Vô Hạn Khủng Bố
Chương 173 : Liều mạng chạy trốn
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
Trịnh Xá gấp đến độ hai mắt đỏ ngầu, khi hắn đang định sử dụng Thế của Hủy diệt trong nháy mắt thì giữa Frodo và Ringwraith bỗng xuất hiện một lớp băng bán trong suốt. Lớp băng này xuất hiện quá đột ngột, đang một tiếng trong trẻo, thanh trường kiếm trong tay Ringwraith đã chém trúng lớp băng, nhất thời trên mặt băng xuất hiện một khe nứt lớn nhưng vẫn không tan vỡ.
Đội trưởng Bắc Băng Châu đội Gariner đứng dưới lớp băng, hắn gào lên:
- Mẹ kiếp, ta không duy trì được trạng thái này lâu đâu, các ngươi mau tới hỗ trợ đi!
Mặc dù nói vậy, chỉ thấy hắn hai tay vùng lên, khe nứt kia chậm rãi khép lại, khi kiếm tiếp theo của Ringwraith chém tới, vết nứt đã thu lại còn rất nhỏ bé, mà Ringwraith cũng rất mạnh mẽ, nó cứ đứng trên lớp băng, hết kiếm này tới kiếm khác liên tục chém xuống, nhất thời tốc độ hồi phục của lớp băng cũng dần không theo kịp.
- Thời đại băng hà!
Garnier cũng gấp đến sắp phát điên, hắn thuộc loại kỹ năng công kích đặc thù, cận chiến hay viễn chiến đều không quá thành thạo, đặc biệt là trong tình huống đối thủ lợi hại như Ringwraith trước mắt. Nếu là áp sát giao đấu, hắn chỉ trong chốc lát sẽ bị hắc sắc trường kiếm của Ringwraith chém thành hai đoạn, tốc độ phản ứng cũng kỹ xảo cận chiến đều không có, chuyện duy nhất hắn có thể làm là liều mạng gia tăng độ dày của lớp băng.
Garnier bóp nát xà châu trong tay, cả người như biến thành băng ương, quanh hắn hai mét nhiệt độ lập tức hạ xuống nhanh chóng. Chỉ thấy hắn vung tay lên đầu, một cánh tay không ngờ đã biến thành băng, cứ như vậy dung nhập với lớp băng, sau khoảng một hai giây, lớp băng tràn ra xung quanh một cách điên cuồng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, chỉ trong chốc lát đã đóng băng bốn vó khô lâu chiến mã, có điều bốn vó dù gì cũng là lửa, vừa đóng băng lại đã bị khô lâu chiến mã phá thoát ra, Ringwraith cũng kéo dây cương nhảy tới trước.
Garnier lần này lại ra uy, bóp nát xà châu là để hấp thu năng lượng băng tuyết trong đó, hắn mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, hơn nữa cường hóa băng sương cũng chưa đến mức cao nhất nên vẫn chưa thể hoàn toàn sử dụng được sức mạnh của nó, mỗi lần muốn sử dụng toàn bộ sức mạnh lại phải phá vỡ một viên năng lượng châu. Tốn một chi tiết cấp C, mấy viên năng lượng châu trên người hắn đều để dùng khi giữ mạng, không ngờ mới tới thế giới Lord of the Rings đã bị ép phải phá vỡ một viên, cho dù là vật lấy được khi giết quái vật tại thế giới này những vẫn khiến hắn đau đớn không thôi, vì thế hắn lập tức quyết định phải giết bằng được Ringwraith này, Garnier hắn từ trước đến này chưa từng làm chuyện buôn bán không có lời.
Khi Ringwraith kéo dây cương lăng không nhảy lên, cánh tay còn lại của Garnier cũng vung lên, lập tức cả hai tay hắn đều biến thành băng, lớp băng trên đầu phảng phất như biến thành vật sống, không ngừng động đậy. Hơn mười mét khối băng biến thành một bàn tay khổng lồ, khi Ringwraith còn đang ở giữa không trung, bàn tay đã mở rộng chộp tới.
