Vô Hạn Khủng Bố
Chương 192 : Chiến tranh Chiến tranh!
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
Trịnh Xá ngủ thẳng một giấc đến khi trời tối, lúc này bên ngoài khung cảnh tối đên, ngoài mấy ngọn đuốc bập bùng trên tường, phần lớn người dân đều ngồi trong bóng tối, yên lặng nhìn trời đêm, ai cũng biết đêm nay sẽ là một đêm không ngủ.
Dậy cùng lúc với Trịnh Xá còn có những kỵ binh trong đội du kích, mấy nhân vật trong phim và thành viên Trung Châu đội, tỉnh lại người nào cũng thấy bụng sôi ầm ỹ, chỉ hận không nuốt được cả một con trâu vào bụng, cũng may nhờ công chúa Éowyn thông minh, khi mấy người Aragorn đi ngủ đã sai người hầu chuẩn bị thức ăn, đến khi mọi người cùng tỉnh dậy ở bên cạnh sớm đã bày đầy thịt nướng, bánh mỳ, ai cũng phấn khởi ùa vào ăn uống.
Aragorn vừa ăn vừa hỏi Éowyn:
- Bây giờ là mấy giờ? Quân Uruk-hai đã đến chưa?
Éowyn cười khổ đáp:
- Quân Uruk-hai đã sắp tới đây rồi, đại khái còn cách khoảng một giờ đi đường nữa, có điều số lượng của chúng thật quá nhiều, phải tới trên mười lăm nghìn tên, mà chúng ta ở đây chỉ có mấy trăm người... Đúng rồi, lúc trước hoàng hôn có ba trăm cung thủ người Elf tới đây, nghe họ nói thì là viện quân Elrond phái đi từ Rivendell, họ nói là vì vinh dự của liên minh giữa con người và người Elf... Ngoài đó ta thì chúng ta không có viện quân nào đáng nói.
- Tin tưởng Gandalf đi, ông ấy nhất định sẽ dẫn quân lính về... Ông ấy nói khi bình minh lên nhất định sẽ đưa họ về đây, ta tin tưởng Gandalf.
Aragorn nói vẻ khẳng định.
Tâm tình sáu người Trung Châu đội thì không được tốt như vậy, mặc dù theo kịch bản gốc đúng là Gandalf đưa viện quân về lúc bình minh, hơn nữa viện quân cũng dùng thế lôi đình vạn quân đánh bại Uruk-hai, nhưng đây lại không phải phim, đây là một thế giới hoàn toàn mới, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Ví dụ như số lượng Uruk-hai so với trong phim thì tăng lên không ít, tuy thực lực thiết kỵ Rohan so với trong phim cũng mạnh hơn nhiều nhưng so sánh hai bên, hai nghìn kỵ binh vẫn ở thế yếu tuyệt đối, xem ra chỉ có thể trông mong vào trận thủ thành này có thể giết được bao nhiêu Uruk-hai mà thôi.
Trịnh Xá trầm mặc cả nửa ngày rồi nói:
- Ta chuẩn bị dùng Vòng tay của thần Anubis, với tổng năng lượng vampire không ngừng tiến bộ của ta hiện tại, ít nhất có thể triệu hồi một nghìn quái vật, thậm chí là càng nhiều, hơn nữa sức cận chiến Đội quân của thần Anubis cũng rất mạnh, chỉ cần đầu không tan vỡ thì sẽ không chết, thân thể cao ba mét đủ để từ cao đánh xuống tấn công Uruk-hai. Được một mất một, vấn đề lo lắng duy nhất là sau khi ta sử dụng Vòng tay của thần Anubis sẽ tiêu hao toàn bộ năng lượng vampire, nếu như lại có đoàn đội khác tới tấn công chúng ta thì kết quả không cần nói nữa, kỹ năng Hủy diệt của ta chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng... Các ngươi cảm thấy thế nào?
