Vô Hạn Khủng Bố

Chương 5 : Bằng chứng tồn tại

Ngày đăng: 19:02 20/04/20


Mình chết rồi sao?



Trịnh Xá ngẩn tò te đứng đó, tình hình một giây trước còn nguyên trong mắt hắn, con quái vật chỉ tồn tại trong những cơn ác mộng nhẩy xổ vào hắn, móng vuốt đã sát đến mặt, chỉ khoảnh khắc nữa là hắn bị xé xác thành từng mảnh nhỏ.



Vậy là mình đã chết rồi sao?



Trịnh Xá mang nhiên nhìn xung quanh, hắn đang đứng trên một cái quảng trường vô cùng lớn, xung quanh không khoáng, chính giữa quảng trường là một quả cầu sáng rực, cự đại, cung ấp ánh sáng cho cả quảng trường như một mặt trời. Bốn xung quanh quảng trường là bóng tối, loại bóng tối u ám, không một tia ánh sáng, chỉ cần nhìn một lúc cũng khiến hắn chóng mặt.



- Sống rồi! Mẹ nó! Đúng là xém chết! Cuối cùng thì bọn mình cũng sống sót rồi.



Giọng Trương Kiệt vang lên ông ổng, Trịnh Xá quay lại nhìn, trên quảng trường ngoài hắn còn có Trương Kiệt, Chiêm Lam, Lý Tiêu Nghị bốn người, không, không chỉ bốn người, còn có một cô gái vừa khóc vừa chạy ra từ một căn phòng bên cạnh quảng trường, hướng về phía Trương Kiệt. Lần đầu tiên, người đàn ông hiên ra ánh mắt nhu hòa, tràn đầy yêu thương, chạy đến và ngay trước mắt mọi người ôm chặt lấy cô gái mà hôn thật mạnh.



- Có gì chưa hiểu thì hỏi Chủ thần, chỉ cần dùng ý thức nghĩ thôi. Trừ việc chế tạo cho mình một người đàn bà, đùng trao đổi gì vội, chờ mai hẵng nói, tự chọn lấy một căn phòng, muốn thế nào cứ tưởng tượng ra là được.



Trươc Kiệt bế cô gái, không thèm quay đầu, buông lại mấy câu nói rồi chạy mất tích vào phòng, đám Trịnh Xá mắt mũi trợn tròn, nửa ngày trời mới nhũn nhùn nhùn ngã lăn ra đất.



- Cai tay này thật là lợi hại, giờ mà còn chạy nhanh được như thế, lại còn tâm thái để làm tình nữa- Chiêm Lam nằm ngửa trên mặt đất, giọng mói mềm xèo- Lúc nãy em sợ quá đi, đến giờ chân tay còn mềm nhũn, không ngờ lão ấy cứ như không có gì cả.



Cô nàng nói một lúc không thấy ai trả lời, quay nhìn lại mới thấy hai người đàn ông đang nhắm mắt đứng dưới quang cầu, cứ nhìn đũng quần cao vổng lên đủ biết đang kết cấu người đàn bà mình muốn.



- Hai thằng ngốc,! Đàn ông là bọn ngốc, may mắn sống sót trở về là nghĩ ngay đến chuyện dâm dục. Đàn ông đều là đám ngu ngốc!



Chiêm Lam tức giận xông đến trước cánh cửa một căn phòng, giật mạnh cửa xông vào, đóng cửa lại đanh rầm một tiếng. Tiếng đóng cửa khiến hai gã trai mở mắt ra nhìn nhau, bẽn lẽn cười rôi lại tiếp tục sự nghiệp chế tạo người tình.



Đó là một cảm giác vô cùng kỳ diệu, Trịnh Xá thấy mình như hòa tan vào luồng ánh sáng, trước mắt hắn hiện ra một màn hình điều khiển vi tính ba chiều, trên đó liệt kê bốn loại sản phẩm, có khoa kỹ, ma pháp, cường hóa, giải trí. Sáu loại thuộc tính thân thể gồm: Trí lực, tinh thần lực, tế bào hoạt lực, miến dịch lực, phản xạ thần kinh, lực lượng cơ bắp, cuối cùng là điểm thưởng và Chi tiết kịch tình.



