Vô Hạn Khủng Bố

Chương 213 : Trịnh Xá

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Lửa giận trong lòng Trịnh Xá vô cùng phức tạp, đó là một loại cảm giác rất khó hành dung, nết xét về căn bản, ngoài sự áy náy với mấy trăm nghìn binh lính vô tội chết oan còn có cảm giác bất lực đối với bản thân không có cách nào thay đổi tình hình này, cảm giác bất lực đó đã tích lũy từ rất sớm, chính xác là bắt đầu xuất hiện từ khi hắn bắt đầu tiến vào luân hồi phim kinh dị.



Đây là một loại cảm giác không có đủ khả năng, đối mặt với thế giới phim kinh dị, đối mặt với vận mệnh chưa biết, đối mặt với chiến đấu không biết đến bao giờ mới có thể kết thúc, đối mặt với sự khổ sở khi bản thân không ngừng mạnh lên những vẫn còn rất nhiều người mạnh hơn đạp lên trên, cùng cả vì sống sót mà làm những chuyện trái lương tâm... Con người không phải máy móc, cũng không phải nhân vật trong tiểu thuyết, anh minh vô cùng, vừa xuất trường liền giết người như giết chó. Hắn chỉ là một công chức nhỏ nhoi, mặc dù từng bước thay đổi bản thân, mặc dù từ từ trở nên mạnh mẽ nhưng nội tâm hắn vẫn không phải quái vật phi nhân tính, hắn chỉ là một công chức tâm lý bình thường mà thôi!Gặp phải bao nhiêu thống khổ cùng chết chóc như vậy, sao có thể không cảm thấy mê mang? Sao có thể không cảm thấy phẫn nộ? Sự phẫn nộ khi đối diện với những gì mình không thể nắm chắc, phẫn nộ khi đối diện với vận mệnh!



Ở dưới lòng đất một nghìn mét, sau khi vòng bảo vệ bên ngoài bị một đao chém vỡ, bên trong lộ ra một hành lang hoàn toàn bằng kim loại. Hành lang này cao khoảng hơn ba mươi mét, rộng đến hơn bảy mươi mét, có thể thấy nó đã bị đầu đạn hạt nhân phá hủy hoàn toàn, đến cả vòng bảo vệ cũng là vừa mới vội vàng dựng lên, vì thế vừa rồi mới bị Trịnh Xá một đao chém vỡ, tiếp theo bốn người liền phóng vào trong hành lang.



- La Cam Đạo, nhớ kỹ, lát nữa nếu đoạn được Allspark, ngươi bắt lấy nó rồi nhanh chóng quay lại, ra được lối vào bên ngoài lập tức dùng hệ thống phun điện chạy trốn, có thể chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu. Sau khi ngươi mang Allspark chạy vào trong hành lang, ta sẽ phá hủy lối đi, đồng thời cũng để Vương Hiệp dẫn nổ khu vực đặt bom, ngăn không cho robot truy đuổi ngươi, dù sao thì chỉ cần giữ được Allspark một tiếng đồng hồ chúng ta sẽ có thể trở lại Chủ Thần không gian... Trông cậy vào ngươi đấy, dù có chết cũng phải giao Allspark cho mấy người Zero rồi mới được chết!



La Cam Đạo ngẩn người, lúc này hắn đang ở trong VF-00 Phoenix nên nhất thời không thấy rõ vẻ mặt Trịnh Xá, nhưng không hiểu tại sao hắn bỗng cảm thấy có chút sợ hãi, giống như bên cạnh có một thanh đại đao hàn quang lấp lóe, lưỡi đao sức bén làm hắn không rét mà run.



