Vô Hạn Khủng Bố

Chương 239 : Manh mối tượng Phật và kết minh

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


- Tình huống cơ bản là như vậy. Theo manh mối tình báo từ các thế lực buôn bán, cùng một chút tin tức từ xã hội đen, đặc biệt là tình báo trong nội bộ tầng lớp lãnh đạo Sơn Tây đưa ra, kết quả tổng kết phân tích được là… Đại khái đã có tổng cộng bốn phe thế lực từng tiến vào Sơn Tây, hơn nữa đều ra vào với số lượng lớn trong khoảng thời gian tượng Phật có khả năng biến mất nhất. Vì vậy tình huống trước mắt chính là tình huống tệ nhất… tượng Phật có khả năng đã bị bốn thế lực lớn chia cắt.



Sở Hiên nói chuyện cũng không ngẩng đầu lên. Lúc này hắn đang xem xét vô số giấy tờ trong tay lẫn trên bàn, số tài liệu này tất cả đều là tin tức mà hắn vận dụng toàn bộ hệ thống tình báo trong tay hàng ngũ cao tầng của Thượng Hải mới lấy được. Có điều tình báo gốc đều là một đám chữ nghĩa hỗn loạn thật giả lẫn lộn, cần nhân viên tình báo chuyên nghiệp mới có thể đem đám chữ nghĩa đó sửa sang lại. Hiện tại Trung Châu đội thiếu nhất ngoài thời gian ra, chính là các phương diện liên quan đến nhân lực, mấy thành viên quan trọng yếu thì đang hôn mê, chiến lực mạnh nhất thì lại phải bảo vệ đầu tượng Phật cùng với hai thành viên không có sức chiến đấu … Tóm lại trước mắt là thời điểm khó khăn nhất của đội Trung Châu, Sở Hiên cũng không thể không phát huy ra tác dụng lớn nhất của hắn, vừa lập kế hoạch, vừa làm nhân viên chiến đấu, vừa là "túi khôn", lại còn kiêm thêm nhân viên công tác các loại hạng mục phụ ví dụ như nhân viên tình báo, tóm lại, Sở Hiên đang phải hoạt động quá công suất.



- Bốn thế lực lớn chỉ là gọi chung, một là phe Quốc Dân đảng, Sơn Tây hiện tại vẫn trong phạm vi thế lực của họ, khả năng bộ phận tượng Phật rơi vào trong tay bọn họ là 30%. Hai là quân đội Nhật Bản, bởi vì sau khi tượng Phật xuất hiện, có vẻ quân đội Nhật Bản đã đưa ra điều kiện gì đó mua chuộc Diêm Tích Sơn, khả năng quân đội Nhật Bản lấy được bộ phận tượng Phật là 25%. Ba là đảng Cộng Sản, tuy rằng trước mắt thế lực bọn họ còn rất nhỏ, nhưng lại ngầm được lòng dân, nhiều nhân viên ẩn nấp, còn nắm giữ xu thế… Khả năng bọn họ lấy được bộ phận tượng phật là 25%.



- Thế lực thứ tư tuy rằng chỉ chiếm 20%, nhưng lại chính là phe khiến ta lo lắng nhất. Nếu là phe thế lực này, vậy thì phạm vi trước mắt là quá lớn… Thế lực thứ tư để chỉ thế lực tất cả các nước không phải Châu Á, ví dụ như Đức, Liên Xô, Mỹ, thậm chí là các nước Anh, Pháp, Ý vân vân… Nếu là phe thế lực này, như vậy sẽ bắt buộc phải sử dụng Ma động pháo.



Sở Hiên vừa nhìn tài liệu trên tay vừa nói với Vương Hiệp.



Vương Hiệp vẫn đứng ở bên cạnh hắn, gã quân nhân này đã hoàn toàn biến từ thành viên tiểu đội luân hồi trở lại thành quân nhân. Dù sao thì khi ở cùng một chỗ với Sở Hiên, có lẽ cũng chỉ có Trịnh Xá cùng Trình Khiếu mới có thể đùa giỡn tuỳ ý với hắn, còn những người khác đều cảm thấy áp lực, áp lực đó khiến cho chính bản thân Vương Hiệp cũng muốn dùng quan hệ cấp trên cấp dưới thuần túy để ứng xử với hắn.



Sở Hiên lại tiếp tục nhìn giấy tờ trên tay, cũng không ngẩng đầu lên nói:



- Thời gian bây giờ thế nào?



