Vô Hạn Khủng Bố

Chương 232 : Trịnh Xá hồi sinh

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Ba người lòng ôm nghi hoặc nhưng vẫn không đi tìm Sở Hiên chứng thực. Không cần biết là sợ hãi trí tuệ cùng cách xử sự của Sở Hiên đến thế nào chăng đi nữa thì dù sao Sở Hiên cũng là một thành viên quan trọng trong đội. Bao nhiêu chuyện đã xảy ra cũng đủ để chứng minh, Sở Hiên quả thật một lòng vì đoàn đội, tuy thỉnh thoảng có biến thành viên trong đội thành quân cờ trong kế hoạch nhưng hắn chắc chắn không có ác ý gì với họ, nếu nói mọi người sợ hắn, không bằng nói là họ sợ trí thông minh gần như ma quỷ của hắn.



Vì vậy sau khi đoán già đoán non một hồi, ba người vẫn chôn kỹ nghi ngờ trong lòng, bất quá mỗi người họ cũng đều lo lắng riêng, Trung Châu đội hiện tại cơ bản đang gặp một trong những nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay... Lần đoàn diệt trong Resident Evil 2 tạm thời không nói, tình hình trước mắt thật sự rất nguy hiểm, chỉ hơi chút không cẩn thận hoặc vận khí đen đủi một chút, Trịnh Xá không thể hồi sinh là Trung Châu đội sẽ có nguy hiểm toàn diệt. Nhưng nếu như Sở Hiên có được tình cảm, thực lực lại mạnh như vậy, đến lúc nguy hiểm nhất, hắn như vậy hoàn toàn có thể chống đỡ được đại cục, do đó trong lòng mọi người cũng ẩn ước có chút mong đợi.



- Nhưng ta nghe Trịnh Xá nói, sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, không phải sẽ tiến vào giai đoạn tâm ma, rất có khả năng sẽ phát cuồng đại khai sát giới sao?



Trình Khiếu nghĩ ngợi một lúc rồi bỗng buông một câu như vậy, nhất thời Trương Hằng cùng Zero đều im bặt.



- Chắc là...



Trương Hằng chần chừ một lúc rồi rụt rè nói:



- Chắc là không như vậy chứ?



Trình Khiếu hạ giọng đáp:



- Chuyện này rất khó nói. Tính tình hắn vốn đã cổ quái, người nói xấu sau lưng hắn thường đều chết bất đắc kỳ tử...



-....Giống như ngươi đang nói xấu hắn bây giờ hả?



Trương Hằng cũng hạ giọng trả lại một câu.



Trình Khiếu khoát khoát tay, nói tiếp:



- Tóm lại hắn bình thường đã khoa trương như vậy rồi, nếu thật sự lâm vào trạng thái phát cuồng... Ngươi có xem qua một bộ anime không? Trong đó có một loại robot khổng lồ có thể điều khiển bên trong, nhưng loại robot đó lại là sinh vật. Một robot là Eva-01... Ngươi cơ bản có thể tưởng tượng cảnh Sở Hiên biến thành bộ dạng như vậy.



- Nhưng mà...



Trương Hằng vẫn chần chừ nói:



- Ta nhớ rõ trong anime Eva-01 làm gì có hai khẩu coilgun?



Trình Khiếu nói thẳng:



- Vậy ngươi cứ tưởng tượng thành Eva-01 cầm hai khẩu coilgun là được! Tóm lại, ta chung quy cũng hiểu tại sao đến gần hắn lại có cảm giác nguy hiểm, hóa ra là bản năng của chúng ta nhận thấy nguy hiểm, ngàn vạn lần không được tới gần hắn, ngàn vạn lần không được tới gần hắn!



Zero cùng Trương Hằng đưa mắt nhìn nhau rồi cũng mặc cho Trình Khiếu luyên thuyên, Zero chăm chú nhìn Trương Hằng nói:



- Lúc trước ngươi nói sau khi trở về sẽ hồi sinh Minh Yên Vi phải không? Ngươi đã chuẩn bị tâm lý chưa?



