Vô Hạn Khủng Bố

Chương 43 : Kịch bản biến đổi

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


-Nói như vậy hóa ra chẳng phải chúng ta đã lâm vào tình thế hoàn toàn xấu sao?



Trịnh Xá vừa xoa xoa huyệt thái dương, vừa hỏi nhỏ.



Tiêu Hoành Luật lắc đầu cười nói:



-Cũng không hẳn, mặc dù tình thế của chúng ta đúng là có phần không thuận lợi, nhưng đây chỉ là tình thế có chút không thuận lợi về mặt tổng thể. Nếu là so sánh chi tiết, cả chúng ta lẫn bọn họ cũng không chiếm một cái ưu thế gì. Đặc biệt trong tình huống tên cường hóa Hulk và tên bác sĩ người sói đã bị trọng thương...... Tính về thực lực cận chiến chúng ta còn hơn bọn họ nhiều, chỉ cần có thể tại chỗ có không gian nhỏ hẹp mà không cách nào trốn tránh rồi tiến hành chiến đấu, thì ngươi...... chính là hy vọng thắng lợi của chúng ta!



Tiêu Hoành Luật vừa nói chuyện vừa chỉ về phía Trịnh Xá.



Trịnh Xá lấy làm lạ chỉ chỉ chính mình, sau đó hắn cười khổ mà nói:



-Đừng nói giỡn thế, ta hiểu rõ cân lượng của chính mình. Có lẽ nếu liều mạng mà nói thì ta sẽ rất mạnh, nhưng là về tổng thể không lẽ mỗi một lần đều đi liều mạng sao? Hơn nữa còn chưa chắc vì đối phương sẽ không để cho ta có cơ hội liều mạng. Tên tiểu hòa thượng kia có khả năng triệu hoán vật có uy lực rất mạnh, cho dù là chiến đấu với hắn trong đường hầm thì chỉ cần rắn hổ mang triển khai công kích, xung quanh tuyệt đối lập tức bị đánh san thành đất bằng. Như vậy căn bản không cách nào áp sát hắn cận chiến. Hơn nữa bọn họ khẳng định cũng sẽ không để mấy tên đồng bọn phụ trợ ở những chỗ không cách nào bảo vệ được, cho nên đề nghị của ngươi thật sự là......



Tiêu Hoành Luật thong thả bứt một cọng tóc xuống, hắn dường như nghịch nghịch quấn sợi tóc quanh đầu ngón tay, nói tiếp:



-Có một chỗ mà bọn họ nhất định sẽ đến, mà nơi đó không cách nào phá hư. Ít nhất thì bọn họ cũng không dám phá hư, hơn nữa chỗ đó nhỏ hẹp, có nhiều thông đạo, chỉ cần cho ngươi cơ hội cận chiến ở nơi đó...... thì ngươi chính là vô địch!



-Thành phố của người chết Hamunaptra a, chỉ có ở nơi đó mới là nơi để ngươi phát huy lực chiến đấu cực mạnh! Trong lăng mộ có vô số thông đạo, chỉ có cận chiến mới có thể phát huy lực chiến đấu cực mạnh. Tiếp theo là ở khắp nơi đều có xác ướp thị vệ, mà ngươi có cuốn sách Anubis trong tay nên vừa hay lại có thể khống chế đám trợ lực này. Mặc dù có thể không cách nào tạo thành thương tổn lớn đối với đội Ấn Độ, nhưng ta nghĩ ít ra quấy rối bọn họ một chút hẳn là không thành vấn đề chứ? Hiện tại duy nhất điều đáng lo lắng...... chính là nữ nhân Ấn Độ kia, có khả năng khống chế tinh thần.



Trịnh Xá nghe vậy liền nhất thời mừng rỡ, đặc biệt nghĩ đến hoàn cảnh lăng mộ tối tăm nhỏ hẹp như vậy thì chỉ cần bị hắn cận chiến thì cho dù là tên bác sĩ biến thành người sói đi nữa hắn cũng dám liều mạng. Nhưng đến khi hắn nghe về nữ nhân Ấn Độ có khả năng khống chế tinh thần kia thì hắn nhất thời cũng chỉ biết thở dài nói:



-Cái loại khống chế tinh thần này thật sự là đáng sợ, Tề...... Tề Đằng Nhất trước khi chết đã bị cô ta khống chế. Thậm chí là ta cũng đã bị khống chế dù chỉ trong chốc lát. Cái loại cảm giác này giống như là tinh thần thoát ly thân thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể chính mình tự hành động, loại cảm giác này thật sự là bó tay......