Có lẽ ngay cả Trịnh Xá cũng không nhân thấy, giờ phút này ánh mắt hắn sắc bén như đao, tay cầm Hổ hồn không nhanh không chậm tiến tới, nhìn qua có vẻ rất nhàn nhã nhưng mỗi bước hạ xuống đều để lại một dấu chân sau hai ba phân, cứ như vậy từng bước từng bước tiến lên. Ngoài La Cam Đạo không thể tùy ý quan sát mặt đất, Vương Hiệp cùng Sở hiên đều nhìn thấy rõ ràng, khi họ nhìn lại Trịnh Xá thì, vẻ mặt sắc bén như đao đó đâu phải là Trịnh Xá, phảng phất như đã biến thành một người khác, sát ý bức người, giống như gặp bất kỳ ai cũng sẽ một đao chém tới, Trịnh Xá bộ dạng như vậy cộng thêm dấu chân trên nền khiến Vương Hiệp nhất thời phải âm thầm chắt lưỡi.



Sở Hiên nhíu mày, hạ giọng nói với Vương Hiệp:



- Ở đây được rồi, cài đặt hết bom plasma, số lượng còn bao nhiêu đặt hết bấy nhiêu... Sau đó ngươi quay lên mặt đất trước đi, trạng thái của Trịnh Xá có chút không đúng, hình như có vẻ tương tự trạng thái cuồng bạo khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mà các ngươi nhắc tới, nếu đúng là như vậy...



Nói đên đây, Sở Hiên cau mày, tựa hồ có chuyện khiến hắn phải suy nghĩ.



Vương Hiệp cũng không nói nhiều, gật đầu dừng lại tại đây, thuận tay nhận lấy Goblin glider Sở Hiên đưa sang rồi bắt đầu cài đặt địa lôi cùng bom hẹn giờ. Kỳ thật trong lòng Vương Hiệp cũng có chút khẩn trương, mặc dù hắn không dám khẳng định nhưng những lời Sở Hiên nói có chút ý tứ quyết tuyệt bên trong, chẳng lẽ hành động tập kích lần này còn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?



"Chẳng lẽ trạng thái cuồng bạo của Trịnh Xá sẽ lại xuất hiện? Nếu là như vậy, an toàn của Sở Hiên không phải sẽ..."



Tạm bỏ qua Vương Hiệp đang vừa chần chừ vừa lo lắng, Trịnh Xá vừa đi vừa nói khẽ:



- Lo ta lại lâm vào trạng thái cuồng bạo sao?



- Ừm.
Sở Hiên nghiêm giọng nói:



- Không cần biết người nghĩ thế nài, nhưng đây là trận chiến không có thỏa hiệp, chẳng lẽ ngươi hy vọng có thể cầu xin đám Decepticon kia tha mạng cho ngươi? Hoặc chạy trốn kiếm chút thời gian sống sót! Đừng nói chuyện cười nữa! La Cam Đạo, ta biết người từ khi tiến vào tiểu đội luân hồi ngươi luôn không muốn chết, nhưng kết qủa thì sao? Nếu không nhờ những thành biên khác trong đội thì ngươi sớm đã chết tại Starship Troopers rồi, ở đây cũng như vậy, không muốn chết thì liều mạng chiến đấu, đừng có lèo nhèo hỏi han mãi thế, cho dù thế nào chúng ta cũng phải thành công, nếu không robot đoạt được Allspark chỉ có thể càng lúc càng mạnh. Nhớ kỹ, cho dù phải vứt bỏ tính mạng cũng không được vứt bỏ Allspark!



Hai người đang nói chuyện bỗng thấy lối đi trước mắt trở nên rộng rãi, trước mặt hai người xuất hiện một quảng trường vô cùng rộng lớn, ở trung tâm quảng trường có một khối kim loại hình lập phương đang lơ lửng. Khối kim loại đó cũng không quá lớn, chỉ khoảng một hai mét khối, có điều trên bề mặt nó không ngừng tỏa ra điện lưu kịch liệt, luồng điện này lan xuống toàn bộ nền quảng trường, từ xa nhìn lại giống như một cột thu lôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Trên quảng trường có khoảng hai ba nghìn robot, bọn chúng không nói một tiếng đã giương súng bắn về phía hành lang, sóng nổ kịch liệt nhất thời ép hai người Sở Hiên vào một lối rẽ nhỏ, chỉ có Trịnh Xá dựa vào tốc độ điên cuồng lao thẳng vào trong, trước khi đạn bay đến gần đã tiến vào trong quảng trường.