- Ngày thứ hai, rạng sáng bốn giờ bảy phút, còn hai mươi ba phút nữa ta sẽ đi ngủ, giờ dậy là mười giờ ba mươi phút sáng.



Vương Hiệp nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đáp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



- Tám giờ ba mươi phút dậy, chúng ta không có nhiều thời gian.



Sở Hiên tiếp tục nói:



- Nhắc đến mới nhớ, chỉ còn lại hơn năm ngày… Trịnh Xá bên kia ra sao rồi? Có liên lạc với ngươi không?



- Không có. Theo như ngươi đã dặn, sau khi hệ thống điều tiết năng lượng mắt kính thôi miên sáng lên, cứ hai giờ ta lại gọi nhóm Tề Đằng Nhất hỏi một lần. Cho tới bây giờ, Trịnh Xá vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh, mà từ lúc lực sĩ khăn vàng đột kích lần trước tới nay đã qua hơn tám tiếng đồng hồ…



Vương Hiệp gật gật đầu nói.



- Thế à?



Sở Hiên bỏ các loại giấy tờ xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Vương Hiệp, đồng thời đưa tay day day mắt nói:



- Vậy sau khi ngươi dậy lại liên lạc với bọn họ lần nữa, nếu Trịnh Xá vẫn chưa tỉnh lại thì điều chỉnh hệ thống điều tiết năng lượng mắt kính thôi miên đến mức tối đa. Với hiệu suất tốc độ năm mươi lần trước mắt, thời gian hắn ở trong mơ cũng sẽ diễn ra theo tốc độ nhanh gấp năm mươi lần … Ngươi có vấn đề gì sao?



Vương Hiệp quả nhiên có vẻ muốn nói lại thôi, hắn chần chờ một chút rồi nói:



- Tốc độ vận hành tư duy nhanh như vậy, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với tinh thần của hắn chứ? Tuy rằng Trịnh Xá đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, hơn nữa cũng đã đột phá trạng thái tâm ma, nhưng mà ngươi thí nghiệm điên cuồng như vậy...



- Không phải thí nghiệm.



Sở Hiên lại tập trung vào đám tài liệu tình báo trên tay nói:



- Không phải thí nghiệm, là kết luận. Điểm này đã được rất nhiều nghiên cứu xác nhận qua, đó là vấn đề tốc độ tư duy cực hạn của loài người. Theo lý luận mà nói, tốc độ tư duy của con người là vô hạn, ví dụ như ngươi buổi tối nằm mơ, trong giấc mơ này thời gian ngươi trải qua rất lâu, có thể ngươi ở trong mơ cảm thấy đã qua hơn mười năm, nhưng mà trên thực tế giấc mơ của con người chỉ kéo dài trong nháy mắt mà thôi. Đồng tử mắt xung động kịch liệt cùng vỏ đại não vận hành với cường độ cao, đó là nằm mơ, mà trong cả một đêm, tình huống như vậy chỉ phát sinh trong chốc lát, mà trong nháy mắt đó ngươi lại cảm thấy đã trải qua mười năm, cũng tức là nói, trong mơ không có thời gian… Đương nhiên, cưỡng ép đẩy tốc độ tư duy lên quá nhanh quả thật sẽ làm tinh thần người ta có cảm giác mệt nhọc… Bất quá với tố chất thân thể của hắn mà nói, chút tốc độ vận hành tư duy đó sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với hắn mới đúng, chắc là vậy…



- Chắc là… Sở Hiên, ta đoán sau khi Trịnh Xá tỉnh lại, hắn chắc chắn là muốn nện cho ngươi một trận ra trò…



- Thế cũng cần chúng ta đều sống sót mới được …



Sở Hiên lại một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn Vương Hiệp nói:



- Ngày mai lập tức liên lạc với lãnh đạo Quốc Dân đảng cùng đảng Cộng Sản. Vương Hiệp, ngươi đi nghỉ sớm đi, dù sao thì ngươi cũng không thể so với ta.



Vương Hiệp yên lặng gật đầu, rồi bước ra ngoài. Lúc đi tới cửa, hắn bỗng nhiên tò mò hỏi:



- Mà nói lại, lần trước ngươi không phải từng nói để mặc cho sóng biển phá hủy bến cảng Thượng Hải, đó cũng là một bộ phận trong kế hoạch của ngươi, có ích lợi gì sao? Lỡ như tượng Phật kia ở trên thuyền tại bến cảng, nếu bị phá hủy luôn thì đối với chúng ta cũng là một chuyện rất khó xử.