-Không chỉ có thế.



Chiêm Lam đột nhiên xen vào nói:



-Trịnh Xá, anh còn nhớ tình huống trên đường chúng ta chạy trốn không? Đàng sau vẫn luôn có nguy hiểm bám chặt theo, tôi nghi chính là nữ nhân Ấn Độ kia vẫn dùng tinh thần theo dõi chúng ta, giống hệt như tình cảnh gã cường hóa robot sinh học kia. Dù cách xa như vậy, nhưng vị trí của gã đó cũng vẫn bị bọn họ tìm được. Tôi nghĩ nữ nhân Ấn Độ kia rất có thể có kĩ xảo tinh thần theo dõi.



Tiêu Hoành Luật gật đầu nói:



-Không sai, suy luận này rất hợp lý. Điều này cũng vừa hay có thể giải thích được hai điểm đáng ngờ. Như vậy ta rất tò mò chính là...... Vậy các ngươi làm thế nào có thể trở về bình an chứ? Chẳng lẽ bọn họ đã canh sẵn ở bên ngoài tháp chuông chuẩn bị đánh bại chúng ta?



Trịnh Xá lắc đầu nói:



-Không hề, ta không có bất cứ dự cảm về cái gì nguy hiểm hết, cũng không có cảm giác bị người theo dõi. Ta nghĩ chúng ta là thật đã thoát khỏi phạm vi tinh thần thăm dò của mụ ta, hoặc cũng có khả năng là có người trợ giúp chúng ta, giúp chúng ta che chắn loại dò xét kiểu này......



Nói đến đây, Trịnh Xá và Chiêm Lam liếc mắt nhìn nhau, rồi hai người lập tức lại liếc mắt nhìn về phía Trương Kiệt. Nam nhân này có vẻ phi thường mệt mỏi ngồi dưới đất xoa bóp huyệt thái dương, thoạt nhìn tựa hồ cũng không để ý ba người đang nói chuyện với nhau.



Tiêu Hoành Luật tựa hồ cũng đã nhận ra mấy người Trịnh Xá có điều là lạ, hắn lại bứt tóc trên đầu mình rồi nói:



-Hóa ra chuyện chính là như vậy, nếu muốn đánh bại đội Ấn Độ, bước đầu tiên chính là phải giết chết nữ nhân Ấn Độ kia. Nếu không thì vô luận chúng ta làm bất cứ chuyện gì cũng đều là uổng công, cho nên......




-Xin lỗi, ồn ào làm ngươi mất ngủ...... còn muốn ngủ tiếp không?



Trịnh Xá nhìn tới nhìn lui một chút, rồi kì quái hỏi:



-Zero cùng Trương Kiệt đâu? Tại sao không thấy hai người bọn họ?



Trương Hằng cười cười nói:



-Lên mái nhà rồi, Zero nói hắn muốn nhanh chân lên xem phân bố của xác ướp thị vệ phía dưới. Còn Trương Kiệt đi theo để bảo vệ hắn...... Thật sự ngươi không cần ngủ tiếp một hồi nữa sao?



Trịnh Xá lắc đầu, hắn nhìn những người đang ngủ xung quanh. Kì thật đại đa số mọi người đã tỉnh dậy, chỉ là bọn họ vẫn nhắm mắt dưỡng thần, hoặc là không muốn đứng dậy đối mặt sự thật quá sớm. Dù sao thì chỉ một chút nữa thôi, bọn họ sẽ phải đối mặt cơn ác mộng này trong đó có xác ướp quỷ quái và bị đội Ấn Độ đuổi giết, chuyện sinh tử cũng không phải do bọn họ nắm giữ.



-Cung? Trương Hằng, là chính ngươi làm cây cung này sao?



Trịnh Xá đột nhiên đối với cái tên thanh niên Trương Hằng này nảy sinh hứng thú. Lúc đầu khi Tiêu Hoành Luật muốn có súng thì trừ chính hắn ra chỉ có duy nhất Trương Hằng cũng muốn có một khẩu. Về phần hai người mới kia thì bị Tiêu Hoành Luật an bài cho ở bên ngoài. Điều này cũng đã đủ làm cho Trịnh Xá chú ý hắn rồi, mà giờ phút này hắn đột nhiên chuẩn bị lấy trường cung ra. Cái này lại càng làm cho Trịnh Xá thêm tò mò.



