lưu màu lam, nhanh chóng lao về phía căn cứ thí nghiệm vũ khí. Khi còn cách căn cứ hơn trăm mét, từ hai bên cánh phi cơ bắn ra mấy quả tên lửa dò đường, trực tiếp oanh tạc tường ngoài căn cứ, tiếng nổ vang rền, uy lực của những quả tên lửa cỡ nhỏ này mạnh đến không ngờ, luồng lửa từ vụ nổ phá tan lớp tường bao bên ngoài căn cứ. Trên phi cơ lại truyền tới tiếng hét kích động của một thanh niên, trong ánh lửa, phi cơ chuyển mình lao xuống, đến khi hạ xuống đất nó đã biến hình, trông giống như một chiếc mô tô khổng lồ.
- Nếu đã gọi là phi cơ, không bằng cứ coi nó là phi thuyền vũ trụ, dù là tính linh hoạt hay tốc độ sau khi cải tạo hệ thống phóng điện, cùng nguồn năng lượng dồi dào nhờ chuyển đổi nội lực thành điện năng, sau khi cải tiến, robot chiến đấu này cơ bản hoàn toàn có thể so với robot cấp 2B, thậm chí là cấp A. Tuy vậy nó cũng có giới hạn, đó là đạn dược hạn chế, chỉ có thể chiến đấu một chiến dịch nhỏ, ví dụ như trận tập kích căn cứ này, bên ngoài có gắn long tinh, trước khi cạn năng lượng nó chính là vương bài chiến đấu công nghệ cao, vương bài của Trung Châu đội chúng ta.
Sở Hiên nhìn ánh lửa bùng lên khắp bốn phía, lạnh nhạt nói.
Những người còn lại đều nhìn cuộc chiến ở phía xa, con robot không ngừng biến đổi giữa ba loại hình thái, tùy ý phát huy hỏa lực mạnh mẽ, nhất thời bên ngoài căn cứ hoàn toàn chìm trong biển lửa, mấy điểm trực thăng cất cánh cùng tháp súng cũng bị tên lửa phá hủy. Tới lúc robot trở lại dạng người, nó nâng một chiếc mỏ hàn lớn bằng điện lên, mỏ hàn kêu lên ù ù, robot cứ thế rạch thẳng vào tường căn cứ nghiên cứu, hoa lửa lập tức bắn ra tung tóe, robot cứng rắn cắt mở vách tường hợp kim ra thành một lỗ lớn, sau đó không nghĩ ngợi gì, trực tiếp bắn mấy phát tên lửa cỡ nhỏ vào bên trong.
Nhóm Sở Hiên ở phía xa nhìn thấy rõ ràng, Bá Vương cùng Vương Hiệp dẫn đầu chạy tới, theo sát phía sau là Sở Hiên, Triệu Anh Không, Trình Khiếu, Trương Hằng còn Zero và Chiêm Lam thì đứng lại tại chỗ.
"La Cam Đạo, Zero, các ngươi thủ tại chỗ, tất cả trực thăng cùng máy bay chiến đấu tăng viện nhất loạt bắn hạ. La Cam Đạo mở rộng phạm vi phá hoại, tốt nhất là biến thành phi thuyền tuần tra không trung, phát hiện máy bay oạch tạc hoặc tên lửa thì lập tức phá hủy, Zero phụ trách chi viện hỏa lực cho La Cam Đạo, những người còn lại hành động theo đúng kế hoạch..."
Sở Hiên vừa nói đồng thời hai tay rung lên, hai khẩu coilgun rơi xuống tay.
Cùng lúc đó, trong căn cứ nghiên cứu cũng bộc phát kịch chiến giữa người và quái vật.