Sở Hiên lại chúi đầu vào đám hồ sơ, vừa nhìn vừa nói:



- À, khả năng tượng Phật ở trên thuyền rất thấp, mặc dù có thể có, nhưng mà xác suất này không đến một phần vạn, cần có tất cả các yếu tố tượng Phật, thời gian, địa điểm đều trùng hợp. Lúc ấy thuyền chở nó định rời bến, tỷ lệ này quá nhỏ, mà lý do phải làm như vậy, nguyên nhân là để đánh cỏ động rắn…



- Đánh cỏ động rắn?



- Không sai.



Sở Hiên tiếp tục nói:


Sở Hiên cười nhẹ đáp:



- Ta nói trước một câu nhé, bức tượng Phật này vô cùng quan trọng với bọn ta. Bọn ta làm ra bao nhiêu chuyện như vậy, chung quy cũng chỉ vì bắt buộc phải giành được nó. Cho dù phải gặp thần sát thần, gặp phật giết phật bọn ta cũng nhất định phải giành lấy nó, đã hiểu chưa? Vì thế những lời ngươi vừa nói, phải chăng là có ý nói, dù phải vận dụng vũ lực ngươi cũng nhất định phải giữ lại bức tượng?



Đầu bên kia lại im lặng mất mấy giây rồi người đó mới trầm giọng nói:



- Đây gọi là đe dọa dùng vũ lực sao? Ngươi đang đe dọa một quốc gia?



- Không, đây không phải là đe dọa dùng vũ lực.



Sở Hiệp trực tiếp đáp lại:



- Đây là một thông báo cực kỳ thẳng thắn, bọn ta nhất định phải làm như vậy, nếu như bị ép đến mức bất đắc dĩ, bọn ta sẽ sử dụng vũ lực để đạt được mục đích... Mặt khác các ngươi cũng có thể cẩn thận cân nhắc đề nghị của ta. Dù sao thì tác dụng của một bức tượng Phật lơ lửng trên không trung đối với các ngươi cũng không quá lớn, cho dù nghiên cứu ra được sự ảo diệu bên trong giúp cho nó lơ lửng thì cũng có thể khiến Trung Quốc một lần nữa quật khởi ư? Hoặc là giúp các ngươi chiến thắng trận chiến trước mắt sao?



Từ tấm kim loại lại truyền ra tiếng bàn bạc, một lát sau, giọng nam kia nói:



- Kỳ thực, bức tượng này đối với chúng ta mà nói cũng không phải là thứ không thể thiếu. Nếu như lấy điều kiện tất cả vì kháng chiến làm tiền đề, chúng ta cũng nguyện ý giao thứ này cho quý phương, chỉ là quý phương chuẩn bị dùng thứ gì để trao đổi phần tượng Phật này?



- Không phải một bộ phận tượng Phật đó.



Sở Hiên nói:



- Mục đích của bọn ta là cả bức tượng, vì thế chỉ giao ra một bộ phận tuyệt đối không thể làm bọn ta hài lòng. Ngoài phần tượng Phật đó ra, hệ thống tình báo của các ngươi cũng phải tạm thời phục vụ cho bọn ta, đến khi nào tìm được toàn bộ bức tượng mới thôi. Hơn nữa, ngươi rõ ràng cũng không nói thật, theo tin tức mà ta có được, các ngươi chắc chắn không chỉ giành được vỏn vẹn một bộ phận, tuy không thể khẳng định nhưng.... Đã đem phần tượng này thành lễ vật chính trị cho Mỹ phải không? Hay là nhân viên cấp cao trong chính phủ các ngươi nuốt mất...



- Con mẹ nó...



Tấm kim loại lại vang lên tiếng chửi, người kia tức giận đáp:



- Ngươi nói như vậy thì có khác gì uy hiếp?



- Bởi vì bọn ta có thực lực giành lại tượng Phật, cho dù là các ngươi thật sự biến nó thành lễ vật chính trị hay là bị ép phải giao ra cũng đều không thành vấn đề, tóm lại ta chỉ đang nói sự thật mà thôi. Còn một chuyện ta phải nói rõ ràng trước, đây là một giao dịch nên phía ta cũng sẽ bỏ ra một số thứ, các ngươi có thể tự lựa chọn. Một là đánh bại Nhật Bản hoàn toàn, do bọn ta ra mặt trực tiếp tiêu diệt tất cả lính Nhật đóng tại thủ đô, số quân đội còn lại cũng sẽ phải chịu đả kích mang tính hủy diệt, Nhưng đồng dạng, các ngươi chỉ ít đi một kẻ địch mà thôi, tương lai sẽ phải đối mạt với biến đổi trên thế giới ra sao? Đột nhiên thiếu mất một cường địch, sợ rằng nội chiến sẽ lập tức bùng phát... Hai là bọn ta đưa ra phần thưởng, chỉ cần đoạt được toàn bộ tượng Phật, bọn ta sẽ để lại một số kim đan có thể khiến người ta biến đổi hoàn toàn, các ngươi tự chọn một trong hai đường đi.



