Vô Hạn Khủng Bố

Chương 268 : Tình tiết kịch bản nằm ngoài phim?

Ngày đăng: 19:05 20/04/20


Trong bộ phim Eragon, thủ đô của Alagaësia cũng không được miêu tả rõ rệt lắm, ngoài cảnh nhân vật chính cưỡi rồng tới cứu công chúa Arya ra thì Uru"baen chẳng xuất hiện thêm lần nào nữa trong cả phim. Hơn nữa nơi đây đã không còn là một bộ phim mà là cả một thế giới thật sự, hợp lý, thủ đô so với trong phim thì càng thêm rộng lớn, hùng vĩ, cũng có khả năng tồn tại những tình tiết vượt ra khỏi kịch bản Eragon...



- Đây chính là điều ta vẫn lo lắng. Theo lý mà nói, chẳng có thứ gì có thể khiến cho Imhotep sợ hãi được. Mặc dù vũ khí năng lượng cùng vật phẩm thuộc loại ma pháp truyền thuyết đúng là có thể gây thương hại cho hắn nhưng thực lực bản thân hắn cũng đủ mạnh, cho dù là tên Tà thần trong kịch bản phim cũng không nhất định có thể đánh thắng hắn, hơn nữa cho dù đánh không không thắng thì hắn cũng hoàn toàn có thể chạy trốn được... Rút cuộc là sức mạnh như thế nào khiến cho hắn cảm thấy được sợ hãi đây?



Trịnh Xá vừa từ trên cột nhảy xuống, vừa dùng ý thức thông qua tấm thẻ kim loại màu bạc nói với Sở Hiên.



- Ừm...



Ý thức truyền lại từ đầu bên kia lại có vẻ rất lơ đễnh, chỉ đáp qua loa cho có lệ.



Trịnh Xá cũng không tức giận, vẫn tiếp tục nói:



- Nếu như ta suy đoán không sai, bộ phim Eragon này không hề đơn giản như chúng ta tưởng tượng, nó hẳn phải có tình tiết nào đó vượt khỏi phim gốc. Thứ khiến cho Imhotep cảm thấy sợ hãi chắc cũng chính là thứ vượt ra khỏi kịch bản ấy... Ngươi cảm thấy thế nào? Sở Hiên, ta đang hỏi ngươi đấy! Bỏ tập tài liệu xuống ngay cho ta!



Trịnh Xá dù không cần nhìn tận mắt cũng biết ở trên trời Sở Hiên chắc chắn là đang nghiên cứu công pháp tu chân. Cũng không biết tên khốn này rút cuộc là mắc bệnh gì, thời gian gần đây hắn điên cuồng nghiên cứu công pháp giống như không cần mạng vậy. Bộ dạng cuồng nhiệt lúc thường khó thấy bây giờ không ngờ lại trở thành vẻ mặt thường ngày của hắn, làm những người xung quanh nhìn thấy mà sởn hết cả gai ốc.



Ở đầu bên kia, Sở Hiên phảng phất có chút bất đắc dĩ, bỏ tập tài liệu trên tay xuống, bấy giờ mới lộ ra vẻ lạnh nhạt, nói:



- Ngươi muốn hỏi cái gì? Thứ vượt ra ngoài kịch bản, trong các thế giới phim kinh dị khác chúng ta cũng gặp qua rất nhiều rồi. Mỗi thế giới phim kinh dị đều rất có thể có những phần vượt ra như vậy, hơn nữa chúng còn thường có sức uy hiếp rất lớn tới tiểu đội luân hồi. Những chuyện này ngươi cũng không phải là không biết, còn cái gì đáng để kinh ngạc sao?



- Không phải ý này...



Trịnh Xá lắc đầu đáp:



- Bởi vì đã càng lúc càng tới gần trận chiến cuối cùng, đặc biệt là khi cả ngươi lẫn Tiêu Hoành Luật đều gần như khẳng định trân chiến cuối cùng có thể sẽ chỉ sau một hai bộ phim kinh dị nữa, trong tình huống như vậy ngươi không cảm thấy Chủ Thần hẳn phải nên nói cho chúng ta biết một số chuyện sao?



Sở Hiên nghe vậy đột nhiên thở dài, một lúc lâu sau mới đáp:



- Vốn không định phân tích việc này cho ngươi nghe... Không sai, Chủ Thần quả thật còn có rất nhiều bí mật chưa nói cho chúng ta biết, vì thế trong mấy thế giới phim kinh dị còn lại rất có thể sẽ có bí mật mà Chủ Thần ẩn giấu bên trong... Nhưng chuyện đó ngươi cũng không cần phải lo lắng hay tìm hiểu gì, trước mắt nhiệm vụ duy nhất của ngươi là nâng cao thực lực. Nếu như phương diện tâm cảnh đã không thể thắng được clone của ngươi thì ít nhất về thực lực cũng không thể thua hắn quá xa, ngươi biết ta vẫn đang gì mãi không?