Trịnh Xá thấy sáu thuộc tính của mình gồm: Trí lực 107; tinh thần lực 122,;tế bào hoạt lực 97; phản xạ thần kinh 131; Miễn dịch lực 103; sức mạnh cơ bắp 112, xem ra ngoài việc thường xuyên tập luyện khiến thân thể hắn khỏe mạnh ra thì các thuộc tính đều không cao hơn người thường là mấy, riêng tinh thần lực và phản xạ thần kinh do chủ thần thưởng 20, 30 điểm nên cao hơn hẳn.



Điểm thưởng của hắn là 6502 điểm, trong đó 1000 là điểm thưởng cơ bản, 5000 là do cứu Matt, 500 là thương đột phá, còn 2 điểm chắc là do giết mấy chục zombie có được.



Tự chế tạo một người con gái! Tự chế tạo một người con gái...



Trịnh Xá không định dùng điểm thưởng mua cái gì hay cường hóa, trải qua một trận sinh tử, hắn đã học được tính cẩn thận, tốt nhất là chờ đến mai hỏi ý kiến Trương Kiệt hẵng cường hóa. Phút này trong đầu hắn chỉ ngập tràn ý nghĩ: La Lệ, có thể tạo ra được La Lệ không?



Luồng sáng của chủ thần dường như hiểu được Trịnh Xá đang nghĩ gì, lập tức hạng mục thứ tư mở ra, dừng lại ở mục chế tạo người. Một giọng đều đều trang nghiêm vang lên:



- Lần đầu tiên chế tạo sinh mệnh dạng người miễn phí, sau này mỗi lần tốn 500 điểm, xin mời đưa ra loại hình sinh vật, giới tính, chiều cao, hình dáng, chủng tộc, tuổi tác, màu da..



Trịnh Xá dần dần chìm vào ký ức, hồi ấy là thời thiếu niên ngây thơ, một chút tình ý mơ màng, một chút xúc cảm mông lung,trong hắn nhớ rõ nhất vẫn là mùi hương từ tóc nàng, nụ cười của nàng, lời nàng nói, ký ức về nàng..



Hóa ra chỉ vì không còn nàng, hắn mới sống một cuộc sống vật vã, đọa lạc, thối rữa dần đi, hóa ra cuộc đời hắn đi vào bóng tối chỉ vì không còn bàn tay nhỏ nhắn của nàng.



- Chỉ cần có em ở bên, trái tim anh vĩnh viễn không bao giờ đọa lạc!



Từ đôi mắt Trịnh Xá rơi xuống một giọt lệ, chạm đất, vỡ tan và biến mất.



Khi hắn mở mắt ra, trước mặt hắn là một người con gái đang cười hi hi nhìn hắn, mái tóc dài tha thướt, làn da trắng mịn màng, đôi mắt mênh mang, đôi môi đỏ thắm, rõ ràng là hình ảnh mãi không chết trong lòng hắn, La Lệ.



Từ bé lớn lên bên nhau, có nhau tự nhiên như một làn gió, tự nhiên như hơi thở, như việc ăn cơm, uống nước, đến mức hầu như không chú ý đến, nhưng hai người đều hiểu sự quan trọng đối với nhau. Sự cô đơn của những đứa trẻ thành thị, lạc lõng trong khu rừng bê tông cốt thép, bị khóa chặt sau những cánh cửa sắt, ở mấy năm có khi cũng không biết mặt hàng xóm, vì thế mà những đứa trẻ thành thị rất cô đơn. Trịnh Xá từ bé đã cảm giác rất may mắn, bố mẹ hắn là loại người rất hào sảng, thích nói chuyện lớn tiếng, thích đem món ăn ngon của nhà sang mời hàng xóm, cũng đúng lúc nhà hàng xóm cũng lại có tính cách y như vậy, loại người như thế tại đô thị vô cùng ít gặp. May mắn hơn nữa, nhà hàng xóm có một cô bé ít hơn hắn 1 tuổi.



Nàng giống như được ân sủng của các vị thần, hoàn mỹ như một tạo phẩm thủy tinh mong manh, không tỳ vết, nàng thông minh ngoan ngoãn, hiền lành nhưng kiên cường. So với ngoại hình nhu mì, thực chất nàng lại khác hẳn, thích cười đùa lớn tiếng, không bao giờ ngần ngại trước khó khăn, thích ôm lấy cổ hắn mà thổi vào tai hắn.




- Xấu hổ cái gì, thành đàn ông thật sự có gì đáng xấu hổ chứ? Chú em cũng lợi hại, tạo ra một con mèo Ba tư tóc vàng, cản thận kẻo bị hút khô cong đấy nha.