Ầm một tiếng, bàn tay với lực vạn cân bóp lấy Ringwraith, tiếp đó lao rầm xuống đất, mặt đất lập tức bị phá thành một hố lớn, Ringwraith bị đóng băng hoàn toàn trong bàn tay.
Garnier thở ra một hơi, vội vàng chạy tới chỗ bàn tay hạ xuống, những đội viên còn lại xung quanh sửng sốt một chút rồi đều đi theo hắn. Lúc này Trịnh Xá cũng đã sớm chạy tới nơi, hắn yên lặng tính toán một chút sức chiến đấu Garnier vừa biểu hiện ra vừa rồi, tiếp đó tiến về phía hai người hobbit đang ngây ngốc.
Frodo cùng Sam đều bị tình cảnh trước mắt dọa khiếp, họ chưa từng thấy qua cảnh tượng chiến đấu kịch liệt như vậy, hai người từ lúc sinh ra chưa từng rời khỏi vùng Shire, khi Ringwraith tấn công rồi tiểu đội luân hồi phản kích, họ thật sự bị dọa đến choáng váng.
Trịnh Xá mỉm cười, ngồi xổm xuống nhìn hai gã hobbti nói:
- Không sao rồi, yên tâm đi, đã đáp ứng Gandalf phải bảo vệ các ngươi tới được lữ quán, vậy bọn ta nhất định sẽ tuân thủ ước định.
Hai người hobbti liên tục gật đầu nhưng họ thật sự sợ hãi, tỏng thời gian ngắn cũng không biết phải nói gì, chỉ tiếp tục ngơ ngác nhìn khối băng khổng lồ.
Sở Hiên tới cạnh hắn, lạnh nhạt hỏi:
- Thế nào? Nếu ngươi cùng Garnier giao chiến, nắm được bao nhiêu phần có thể thắng được hắn?
Trịnh Xá vội vàng hạ giọng đáp:
- Ta không biết khi hắn sử dụng kỹ năng này có thể toàn thân đều biến thành băng sương không, nếu là như vậy thì ta chỉ có thể sử dụng hồng viêm tiến hành thiêu đốt, rất phiền phức, xác suất thắng không quá 60%. Nếu hắn chỉ có thể biến hai tay thành băng thì... một khi ta sử dụng Hủy diệt hắn chắc chắn phải chết.
- Ừm.
Sở Hiên ừm một tiếng hờ hững, tiếp đó nhấc chân tiến về phía khối băng to lớn, còn Trịnh Xá thì vội vàng kéo hắn lại, đồng thời hạ giọng xuống cực thấp nói:
- Ngươi nói thật cho ta biết... Có phải là ngươi đang tính kế hai đội này không? Chẳng lẽ ngươi muốn đem bọn họ cùng hai đội ngũ kia giải quyết một lượt? Mặc dù nghe qua có chút không tưởng tượng nổi nhưng ta tin rằng ngươi rât có thể sẽ làm như vậy.
Sở Hiên liếc nhìn hăn một cái đáp:
- Không thể được, trước mắt điều kiện không cho phép, hơn nữa lần kết minh này là bắt buộc, cho dù có hành động gì cũng không thể tiến hành lộ liễu, nếu không chúng ta căn bản không thể đối kháng được Đông Mỹ Châu đội cùng Thiên Thần tiểu đội, nếu suy luận theo sức mạnh của Ác Ma đội mà ngươi đối mặt lúc trước... Thực lực của Thiên Thần đội không phải thức chúng ta hiện tại có thể đối phó, bất quá cũng khiến ta kinh ngạc đấy... Ngươi cuối cùng cũng học được cách tâm ngoan thủ lạt rồi.
Nói đoạn, Sở Hiên còn có vẻ rất vui mừng vỗ vỗ vai Trịnh Xá.
