Vô Hạn Khủng Bố

Chương 98 : Độ khó và Thiêu đốt

Ngày đăng: 19:03 20/04/20


Mọi người chờ tại Hamunaptra hơn mười ngày, đến khi hơn trăm kiện bom xăng được chuyển tới từ Châu Âu, tất cả mới lên khí cầu tiến về kim tự tháp của Vua bọ cạp. trong hơn mười ngày này, thương thế của Trịnh Xá đã hoàn toàn khỏi hẳn, lực hồi phục của huyết thống bá tước Vampire quả thật làm người ta phải kinh ngạc.



-.... Vì thế nói, thứ Chủ Thần sáng tạo ra là một thế giới chứ không phải một nhiệm vụ. Trên thực tế ta đã hoài nghi tại sao lại có thể quay lại thế giới trong phim kinh dị, điều này rất trái lẽ thường, nếu chỉ vỏn vẹn để nghỉ ngơi du lịch, vậy lưu lại thế giới hiện thực là được rồi. Kỳ thực Chủ Thần vẫn âm thầm báo cho chúng ta một sự thật, đó chính là nó không cần chúng ta cứ phải theo quy luật nó luân hồi phim kinh dị mới hoàn thành được nhiệm vụ.



- Thứ nó muốn chính là chúng ta tiến hóa, tự mình tìm kiếm nguy hiểm trong phim kinh dị, hơn nữa giải quyết những nguy hiểm đó, để bản thân không ngừng tiến hóa, mà việc ngươi sáng tạo ra kỹ năng bạo tạc chính là một dấu hiệu ngươi đã tiến hóa.



Sở Hiên dựa vào thành khí cầu nhìn sa mạc dưới chân, hắn thản nhiên nói với Trịnh Xá.



Hơn mười ngày này, từ Sở Hiên, Trịnh Xá nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng, ví dụ như khả năng tồn tại chi tiết kịch tình trong phim kinh dị, ví dụ như khả năng sinh tồn tốt hơn trong thế giới phim, ví dụ như phương pháp tác chiến khi đối đầu với đoàn đội khác, thậm chí cả phương pháp vận dụng kỹ năng của bản thân hắn. Mặc dù những gì Sở Hiên nói đều rất gián đoạn nhưng nam nhân này luân suy luận theo phương hướng đơn giản nhất có thể, đáp án nhận được cũng là đáp án có ích lợi tối đa, giúp Trịnh Xá giải quyết được rất nhiều nghi hoặc, mặc dù trong đó một số không phải là đáp án mà hắn hy vọng nhất.



Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói:



- Vấn đề này ta cũng từng cân nhắc qua, đó chính là rút cuộc Chủ Thần dùng cách nào để tính toán thực lực một cá nhân, sau đó căn cứ thực lực đó để quyết định độ khó phim kinh dị? không thể có chuyện tất cả mọi người đều gặp độ khó tương đương, nếu không chờ khi thực lực cường đại không phải sẽ rất thuận lợi kiếm được vô số điểm thưởng và chi tiết kịch tình sao? Vì thế ta mới nói với ngươi về suy luận lúc trước, kỹ năng ta tự sáng tạo ra chắc là không được dùng để tính toán khó khăn chứ?



Sở Hiên gật đầu nói:



- Chắc chắn, nếu không Chủ Thần sẽ thật sự là "Thần", và cũng không phù hợp với tiêu chuẩn tiến hóa. Nếu muốn chúng ta tiến hóa, vậy người tiến hóa nhất định phải được thưởng, kỹ năng tự sáng tạo ra sẽ không được tính vào hệ số khó khăn, như vậy ngươi càng tiến hóa, khó khăn phải đối mặt càng nhỏ, cho đến khi giành được 50000 điểm thưởng, trở về thế giới hiện thực...



Trịnh Xá lập tức hưng phấn nói:



- Nói như vậy tại sao không vào rừng giết lũ khỉ kia? Ta nghĩ với thân thủ của ta, chỉ cần chú ý một chút, không phải sẽ rất dễ dàng giết chúng sao? Dù gì thì ta cũng có đại liên vô hạn đạn mà.



- Đề tài lại quay lại lúc trước.



Sở Hiên hơi nhíu mày, đáp:



- Chỗ này dính dáng đến vấn đề xác suất, bảng xác suất ta suy luận ra cho thấy, khả năng Chủ Thần lưu lại bug để ngươi kiếm được vô hạn điểm gần như tiệm cận tới 0, bởi vì chỉ cần thực lực ngươi vừa đủ để giết khỉ, vậy ngươi có thể không ngừng ở đây ra vào săn chúng nó, đến khi được 50000 điểm là cáo thể trở về, vậy còn cần ngươi tiến hóa làm cái gì? Mà khả năng có xác suất lớn nhất chính là, ngươi cứ giết một con khỉ, đánh giá của Chủ Thần với ngươi lại tăng một phần, giống như với Trung Châu đội lúc trước vậy, cứ đến một trình độ nhất định độ khó lại được gia tăng, ví dụ như ngươi đã giết chết mấy ngàn con khỉ phải không? Hơn nữa còn giết trong nhát mắt... Ta ngờ rằng đám khỉ hiện tại đã bắt đầu sử dụng súng ống của thập kỷ 80-90, có khi còn hiện đại hơn một chút. Nếu ngươi giết một vạn con, ta thậm chí hoài nghi rằng ngươi vừa bước vào rừng một bước là trực tiếp có tên lửa bắn tới, vì vậy ta không ngại cho ngươi mạo hiểm thử một chuyến.



