Vô Hạn Khủng Bố

Chương 230 : Thắng thảm

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Bảy người Triệu Anh Không, Zero, Trương Hằng, Trình Khiếu, Vương Hiệp, Tề Đằng Nhất, Lưu Úc cùng mở mắt ra, tất cả đồng thời kích động nhìn quanh, chỉ phát hiện xung cảnh bốn phía chợt đại biến. Bảy người lập tức sững sờ, một lúc sau Lưu Úc mới hét lên chói tai, bởi vì ba cô gái ngồi cùng xe với hắn đã biến thành xác chết, trong đó một người da thịt toàn thân không còn một chỗ nào nguyên vẹn, hai người khác thì trên mình mang một lỗ thủng lớn do đạn xuyên qua, rõ ràng là bị vũ khí hạng nặng bắn chết.



Hóa ra khi bảy người tỉnh dậy liền phát hiện mình vẫn đang ngồi trên xe taxi, do trước sau khác biệt quá lớn nên bảy người đều ngây ngốc mất mấy giây. Một khắc trước họ còn đang nhìn thấy biệt thự bốn phía hoang tàn cùng tên lửa tìm đường không ngừng ập tới, nhưng tên lửa còn chưa kịp phát nổ thì mở mắt ra đã thấy bản thân đang ngồi trong xe, khung cảnh thay đổi đột ngột như vậy, dù là ai cũng sẽ sững sờ mất một lúc.



Lưu Úc vừa hét lên, chiếc xe hắn ngồi liền giống như bị tập kích, lắc lắc lư lư nghiêng ngả hai bên thành hình chữ chi, Lưu Úc ở trong xe lập tức bị va đập rách da chảy máu.



Ba chiếc xe khác cũng vội vàng dừng lại, nhưng tiếp theo một tài xế chợt hét lên kinh hoàng, bởi vì hắn phát hiện ra khách trên xe đã chết. Cả hiện trường lập tức hỗn loạn, mặc dù không gây tai nạn trên đường cao tốc nhưng không thế tránh khỏi tắc nghẽn.



Trịnh Xá đang ngồi cạnh Sở Hiên, đến khi mấy người Trương Hằng mở mắt ra thì toàn thân Trịnh Xá đột nhiên phun máu, tiếp đó chỗ chảy máu trên người nát vụn, giống như có vô số lưỡi dao cắt lên da thịt hắn. Chiếc xe vụt phanh gấp, lực quán tính truyền tới, cơ thể Trịnh Xá vỡ thành từng mảnh nhỏ. Nhưng điều khiến người ta kỳ quái là, tuy thân thể hắn đã bị phá hủy tới mức độ này, đồ vật trên người lại hoàn hảo không suy suyển, quần áo vẫn như cũ bọc lấy đám máu thịt tan nát đổ ập xuống sàn xe.



Sở Hiên ngẩn người nhìn Trịnh Xá tan xương nát thịt, trên khuôn mặt hắn từ từ xuất hiện một biểu hiện khó hiểu, giống như là phẫn nộ. Trong nháy mắt hai khẩu coilgun đã xuất hiện trên tay hắn, một khẩu chĩa vào lái xe đang gào thét, khẩu còn lại chỉ vào Trương Hằng đang ngồi phía bên kia, đồng thời hỏi:



- Trương Hằng phải không? Ngươi có bị thương không?



Trương Hằng còn đang ngây ngốc nhìn thi thể Trịnh Xá, khi Sở Hiên giơ súng chỉ vào, nhất thời hắn cũng không kịp phản ứng. Đến khi nhìn thấy trên nòng súng của Sở Hiên không ngờ lại xuất hiện một chút quang mang kỳ lạ, hắn bấy giờ mới giật mình nhận ra, không biết từ lúc nào Sở Hiên đã khởi động tín niệm lực. Ký ức về chiêu thức khủng bố này vẫn còn như mới, vì thế hắn lập tức kêu lên:



- Chân ta, đúng rồi, cả hai chân ta đều gãy rời!



