Vô Hạn Khủng Bố
Chương 202 : Đây mới là trúng đậm
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
Sương mù màu đen của Sauron thật sự quá lợi hai, trong nháy mắt cánh tay Triệu Anh Không đã bị ăn mòn sạch sẽ, nhưng tay kia nàng vẫn nắm chặt đoạn tay cụt, chiếc nhẫn tối cao cũng không còn mang hung uy của Sauron như trước, chỉ là quang mang màu đen tỏa ra vẫn rất rõ ràng, hoàn toàn khác bộ dạng ảm đạm vô quang khi trong tay người Hobbit lúc trước.
- Chủ Thần, cho tất cả mọi người chữa...
Trịnh Xá vừa chuẩn bị nói chữa trị toàn thân thì bỗng thấy Sở Hiên rút hai khẩu coilgun ra, không đợi hắn nói lên câu, Sở Hiên đã trực tiếp bắn mấy phát vào đầu Hạo Thiên, chỉ trong khoảnh khắc, đầu Hạo Thiên đã nát bét, như một quả dưa bị đập vỡ, có chữa trị thế nào cũng không thể sống sót.
Mọi người đều sững sờ, Trịnh Xá phản ứng đầu tiên, hắn cũng không để ý tới vết bỏng trên cơ thể, chặn tay Sở Hiên lại, quát:
- Ngươi điên rồi sao? Hay là bị khống chế? Có muốn ta đánh nát đầu ngươi ra không?
Sở Hiên lại chẳng thèm để ý tới hắn, thu hồi hai khẩu súng vào tay áo rồi bình thản nói:
- Tình huống cụ thể lát nữa sẽ giải thích, ngoài ra còn một chuyện khiến ta cảm thấy thú vị... Tạm thời không nói mấy chuyện này, ngươi trước tiên hãy chữa trị toàn thân cho chúng ta đi, chỗ ăn mòn của Triệu Anh Không càng lúc càng tới gần ngực rồi.
Mọi người nghe vậy lập tức nhìn sang Triệu Anh Không, cánh tay nàng đương nhiên là đã bị ăn mòn hết, hơn nữa luồng khí ăn mòn còn đang tiếp tục thuận theo cánh tay tiến về phía lồng ngực, vải quấn cùng y phục gần cánh tay đã bắt đầu bị ăn mòn, tình hình như vậy khiến Trịnh Xá không thể để ý tới Sở Hiên nữa, hắn lập tức hét lớn với Chủ Thần:
- Chữa trị toàn thân, điểm thưởng trừ của ta!
Lời nói vừa dứt, Chủ Thần lập tức chiếu xuống mấy cột sáng, ngoài Hạo Thiên bị bắn nát đầu mà chết ra, tất cả mọi người đều chìm trong cột sáng. Cột sáng của mấy người Bá Vương thoáng cái đã biến mất, cột sáng của ba người Sở Hiên, Trịnh Xá, Triệu Anh Không là mãnh liệt nhất, nhất thời cả ba người đều bay lơ lửng trong đó.
Đến khi Trịnh Xá mở mắt ra lần nữa, da dẻ trên người hắn đã khôi phục hoàn hảo, nhưng khi hắn cùng Triệu Anh Không đã hoàn toàn hồi phục thì Sở Hiên vẫn đang lơ lửng trong cột sáng, mà theo mọi người rời khỏi chỗ chữa trị cùng các cô gái họ chế tạo cũng đã xuất hiện, cả quảng trường lập tức trở nên huyên náo.
Đến lúc này mà Sở Hiên vẫn chưa chữa trị xong, Trịnh Xá nói mấy câu với La Lệ rồi nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, ngồi dưới quảng trường chờ đợi.
Lần này Sở Hiên chữa trị mất năm phút, lâu hơn bất kỳ lần nào trong quá khứ, khi hắn từ trên không trung hạ xuống chưa kịp đứng vững bỗng thấy Trịnh Xá đang ngồi dưới đất vụt bật dậy, trước khi hắn kịp định thần lại đã hung hăng đấm thẳng vào mặt hắn, tiếp đó Sở Hiên bị đánh bay ra sáu bảy mét.
Trịnh Xá cũng mặc kệ, lao tới xốc hắn dậy, quát lên:
- Ngươi nghĩ đồng đội là cái gì? Trả lời ta! Ngươi nghĩ đồng đội là cái gì? Gánh nặng của ngươi sao? Hay là con cờ trong tay ngươi để giành được thắng lợi? Trả lời ta!