- Ủa? Ngươi làm cái gì?



Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi lại.



Sở Hiên búng tay đánh chóc một cái, đáp:



- Nhanh chóng nghiên cứu ra công pháp tu chân chứ còn gì nữa... Có lẽ ngươi còn chưa phát hiện ra nhưng cấp độ sức mạnh của ngươi, hoặc có thể gọi là tương lai mà ngươi lựa chọn đã vượt ra khỏi con đường mà Chủ Thần định ra cho chúng ta. Ngươi vốn không có công pháp tu chân nhưng lại cũng không phải chỉ dựa vào cơ nhân tỏa để tăng cường thực lực, có thể nói rằng, ngươi đã dung hợp đặc điểm của cả người tu chân lẫn Thánh nhân. Tuy trước mắt vẫn chưa thấy được có gì đặc biệt, bởi vì ngươi còn chưa có được công pháp tu chân thật sự, nhưng nói không chừng, tất cả cả nền tảng đang có hiện tại... Chính là để cho trận chiến cuối cùng lột xác! Đây chính là nguyên nhân ta phải gấp rút tìm ra công pháp tu chân. Do đó, cho dù trong thế giới phim kinh dị này thật sự có thứ Chủ Thần lưu lại đi nữa, nếu như quá nguy hiểm, cứ trực tiếp dùng Ma động pháo một phát giải quyết luôn cho xong. Trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu... Ta không hy vọng quân cờ mạnh có thể dùng để bố cục lại chết mất hoặc không còn sức chiến đấu, đã hiểu chưa?



"Bố cục cho trận chiến cuối cùng à. Mặc dù cái tên "quân cờ mạnh" thật sự quá chối tai nhưng đây hẳn là do Sở Hiên không biết biểu đạt tình cảm với đồng đội như thế nào nên mới cố ý gọi như vậy... Tên này đúng là chẳng chịu thành thật chút nào, cố gắng nghiên cứu công pháp tu chân vì trận chiến cuối cùng sao?"



Trịnh Xá hít sâu một hơi, nói:



- Hiểu rồi, trong tình huống thực lực của ta có thể khống chế, ta sẽ thăm dò thứ vượt khỏi kịch bản phim này... Nếu như thực lực của ta không thể chống đỡ được nữa, lúc đó sẽ dứt khoát sử dụng Ma động pháo, không để nguy hiểm lan tới mọi người, tất cả để phục vụ cho trận chiến cuối cùng, ý ngươi là vậy phải không?



- Không sai.



Sở Hiên vừa nói vừa lại chúi đầu vào tập tài liệu trện tay, nói:



- Cho dù là phải từ bỏ việc vượt qua tâm ma... Ta cũng phải đưa Trung Châu đội bình yên vượt qua trận chiến cuối cùng, để Trung Châu đội bước lên đỉnh cao của tất cả các tiểu đội luân hồi. Cho dù chỉ còn lại một người, Trung Châu đội cũng tuyệt đối không thể diệt vong!"



"Sở Hiên..."


Xuống phía dưới nữa, điểm năng lượng đại biểu như Trịnh Xá phảng phất như mặt trời, thậm chí dùng mắt thường nhìn vào cũng cảm thấy có chút nhức nhối, là thứ duy nhất có cường độ vượt trên Sở Hiên trong tất cả mọi sinh vật ở đây, hắn quả thật đã vô cùng mạnh...



-...Tổng cộng có năm tầng, quốc vương Galbatorix ở tầng phía dưới, đúng rồi, bên cạnh hắn còn có một con rồng lớn... Lối đi xuống tầng dưới ở sau lưng hắn và con rồng. Tầng không gian thứ năm... Ta không nhìn thấy được, phía dưới có thứ gì ta cũng không nhìn thấy...



Sở Hiên vừa nói vừa khôi phục mắt trái lại như bình thường, đến khi nói xong hắn lập tức bắt đầu co người thở dốc.



Trịnh Xá cũng không biết tình trạng của Sở Hiên, hắn chỉ yên lặng trầm tư một lát rồi nói:



- Vậy thì ký hiệu ma pháp tầng thứ ba giao cho ngươi, ta muốn đi xem thử tầng thứ năm đó. Địa ngục, câu chuyện đó làm cho ta thấy rất bất an... Có cần ta tiện đường giải quyết luôn quốc vương Galbatorix không?