Trịnh Xá nhất thời dở khóc dở cười, hắn vốn sợ rằng Sở Hiên không nói gì cả, âm thầm thiết kế cạm bẫy gì đó hãm hại, giết sạch hai đội kia. Mặc dù giết hai đội này có thể kiếm được điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình, đây đơn giản là một khoản tài phú lớn không thể hình dung nổi nhưng so với nó thì hắn càng quan tâm đến thực lực của tiểu đội Thiên Thần hơn, vì thế mới vừa rồi mới nói như vậy chỉ để nhắc nhở Sở Hiên mà thôi, ai mà biết lại bị hắn nói thành học được tâm ngoan thủ lạt... Đúng là trộm đi bắt cướp.
Tạm không nhắc đến Trịnh Xá cùng Sở Hiên nói chuyện, ở bên kia, phần lớn người của ba đội đều tập trung tại chỗ khối băng, lúc này bàn tay kia đã biến thành một khối băng khổng lồ, đóng băng Ringwraith đang cưỡi khô lâu chiến mã, động tác kéo dây cương, tay vung trường kiếm, tất cả đều hoàn toàn phong ấn, nhìn rất sống động.
- Thật là mạnh, trong phim Lord of the Rings, Ringwraith căn bản không có sức chiến đấu nhiều, không ở đây lại trở nên mạnh mẽ như vậy, cái này còn gọi gì là Ringwraith nữa, rõ ràng là một Death knight mới đúng, quá đáng sợ.
Một thiếu niên trong Bắc Băng Châu đội hô lên, nhìn bộ dạng hắn cũng không phải tân nhân mà là người có kinh nghiệm trong Bắc Băng Châu đội.
- Quả là rất mạnh mẽ...
Garnier chạm tay vào mặt băng, lẩm bẩm.
"Vừa rồi ta rõ ràng là muốn bóp nát nó, vậy mà kết quả lại không hề thương tổn. Áo giáp này cũng quá cứng rắn rồi, nên làm thế nào bây giờ. Rõ ràng là ta bắt được Ringwraith này, làm sao để người khác giết nó được? Nếu sử dụng chiêu đó thì thật sự có thể giết nó... Chỉ là một khi lộ chủ bài ra, nếu Nam Viêm Châu đội hoặc Trung Châu đội mang lòng xấu xa, bọn chúng lại biết chiêu này của ta, vậy thì đúng là không xong..."
Garnier yên lặng nhìn Ringwraith, hắn trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói:
- E hèm... Mavis, đem trường thương của Elric lại đây.
Cô gái sử dụng nỏ trong Băng Băng Châu đội ứng tiếng đáp rồi nhanh chóng chạy tới chỗ xác gã thanh niên tóc xanh đỏ, đưa tay nhặt cây trường thương lên, không nhìn thi thể lấy một cái, cứ thế cầm thương chạy tới chỗ Garnier.
Garnier nhìn mấy người xung quanh mỉm cười, khuôn mặt thân thiện mang theo ý cười nhìn qua quả thật khiến người ta yêu thích, hắn nhận trường thương cũng không nói nhiều, trực tiếp đâm vào trong bức tượng. Cũng không biết hắn làm cái gì, chỗ thương đâm vào, tượng băng tự động tách ra một khe nhỏ, giúp hắn không phí chút khí lực nào một thương đâm thẳng vào đầu Ringwraith.
Két một tiếng nhỏ, chỗ thương đâm vào tỏa ra một làn sương đen dày đặc, lớp sương thuận theo khe nứt trường thương đâm vào tượng băng thoát ra ngoài, tiếp đó từ từ bay lên không, lên cao khoảng hơn mười mét, lớp sương này hoàn toàn tiêu tán giữa không trung.
-....Thiệt rồi, chỉ nhận được một chi tiết cấp D cùng 2000 điểm thưởng, nhưng lại dùng mất một khối năng lượng châu cấp C, đúng là không có lời.
Garnier lập tức than thở, để biểu hiện oán giận, hắn còn cầm cây băng thương ném bịch xuống đất.