- Ta thừa nhận tất cả bọn ta đều không có trí tuệ như ngươi, ta thừa nhận trí tuệ cùng bố cục của ngươi khiến tất cả mọi người đều được lợi. Mặc dù không biết ngươi rút cuộc là đã làm thế nào, rút cuộc là đã làm những gì, nhưng ta biết một chuyện, lần này năm đội đại chiến với tiểu đội Thiên Thần cùng với mấy đội ngũ khác, Trung Châu đội chúng ta không chết một người có kinh nghiệm nào! Đây toàn là dựa vào bố cục của ngươi... Nhưng mà! Ngươi nghĩ bọn ta nên cảm tạ ngươi sao?
Trịnh Xá vừa nói vừa nói rồi lại vung tay đấm vào cằm Sở Hiên, một phát trước đó đã nghe thấy tiếng xương gãy, quyền này đánh xuống hàm dưới cơ bản là xương cốt nát vụn, mà lần này Sở Hiên cũng không bay ra ngoài, Trịnh Xá nắm chặt lấy áo hắn, hét:
- Nhưng chúng ta là đồng đội! Bọn ta không phải quân cờ để ngươi một mình giành được thắng lợi! Cũng không phải ký sinh trùng dựa vào một mình ngươi để giành được thắng lợi! Chúng ta là đồng đội cùng kề vai chiến đấu!
Triệu Anh Không im lặng từ dưới Chủ Thần quay về, trong mắt lóe lên một tia kích động dị thường, đối với một người luôn lạnh lùng như nàng mà nói thật sự rất hiếm thấy, chỉ thấy nàng hít sâu mấy hơi rồi mới nói:
- Ta có hai chi tiết kịch tình cấp B...
Trịnh Xá nhìn nàng cười nói:
- Đúng thế, ngươi giết Ringwraith cấp 8 mà, thu hoạch đương nhiên là nhiều.
-....Cùng hai chi tiết cấp A.
Triệu Anh Không lúc này mới nói hết câu, tiếp đó nhìn chằm chằm vào Trịnh Xá.
Nghe vậy không riêng gì Trịnh Xá ngây ngốc mà tất cả mọi người xung quanh cũng đều sững sờ, ai cũng nhìn Triệu Anh Không vẻ không thể hiểu nổi, Trình Khiếu là người đầu tiên rống lên:
- Quá, quá thiên vị, chẳng lẽ chỗ đó lớn thì điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình cũng sẽ được ưu ái sao? Quá thiên vị! Đây là lợi tức.. Siêu lợi tức... Hai cái B lại còn 2 cái A...
Hắn vừa rống vừa lầm bầm, càng nói càng có vẻ không cam tâm.
Triệu Anh Không cũng không có hành động gì khác lạ, chỉ giậm chân vọt tới trước mặt Trình Khiếu, tiếp đó giật cùi chỏ trúng yết hầu hắn, tên này lập tức ho khụ khụ đổ gục xuống đất, không nói được câu nào nữa.
Sở Hiên quay đầu lại nói:
- Như vậy là Sauron đã bị giết chết, theo như suy đoán của chúng ta lúc trước, tính mạng của hắn ở trong chiếc nhẫn, khi chúng ta đem nó về Chủ Thần không gian, Sauron là nhân vật trong phim cũng bị chúng ta đưa vào Chủ Thần không gian, nhưng không hoán đổi đạo cụ gia nhập nên hắn bị coi là "tiến vào trái luật", theo quy tắc liền bị Chủ Thần delete, còn điểm thưởng giết chết hắn thì được chuyển cho Triệu Anh Không, cơ bản là như vậy.
- Ha, ha ha, ha ha ha....
Trịnh Xá lập tức cười đến rách cả khóe miệng, nếu không phải có La Lệ đứng cạnh thì hắn thật sự muốn ôm chầm lấy Triệu Anh Không, quay nàng vài vòng rồi hãy tính. Hai chi tiết kịch tình cấp A, lúc trước trong phim kinh dị đánh sống đánh chết, một chi tiết cấp B đủ khiến hai đoàn đội liều chết với nhau, bây giờ lại có 2 chi tiết cấp A...
Nhưng những điều kinh ngạc hình như còn chưa kết thúc, chỉ thấy Triệu Anh Không lấy ra một chiếc nhẫn tỏa quang mang màu đen, chiếc nhẫn này nhìn không hề bắt mắt, nhưng mười người còn lại đều biết, đó chính là chiếc nhẫn tối cao trên cánh tay cụt.
Triệu Anh Không khẽ gật đầu, nói:
- Công năng của nó là...