Vô Hạn Khủng Bố

Chương 217 : Tương lai nghiêm trọng

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Khi Trịnh Xá một lần nữa mở mắt ra, khung cảnh xung quanh rõ ràng đang ở Chủ Thần không gian, chỉ là lúc này thương thế của hắn quá nặng, không thể phát ra nổi một tiếng, từ miệng mũi liên tục trào ra máu tươi. Không biết là tiếng của ai hô lên, yêu cẩu Chủ Thần chữa trị toàn thân cho mọi người, điểm thưởng tự trừ của từng người, lúc đó từ Chủ Thần mới hạ xuống mấy cột sáng, bao trùm cả Trịnh Xá lẫn các thành viên còn lại vào bên trong.



"Nhiều cột sáng như vậy... Tất cả mọi người còn sống."



Trịnh Xá do đầu không động đậy được nên chỉ có thể dùng khóe mắt nhìn ra xung quanh, ngoài mấy cô gái đang đứng dưới đất ra thì hình như còn có hơn mười cột sáng, thấy vậy tâm lý hắn nhất thời cũng bình tĩnh lại, từ từ cảm nhận sự thống khổ kho có thể chịu đựng được khi chữa trị gen...



- Cái gì?



Trịnh Xá túm lấy áo Bá Vương nhấc bổng lên, cực kỳ phẫn nộ quát:



- Tại sao? Các ngươi nói La Cam Đạo đã chết? Không thể nào! Nếu như hắn đã chết thì chúng ta làm thế nào quay lại Chủ Thần không gian được? Không thể nào! Hắn nhất định là đã hoàn thành sự tin tưởng của ta, hắn nhất định đã giữ được Allspark đến cùng! Các ngươi nói dối, hắn làm sao mà chết được?



Bá Vương mấp máy miệng nhưng rồi cũng chỉ lắc đầu không nói câu nào, Zero tới cạnh Trịnh Xá thở dài nói:



- Rất xin lỗi, La Cam Đạo thật sự đã chết, sau khi hắn đem Allspark tới chỗ chúng ta, do hết sạch năng lượng nên bị robot...



- Vậy các ngươi đang làm cái gì?



Trịnh Xá tức giận gào lên:



- Tất cả mọi người chúng ta đều liều mạng chiến đấu. Ta dám đảm bảo La Cam Đạo thật tâm liều mạng chiến đấu, hắn không hề trốn chạy, hắn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ ta giao... Các ngươi sao có thể để hắn chết được?



Mấy người Zero đưa mắt nhìn nhau cười khổ, nhất thời không ai biết nói gì, mặc dù đó thật sự là một loạt chuyện ngoài ý muốn. Nếu như lúc ấy tốc độ Triệu Anh Không nhanh hơn một chút, một kiếm có thể chém rời cánh tay đang nắm robot xuống, nếu như lúc ấy Zero đang ngắm bắn được, nếu như lúc ấy tốc độ xạ kích của Trương Hằng nhanh một chút, nếu như vũ khí của Bá Vương hay Vương Hiệp có thể tiêu diệt được robot kia... Tóm lại là có quá nhiều cái "nếu như", nhưng mạng người thì lại chỉ có một, mạng người không có cái "nếu như" nào cả... Nếu chết thì thật sự là chết, tiến vào Transformers có mười hai người, nhưng tới bây giờ chỉ còn lại mười một.



- Thật sự đã chết....



Trịnh Xá cũng từ từ bình tĩnh lại, hắn ngồi phịch xuống đất, lẩm bẩm nói:



- La Cam Đạo... Hắn đã không còn cơ hội sống lại nữa, hắn thật sự đã chết...



Trịnh Xá nói tới đây mới đột nhiên nhớ ra, hình như tất cả mọi người trong đội cũng đều không còn cơ hội sống lại nữa, tất cả họ cũng đều chết một lần nữa là chết thật sự....



- Là vì đã lâu rồi không có người chết phải không?



