Vô Hạn Khủng Bố
Chương 205 : Sát khí bạch hổ và bát quái lô
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
Trịnh Xá đã hoán đổi Hổ hồn được ba ngày ba đêm, những thành viên khác cũng đều đã tăng cường tố chất thân thể hoặc kỹ năng cho bản thân, điểm thưởng cùng chi tiết còn thừa cũng dùng để mua những thứ cần thiết, ví dụ như Tam Thanh đạo phù, Băng Ngưng đan, cùng cả đạn súng ngắm Gauss cấp cao của Zero, phụ ma tiễn +3 của Trương Hằng, đạn pháo vác vai đặc thù của Bá Vương, các loại. Tóm lại, đây là lần mọi người hoán đổi sảng khoái nhất từ khi tiến vào thế giới luân hồi cho tới nay... Cảm giác giàu có thật là tuyệt.
Tuy nhiên Trịnh Xá lại cảm thấy cực kỳ khó chịu, sau khi nâng cấp Hổ hồn đao lên cấp A, hắn rút cuộc lại không thể sử dụng được thanh vũ khí đỏ rực ấn tượng này nữa.
Lúc đó một cột sáng chiếu xuống Trịnh Xá, bao phủ cả hắn cùng Hổ hồn vào bên trong, Trịnh Xá mơ hồ cảm thấy như có bóng một con lão hổ màu trắng xông thẳng tới chỗ hắn. Khi cột sáng biến mất, trên thân Hổ hồn đao xuất hiện một lớp sương màu trắng, lớp sương này phảng phất như có sức sống, không ngừng cố gắng tập hợp lại, nhưng mỗi lần sương mù sắp tạo thành hình dáng bạch hổ thì nó lại đột nhiên tiêu tan, đây quả nhiên không phải Hổ hồn hoàn chỉnh, chỉ là bán thành phẩm cấp A mà thôi.
- Cho dù là bán thành phẩm... chung quy vẫn phải khá hơn sản phẩm sơ cấp lúc trước chứ.
Trịnh Xá nói thầm, đưa tay nắm lấy chuôi Hổ hồn, tiếp đó một luồng sát khí từ người hắn bùng phát, Bá Vương cùng La Cam Đạo đứng gần nhất còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra đã cảm thấy lồng ngực đau đớn, trực tiếp bắn ngược ra sau. Trịnh Xá tay nắm Hổ hồn, hai mắt đỏ ngầu, vừa rồi chính hắn đá hai cước vào ngực hai người, xem tốc độ cùng uy lực không ngờ đã là trạng thái Bạo tạc, ngực Bá Vương và La Cam Đạo lõm hẳn xuống, hai người nằm dưới đất hộc ra từng ngụm máu, sắp không sống nổi nữa.
- Grào!
Trịnh Xá ngửa mặt lên trời rống lên, rồi tay cầm Hổ hồn còn đang cuốn theo sương khói, chém thẳng về phía Trương Hằng, tốc độ nhanh đến tột cùng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Trương Hằng đã hoán đổi huyết thống tinh linh tộc xạ thủ điện hệ, sức phản ứng cũng nhanh, trước khi lưỡi đao chém xuống hai mắt hắn đã biến thành mở mịt, xoay người lăn tròn dưới đất, thoát khỏi hướng chém của Hổ hồn. Nhưng Trương Hằng vừa lăn được mấy mét, sau lưng hắn đã ập tới một luồng khí tức cuồng mãnh, xương sống lập tức bị đánh gãy rời, một nửa lồng ngực gần như biến mất.
Trịnh Xá một đao chém xuống, mặc dù không trực tiếp lấy mạng Trương Hằng nhưng trong vòng mười mét theo hướng đó đã không còn ai đứng vững, tất cả đều bị khí tức cuồng mãnh đánh ngã xuống đất. Trương Hằng bị thương nặng nhất, trái tim cơ hồ bị nghiền nát một nửa, mấy người Triệu Anh Không ở xa cũng mang đầy vết thương, chỉ có Triệu Anh Không do linh hoạt nhất nên chỉ phun ra mấy ngụm máu, xem như bị thương nhẹ nhất.
Vậy còn chưa hết, sau khi chém ra một đao, Trịnh Xá hai mắt đỏ ngầu nhảy vọt lên, Hổ hồn đao tỏa ra sương mù bổ thẳng xuống đầu Trình Khiếu đang chắn trước mặt Chiêm Lam. Đao còn chưa tới nơi, khí tức cuồng mãnh đã như muốn chém đôi cả hai người, trên trán Trình Khiếu mơ hồ xuất hiện một vết đao cực nhỏ...
- Chủ Thần! Chữa trị hoàn toàn cho mọi người! Điểm thưởng trừ của Trịnh Xá!
Tiếng của Tiêu Hoành Luật đột nhiên vang lên, tiếp theo chỉ thấy mấy cột sáng từ Chủ Thần chiếu xuống, bao trùm lấy Trịnh Xá còn đang ở giữa không trung, những người bị thương cũng đều được ánh sáng bao phủ, mà Trịnh Xá ở trong cột sáng vẫn điên cuồng la hét.
Cột sáng dần dần mạnh lên, Hổ hồn đao bị tách rời khỏi tay Trịnh Xá, tới lúc này hắn mới thôi điên cuồng giãy dụa, hai mắt đỏ ngầu cũng từ từ khôi phục nguyên dạng, hắn cũng vội vã nhìn quanh. Trên mặt đất đương nhiên là máu tươi loang lổ, những người bị thương đều ở trong cột sáng, có thể thấy họ thật sự bị thương rất nặng, nhưng còn chưa chết bởi tay hắn, công năng chữa trị của Chủ Thần mạnh mẽ vô cùng, chỉ cần còn sống, dù chỉ còn một hơi thở cũng hoàn toàn có thể chữa trị.