Mọi người xung quanh nhất thời cũng không rõ hắn có diễn trò hay không, dù sao cũng chỉ có mình hắn giết Ringwraith, điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình bao nhiêu không phải mình hắn nói đã là đúng, có điều cũng chẳng ai nói thêm gì, Ringwraith này là một mình hắn bắt được, kể cả hắn không nói ra được thưởng bao nhiêu mọi người cũng chẳng có tư cách trách hắn.
- Bắt đầu đi thôi, không nghỉ nữa! Thực lực của Ringwraith vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta, một tên đã khiến chúng ta chật vật như vậy, nếu tám tên cùng xuất hiện thì ba đội chúng ta cũng chỉ có thể cùng nhau chạy trốn thôi... Tóm lại, trước khi tới Bree, chúng ta không thể nghỉ quá nhiều!
Người Elf đều nhíu mày, nhưng lúc này cường địch trước mắt, họ cũng thật sự không thể nói gì được. Ngay lúc nhóm Trịnh Xá vừa dọn sạch cây cối trong phạm vi khoảng bảy tám trăm mét thì tên Ringwraith đầu tiên đã lao tới, hắn đạp lên một cây đại thụ mới đổ xuống, lăng không vung kiếm chém xuống đầu Trịnh Xá, luồng khí màu đen mang theo kiếm phong sắc bén, uy thế như muốn chém đôi Trịnh Xá thành hai mảnh.
Phản ứng của Trịnh Xá cũng cực nhanh, hắn chính là kẻ có sức cận chiến mạnh nhất trong cả ba đội, chỉ thấy Hổ hồn vung lên ngăn chặn, keng một tiếng vang dội, Trịnh Xá bị ép lún xuống đất mấy phân, đồng thời Ringwraith cũng bị đẩy vọt lên không mấy mét. Trịnh Xá không hề dừng lại, dưới chân dùng sức đạp mạnh, một đao chém vào thân trái Ringwraith, đẩy ép cả vai lẫn trọng thuẫn của nó xuống đồng thời hét lớn:
- Sở Hiên, bên đó giao cho ngươi, mang bọn họ chạy đi!
Sở Hiên trầm giọng đáp, tiếp đó hắn ôm Frodo chạy ra phía sau người, ba tên hobbit còn lại đưa mắt nhìn nhau rồi cũng cùng chạy đi, theo sau là Triệu Anh Không, Richard, Trình Khiếu, chỉ có gã cao lớn người Bắc Âu của Bắc Băng Châu đội hơi chần chờ một chút nhưng hắn vẫn nhanh chóng chạy theo, chín người xuyên qua tuyến phòng thủ của cung thủ Elf, tiến vào trong rừng cây.
Trịnh Xá lúc này thân mình còn chưa lo xong, một đao vừa rồi của hắn rõ ràng là muốn chém Ringwraith thành hai đoạn, ai mà biết thanh trường kiếm hai tay của Ringwraith lại có thể ngăn cản Hổ hồn đao mang, hai món vũ khí giao nhau hắn chỉ có thể chém được một cánh tay của Ringwraith mà thôi. Khi hắn nâng đao chuẩn bị tấn công tiếp, Ringwraith đã kéo cương nhảy vọt lên, đặc tính không để ý tới trọng lực thật sự vô cùng hữu dụng, chỉ thấy Ringwraith điều khiển khô lâu chiến mã, cứ thế đứng vững vàng trên ngọn cây.
Trịnh Xá một đao vô ích lập tức đạp chân nhảy lùi lại do phía trước đã có ba Ringwraith lao thẳng tới mà tốc độ của chúng không hề thua kém tên đầu tiên, mà dưới công kích sắc bén cùng tốc độ như vậy, Trịnh Xá nếu không sử dụng Hủy diệt thì cũng chắc chắn chỉ có thể nuốt hận đương trường. Điểm quan trọng nhất chính là đặc tính di động không bị trọng lực ảnh hưởng của đối phương lúc nhất thời khiến đòn tấn công trở nên cực kỳ quỷ dị, nếu không khi ở chỗ đất bằng một chọi một giao đấu, trạng thái Bạo tạc là đủ để hắn giải quyết mấy tên Ringwraith này.