Thanh âm bình thản của Sở Hiên truyền tới, hắn cũng đã hoàn toàn hồi phục, bộ dạng già yếu sắp chết lúc trước dã biến mất, lúc này hắn đang lạnh nhạt nhìn Trịnh Xá, nói:



- Ngươi nghĩ nơi đây là đâu? Thánh địa nghỉ phép à? Có muốn cầm ít điểm thưởng đi nghỉ mấy hôm không? Đang đùa ai vậy, đây là nơi luân hồi phim kinh dị, ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ rằng sẽ không chết người? Trước kia người chết vẫn còn ít sao? Cho dù chúng ta đã trở nên rất mạnh nhưng người cho rằng vậy là đủ để tiêu diêu tự tạ trong thế giới phim kinh dị sao? Đang đùa ai vậy!



Sở Hiên nói chuyện lúc nào cũng cay độc như vậy, ý tứ trong lời nói giống như chữ trên giấy trắng, nếu bảo hắn tàn nhẫn hoặc lạnh lùng thì không bằng nói nội tâm hắn chính là đang nghĩ như vậy, một kẻ đến cả tính mạng mình cũng chẳng thèm để ý thì người còn hy vọng hắn sẽ rất quan tâm đến tính mạng người khác sao?



- Đúng thế... Đã chết...



Trịnh Xá khẽ thở dài, đứng dậy phủi phủi bụi bặm trên người, vẫn cúi đầu nói:



- Sinh mạng đúng là yếu ớt... Đúng là đã quá lâu rồi không có người chết, khiến ta tưởng rằng tất cả mọi người có thể cùng nhau sống sót, ít nhất là có thể cùng nhau trở về thế giới hiện thực... Là ta đã quá ngây thơ rồi.



Nói đoạn, hắn lại thở dài rồi yên lặng đi về phòng mình.



Khi Trịnh Xá xuất hiện lần tiếp theo thì đã là giữa trưa ngày hôm sau, các thành viên còn lại trong đội chiếu theo quy củ lúc trước tập trung tại quảng trường Chủ Thần, chỉ đợi đông đủ là bắt đầu thương lượng việc sắp xếp các vấn đề tiếp theo. Không chỉ có cường hóa thuộc tính hay bàn bạc về bộ phim kinh dị tiếp theo, đây đều là những chuyện trước kia mọi người sẽ làm sau khi hoàn thành xong một bộ phim kinh dị, việc Trịnh Xá suy sụp cũng khiến mọi người cảm thấy lo lắng, vốn cứ nghĩ hắn sẽ chán nản mất mấy ngày, nhưng chỉ đến ngày thứ hai hắn đã xuât hiện trước mặt mọi người.



- Vớ vẩn, chẳng lẽ các ngươi hy vọng ta tiếp tục suy sụp như vậy.



Trịnh Xá đảo mắt nhìn mọi người, nói:



- Con người rút cuộc không thể mãi bị giam trong ký ức đúng không? Ta khó chịu không phải chỉ là do chiến hữu tử vong mà còn vì lòng tin vẫn luôn kiên trì bị phá vỡ. Bất quá vẫn còn tốt, ít nhất ta còn chưa từ bỏ lòng tinh, chúng ta hay mang theo một phần của La Cam Đạo cùng nhau sống sót, để mọi người đều có thể sống đến lúc trở về thế giới hiện thực, như vậy không phải tốt hơn sao?



Trịnh Xá nói xong liền nhìn về phía Sở Hiên, lúc này Sở Hiên đang cùng Tiêu Hoành Luật cầm những mảnh Allspark lấy được trong Transformers, hai người ngồi tại đó không biết là thảo luận những gì, ít nhất những người xung quanh không thể hiểu bọn họ đang nói gì.



- Ách, vấn đề lý luận của các ngươi chờ lát nữa hãy thảo luận đi. Sở Hiên, ta có một vấn đề, lúc trước ngươi đã nói do đánh giá với đội chúng ta gia tăng nên tiếp theo đội ta sẽ gặp một loạt thế giới phim kinh dị có hệ số khó khăn rất lớn phải không? Vừa rồi ta đã xem qua, bộ phim kinh dị tới là A Nightmare on Elm street 3, rất không may, đây là phim knh dị quỷ quái không thể dùng khoa học giải thích được. Thật sự đã rất lâu rồi chúng ta chưa gặp qua loại phim kinh dị này, xem ra suy luận của ngươi là đúng, thế giới phim kinh dị tiếp theo chúng ta gặp sẽ nguy hiểm cực độ.