Trương Hằng hơi ngại ngùng cười cười, hắn nói:



-Đây chính là trường cung của nước Anh a, dùng gỗ cứng chế tạo. Làm sao mà ta có thể chế tạo nó bằng tay không chứ. Lúc trước cùng O"Connell đi chợ đêm mua đồ vật này nọ thì nhân tiện thấy được cây trường cung này. Tên thương nhân kia cứ làm như cây cung đó là một tác phẩm nghệ thuật bày bán không bằng. Ta nhờ O"Connell bỏ tiền ra mua. Tên thương nhân kia còn tặng ta vài mũi tên, a a..... Trường cung này chính là lần đầu tiên ta sử dụng. Cũng không biết đến tột cùng uy lực của nó như thế nào, có đủ độ chuẩn hay không......



Đang khi hai người nói chuyện thì Zero cùng Trương Kiệt đẩy cửa lớn mà vào. Giờ phút này Zero đã có thể tự do hành động, chỉ là nhìn bộ dáng hắn: trên trán mồ hôi lạnh tứa ra, lồng ngực thoạt nhìn vẫn như cũ vô cùng đau đớn. Còn Trương Kiệt thì hai mắt tràn đầy tơ máu, vừa đi vừa không ngừng xoa xoa huyệt thái dương, thoạt nhìn tựa hồ rất nghiêm trọng do tình trạng tinh thần không đủ.



Mặc kệ thế nào, cuối cùng thì cái gì đến sẽ đến. Theo lời Zero bắt đầu thuật lại về tình hình phân bố xác ướp thị vệ phía dưới thì mọi người đang nhắm mắt dưỡng thần cũng đều ngồi cả dậy. Bọn họ chăm chú lắng nghe lời Zero kể lại. Sau một lát, thanh âm Zero rốt cuộc cũng ngừng lại.



-...... Trên cơ bản chính là như vậy, xung quanh quảng trường tất cả đều tràn ngập xác sống. Còn xác ướp thị vệ cũng chỉ đồn trú trên đường ra cổng thành Cairo và bến tàu. Hai chỗ này chúng có số lượng đông nhất, đặc biệt là hướng bến tàu. Chỗ đó có cả mấy trăm xác ướp thị vệ tuần tra khắp nơi. Nếu như chúng ta muốn đi ra bến tàu mà nói thì trên đường ít nhất phải gặp đến trên cả trăm xác ướp thị vệ, mà đây cũng là chưa tính đến vô số xác sống......



-Khoan đã.



O"Connell đột nhiên nói.



Tiếp theo hắn lấy tay vạch một cái vòng trên mặt đất rồi nói:



-Nơi này là quảng trường, vị trí hiện nay của chúng ta, chạy về hướng đông là bến tàu, nhưng ở đây...... Đi về phía tây hẳn là không có xác ướp thị vệ đúng không? Nơi này có một bãi đậu xe...... Ha ha ha, các vị biết ý tứ của ta chưa? Đầu tiên chúng ta đoạt vài chiếc xe tại đây, sau đó lên xe đi ra hướng bến tàu. Bọn xác ướp thị vệ này làm như thế nào đi nữa cũng không thể bỗng nhiên ngăn lại được xe có người lái chạy rất nhanh đúng không? Chỉ sợ cái tên tế tự bất tử Imhotep kia, nếu như hắn đúng là đáng sợ như lời các ngươi nói thì.....



Trịnh Xá đột nhiên nói nhỏ:



-Imhotep hiện tại tựa hồ mới chỉ hút xác có hai người thôi đúng không? Như vậy...... chắc là hắn vẫn chưa phục hồi đầy đủ cơ thể nhỉ? Chiêm Lam......



Chiêm Lam vội vàng từ trong góc cầm lấy một cái lồng sắt nhỏ. Trong lồng chính là có một cặp mắt mèo sáng rực. Con mèo mun này có bộ dáng thật là đáng yêu, tựa hồ như cũng mới vừa tỉnh ngủ, không ngừng lấy chân dụi dụi lên mặt. Lúc Chiêm Lam đem nó từ trong lồng sắt ra thì con mèo mun bé con này nhất thời tỏ ra cảnh giác nhìn mọi người trước mắt nó. Còn mọi người trước mắt nó lại đều đang nở nụ cười vui vẻ......



-Như vậy xuất phát đi! Mục tiêu là chạy ra khỏi thành Cairo!