Trịnh Xá vụt nhảy vào giữa đám robot, Hổ hồn đao trong tay liên tục chém xuống, mỗi nhát chém lại tỏa có một luồng đao mang như sương mù lướt quá, chỉ mấy phát đá khiến toàn bộ robot trong phạm vi vài chục mét quanh người hắn bị chém thành mảnh vụn, còn hắn thì nương theo sức nổ lao thẳng về phía Allspark.



Keng!



Một âm thanh vang dội, Trịnh Xá một trảo chụp về phía một robot màu đỏ rực, trước khi trảo đến nơi toàn thân robot bỗng lóe lên quang mang, bàn tay nhất thời chỉ kéo xuống được một ít mảnh vụn, mà giáp ngoài robot tựa hồ càng sáng chói.



- Starscream! Ngươi không cần sợ! Giáp chuyển đổi mới tiến hóa chắc chắn có thể phòng ngự công kích của đối phương, chỉ cần năng lượng của ngươi không cạn kiệt, mà trong đại sảnh này chúng ta vĩnh viễn không lo đến chuyện năng lượng, bảo vệ Allspark!



ở gần Allspark nhất, có một robot cao tới bốn mươi lăm mét, trên người không ngừng lóe lên ánh sáng đủ màu sắc, so với lớp giáp của Starscream có vẻ còn cao cấp hơn. Robot này ở gần Allspark nhất nên nó hẳn phải là thủ lĩnh Decepticon, Megatron, chỉ nhìn uy thế đã mạnh hơn Optimis Prime thân thể hư hỏng gấp trăm lần, đây chắc là sức mạnh Allspark tạo cho nó những ngày này.



Trịnh Xá một trảo không tác dụng hắn chuẩn bị vung Hổ hồn chém tới, ai mà biết trên người Starscream đột nhiên quang mang bùng phát, độ sáng của giáp chuyển đổi lập tức giảm xuống nhưng tiếp theo một luồng sóng xung kích vô hình đã ập tới trước mặt hắn. Sức mạnh của luồng sóng này thật sự rất lớn, dù là Trịnh Xá cũng đị đẩy bắn ra hơn mười mét, tiếp đó phải dựa vào cặp cánh mới có thể lơ lửng giữa không trung, bất quá lúc này hắn đã cách Starscream hơn hai mươi mét, tức thì không biết có bao nhiêu đạn năng lượng từ khắp bốn phía bắn vào người hắn, khi vực nhỏ đó nhất thời chìm trong ánh lửa kịch liệt, Trịnh Xá cũng bị vòng đạn giam cầm tạm thời không cách nào thoát ra được.



Trong lối rẽ, La Cam Đạo mấy lần thử tìm hướng xông ra, bởi vì mặc dù hắn quý cái mạng mình nhưng cũng hiểu rằng Trịnh Xá là trụ cột của đoàn đội, đặc biệt là chủ lực của trận chiến này, một khi Trịnh Xá chết thì tất cả mọi chuyện đều chấm dứt. Nhưng khi nhìn thấy mấy nghìn robot điên cuồng nhả đạn, dũng khí trong lòng La Cam Đạo lại một lần nữa tắt ngúm, không để hắn kịp nghĩ kỹ có nên lao ra không, chỉ thấy Sở Hiên đưa tay ấn mấy cái trên mắt kính, tiếp đó ánh mắt Sở Hiên không ngờ cũng trở nên sắc bén.



"Mẹ nó, chẳng nhẽ bây giờ đang có mốt diễn viên chính ánh mắt sắc sảo?"



Nghi hoặc của La Cam Đạo còn chưa kết thúc, dưới chân Sở Hiên khẽ động, trong khoảnh khắc đã biến mất khỏi tầm mắt hắn.