Trương Hằng gật đầu đầu. Hắn vùi đầu vào hai tay, hơn nửa ngày sau mới nói:



- Mặc dù rất bất đắc dĩ, nhưng dù sao thời gian đã qua cũng không thể thay đổi được nữa. Ta cũng không thể cải biến cả thế giới khiến người ta phải tuyệt vọng này, vì thế thứ có thể thay đổi vỏn vẹn chỉ có bản thân ta mà thôi... Sẽ không sợ hãi nữa, dù là chuyện gì đi chăng nữa ta cũng sẽ kiên cường đối mặt...



Zero vỗ vỗ vai Trương Hằng nói:



- Nếu ngươi đã quyết định như vậy... Cố gắng lên, đừng từ bỏ.



Trình Khiếu đột nhiên xen vào nói:



- Này, ta nói các ngươi có nghe không đấy? Loại người tính tình lãnh đạm như Sở Hiên, một khi lên cơn sẽ càng kinh khủng hơn người bình thường nhiều, ví dụ như hành hạ đến chết, điên cuồng, thậm chí là bạo dâm, SM...



Trương Hằng cùng Zero đã trực tiếp mặc kệ tên này, cùng lúc đó, đồng hồ trong phòng bỗng đổ chuông, đã tới mười hai giờ sáng...



Lại cảm giác như mộng như tỉnh, mọi người đã trở lại Chủ Thần không gian quen thuộc. Lần trở về này, thành viên có chút kỳ quái, ví dụ như có vài người ngã vật xuống đất, ví dụ như thiếu mất gã chuyên gào lên chữa trị toàn thể, điểm thưởng trừ của mỗi người, cũng thiếu mất không khí đặc trưng của đoàn đội ngày thường. Trước đây cho dù khổ sở giãy giụa nhưng các thành viên trong đội vẫn không hề uể oải, nản chí mà ngược lại càng cảm thấy may mắn vì sống sót, cảm thấy niềm vui với sinh mệnh.



Giờ phút này Trung Châu đội chỉ có sự nặng nề, có điều không khí như vậy có thể khiến nhiều chuyện được giải quyết với tốc độ nhanh chất. Đầu tiên vừa trở lại Chủ Thần không gian là lập tức hô chữa trị toàn thể, sau khi xong xôi, những người hôn mê vẫn tiếp tục ngủ say, cũng chỉ có thương thế của mấy người Trương Hằng là được chữa trị mà thôi.



Sau khi chữa trị xong, do Trịnh Xá đã chết nên cả La Lệ cùng căn phòng hắn ở cũng đều biến mất, mọi người không còn cách nào khác là vào phòng Sở Hiên để bàn bạc, vấn đề quan trọng là kế hoạch hành động tiếp theo.



- Giống như đã thương lượng trong A Nightmare on Elm street vậy, trong bộ phim đó mỗi người chúng ta đều nhận được 5000 điểm thưởng cùng một chi tiết kịch tình cấp B. Dùng số điểm này cộng thêm lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình các ngươi còn lưu lại lúc trước, bây giờ mỗi người đều có thể căn cứ theo thứ mình cần để cường hóa. Lưu Úc, ngươi phải để dành một chi tiết kịch tình cấp D không sử dụng, ngoài ra tất cả cả mọi người đều phải lưu lại 2000 điểm thưởng, số còn lại tùy ý cường hóa.



Sở Hiên nhìn mọi người nói



Hiện trạng Trung Châu đội lúc này ngoài những người đang hôn mê, cùng Trịnh Xá đã chết ra, số còn lại lần lượt là Sở Hiên, Zero, Trương Hằng, Vương Hiệp, Tề Đằng Nhất, Trình Khiếu, Lưu Úc, tổng cộng bảy người.



Trình Khiếu tò mò hỏi:



- Để làm gì? Cần hoán đổi thứ gì sao?



- Không...



Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính đáp:



- Chúng ta cần đi hoàn thành luôn tình tiết kịch bản trong The Mummy. Còn nhớ bức thứ có nhắc đến bức tượng Phật bay lơ lửng trong đó không? Còn cả đội viên dự bị của chúng ta, tư tế bất tử Imhotep cũng ở đó, sự gia nhập của hắn sẽ giúp bố cục của ta có thêm một số lựa chọn. Chính vì vậy, lần này sau khi hồi sinh Trịnh Xá, chúng ta phải đi tới Trung Quốc thời chế độ cũ, nếu như không có thời gian một tháng trở nên, ta sẽ không cho phép các ngươi tiến vào The Mummy.



Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Zero bỗng mở miệng hỏi:



- Vậy thì bọn ta cần phải chuẩn bị những gì? Ngoài vũ khí chắc chắn phải mang theo, những thứ khác thì sao?



- Ừm, nếu các ngươi có thừa điểm thưởng vậy thì hoán đổi thêm một thứ gọi là chất đông lạnh trạng thái cố định đi. Thứ này khá đắt đỏ, cần 5000 điểm thưởng mới có thể mua được một bình, ý ta là trong trường hợp các ngươi còn thừa nhiều điểm thưởng thì hoán đổi thêm mấy bình chất này.



Sở Hiên ngẫm nghĩ một thoáng rồi đáp.



Mọi người nhất thời đều tò mò, Trình Khiếu lập tức hỏi:



- Đó là cái gì? Nghe giống như chất làm lạnh gì đó của máy móc vậy? Là loại đó hả?




Trương Hằng biết Sở Hiên sẽ nói như vậy. Trong đầu hắn không có bất kỳ loại suy nghĩ nào gọi là nhân tình cả, hắn chỉ thừa nhận mấy chuyện là lợi ích, thực lực, cùng đoàn đội có thể sống sót hay không mà thôi. Rất không may là Minh Yên Vi đã từng được nhân vào vào tiểu đội luân hồi Ác Ma, tiềm lực của nàng được chính Chủ Thần thừa nhận, vì thế Sở Hiên đương nhiên không thể bỏ qua một hạt giống tốt như vậy.



- Không, không được!



Trương Hằng lập tức quả quyết cự tuyệt:



- Chỉ có chuyện này là ta không thể đáp ứng. Cô ấy dù sao cũng chưa từng cường hóa gì, lại không có vũ khí, cho dù ta bây giờ lập tức hoán đổi vũ khí cho cô ấy thì trước khi tập luyện thành thạo cũng không thể có sức chiến đấu gì đáng nói, vì thế ta tuyệt đối không đồng ý để cô ấy đi vào thế giới The Mummy!



Sở Hiên lại lắc đầu:



- Ngươi suy nghĩ cho cẩn thận đi, tới thế giới phim kinh dị chưa biết nguy hiểm hơn hay là chúng ta chuẩn bị kỹ càng rồi tiến vào Trung Quốc thời kỳ khoa học kỹ thuật cận đại nguy hiểm hơn? So với để cô ấy trực tiếp trải qua bộ phim kinh dị tiếp theo, không bằng để cô ấy tới thế giới The Mummy rèn luyện qua sự nguy hiểm của thế giới luân hồi. Hơn nữa còn có ngươi tự mình bảo vệ, đây có thể là sự huấn luyện tốt nhất cho cô ấy trước bộ phim kinh dị lần tới.



Trương Hằng chần chừ cả nửa ngày, chỉ thấy Minh Yên Vi đứng cạnh cười lạnh không dứt, hắn khẽ cắn môi nói:



- Điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình thì ta vẫn còn thừa... Nhưng nếu có tình huống nguy cấp, chỉ hy vọng mọi người có thể cùng ta chiếu cố cho cô ấy một chút... Coi như nể mặt ta trước đây từng góp nhiều công sức cho cả đội, cảm ơn mọi người.



Rút cuộc thì Minh Yên Vi cũng là một thành viên trong đội, cùng tiến vào thế giới The Mummy. Trước lúc đi, Trương Hằng cũng không thể không hoán đổi cho Minh Yên Vi một cây cung loại ma pháp truyền thuyết cấp C, tên là Xạ nhật thần cung. Đó là một món vũ khí ma pháp truyền thuyết có thể nâng cấp, thấp nhất là cấp C, sau đó là cấp B, cấp A, đến mức cao nhất là 2A.