Khi viện quân từ căn cứ thí nghiệm vũ khí tới, trong mỗi đại sảnh, tại mỗi điểm phòng thủ đều chật ních cảnh vệ, đám cảnh vệ này đều mặc giáp chống vũ khí sinh hoạc, tay cầm súng quân dụng có uy lực cực mạnh. Dưới hỏa lực tập trung như vậy, Đội quân của thần Anubis chỉ có công kích cận chiến cuối cùng cũng bị ngăn cản, trước đó ít nhất cũng có mấy trăm cảnh vệ chết dưới trường đao hình thù kỳ lạ của bọn chúng, lúc quái vật đã chỉ còn cách đại sảnh trung ương hai sảnh trung trung chuyển.
Một viên đội trưởng nhìn lớp cát dày phủ tại một chỗ ngoặt trên hành lang, cầm máy bộ đàm nói:
- Mục tiêu đã bị tiêu diệt, tiểu đội số hai đang trong trạng thái cảnh giới....
- Làm sao bây giờ? Ở đây chẳng có thứ gì có thể giết sạch bọn chúng... Phải sử dụng Hủy diệt sao? Nhưng nếu bây giờ sử dụng Hủy diệt, lát nữa nếu lại gặp một lượng lớn cảnh vệ tập trung phòng ngự thì không phải lại sẽ bị nhốt sao? Mẹ nó, biết thế đã mang theo chút vũ khí hạng nặng quy mô lớn rồi.
Trịnh Xá khổ sở nói, khi hắn đi làm con mồi tiến vào căn cứ nghiên cứu, lựu đạn plasma đã bỏ trong túi không gian, một ít vũ khí hạng nặng quy mô lớn cũng để hết trong đó, vốn hắn cứ tưởng với thực lực của mình phối hợp với Hổ hồn đao, trong thế giới công nghệ cao này hẳn không có gì đáng ngại cả, ai mà ngờ được lại bị hỏa lực của mấy trăm tên cảnh vệ cản lại, xem ra vòng cổ long tinh dù có tiện nghi nhưng coi là đạo cụ phòng ngự thì cũng có khuyết điểm rất lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
"Trên người ta vẫn còn vũ khí, Hổ hồn, không được, khoảng cách quá xa... Ngọn giáo của thần Osiris, không được, chỉ có uy lực với sinh vật đơn thể là mạnh thôi... Vòng tay của thần Anubis, không được, do địa hình, hơn nghìn con quái vật căn bản không thể tiếp cận bọn chúng, không còn vũ khí gì nữa, ngoài hai cuốn sách ra thì... Hai cuốn sách? Đúng rồi! Cuốn sách của thần Anubis!"
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn vội vàng lấy quyển sách cổ đen, dày trong Nạp giới ra, sau khi thực lực dần dần tăng lên, hắn đã rất hiếm khi sử dụng cuốn sách này, phép triệu hồi không bằng Vòng tay của thần Anubis, pháp thuật có tính công kích uy lực không bằng Bạo tạc và Hủy diệt của hắn, hơn nữa lại cùng là phải sử dụng năng lượng vampire, vì vậy sau khi tự sáng tạo hai loại kỹ năng hắn cơ bản đã không còn sử dụng cuốn cổ thư này nữa.
Nhưng cuốn sách này ngoài phép triệu hồi cùng pháp thuật mang tính công kích còn có một ít ma pháp phụ trợ, ví dụ như phép đất thay đổi địa hình.
Khi chiến đấu với Ấn Châu đội, Trung Châu đội chật vật chạy trốn, chính là nhờ loại ma pháp này mới có thể thoát khỏi Cairo, đây cũng là chú ngữ Trịnh Xá biết được từ miệng Tề Đằng Nhất, tên trộm mộ này, lúc chết hắn lại thể hiện tư thái của một nam nhân chân chính.
Trịnh Xá trong lòng thầm cảm thán, hắn cầm Cuốn sách của thần Anubis, khẽ niệm chú ngữ, sau khi xong, năng lượng vampire lập tức bị hút vào trong sách, tiếp đó Trịnh Xá chỉ cảm thấy mặt đất rung động kịch liệt, giống như có động đất. Từ trong hành lang chỗ hắn đứng kéo dài tới đại sảnh trung ương, một lớp tường hợp kim bỗng trồi lên giống như bậc thang, hóa ra ma pháp này không chỉ có phản ứng với sa mạc đá cát mà chỉ cần là "mặt đất" thì sẽ nằm trong phạm vi của nó, không cần biết "mặt đất" đó là đất đá hay kim loại.