- Trương Hằng! Cung tên của ngươi đâu? Mau chi viện cho ta! Những kẻ khác đâu? Băng sương, tiếng sấm, mẹ kiếp, tất cả đều là kỹ năng cao cấp! Các ngươi đứng đó chờ Ringwraith tới gần rồi giết à?
Trịnh Xá một mình ngăn cản công kích của ba Ringwraith, dù hắn tài cao mật lớn cũng cảm thấy trong lòng sợ hãi, mà sau khi bốn Ringwraith này xuất hiện, ba tên khác cũng đã xuất hiện trên ngọn cây phía xa, bảy Ringwraith đứng trước mặt, trong lòng mọi người đều phát run.
- Chuẩn bị!
Thanh âm của thủ lĩnh người Elf lại vang lên, bên cạnh hắn hiện tại có hơn trăm cung thủ, những người này mặc dù tạm thời chưa hiệu quả nhưng có thể thấy đều là chiến sỹ tinh nhuệ đã được huấn luyện, trong mệnh lệnh của thủ lĩnh, tên bay như mưa bắn về bốn Ringwraith gần nhất.
Ba Ringwraith giơ khiên lên chặn lại, tên đập vào khiên kêu leng keng không thể xuyên thủng, chỉ có tên bị Trịnh Xá chặt đứt một tay phải chật vật tránh né, sau trận mưa tên cả Ringwraith lẫn chiến mã nó cưỡi đều biến thành con nhím, đặc biệt là cái đầu đã hoàn toàn bị bắn nát, mọi người chỉ nghẻ thấy một tiếng rít thê lương, Ringwraith đổ vật xuống đất. Một làn sương màu đen bay lên không trung, mà đồng thời khô lâu chiến mã mà Ringwraith cưỡi cũng hí dài, biến thanh một nhúm lửa rơi trên đất.
-....Mưa tên thật lợi hại... Trương Hằng, thế nào? Mau bắn đi!
Trịnh Xá thấy đã giết được một Ringwraith hắn lập tức kêu lên mừng rỡ.
Tổng cộng còn lại sáu Ringwraith, khi mọi người tập trung tinh thần nhìn lại thì chỉ thấy bọn chúng ngừng di động, tất cả ngẩng lên trời, từ trên không trung đen kịt sáu luồng khói màu đen từ từ hạ xuống, chui vào trong khe hở giữa mũ giáp của chúng. Sau khi luồng khói đen hoàn toàn xâm nhập vào trong cơ thể, trọng thuẫn của sáu Ringwraith lại càng thêm cứng rắn, thanh trường kiếm hai tay tỏa ra sương đen cũng trở nên đen tối hơn, gần như không còn nhìn ra được dấu vết sương khói, phảng phất như Ringwraith đang cầm một thanh trọng kiếm kiểu Đông Âu tỏa hắc quang.
Thủ lĩnh người Elf lập tức nhíu mày, lớn tiếng nói:
- Quả nhiên là giống như trong ghi chép, Ringwraith không phải sinh vật, bọn chúng là quái vật đứng giữa ranh giới sống và chết. Sinh mệnh của chín Ringwraith tương thông với nhau, một tên chết, sức mạnh cùng sinh mệnh của nó sẽ được chuyển cho những tên còn lại, mà khi chín Ringwraith chỉ còn lại một, lúc đó mới là quái vật mà lúc đầu Chúa tể bóng tối Sauron muốn khống chế, Nazgûl chân chính, cũng là Witch King, thủ hạ mạnh nhất của Chúa tể bóng tối.
"Hình như chuyện này đâu có được nhắc tới trong phim gốc?"