Sau khi tất cả mọi người khôi phục hết, Trịnh Xá mới đầy vẻ áy náy nói:
- Xin lỗi, mọi người... Lúc ấy ta hoàn toàn bị luồng sát khí đó khống chế. Khi ta cầm Hổ hồn liền cảm thấy hận ý đầy trời tràn ngập tâm trí, chỉ nghĩ tới chuyện giết sạch tất cả mọi người xung quanh... Mẹ nó, thanh đao này quá tà môn, mấy đao vừa nãy ta còn chưa biết chuyện gì diễn ra, uy lực mặc dù rất mạnh nhưng mỗi đao đều phảng phất như muốn kéo cả linh hồn ta ra. Lúc ấy ta chỉ cảm thấy xung quanh đỏ như máu, chỉ có thanh đao trên tay là trắng bệch, một cái đầu hổ trắng ở đó âm trầm nhìn ta...
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy sợ hãi, phải biết rằng họ đều là người của xã hội hiện đại, mặc dù tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị cũng từng thấy nhiều chiến trường sống chết, quỷ hồn quái vật các loại nhưng đối với những thứ muốn cắn nuốt linh hồn con người vẫn có cảm giác sợ hãi.
- Ngươi nói nhiều như vậy nhưng vẫn chưa nói rút cuộc là có thể sử dụng Hổ hồn hay không, còn cả chân nguyên lực ngươi có được đến cùng là thế nào? Có thể liên tục sinh ra hoặc khống chế sử dụng không?
Trịnh Xá gật đầu đáp:
- Hổ hồn đã có thể sử dụng, nhưng có hạn chế rất lớn, đó là không thể thiếu chân nguyên lực, bởi vì nó không còn chỉ là một món vũ khí nữa, hiện tại lên đến cấp A nó đã trở thành pháp bảo cần tiêu hao chân nguyên lực mới có thể sử dụng, vì thế nếu không có chân nguyên lực, người bình thường chạm vào nó sẽ lập tức phát cuồng. May mà tốc độ tiêu hao chân nguyên lực của nó cũng không nhanh, hơn nữa chân nguyên lực nhìn chỉ có một tia những lại cực kỳ hữu dụng, vì thế nếu ta muốn sử dụng Hổ hồn nhất định phải ngưng luyện một lượng lớn chân nguyên lực, sau đó khi tiến vào thế giới phim kinh dị sẽ có thể dựa vào số chân nguyên lực này để sử dụng....
Mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm, một là vì món vũ khí này cuối cùng cũng không bị lãng phí, dù sao thì uy lực của nó cũng rất kinh khủng, bỏ qua thì thật đáng tiếc, hai là Trịnh Xá cũng sẽ không xuất hiện tình trạng điên cuồng như lúc trước nữa, theo thực lực hắn không ngừng tăng lên, nếu như lại phát điên thì đoàn đội chắc chắn sẽ gặp thương vong.
Trịnh Xá bỗng cười ha ha nói:
- Có điều lần này lại nhân họa được phúc, Trình Khiếu, ngươi còn nhớ tám lá cờ nhỏ ngươi tìm được trên chiến trường trong Lord of the Rings không? Tám lá cờ không biết dùng tài liệu gì tạo thành ấy.
Trịnh Xá ngẩn người đáp:
- Ách? Tám lá cờ nhỏ... À, ừ, đúng, ngươi vẫn đang cầm chúng phải không?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ta đang nghĩ, nếu khí tức ta ngưng luyện được cũng là một loại chân nguyên lực thì tại sao không thể dùng nó để sử dụng tám lá cờ đó? Các ngươi không biết uy lực tám lá cờ ấy kinh khủng đến mức nào đâu, lúc đó ta căn bản không thể chống lại, sau khi chúng bay ra, ta thiếu chút nữa thì mất mạng tại Minas Tirith, toàn nhờ vào Zero mới miễn cưỡng sống sót. Vì vậy, nếu tám lá cờ này thật sự có thể sử dụng thì thực lực của ta đâu chỉ tăng lên gấp mười lần! Cho dù gặp phải tiểu đội luân hồi Ác Ma cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.
Bá Vương lập tức tức kêu lên:
- Vậy ngươi nhanh thử uy lực của pháp bảo này đi. Ta cũng hay xem tiểu thuyết tu chân Trung Quốc, uy lực có đúng là mạnh như sách miêu tả không? Khai thiên phá địa đó.
- Sao mà mạnh như thế được, đó đều là tiểu thuyết, chúng ta ở đây đâu phải tiểu thuyết....
Trịnh Xá bất đắc dĩ xua tay đáp:
- Thật đáng tiếc, ta cũng muốn lập tức thử nghiệm uy lực của tám lá cờ này, nhưng chân nguyên lực ta ngưng luyện ba ngày nay cơ bản đã tiêu hao hết vào việc khống chế Hổ hồn đao, bây giờ có muốn thử cũng không được. Hơn nữa chúng ta chỉ còn ở lại Chủ Thần không gian được sáu ngày nữa, ta tối đa chỉ có thể ngưng luyện gấp đôi chân nguyên lực... Thời gian không đủ, ta phải hoán đổi thời gian quay lại thế giới phim kinh dị, ngưng luyện một lượng lớn chân nguyên lực dự trữ, đến lúc đó... Chúng ta cũng không cần phải sợ luân hồi phim kinh dị nữa!