Tiếp theo mọi người sử dụng điểm thưởng và chi tiết kịch tình của mình, mấy người Sở Hiên mang theo những thành viên đang hôn mê vào trong thế giới The Mummy.



- Mỗi lần tiến vào đều nhìn thấy cảnh này... Sao tự dưng có gì đó là lạ.



Trình Khiếu vừa tới thế giới The Mummy đã lập tức cảm thán, nhưng mới nói được nửa câu hắn lập tức ngẩn người, bởi vì cảnh tượng trước mắt có vẻ không giống với Cairo trong trí nhớ.



Cả thành phố Cairo hoang tàn đổ nát, rất nhiều nhà cửa giống như bị bắn phá, ám khói đen kịt, số phòng ốc còn nguyên vẹn có thể đếm trên đầu ngón tay. Ngoài ra, trên mặt đất đâu đâu cũng là những hố to nhỏ nông sâu, có vẻ do bom đạn tạo thành, thành phố Cairo này khác xa so với những gì mà mọi người đã biết.



Chỗ họ đứng vẫn là khu nhà trọ lần trước, chỉ là giờ phút này cảnh còn người mất, không, đến cả cảnh cũng chẳng còn nữa. Khu nhà trọ đã gần sụp đổ, tầng trên khuyết mất một mảng lớn, rõ ràng là bị thứ gì đó bắn trúng phát nổ, nhìn khung cảnh giống như một bãi chiến trường.



- Ừm, đã đến những năm 1940 rồi sao?



Sở Hiên nhìn quanh, lẩm bẩm nói:



- Cũng sắp sửa đến lúc chiến tranh kịch liệt nhất rồi. Ai Cập lúc đó là một trong các chiến trường chính, không nơi nào được an toàn, thành phố Cairo lại càng bị ảnh hưởng nặng nề...



Nói đến đây hắn bỗng quay sang các thành viên còn lại:



- Các ngươi muốn để họ ở lại đây thật à?



- Mặc dù nói như thế...



Trình Khiếu hạ giọng nói với Zero ở bên cạnh:



- Sao ta có cảm giác hắn đang có vẻ hả hê nhỉ?



Mấy người Zero đều không trả lời, chỉ cùng cười khổ.



Hành động tiếp theo vẫn như những lần trước đi tới viện bảo tàng, có điều mọi người mới đặt chân lên đường, một đám binh lính đã tiến thẳng tới, cũng may họ phản ứng nhanh, trực tiếp tiến vào một ngõ nhỏ, nếu không đụng mặt đám lính này cũng khá phiền phức. Dù sao thì họ cũng không có bất cứ thứ gì chứng minh thân phận, trong tình thế căng thẳng như bây giờ, nếu không muốn bị áp giải vào trại tập trung, chuyện duy nhất có thể làm chính là tiêu diệt đội lính này, tiếp theo có thể sẽ là binh sỹ trong toàn thành phố, sau đó nữa còn có thể dẫn phát không chiến...



- Xem ra không thể tới viện bảo tàng rồi.



Zero đứng trên một gác cao thăm dò, nói vọng xuống những người ở dưới.



Những người khác cùng bàn bạc, cảm thấy không tới viện bảo tàng cũng không sao, mục đích của họ vốn là thành phố của người chết Hamunaptra, vì thế sau khi thương lượng Sở Hiên liền lấy ra mấy chiếc Goblin glider.



Vận tốc của Goblin glider cực cao, trong Thế chiến thứ 2, không có bất kỳ loại máy bay nào có thể đuổi kịp tốc độ như vậy, thậm chí không thể phát hiện ra bọn họ, do đó mọi người bình yên vô sự tới được Hamunaptra. Chuyện đáng chú ý duy nhất trên đường là Minh Yên Vi trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của Trương Hằng, lạnh lùng nhìn hắn rồi bước lên glider của Sở Hiên.



- Được rồi, đừng dài cái mặt ra như thế.



