Vô Hạn Khủng Bố

Chương 9 : Cực hạn kinh hoàng

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


Trong bộ phim Alien I chỉ xuất hiện 1 con Alien, 1 con đó đã đủ giết sạch thuyền viên trên tàu, thực lực của nó khủng bố đến mức nào có thể hiểu rõ. Zero lại gần ngồi xuống miết lấy ít máu trên thi thể, trầm giọng nói:



- Chết khoảng 4-5 tiếng trước.



Sở Hiên cũng cúi xuống, đo đạc mấy cái lỗ trên các xác chết, dùng lại lâu bên cái xác bị khoét to nhất, một lúc lâu sau mới đứng dậy, giọng vẫn đều đều:



- Đúng là con Hoàng hậu ( Alien Queen), thế này thì phiền phức lắm, nhiệm vụ là giết hết Alien phải không? Nếu đúng là Hoàng hậu thì chúng ta chết chắc rồi.



Mọi người đều nhìn về phía anh ta, Chiêm Lam vuốt vuốt trán nói:



- Tôi nhớ Hoàng hậu là con Alien có thể đẻ trứng, hình dáng to gấp mấy lần các con khác có phải không?



Sở Hiên gật đầu:



- Đúng thế, Hoàng Hậu có sức mạnh gấp khoảng 10 lần những con Alien thường, không có vũ khí hạng nặng không thể gây thương hại đến nó, phiền phúc nhất là đám chúng ta quá nổi bật.



Trịnh Xá kỳ quái:



- Quá nổi bật? Ý anh là sao?



- Thức ăn! Muốn một con Alien từ kích cỡ một con rắn tiến hóa đên cao 2m, các người nghĩ chúng hớp gió được sao? Không thể thế, vì vậy cần có một lượng thực phẩm hữu cơ rất lớn, nghĩa là chúng phải ăn. Tôi thấy rất kỳ quái, tại sao chúng không ăn mấy cái xác này? Hay chúng đã kiếm đủ thức ăn rồi?



Sở Hiên nửa ngồi nửa quỳ lẩm bẩm như tự nói với mình. Một lúc mới đứng dậy tiếp tục:



- Nói một cách khác, chúng ta là thức ăn của chúng, tám người chúng ta thì không cần phải nói, có gặp phải Alien cũng rất dễ nắm tình hình của chúng, còn bảy người nữa giờ này tản khắp nơi trên tàu, trong măt Alien họ đã trở thành mồi ngon. Sự thật là tôi hoài nghi tất cả các nhân vật trong phim đã trở thành trứng của Alien, trên tàu có bảy người, trừ tay người máy, chúng ta có nguy cơ đối diện trong tình huống xấu nhất là một con Queen và năm con Alien thường.



Trương Kiệt kỳ quái hỏi:



- Tại sao không phải mấy con Queen, dẫu có nhiều hơn thì chúng ta cũng chỉ có chết là cùng thôi mà.



Sở Hiên lắc đầu nói:



- Tuyệt đối không thể, Alien có kết cấu xã hội giông như loài kiến hay ong, trong một tổ chỉ có một Queen, nếu có thêm sẽ xảy ra nội chiến, hoặc phe yếu hơn phải rời khỏi tổ, nhưng đây là một con tàu kín, vì thế không thể có quá một con Queen. Sự thật là từ khi tôi xem bộ phim này, tôi luôn nhận thấy Alien là dạng sống tối hoàn mỹ, chúng có thể dựa vào vật ký sinh để tự hoàn thiện, thích hợp hoàn cảnh xung quanh, không ngừng biến đổi kết cấu gen, thật giống việc mở khóa ADN ( cơ nhân tỏa) của loài người.



Cơ nhân tỏa? Loài người? Mọi người đều kinh ngạc nhìn nhà khoa học mang quân hàm đại tá, đúng lúc đó từ bên ngoài vang lên tiếng la hét, kêu cứu. Càng ngày tiếng kêu càng thê thảm, mười mấy giây sau thì im bặt. Zero nhìn hành lang nói:



- Là ba tay du côn...họ bị tập kích.



Trịnh Xá thở dài:




- Đáng ghét, rõ ràng đã nói là không bỏ rơi đồng đội, thế mà mình lại sợ hãi bỏ chạy!