Trịnh Xá chỉ thở dốc trong chốc lát rồi lạnh nhạt đáp:



- Không cần, tốt nhất là cố gắng không làm thương tổn đến hắn cùng con rồng ấy. Một là chưa cứu được Arya, có tình tiết kịch bản hay không vẫn chưa thể khẳng định, hai là căn phòng trên tầng ba rất có thể sẽ bị cuộc chiến của các ngươi phá hủy, vì thế tốt nhất là tiến vào tầng thứ năm mà không làm thương tổn đến bọn hắn.



- Độ khó rất cao đấy.



Trịnh Xá khẽ cười khổ, nói:



- Được rồi, cứ như vậy đi. Ta tới gặp quốc vương Galbatorix, xem thử tên boss cuối đến cả trong phim cũng không xuất hiện này rút cuộc là mạnh đến mức nào, luôn tiện ghé qua Địa ngục ngắm cảnh một chút!



-...Nhớ mang ít đặc sản Địa ngục về.



Ôm theo câu nói ấy của Sở Hiên, Trịnh Xá cáu kỉnh bước xuống tầng thứ tư, trong đầu còn nghĩ xem Sở Hiên rút cuộc là dùng cách nào có thể nhìn qua được, chẳng lẽ đã cài thiết bị theo dõi gì đó lên người hắn? Trong lúc nghĩ, hắn đã đi hết cầu thang xuống tầng hầm thứ tư.



Vừa đặt chân tới nơi, không khí âm trầm vẫn quanh quẩn lúc trước đột nhiên biến mất, vụt chuyển thành từng đợt khí nóng rực, phảng phất như đang đứng bên miệng núi lửa. Tầng thứ tư này hoàn toàn khác với ba tầng trước, căn bản không có phòng ốc hay hành lang nào, thuần túy là một hang đá tự nhiên vô cùng rộng lớn. Trịnh Xá đưa mắt một vòng không ngờ không thấy được biên giới, nếu như tính diện tích thì nơi này gần như tương đương với diện tích của cả dãy núi phía trên.



- Đúng là khoa chương... Có điều càng khoa trương hơn nữa là, Sở Hiên, ngươi là tên đần độn, nó mà chỉ gọi là một con "rồng lớn" thôi à?



Trịnh Xá thật sự hận đến ngứa cả răng, con rồng trước mặt mới thật sự đáng được xưng là cự long, lớn đến mức nào ư? Lấy người đứng trên lưng nó làm chuẩn, con rồng này đại khái dài hơn trăm mét, khi đứng dậy cao hơn bốn mươi mét, hai cánh giương ra rộng hơn trăm mét, độ lớn của nó thậm chí còn vượt hơn cả con rồng mà Trịnh Xá từng gặp trong Jurassic Park, cũng tức là cự long càng to lớn hơn càng mạnh mẽ hơn so với hình thái trưởng thành của rồng non mà hắn mang theo!



- À, sở dĩ gọi nó là rồng lớn là vì nó chỉ vẻn vẹn có thể tích lớn thôi, nếu lấy năng lượng so sánh thì mười con rồng như vậy cũng không có số năng lượng khổng lồ như của ngươi, vì vậy ngươi căn bản không cần phải lo lắng...



Sở Hiên bình thản đáp.



- Không cần lo lắng cái rắm ấy, khốn kiếp, lối đi ở sau lưng nó cơ mà! Ngươi bảo ta làm thế nào bước vào tầng thứ năm?



Trịnh Xá gần như là gào lên.



- À... Đó là vấn đề của ngươi.



- Nhưng ta không nghĩ ra được cách nào nên mới phải hỏi ngươi!



- Vậy thì đó là vấn đề của ta...



-...Chờ đến lúc ta đi ra, không đánh cho ngươi răng rơi đầy đất không xong!



Trịnh Xá nghiến răng nghiến lợi hét vào tấm thẻ kim loại, tiếp đó đưa mắt nhìn về phía xa, tại đó trên một khoảng đất phẳng, một con cự long màu đen to đến kinh khủng đang nằm, trên lưng nó có một người đàn ông trung niên đang ngồi.



- Vậy thì để ta xem thử sức chiến đấu của ngươi đi!



Trịnh Xá cũng không dám bất cẩn, lập tức khởi động Bạo tạc, thân thể phảng phất như biến thành một chuỗi tàn ảnh, dùng tốc độ cực nhanh lao về phía cự long màu đen.