Trịnh Xá nhìn Sở Hiên, nói.
Sở Hiên gật đầu đáp:



- Không sai, tình hình trước mắt Trung Châu đội đang gặp phải vô cùng nghiêm trọng... Đầu tiên, hệ số khó khăn phim kinh dị chúng ta tham gia tăng mạnh, ví dụ như Transformers thay đổi kịch bản, ví dụ như A Nightmare on Elm street không có lời giải. Nói cách khác, chúng ta đã bị Chủ Thần đặc biệt chú ý, trong thế giới phim kinh dị như vậy, trong chúng ta không có ai may mắn tránh được... Ta thậm chí có thể tiên đoán, trong A Nightmare on Elm street, chúng ta rất có khả năng sẽ hiểm tử hoàn sinh, thậm chí là đoàn diệt. Đó cũng là lý do tại sao ta phải gấp rút chế tạo Ma động pháp, nếu bộ phim kinh dị đó có thể dùng thủ đoạn vật lý giải quyết thì ta không ngại trực tiếp xóa bỏ cả thị trấn ấy đi.



- Ngoài việc này ta, ta còn một vấn đề muốn hỏi các ngươi...



-....Các ngươi thật sự đã chuẩn bị tốt để gặp lại tiểu đội Ác Ma chưa?



Sở Hiên bình thản nhìn mọi người, đầu tiên hắn hỏi Trịnh Xá:



- Là người có sức chiến đấu mạnh nhất Trung Châu đội, vừa là đội trưởng, vừa là trụ cột của đoàn đội, ngươi cảm thấy ngươi có thể đánh thắng clone của ngươi không? Theo như tiểu đội Thiên Thần nói, hắn mạnh đến mức có thể đồng thời đối kháng La Ứng Long cùng một người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư khác, hơn nữa còn có các thành viên khác trong tiểu đội Thiên Thần... Ngươi có thể mạnh mẽ được như vậy không?



Trịnh Xá nghiến chặt răng, trong đầu nhớ lại bóng người xuất hiện trong Resident Evil 2, mặt mang vết sẹo, tay mang cự kiếm, lưng mang hai cánh, người mang Hắc Viêm, hắn như vậy... Cho dù với thực lực của hắn hiện tại đối kháng với Phục Chế Thể khi đó, thắng lợi cũng chỉ là năm năm. Hơn nữa sau khi trải qua tâm ma nhất kiếp trong Transformers, hắn đã biết chênh lệnh giữa hắn và Phục Chế Thể, ngoài khác biệt về thực lực ra, quan trọng hơn là vấn đề tâm lý. Lúc ấy hắn thực tế đã bị tâm ma đánh bại, mặc dù nhờ tín niệm lực của Sở Hiên kéo lại lý trí nhưng chung quy vẫn chưa thông qua ma luyện của tâm ma, nói cách khác, hắn thủy chung vẫn chưa vượt qua cửa ải này...



- Không thể, ta vẫn chưa địch nổi hắn...



Trịnh Xá cắn răng nói.



Sở Hiên gật đầu, hắn lại nhìn sang Trương Hằng nói:



- Vậy còn ngươi? Có thể thấy ngươi cũng dang trưởng thành, ngươi có thể khắc phục được nhược điểm của mình, giương cung chỉ vào clone của người yêu ngươi không? Trả lời ta! Có hay không?



Sắc mặt Trương Hằng lập tức trắng bệch, hơn nửa ngày sau mới lắc đầu cười khổ nói:



- Không được, vẫn không được, ta không làm được... Tối đa chỉ có thể trì hoãn cô ấy, hoặc là... Không được, ta thật sự không làm được.



- Ngươi thì sao?



Sở Hiên không nhìn Trương Hằng nữa mà chuyển sang Triệu Anh Không, hỏi:



- Ngươi có nắm chắc giải quyết được kẻ thù đó của ngươi không? Đừng chối ta, ta từ chỗ Trịnh Xá đại khái đã biết những gì ngươi từng trải qua, ngươi được hắn hồi sinh, trong mắt hắn ngươi không còn gì bí mật nữa... Trả lời ta, ngươi có nắm chắc thắng được hắn không?