Nói đoạn, hắn xé toạc ống quần ra. Quả nhiên ở chỗ hắn cảm thấy đau đớn lúc trước, hai chân đã đứt rời, một nửa rơi xuống sàn xe, máu tươi đầm đìa, rõ ràng là vừa mới bị thương.



Sở Hiên cũng không nói nhiều giơ súng bắn thẳng vào tài xế đang kinh hãi gần chết, bụp bụp mấy tiếng, đầu tài xế giống như một quả dưa bị đập vỡ nát. Đó còn chưa hết, Sở Hiên đẩy cửa xe nhảy ra ngoài, hai khẩu coilgun khẽ nâng trước người, nhìn tư thế rõ ràng là khởi đầu của Gunkata. Nơi đây vốn là đường cao tốc, do xe cộ dồn đống lại làm tắc đường nên cũng không biết có bao nhiêu lái xe, hành khách đang đứng vây xung quanh, Sở Hiên sử dụng Gukata ở đây, nhìn bộ dạng hắn rõ ràng là muốn đại khai sát giới.



Trương Hằng nhìn rõ mọi chuyện, hắn mở miệng muốn nói nhưng đến khi nhìn sang thi thể tan tát củaả Trịnh Xá bên cạnh, hắn lại chần chừ rồi cuối cùng cũng không nói gì nữa. Bởi vì hiện tại hắn rút cuộc cũng hiểu được tình hình xung quanh, đây chắc chắn là con đường họ đi xe tới thành phố lớn. Theo tình cảnh thì họ tiến vào thế giới trong mơ ngay trên xe, mà không cần biết đã ở tại thế giới trong mơ bao lâu, trong thế giới hiện thực bất quả chỉ một chớp mắt mà thôi, vì thế khi họ tỉnh lại thì vẫn ở trên xe như trước.



"Nói cách khác, Sở Hiên này chính là Sở Hiên thật sự? Hắn sẽ không làm chuyện vô ích, cứ yên lặng xem tình hình thì tốt hơn... Chỉ là Trịnh Xá vậy mà cũng..."



Mặc kệ Trương Hằng im lặng cùng mê mang, Sở Hiên lao ra khỏi xe bắt đầu điên cuồng tàn sát những người xung quanh. Thậm chí cả người phe mình đang ngồi trên xe taxi, hắn cũng không quên lạnh lùng nhìn tới, hỏi qua một câu "Ngươi có bị thương không?". Nếu đối phương trả lời chậm một chút là trên coilgun lại bắt đầu xuất hiện quang mang kỳ lạ, dọa cho mấy người Trình Khiếu phải vội vội vàng vàng chỉ ra vết thương trên người mình, nhìn bộ dạng giống như đang khoe chiến công. Chỉ có điều Triệu Anh Không vốn cũng cùng tình tỉnh lại, sau mấy giây không ngờ lại hôn mê đi, đồng thời những người biến mất không xuất hiện lại tại thế giới trong mơ, Bá Vương, Chiêm Lam, Tiêu Hoành Luật cũng hôn mê không tỉnh dậy...



Gunkata của Sở Hiên phối hợp với sức mạnh của coilgun, cho dù không sử dụng tín niệm lực cũng không có vấn đề gì, uy lực của nó quá đủ để tiêu diệt những người bình thường đứng xung quanh. Mỗi người không cần biết là đứng ở chỗ nào, cho là nấp ở sau xe cũng không thể thoát nổi, đạn coilgun xuyên qua sắt thép lập tức giết chết họ. Sau mấy chục giây, Sở Hiên đã bắn chết hơn trăm người trên đường cao tốc, đến tận lúc này, số ít người còn sống mới hét lên kinh hãi chạy trốn, nhưng chưa chạy được mấy bước đã bị giết chết.




Mặc dù nghĩ như thế nhưng giờ phút này đã thật sự giết được Freddy, vậy thì thế giới phim kinh dị này chỉ cần sống sót qua ba mươi ngày là được, họ cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng.



Trình Khiếu thở ra một hơi, cười ha hả nói:



- Có điều cũng đúng là phong cách của ngươi, một khi quyết định một việc, chỉ cần xác suất thành quân cao hơn 50% là ngươi sẽ lập tức tiến hành. Bất quá tình huống lúc đó xảy ra rất đột ngột, làm sao ngươi biết bọn ta vừa mới tình lại từ thế giới trong mơ?