Trình Khiếu thấp giọng an ủi Trương Hằng:



- Tuy ta không biết trình độ tán gái của ngươi thế nào nhưng nhìn ngươi cũng tạm gọi là ra dáng, nhìn cô nàng hận ngươi như vậy có lẽ là do yêu quá nặng nên mới hận càng sâu. Ngươi chỉ cần tiếp tục kiên trì, kẻ thắng chính là ngươi.... Luôn tiện còn một câu. Cái gã lãnh đạm Sở Hiên kia, ta đề nghị ngươi cứ tưởng tượng hắn thành người trung tính, như vậy khi cô gái của ngươi dựa sát vào hắn như thế cũng không có cảm giác khó chịu.



Trương Hằng nhất thời càng cười khổ không thôi.



Khi tới Hamunaptra, mọi người đều thở phào một hơi, bởi vì cả thành phố của người chết không ngờ vẫn được bản tồn hoàn hảo, gần như không có gì thay đổi so với lần trước, xem ra nơi đây ở sâu trong sa mặc, hẳn là sẽ không dễ bị người ngoài phát hiện.



Càng khiến mọi người ngạc nhiên hơn là, tộc trưởng tộc Medjai, Ardeth cũng ở trong căn cứ quân sự cạnh Hamunaptra. Căn cứ này đã không còn là mấy khu lều bạt lớn như ngày trước nữa, bộ tộc Medjai có được rất nhiều vàng bạc, sớm đã biến nơi đây thành căn cứ quân sự khổng lồ theo hướng bán vĩnh cửu gần như bao quanh toàn bộ thành phố của người chết. Số nhân viên rèn luyện ở đây cũng đạt tới hơn năm vạn người, súng ống hay xe tăng đạn dược đều vô cùng sung túc, thậm chí cả máy bay cũng có hơn bảy mươi chiếc. Xem ra Ardeth dẫn dắt bộ tộc lâu như vậy cũng đạt được chút thành tựu, ít nhất đội quân này tại Ai Cập có thể coi là một thế lực có ảnh hưởng lớn.



- Đã lâu không gặp...



Ardeth nhìn thấy mọi người liền cảm thán không ngớt, đến khi biết họ tới để hồi sinh Trịnh Xá, hắn lập tức tự mình dẫn đường đến tế đàn. Trên đường đi, Ardeth càng liên tục cảm tạ sự trợ giúp của họ đối với tộc Medjai, hiện tại theo chiến tranh leo thang, các cường quốc tranh chấp, suy yếu, Ai Cập hoàn toàn độc lập đã không còn chỉ là giấc mơ nữa.



- Nói đến chuyện này, Carnahan đã gửi mấy bức thư về, nói là các ngươi đến thì phải giao tận tay, hình như có liên quan đến một lăng mộ ở phương đông, còn cả một số thế lực quân phiệt tại Trung Quốc cùng vài quốc gia cũng dính líu vào đó, tóm lại là có chút phức tạp, Đúng rồi, hắn còn gửi một mảnh nhỏ về đây, nói đó là một phần của thứ mà các thế lực đang tranh đoạt, lát nữa về sẽ giao cho các ngươi.



Ardeth vừa đi vừa nói.



Mọi người đều thầm chấn động, họ biết đây là đầu mối của tình tiết kịch bản, liên quan đến Trung Quốc những năm 1940, tình tiết kịch bản về thời đại này...



Tuy nhiên đó vẫn là chuyện sau này, hiện tại việc quan trọng thật sự là Trịnh Xá có thể sống lại được hay không. Khi Sở Hiên lấy Cuốn sách của thần Ra để hồi sinh Trịnh Xá, tim mọi người đều như ngừng đập, cho đến lúc một cột sáng xuất hiện trên tế đàn. Sau khi cột sáng biến mất, nhìn thấy Trịnh Xá nằm trên tế đàn, tất cả mọi người đều thở phào một hơi.



Trịnh Xá mở mắt ra nhưng lại không đứng dậy ngay mà đưa tay lên trước mặt cẩn thận nhìn ngắm, sau đó hắn mới quay sang những người còn lại, nói:



- Ta đã trở về, các chiến hữu...



- Ta đã có thể đối kháng với clone của ta.... Ta đã có sức mạnh đủ để quán triệt niềm tin trong lòng mình...