Vừa nghĩ Trịnh Xá vừa tức giận, hắn đấm đánh phanh một tiếng vào cây cột thép to như cánh tay bên cạnh khiên nó cong veo lại, Chiêm Lam trợn tròn cả mắt. Cô nàng vội chạy lại, căn phòng rất đơn giản, trừ một cái giường sắt chỉ còn vài món đồ gia dụng lặt vặt, lúc nãy Trịnh Xá đấm cong là một cái chân giường.



- Oa! Từ lúc nào mà anh khỏe thế?



Chiêm Lam sờ vào dấu cú đấm lõm vào sắt, lại cầm tay Trịnh Xá lên xem, đến da cũng không trầy tí nào:



- Nắm đấm của anh làm bằng sắt hay sao mà kinh thế?



Trịnh Xá cũng vô cùng kinh ngạc, hắn thử đấm hết sức vào chân giường còn lại, phanh một tiếng, chân giường cong veo, cả cái giường sập xuống. Hắn kinh ngạc nìn hai tay.



- Không thể nào, bình thường luyện tập tôi không thể thắng nổi Trương Kiệt, nếu mạnh đến thế thì đấm một cái cũng thắng rồi.



Trịnh Xá không tin nổi nhìn hai tay, Chiêm Lam vuốt vuốt trán nói:



- Có lẽ là anh nương tay, không phải cố ý,mà do có được sức mạnh, tiềm thức của anh tự nhiên ghìm lại khi dùng với những người xung quanh, mà đâu chỉ sức mạnh, da thịt của anh còn không trầy xước tí nào, trời ạ, còn kiên nhận hơn cả sắt thép nữa.



Trịnh Xá xiết chặt nắm tay, hắn đột nhiên nghĩ ra nói:



- Cô nói xem, nếu tôi dùng hết sức, cộng thêm sức bạo phát của nội lực, ném ra một ống thép sẽ có sức sát thương ra sao?



Chiêm Lam nhìn hai cột thép bị đánh gẫy cười hì hì nói:



- Sao không thử xem, nếu được em sẽ không về mách La Lệ rằng anh nhìn trộm ngực em!



Trịnh Xá khóa họng luôn, thần thái và cử chỉ của Chiêm Lam quá quen thuộc, trong mười năm lăn lộn, có không biết bao nhiêu cô gái đã dùng cử chỉ như thế đối với hắn, lúc này tốt nhất là im lặng. Hắn lẳng lặng quay mình giật mạnh cái cây thép bị đánh gẫy, quả nhiên sức hắn làm được, ở chỗ chủ thần chỉ chưa có cơ hội thử mà thôi. Tiếng kim loại ma sát nghe chói tai, nhưng với Chiêm Lam và Trịnh Xá lại tạo cảm giác an toàn. Nguồn: https://truyenfull.vn



Trịnh Xá ước lượng sức nặng của ống thép, rồi vận nội lực toàn thân, phóng ống thép ra xa, phập một tiếng, cả ống thép cắm ngập vào tường sắt, cái ông dài mấy chục ly chỉ còn vài li thòi ra ngoài. Sức mạnh cú ném thật dễ sợ. Trịnh Xá và Chiêm Lam đều ngẩn nhìn nhau lúc lâu, sau đó cùng nhìn vào giàn của giường sát.



- Vì chúng ta quên không mua vũ khí hạng nặng, thế thì dùng cái thứ nguyên thủy này để phang chúng nó vậy.



Trịnh Xá lẩm bẩm tự nói, còn Chiêm Lam thì cười đến tắc thở khiến bộ ngực rung loạn lên, khiến Trịnh Xá cứ phải liếc nhìn. Cô nàng dường như cũng biết, mặt chỉ hơi hồng, nhưng lại ướn ngực lên làm nổi bật đôi gò cao



" Có lẽ, đó là niềm vui duy nhất lúc này" Trịnh Xá nghĩ thầm, nhưng vừa nhớ đến ba con quái vật không lồ như ác mộng, hắn lại dậy lên cảm giác tuyệt vọng, đồng thời còn có một chút quật cường không chịu thua.



Sống còn, dù tuyệt vọng ra sao, dù tình huống như thế nào...cũng phải tiếp tục sống sót.