Khi Sở Hiên nói những lời này, Vương Hiệp đứng bên cạnh có vẻ muốn nói nhưng hắn đã xua tay ra ý Vương Hiệp không nên lên tiếng. Phía bên kia lại rơi vào yên tĩnh, cũng không biết qua bao lâu, người đó mới khó khăn nói:



- Do tác chiến của các vị hoàn toàn không thuộc về thế giới của chúng ta, mạo muội để các vị tham chiến tấn công Nhật Bản có thể sẽ khiến cho nhân sỹ quốc tế kinh ngạc, vì vậy bọn ta lựa chọn phương án thứ hai. Nhưng quý phương cũng cần phải biểu hiện thành ý nhất định, ngoài đại cục chống Nhạt nên bỏ sức giúp nước còn cần phải...



Tiếp đó hai bên kỳ kèo mặc cả một hồi. Cũng không biết là do khiếp sợ sức chiến đấu của Trung Châu đội hay là do tham lam muốn giành được kim đan, tóm lại sau khi phe thế lực đó quyết định hợp tác với Trung Châu đội, bọn họ không ngờ lập tức tập trung muốn đạt được càng nhiều lợi ích thực tế càng tốt, nhìn qua có vẻ đã toàn tâm toàn ý tham gia vào liên kết....



-...Quả nhiên là như vậy, Diêm Tích Sơn cũng không hề thực sự muốn gia nhập hệ thống Quốc Dân đảng. Hắn cũng bè lũ quân phiệt đều như cỏ mọc đầu tường, bên nào mạnh thì ngả theo bên đó, chăng những âm thầm tiếp xúc với Nhật Bản mà còn qua lại lại cả với hai thế lực đảng phái lớn... Vương Hiệp, có chuyện gì thì hỏi đi, hỏi xong ta còn có nhiệm vụ cho ngươi.



Sau khi xử lý xong thủ tục hợp tác với Quốc Dân Đảng, do phía Trình Khiếu vẫn chưa có tin tức truyền về nên Sở Hiên lại bắt đầu chỉnh lý tin tức. Đây dù sao cũng là thế lực tình báo trong tay tất cả các nhân vật cấp cao tại Thượng Hải, gần như có thể nói là bao trùm hơn một nửa Trung Quốc, sau khi thu thập tất cả những tin tức này về một chỗ, Sở Hiên cho dù có mười tay mười mắt, làm việc 24/24 thì cũng không xem hết được. Không còn cách nào, Sở Hiên chỉ có thể để Quốc Dân đảng điều một số nhân viên tình báo thông thạo chỉnh lý thông tin tới làm nhân viên hỗ trợ cho hắn. Vẫn là nhân viên tình báo Quốc Dân đảng tiềm phục tại Thưởng Hải thuộc loại tốt nhất, đây cũng là lý do vì sao Sở Hiên lại vội vàng hợp tác với Quốc Dân đảng, từ sau khi quyết định kế hoạch tổng thể, tất cả những việc hắn làm đều lấy tìm được tượng phật làm trung tâm, bao gồm cả việc hợp tác.



Sau khi liên minh xong, Vương Hiệp có vẻ tràn đầy tâm sự, đến khi Sở Hiên hỏi, hắn mới nói:



- Ta có thể hiểu được nguyên nhân ngươi liên kết với Quốc Dân đảng. Thực tế ta cũng không phải loại ngu trung, so với chính đảng, ta thiên về trung thành với tổ quốc hơn, nếu như... Ta nói là nếu như, ngươi đưa khoa học kỹ thuật vốn phải giao cho một đảng phái khác sang cho Quốc Dân đảng, làm phần thưởng bọn họ trợ giúp chúng ta tìm được tượng Phật, như vậy có phải là tốt hơn cách lựa chọn kia không? Dù sao thì thảm họa sau khi thành lập nước... Ngươi cũng biết phải không? Nếu như tiếp tục phát triển không bị bất kỳ chuyện gì phá hoại, tổ quốc của chúng ta... Tổ quốc của chúng ta trong tương lai có thể phải là sẽ tốt hơn rất nhiều không?



- Ừm...