Mặt Lý Tiêu Nghị biến thành đỏ muốn ứa máu ra, Trương Kiệt mới quay sang nói với Trịnh Xá:



- Tôi cho là cậu nói đúng, sức mạnh cá nhân chỉ hữu hạn, trước khi tự cường hóa thành siêu nhân, chúng ta không có sức mạnh vượt qua phần lớn các phim kinh dị, tôi đã trải qua ba bộ phim, rất hiểu sức mạnh đoàn kết của đội ngũ quan trọng thế nào, trừ những con quái vật trong phim, những người đồng đội bên cạnh cũng có thể gây uy hiếp không kém. Vì thế tôi cho rằng chúng ta nên kết hợp, chia sẻ thông tin tình báo, trong phim giúp đỡ nhau một cách tương ứng, nếu có người mới gây chia rẽ nội bộ, tôi đề nghị giết chết.



Chiêm Lam kinh ngạc hỏi:



- Không phải anh nói là giết người mới sẽ bị trừ điểm sao?



Trương Kiệt cười hung ác nói:



- Đúng, bị trừ 1000 điểm, nhưng tôi có giết đâu, chỉ bẻ gẫy hết tay chân hoặc quẳng cho quái vật thôi mà, không phải do mình tự tay giết thì đâu có bị trừ điểm



Chiêm Lam và Lý Tiêu Nghị đều rùng mình, Trịnh Xá gật đầu nói:



- Không sai, tôi sẽ không cố ý làm hại người mới nhưng nếu có kẻ gây nguy hại cho đội ngũ, tôi sẽ không ngần ngại ra tay tiêu diệt sâu bọ có hại. Chúng ta phải sống, sống để trở về hiện thực. Bây giờ tôi có một thông tin muốn chia sẻ với mọi người. Tôi nghĩ là đại khái biết được làm sao để có Chi tiết kịch tình rồi.



Trịnh Xá nghiêm túc nói:



- Có lẽ là thay đôi một số chi tiết cốt truyện nhất định, cứu một nhân vật chắc chắn chết chẳng hạn. hoặc giết hết quái vật trong phim hay hoàn toàn nghịch chuyển cốt truyện, tôi nghi làm như vậy sẽ hoàn thành được Chi tiết kịch tình.



Sau đó Trịnh Xá đem kinh nghiệm bản thân nói ra, khi mọi người biết được cứu đội trưởng da đen có được Chi tiết cấp B và 5000 điểm, mọi người đều ngẩn ngơ há hốc mồm không biết nói sao.



Chiêm Lam cẩn thận hỏi:



- Thế điểm số của anh là bao nhiêu?



- 6502 điểm và 1 Chi tiết cấp B.



Mọi người đều ghen tị nhìn hắn, Trương Kiệt nhăn nhó cười:



- Anh liều mạng đủ kiểu, tí chết mấy lần cũng chỉ kiếm được hơn 4000 điểm, chú ngay bộ phim đầu tiên đã kiếm được 6502 điểm và một chi tiết cấp B, đúng là người chọc tức người mà, xem ra sau này anh đành theo chú kiếm ăn thôi.



Trịnh Xá cười nói:



- Ai theo ai cái gì chứ, nếu lần trước anh không cùng với bọn tôi ở lại phòng máy chủ, dù có được điểm thưởng cũng vô dụng, không khéo tôi chết dưới răng zombie hay vuốt Licker lâu rồi, bọn tôi phải cảm ơn anh mới đúng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Chiêm Lam cười hì hì nói:



- Dù sao cũng tốt, ít ra là biết được làm cách nào kiếm được chi tiết rồi, tuy không ít khó khăn nhưng còn hơn là không biết gì, xem ra mội chi tiết kịch tình đều có điểm thưởng thêm, lúc trước nghĩ đến từng bộ phim kiếm một thấy bất khả năng, giờ ít ra cũng có cái mục tiêu.



Trương Kiệt cũng thu lại sự ghen tị, hắn cũng biết Trịnh Xá chịu nói ra cũng là có nghĩa khí lắm rồi, lên tiếng nói:



- Được rồi, tôi sẽ trình bày về các thuộc tính cường hóa và vật phẩm có thể mua, chúng ta còn chín ngày đêm để chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo. Mọi người từ từ chon hướng cường hóa và vật phẩm để mua, tất cả vì bộ phim tiếp theo.



"Không, vì sự sống còn"



Trịnh Xá thầm nghĩ trong lòng, hắn nhìn về phía cửa phòng ngủ, anh mắt vô cùng hiền hòa.