Sở Hiên trực tiếp lắc đầu bác bỏ:
- Hiệu quả sử dụng Vòng tay của thần Anibus thật sự có thể bỏ qua, một nghìn quái vật này ngươi căn bản không thể khống chế, sau khi triệu hồi ra thì chỉ biết tự động chiến đấu, là như vậy đúng không? Mà chúng ta hiện tại đang phải phòng thủ, không phải đôi công, trong tình huống này cung thủ hoặc bộ binh biết nghe lệnh sẽ hữu dụng hơn, Đội quân của thần Anubis không những không thể hỗ trợ thủ thành mà còn có thể khiến bố trí binh sỹ trong thành bị rối loạn, càng làm thành trì nhanh chóng bị đánh chiếm... Không thể sử dụng Vòng tay của thần Anubis ở đây, nếu là trận chiến tại Minas Tiriths thì tốt hơn.
Trịnh Xá thở dài nói:
- Vậy phải làm thế nào? Ta thì còn khá một chút, có thể sử dụng khô lâu chiến mã tùy ý trợ giúp hoặc tấn công, các điểm phòng thủ quan trọng của tòa thành này cơ bản có thể thể nói là hoàn mỹ, Uruk-hai muốn đánh vào sẽ vô cùng khó khăn, nhưng các ngươi thì sao? Dù sao thì đây cũng là chiến tranh, không chú ý một chút là có thể mất mạng, các ngươi cứ dứt khoát dùng Goblin glider bay lên cao để tấn công đi, Trương Hằng hoàn toàn có thể làm như vậy, Sở Hiên, coilgun của ngươi còn bao nhiêu băng đạn khắc ký hiệu? Có thể giết bao nhiêu Uruk-hai?
- Khốn kiếp, chuyện còn chưa xong!
Trịnh Xá cũng bị động đến chân hỏa, hắn một lần nữa dùng đao man bao phủ toàn thân, tiếp đó bổ sung nội lực đầy đủ từ nhẫn mithril, sau khi xong xuôi hắn kéo cương để khô lâu chiến mã nhảy thẳng ra ngoài thành. Mấy nhân vật trong phim lập tức hai mắt đỏ ngầu hét lên, họ đối với Trịnh Xá đã này sinh tình cảm đồng đội, những người trong Trung Châu đội cũng kêu lên, ngoại từ Sở Hiên bình thản rút hai khẩu coilgun ra.
Rầm một tiếng trầm đục, Trịnh Xá nặng nề rơi xuống đất, từ độ cao hơn mười mét nhảy thẳng xuống nhưng lại không hề làm hắn cùng khô lâu chiến mã bị thương chút nào vì tất cả đám Uruk-hai đứng dưới chân đã biến thành một đám máu thịt bầy nhầy, thật sự bị ép hoàn tàn thành thịt vụn. Trịnh Xá nhảy xuống cũng không hề dừng lại, Hổ hồn đao lập tức vung lên, do hắn nhảy xuống quá đột ngột nên phần lớn Uruk-hai vẫn còn đang sững sờ, không kịp vận đấu khí nên đao mang dài gần hai mươi mét chỉ quét một lượt, tất cả Uruk-hai trong nửa vòng tròn rộng trước mặt hắn đều bị chém thành hai đoạn. Một đao này vung lên ít nhất có mấy trăm đến một nghìn Uruk-hai bị giết tại chỗ, còn Trịnh Xá lại càng không ngơi tay, giục ngựa lao vào giữa đám Uruk-hai, Hổ hồn đao chém ngang bổ dọc, khoảng chiến trường đó lập tức máu thịt tơi bời.
Gimli kích động hô:
- Ngươi đúng là dũng sỹ mạnh mẽ, kẻ may mắn nhất và cũng ngu ngốc nhất... Ta nhất định phải giết ngươi, tên khốn không cần mạng!
Mấy người Aragorn đã được thấy sự cường hãn của Trịnh Xá, hơn nữa họ cũng biết đặc tính không bị trọng lực ảnh hưởng của khô lâu chiến mã, đến khi Trịnh Xá không trụ được tự nhiên sẽ theo tường thành chạy lên, có điều lúc này họ cũng không kịp nghĩ ngợi nhiều, Aragorn lập tức quát:
- Cung thủ lùi ra sau, người đứng hàng trước cầm vũ khí chuẩn bị! Uruk-hai leo lên thành lập tức tiến hành cận chiến!