Sở Hiên ngẩng đầu lên nhìn Vương Hiệp, hắn cũng không nói gì cả, chỉ chăm chú nhìn.



Vượng Hiệp bị Sở Hiên nhìn mà nổi cả da gà, nhưng dưới ánh mắt lạnh nhạt như thường của Sở Hiên, trong nội tâm hắn lại dần có một luồng cảm giác trào dâng, là nhiệt huyết, là dũng khí. Hắn nói, thanh âm càng lúc càng kiên định:



- Ta biết những lời ta nói có vẻ đại nghịch bất đạo... Nhưng mà ta yêu đất nước hơn là trung thành với chính đảng, nguyện ý vì tổ quốc mà chết. Nói thật, ta tới thế giới luân hồi cũng là vì tình cảm đó... Có thể ngươi bảo ta ngu ngốc, không, ngươi sẽ không nói, bởi vì ngươi không có tình cảm như vậy... Có lẽ rất nhiều người sẽ bảo ta ngu ngốc, vì một lý tưởng mờ mịt mà đánh bạc với tính mạng của mình, thậm chí có thể là cả cơ hội đưa tiễn mẹ già lần cuối cũng không có... Nhưng ta yêu tổ quốc mình, chẳng lẽ muốn đất nước mình trở nên giàu mạnh, muốn hoàn thành lý tưởng đó là sai sao?



- Không, chẳng có gì sai cả.



Sở Hiên rút cuộc cũng mở miệng:



- Ngươi cũng có chút tương tự người Ai Cập đó.... Ta hiều suy nghĩ của ngươi, là quá lo lắng trường thảm họa sau khi lập nước phải không? Sợ những khoa học công nghệ chúng ta giao cho họ vì thảm họa đó mà mai một? Hoặc là lo những công nghệ đó vị nước khác đoạt mất? Thứ nhất, đây không phải là thế giới của chúng ta, đây chỉ là một bộ phim kinh dị trong thế giới luân hồi mà thôi... Bỏ đi, chuyện này ta cũng không thuyết phục được ngươi. Thứ hai, ta chỉ có bốn chữ cho ngươi, xu thế tất yếu.



- Trung Quốc tới tận lúc này vẫn là một dân tộc lấy nông dân làm chủ thể, cho dù là thế giới hiện thực thế kỷ 21 cũng vẫn như thế... Khi một chính phủ chỉ đại biểu cho tầng lớp người giầu trung cao tầng gặp một chính phủ được nông dân chiếm 80% dân số cả nước ủng hộ, cho dù không có thắng lợi ba chiến dịch lớn trong tương lai thì xu thế này vẫn sẽ không thay đổi, chỉ là thời gian lập nước sẽ dài ra một chút mà thôi. Đây là trào lưu của lịch sử, trừ phi chúng ta giết chết tất cả nông dân Trung Quốc, nếu không kết cục cuối cùng sẽ là như vậy...



- Mà ít nhất là trong giai đoạn hiện tại, thế lực mà ta muốn giao khoa học kỹ thuật để biến họ trở thành căn cứ hậu cần cho chúng ta, chí ít cũng "sạch sẽ" hơn thế lực mà chúng ta vừa liên minh, không cần biết là về cán bộ nhân viên hay là đường hướng phát triển. Ta không nghĩ lựa chọn của mình có gì sai lầm, chính phủ Quốc Dân đảng, ít nhất là trong gia đoạn này, đã hủ bại hết sức.... Hơn nữa trong số tài liệu khoa học kỹ thuật mà tao trao tặng còn có một phần ghi chép liên quan đến các thời kỳ lịch sử Trung Quốc trong tương lai năm, sáu mươi năm tới, một phần lịch sử đảng, hai phần ghi chép đi kèm này dù không biết sẽ thay đổi tương lai bao nhiêu những chí ít cũng là cố gắng lớn nhất của chúng ta... Yêu nước không có gì sai, hy vọng đất nước càng giàu mạnh cũng không có gì sai... Nhưng không nên ngông cuồng dùng trí tuệ của người thường để thay đổi đại thế, nhất là khi ngươi cũng không thể xác định được xu thế đó là tốt hay là xấu. Về chuyện này, người sáng tạo ra ta đã chịu nhiều đau khổ, bản thân ta cũng chịu đủ khổ đau...



Sở Hiên nói xong liền yên lặng cúi đầu, nhìn tập tài liệu trên tay, cũng không để ý tới phản ứng của Vương Hiệp, chỉ thuận miệng nói:



- Liên lạc với Trình Khiếu, ta muốn trao đổi với thế lực bên đó.