Phía trên chỗ hợp kim đó có mấy chục cảnh vệ đang đứng, khi mặt đất trồi lên mấy người này cũng bị nâng lên cao, Trịnh Xá tự nhiên là không thể bỏ qua cơ hội tốt này, khi mặt đất phát sinh biến hóa hắn lập tức sử dụng Bạo tạc, lao ra, sau vài giây đã lao lên trên bậc thang bằng kim loại, vung đao chém ngang hai phát, những người đứng trên đó lập tức bị cắt đôi. Đến khi trước mặt không còn ai, Trịnh Xá đạp mạnh vào bậc thang, bảo trì trạng thái Bạo tạc lao thẳng xuống đám người phía dưới...
Lúc này tại một chiến trường khác, Trung Châu đội lại đang chiếm ưu thế tuyệt đối, dưới sự chỉ huy của Sở Hiên, năng lực và sức chiến đấu của mỗi thành viên trong đội đều được phát huy đến mức tối đa, thủ đoạn điều phối hoàn toàn không phải thứ mà trình độ chỉ huy kém cỏi của Trịnh Xá có thể so bì được. Cách thức chỉ huy của Sở Hiên hoàn toàn giống như phương pháp mưu lược của hắn từ trước tới nay, đó là dùng xác suất để tính toán được mất, dùng lợi ích để thúc đẩy sách lược, ví dụ như dùng ai đó làm mồi nhử, trước khi vòng cổ long tinh tiêu hao bao nhiêu năng lượng sẽ do những người còn lại tiêu diệt toàn bộ cảnh vệ, hay để Triệu Anh Không xâm nhập đánh lén, chỉ cần số lượng cảnh vệ không lớn cùng không tốn quá nhiều thời gian là được, hay để Bá Vương sử dụng vũ khí hạng nặng đánh sập tất cả mọi thứ trong phòng. Tóm lại, trong ý thức của hắn, chỉ huy tiểu đội hoàn toàn không tách rời với hai điểm, xác xuất và lợi ích, hoàn toàn khác với cách chỉ huy của Trịnh Xá, Trịnh Xá chỉ thuần túy dựa vào kinh nghiệm trải qua vô số lần sinh tử tồn vong mà ra quyết định.
Cứ như vậy, nhóm Sở Hiên thế như chẻ tre tiến sâu vào trong căn cứ thí nghiệm vũ khí, hệ thống phòng ngự bên trong đã bị họ xử lý triệt để, mấy robot phòng ngự cũng bị phụ ma tiễn +3 của Trương Hằng xuyên thủng, ngoài tên nhát gan này trên đường đi thấy quá nhiều máu mà nhũn cả chân tay ra thì tất cả thành viên đều hoàn toàn không bị thương.
Sở Hiên cầm trên tay một tập tài liệu dày cùng một chiếc bình nhỏ chứa đầy chất lỏng đậm đặc, vừa nhìn vừa nói:
- Tình huống cơ bản là như vậy, sức chiến đấu của Trung Châu đội rất mạnh, mà khả năng phát triển vẫn còn rất lớn... Sức chiến đấu của hai người các ngươi ta cơ bản cũng đã hiểu, lần đoàn đội tác chiến tiếp theo ta rất mong chờ vào biểu hiện của hai ngươi... Bây giờ rời khỏi đây thôi... Đúng rồi, Triệu Anh Không, ngươi thuận tiện tới thông báo cho Trịnh Xá, bảo hắn ở bên này ta thấy trên máy tính tổng có thời gian đếm ngược tự hủy, có lẽ cả hai căn cứ đều sẽ bị phá hủy, chúng ta còn bảy phút để thoát ra, nếu không muốn chết thì mau chóng dùng Goblin glider bay đi, hết.