Triệu Anh Không yên lặng, khẽ liếc Trịnh Xá rồi cúi đầu trầm tư, một lúc lâu sau mới khó khăn nói:



-...Vẫn, vẫn chưa thể. Ta không biết phải làm thế nào mới vượt qua được hắn, cũng không biết phải báo thù hắn như thế nào... Nếu nói về chênh lệch thực lực, mỗi ngày trôi qua, chênh lệch giữa ta và hắn lại lớn hơn một chút, hắn mới là thiên tài mạnh mẽ nhất của thích khách thế gia... Ta kém hắn quá xa.



Sở Hiên khẽ gật đầu, rồi lại nhìn sang mấy người Bá Vương, Vương Hiệp, Zero, nói:



- Các ngươi thì sao? Nếu như phối hợp bị phá vỡ, bị kẻ địch tiếp cận thì sẽ thế nào? Kỹ năng của Zero chưa kịp phát huy đã bị áp sát, vũ khí của Bá Vương bị phá hủy, yêu lực của Vương Hiệp dùng cạn... Trả lời ta, các ngươi sẽ làm thế nào?



Mấy người Zero đều im lặng không nói, là thành viên trong đội, sở trường của họ đến từ phối hợp và khoảng cách. Đừng nói là gặp clone của Trịnh Xá trong tiểu đội luân hồi Ác Ma, sợ rằng chỉ cần Trịnh Xá đứng đó là đủ, không sử dụng Bạo tạc cùng Hủy diệt, chỉ cần tiếp cận bọn họ là nhất định có thể nhất kích tất sát, điểm yếu trí mạng của họ thật quá rõ ràng.



- Tiếp theo đến Tề Đằng Nhất, sở trường của ngươi nằm ở phương diện văn tự cổ cùng kiến thức cổ đại, là thành viên phi chiến đấu, tạm thời không cần tham dự, vậy thì Chiêm Lam, ngươi thì sao? Trong đoàn đội đại chiến, ta nghe Trịnh Xá nói qua đối phương hình như có hai tinh thần lực khống chế giả phải không? Vậy ngươi có thể lấy một địch hai, giải quyết hoặc che phủ bọn chúng không? Ngươi có thể không làm liên lụy tới đoàn đội không?



- Ngươi thì sao? Tiêu Hoành Luật, đối mặt với clone của ta, đối mặt với kẻ từng đánh bại ngươi... Ngươi có thể tâm không e sợ, dùng trạng thái bình tĩnh nhất đối diện với khiêu chiến và bố cục không? Ngươi có thể tạo cho phân đội thứ hai khả năng chi viện hiệu quả như thế nào? Trả lời ta!



Đối mặt với chất vấn của Sở Hiên, tất cả mọi người đều trầm mặc. Trải qua đại thắng trong Lord of the Rings, cùng với rất nhiều bộ phim kinh dị từ trước không chết người, mọi người đều nghĩ Trung Châu đội đã mạnh mẽ, rất mạnh, cực kỳ mạnh... Nhưng đến khi họ nghe Sở Hiên chất vấn, mỗi người mới nhận ra rằng, khi họ phải đối mặt với tiểu đội luân hồi Ác Ma, đội ngũ mạnh nhất trong tất cả Chủ Thần không gian... Hóa ra vẫn chỉ yếu ớt như vậy.



- Chờ chút...



Trình Khiếu đột nhiên giơ tay nói:



- Ta thì sao? Tại sao ngươi không hỏi ta? Chẳng lẽ sắc lang thì không được hưởng nhân quyền?



Sở Hiên liếc mắt nhìn hắn rồi lại quay sang những thành viên còn lại trong đội:



- Tình huống cơ bản là như vậy, chúng ta chỉ còn hai đường để đi.... Một là đoàn diệt hoặc phần lớn thành viên trong đội tử vong, hoặc là sau bốn năm bộ phim kinh dị nữa sẽ nghênh chiến tiểu đội luân hồi Ác Ma... Đánh bại đội ngũ đó đi! Để chúng ta trở thành tiểu đội mạnh nhất trong tất cả các tiểu đội luân hồi!



- Chúng ta chỉ có hai con đường như vậy!