Sở Hiên lắc đầu đáp:



- Tình huống này ta cùng Tiêu Hoành Luật đã từng suy luận qua, cũng tức là nếu bị Freddy kéo vào thế giới trong mơ, thời gian đối với bên ngoài tối đa chỉ qua chớp mắt mà thôi, trừ phi là hoàn toàn rơi vào mâu thuẫn tư duy, một mực hôn mê, nếu không ngươi tiến vào thế giới trong mơ một giây sau là có thể tình lại. Mà đặc điểm lớn nhất của tình huống này chính là, người từ thế giới trong mơ tỉnh lại sẽ bị thương.



Trình Khiếu lập tức nói:



- Ta biết, ta biết, về vấn đề này ta cũng đã từng xem qua rất nhiều tư liệu. Ví dụ như từng có một thí nghiệm nổi tiếng, một bác sỹ tâm lý thôi miên một đối tượng thí nghiệm, đồng thời lấy một mảnh thép bình thường chạm lên da người đó, ngoài ra còn nói với hắn là mảnh thép này đã bị nung đỏ. Quả nhiên, chỗ bị mảnh thép chạm vào sau nháy mắt liền sưng đỏ, một lúc sau còn xuất hiện vết thương như bị thiêu cháy, trên thực tế mọi chuyện đều chỉ là ngộ nhận của người đó sau khi bị thôi miên mà thôi.



Sở Hiên gật đầu nói:



- Không sai, tất cả chỉ là tiềm thức nghĩ rằng mình bị thương thì sẽ bị thương, trong thế giới hiện thực từng có rất nhiều tiền lệ. Chuyện xảy ra trong A Nightmare on Elm street cũng tương tự, cũng tức là trong mơ bị Freddy giết chết thì trong hiện thực người bị tập kích quả nhiên cũng bị thương chết đi... Mà trong tình hình lúc đó, nếu các ngươi mới từ thế giới trong mơ tỉnh lại, vậy Freddy chắc chắn phải ở ngay gần đó, muốn giết hắn thì phải tiến hành trước khi người xung quanh tản đi, lúc đó bất kỳ mục tiêu khả nghi nào cũng đều phải tiêu diệt, nếu không trong ba mươi ngày tiếp theo các ngươi rất có thể sẽ bị tấn công lần nữa.



Mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cùng cười khổ, kẻ trước mắt mới là Sở Hiên thật sự, mặc dù luôn vì sự sống sót và phát triển của đoàn đội mà bày mưu tính kế, mặc dù gần như chưa từng làm chuyện gì vô ích nhưng phương thức tiến hành của hắn vẫn khiến cho người ta khó mà tiếp nhận nổi. Tuy là chịu ân huệ của hắn, dựa vào hắn để vượt qua cửa ải khó khăn, là đồng đội, họ vẫn khó có thể tiếp nhận loại hành vi này.



Zero vẫn một mực trầm mặc, hơn nửa ngày sau mới hỏi:



- Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Những người đang hôn mê thì sao? Còn cả làm thế nào hồi sinh Trịnh Xá?



Sở Hiên lấy ra một quả táo, vừa ăn vừa nói:



- Tình huống cơ bản là như vậy, trước mắt chúng ta không thể làm được gì cả, cứ vượt qua ba mươi ngày trong thế giới này rồi hãy nói. Sau đó trở về Chủ Thần không gian, trước tiên thử dùng chữa trị toàn thân xem có thể làm họ tỉnh lại hay không, có điều theo tình huống các ngươi đều có sơ hở tâm linh, chữa trị toàn thân chỉ có thể khôi phục vết thương vật lý, không có trợ giúp nào về mặt sơ hở tâm linh... Cứ để họ ngủ như người thực vật đi, cho đến khi họ tự mình tỉnh dậy thì thôi, trong thời gian này chúng ta có thể bồi dưỡng một tinh thần lực khống chế giả mới, có lẽ đây cũng là một biện pháp để giải quyết sơ hở tâm linh của họ...