Mặc dù sự vũ dũng của Trịnh Xá khơi dậy sĩ khí của binh lính nhưng tường thành quá dài cũng khiến một mình Trịnh Xá không thể phòng thủ nổi, những điểm khác dần dần bị ép lại, không ngừng có Uruk-hai ào ào xông lên. Số lượng cung thủ Uruk-hai rất ít nhưng khả năng cận chiến của chúng lại rất lợi hại, bình thường đều là hai người hoặc một người Elf mới có thể ngăn chặn nổi, vì thế trên tường thành số lượng Uruk-hai càng lúc càng đông, ngoài vị trí chỗ Trịnh Xá phòng thủ đang trống không ra, các nơi khác đều đã lâm vào hỗn chiến.
Lúc này tố chất binh lính lập tức được thể hiện rõ rệt, các chiến sỹ tinh nhuệ có đấu khí không hề sợ hãi Uruk-hai, thậm chí còn có thể lấy một địch nhiều, nhưng dân chúng bị triệu tập thì chỉ có thể chịu đồ sát, chiến đấu tầm xa họ còn có thể cung cấp chút hỏa lực, đến khi cận chiến thì không hề có cách nào, bị ép phải liên tục lùi lại.
May mắn là tòa thành này được thiết kế rất hợp lý, cho dù Uruk-hai đã lao lên tường thành nhưng trong thành nội vẫn có cung thủ tiến hành ngắm bắn, hơn nữa phía trước có binh lính tinh nhuệ biết đấu khí ngăn cản quân đội Uruk-hai tiến lên, liên tiếp kịch chiến vài phên cuối cùng cũng ngăn chặn được công kích tại chỗ, tới khi bốn người Trung Châu đội gia nhập chiến trường, thế cục lại một lần nữa biến đổi.
Trương Hằng gia nhập ảnh hưởng cũng không lớn, cung tên của hắn đương nhiên là uy lực rất lớn nhưng đối với quần chiến thì tác dụng cũng chỉ tương đương với một cung thủ Elf tinh nhuệ. So với hắn, Trình Khiếu biết võ thuật gia truyền, Triệu Anh Không có kỹ năng thích khách, hai người họ đều mạnh hơn binh lính biết đấu khí bình thường rất nhiều, nhất thời mỗi người ngăn cản hơn mười tên Uruk-hai, nhưng kẻ công kích mạnh nhất chắc chắn phải là Sở Hiên.
Tay cầm hai khẩu coilgun, chỉ thấy hắn mộ mình đứng giữa đám Uruk-hai vây công, hai tay liên tụng vung lên quanh người theo quỹ tích kỳ lạ, mỗi lần đều có thể trực tiếp bắn hạ một hoặc vài tên Uruk-hai, đến cả tên bắn tới cũng bị coilgun bắn tan, uy lực của hai khẩu súng lục này thậm chí còn có thể ngăn cản được cả Bạo liệt tiễn, bởi vì hắn căn bản không cần dùng mắt để nhìn mà dựa vào bản năng để vung súng theo quỹ tích Gun-kata, quỹ tích đó là tất cả các hướng công kích mà hắn có thể gặp phải.
Đến khi Sở Hiên vung tay, hai băng đạn rơi xuống đất thì hơn trăm tên Uruk-hai ngã rạp xuống đất, lúc này hai băng đạn rỗng còn đang tỏa ra khói trắng, dáng vẻ lãnh khốc, bình thản, động tác thật sự ấn tượng không ai so bì được...
Trịnh Xá mặc dù đang chiến đấu giữa đàn Uruk-hai nhưng vẫn chú ý tới động tĩnh trên tường thành, khi thấy Gun-kata siêu hạng của Sở Hiên, trong bụng hắn không khỏi khen thầm, nhưng đúng lúc này, hắn bỗng thấy một tên Uruk-hai tay cầm một ngọn đuốc đang cháy lao vào chân tường thành, chỗ đó chính là khu vực nơi Sở Hiên đang đứng...