Trong lòng mỗi người đều nảy sinh nghi vấn, nhưng lúc này sáu tên Ringwraith biến mạnh đang ở ngay trước mặt, họ làm gì còn thời gian mà suy nghĩ tới chuyện khác. Đối mặt với những Ringwraith càng lúc càng uy mãnh, trong lòng những người co kinh nghiệm đương trường đều nảy sinh ý niệm thối lui, dù sao thì sáu Ringwraith này cũng không phải vì họ mà đến, cần gì phải liều mạng vì một chút điểm thưởng chứ? Ngay lập tức một số người trong Bắc Băng Châu đội cùng Nam Viêm Châu đội cùng từ từ lùi bước, thậm chí cả La Cam Đạo cũng đi theo nhóm người này.
-...Các ngươi mất não hết rồi à? Để chiếc nhẫn bị chúng cướp đi, các ngươi có biết hậu quả sẽ thế nào không? Chúa tể bóng tối Sauron sẽ sóng lại hoàn toàn!
Nyos lại là người đầu tiên trong ba đội trưởng hét lên, hắn cười lạnh nói:
- Nhiệm vụ để hoàn thành Lord of the Rings của bọn ta là cái gì? Năm đội tới được Mordor! Nếu ở đó có Chúa tể bóng tối Sauron, các ngươi nghĩ thực lực của hắn sẽ kém hơn chín Ringwraith hợp nhất sao? Đến lúc đó chúng ta chết thế nào cũng chẳng biết, không bằng dựa theo kịch bản sắp xếp, để Sauron không đoạt lại được chiếc nhân, cũng chỉ có như vậy mới có thể giúp chúng ta an toàn hoàn thành nhiệm vụ tại thế giới luân hồi này!
Đám người kia nhất thời dều chần chừ, Garnier vội vàng quát lên:
- Những người sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật đều lùi về sau, các ngươi ở đây cũng vô dụng, những người còn lại dùng sức chiến đấu mạnh nhất chuẩn bị nghênh chiến. Trịnh Xá, ngươi có thể đồng thời đối phó mấy Ringwraith? Ta nói Ringwraith trình độ hiện tại.
Trịnh Xá cũng không quay đầu lại, hắn nhìn chằm chằm tám Ringwraith vẫn không nhúc nhích trước mặt, thuận miệng đáp:
- Hai, hoặc là ba tên, ta có thể đồng thời đối phó từng ấy, thêm nữa thì không có cách nào...
Garnier vội vàng lấy ra một viên năng lượng châu thuộc tính băng tuyết, nói:
- Ta sử dụng Thời đại Băng hà đại khái có thể đối phó với một tên, tiếng sấm của Hoffer cùng họ phối hợp đại khái cũng có thể đối phó với một tên, còn lại phải dựa hết vào người Elf rồi... Khốn kiếp, Lord of the Rings vừa mới bắt đầu vậy mà đã gặp đối thủ kinh khủng thế này, thật khó mà tưởng tượng nổi tương lai sẽ còn kẻ địch thế nào nữa. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Trịnh Xá cũng thở dài nặng nề, hắn đang định nói chuyện bỗng thấy sáu Ringwraith trước mặt đột ngột lao tới, tốc độ lại nhanh thêm một chút, gần như vượt qua hắn trong trạng thái Bạo tạc, hơn nữa vẫn tiến tới bằng cách không để ý trọng lực khiến hắn ngay cả phương hướng chúng xông đến cũng không dự đoán được.
Đúng lúc sáu Ringwraith vừa chuyển động, đương trường tổng cộng bốn mũi tên bắn vụt tới, thủ lĩnh người Elf cũng Trương Hằng đồng thời xạ tiễn, theo sau họ mới là cung thủ tộc Elf cùng cô gái dùng nỏ kia.
Chỉ nghe choang choang hai tiếng, trọng thuẫn của hai tên bị Bạo liệt tiễn của thủ lĩnh người Elf cùng Trương Hằng phá vỡ, ngay sau đó là vô số tên dày đặc phóng tới, tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn, giống như hai Ringwraith này cũng sẽ bị chôn vùi dưới làn mưa tên.
Nhưng hai Ringwraith này thật sự là đã mạnh lên, chúng không ngờ huy động trường kiếm màu đen ngăn cản tên bắn tới, trường kiếm còn mang theo tính ăn mòn cực mạnh, bất cứ phát tên nào chỉ hơi chạm vào hắc quang lập tức bị ăn mòn sạch sẽ, vì thế sau loạt bắn tên cắm trên người chúng cùng khô lâu chiến mã đều chỉ lơ thơ không đáng kể, vết thương tí mạng lại càng không có, ba Ringwraith chỉ còn cách mọi người bốn năm mươi mét.
- Bắn nữa, bắn nữa đi!
Trịnh Xá cầm Hổ hồn chắn trước mọi người, thấy Ringwraith càng lúc càng tới gần, hắn gào lên điên cuồng.
Chỉ thấy Trương Hằng bỗng lấy ra một mũi tên duy nhất, hắn đưa tên lên miệng khẽ thổi một hơi rồi xoay người giương cung, một luồng khí xông thẳng lên trời, cô gái đứng cảnh hắn đang chuyển bị khai nỏ lập tức giật nẩy người, ngoài Trịnh Xá ra gần như tất cả mọi người đều vô thức nhìn về phía hắn, tiếp đó dây cung bật ra, Trương Hằng bắn mũi tên này xong lập tức ngã quỵ xuống đất, toàn thân như hư thoát.
Mũi tên phá không bay đi, mọi người thậm chí không nghe được tiếng rít gió, đến cả bóng tên cũng không thấy, chỉ thấy tên Ringwraith không bị thương tổn gì tới gần nhất đột ngột vỡ tan. Phát tên từ nghiêng phía dưới khô lâu chiến mã bắn lên, xuyên qua cổ Ringwraith ra sau, không đợi Ringwraith rơi xuống đất cơ thể hắn đã tiêu tán giữa không trung, uy lực tiễn này mạnh đến không ngờ, chính là tuyệt kỹ bảo mệnh của Trương Hằng, Phong chi tiễn.
- Tốt!
Trịnh Xá đương nhiên là biết Trương Hằng đã không còn sức chiến đấu, bất quá trước mắt chỉ còn lại năm Ringwraith trong đó hai tên không có trọng thuẫn, hắn lập tức không nghĩ ngợi sử dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt, chiêu thức Thế, trực tiếp vượt qua hai tên Ringwraith trong bị không đầy đủ, lao về phía ba tên còn nguyên vẹn.
Tốc độ của Thế nhanh đến mức nào, trong thoáng chốc đã vượt qua hai Ringwraith, phía sau vang lên tiếng cung thủ tộc Elf khai cung. Lúc Ringwraith biến mạnh đều đứng yên không động đây, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua, cung thủ người Elf đương nhiên là phải liều mạng bắn tên, Garnier cũng bóp nát năng lượng châu xông tới, còn cả mấy trong Bắc Băng Châu đội và Nam Viêm Châu đội, điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình nằm yên trước mặt, ai lại không muốn đoạt lấy.
Trịnh Xá liên tục sử dụng hai lần Thế, tiếp đó không chờ tốc độ giảm xuống mà nương theo vận tốc của Thế trực tiếp đạp lên một gốc cây đại thụ, thân cây lập tức rung động kịch liệt còn hắn thì mượt lực vọt lên giữa không trung, Hổ hồn đao mang vụt hiện ra hung hăng chém tới một Ringwraith. Không ngờ rằng Ringwraith này lại không hoàn toàn đứng yên, khi đao mang còn cách chưa tới hai mét, thanh trọng kiếm đen xì đã chắn hết trước người, tiếng kim loại va chạm, cánh tay Trịnh Xá rung động, một luồng lực cực mạnh từ Hổ hổn truyền tới, đến cả hắn cũng cảm thấy hổ khẩu phát đau.
Chỉ còn năm Ringwraith nhưng sức mạnh lại tăng lên rất nhiều, rất nhiều....