Trịnh Xá thở dài, hắn lại tò mò hỏi:



- Vậy dùng bom xăng thì sao? Nếu giết chết là được, vậy thiêu cháy cũng coi là giết khỉ chứ?



Sở hiên khẽ cười nhạt, nụ cười này tới nhanh mà biến mất cũng nhanh, hắn tiếp tục nói:



- Vậy thì.... thiêu cháy lũ khỉ là tính cho ngươi hay tính cho ta? Chủ Thần không phải đứa ngốc, đừng mơ đến chuyện lừa gạt nó. Mặc dù chúng ta sử dụng thủ đoạn để tiến vào kim tự tháp, nhưng kỳ thật đây cũng là một trong những thủ đoạn Chủ Thần có thể tán thành, nếu không khu rừng này phải là rừng mưa nhiệt đới mới đúng. Có điều vì dùng thủ đoạn tiến vào kim tự tháp nên điểm thưởng khiêu chiến nguy hiểm sẽ biến mất, trừ phi ngươi có thể mặt đối mặt với chúng nó mới ném bom xăng. Đề tại lại quay lại chỗ cũ, ngươi giết chúng nó, đồng thời vũ khí của chúng cũng càng mạnh để uy hiếp ngươi, tóm lại, tất cả quy luật của Chủ Thần đều gói gọn trong một câu.... Khó khăn ngang bằng với phần thưởng.



Trịnh Xá thở ra một hơi, không thể đoạt được điểm thưởng từ chỗ lũ khỉ quả thực làm hắn rất tiếc nuối, nếu không lần này trở về Chủ Thần không gian rất có thể trực tiếp hồi sinh ba thành viên trong đội rồi, hắn vẫn có chút bất mãn nói:
Trịnh Xá hơi ngẩn người, đáp:



- Còn mười lăm này, nếu tính cả tám ngày này thì còn khoảng tám ngày nữa, ta nghĩ thế nào chúng ta cũng đủ thời gian tiến vào kim tự tháp giết Vua bọ cạp.



Sở Hiên thởi ra một hơi, nói:



- Về cơ bản là như vậy, xác suất ta suy luận lúc trước có thể tăng lên một ít, cơ hội thành công tiến vào kim tự tháp của chúng ta là 85%, xác suất khỉ biến dị là 15%, bởi vì Chủ Thần cho ngươi thời gian 60 ngày, hẳn là thời gian để ngươi đốt cháy khu rừng sau đó chờ nguội...



Cạnh hai người, Ardeth lại thở dài nói:



- Chỉ đáng tiếc khu rừng rậm này, nếu có thể bảo tồn lại, cả Ai Cập chúng ta.... Ôi.



Nói đến đây hắn lắc đầu tiếc nuối không thôi.



Trịnh Xá vỗ vỗ vai hắn nói:



- Phóng khoáng một chút đi, cho dù không thiêu hết khu rừng, chỉ cần bên trong vẫn còn lũ khỉ đáng sợ này thì tộc nhân của ngươi cũng không có biện pháp quản lý nó. Hơn nữa, nếu như chúng ta đánh bại Vua bọ cạp, khu rừng này rất có thể vì ma lực của thần Anubis tan biến mà đồng thời biến mất, chung quy lại vẫn không lấy được nên không nghĩ đến nó là hơn.



Ardeth cũng chỉ có thể nhìn khu rừng lắc đầu cảm thán, một kẻ từ sinh ra lớn lên trong sa mạc, khát vọng với màu xanh của rừng người khác không thể hiểu được, nếu không phải hắn biến khu rừng này không thể chiếm được, nói không chừng còn chủ động ngăn cản bọn Trịnh Xá đốt rừng.



Cho dù thế nào, lửa trong rừng cũng cháy suốt mấy ngày, chỗ bị thiêu chỉ còn lại tro gỗ hai màu đen trắng, rất nhiều chỗ đặt chân vào rất có thể đạp trúng đống than, bên dưới vẫn còn ngọn lửa sót lại, mọi người chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục chờ đợi. Phần lớn khu rừng bị thiêu chát nhưng Trịnh Xá và Sở Hiên vẫn không hề nghe thấy Chủ Thần thông báo được thưởng một điểm nào, sử dụng biện pháp thiêu đốt quả nhiên không nhận được điểm thưởng giết khỉ.



Trong mấy ngày chờ đợi này, Trịnh Xá cùng Sở Hiên đều chưa từng nghỉ ngơi, một người liên tục rèn luyện kỹ năng Bạo tạc và kỹ xảo cận chiến, người kia thì không ngừng nghiên cứu tư liệu truyền thuyết viết bằng văn tự Ai Cập cổ, chuyện này làm Evelyn oán thán không thôi, để đáp ứng yêu cầu tài liệu của Sở Hiên, đôi lúc nàng cảm thấy như mình trở lại công việc hồ sơ chán ngắt trước kia....



Dù gì thì tám ngày cũng trôi qua rất nhanh, sau khi Trịnh Xá một thân một mình tiến vào trong khu rừng mấy ngàn mét mà vẫn bình yên vô sự, mọi người cuối cùng cũng quyết định vào sâu bên trong, chỉ là trong trung tâm đôi chỗ hình như vẫn còn lửa lớn nên chỗ đó đầy khói bụi, nhất thời không tìm được vị trí cụ thể của kim tự tháp.



- Đi vào trung tâm khu rừng, ta nghĩ kim tự tháp phải ở ngay gần đó mới đúng.



Trịnh Xá ra quyết định, tiếp đó hắn dẫn đầu tiến vào bên trong, một mình đi trước đội ngũ khoảng mấy trăm mét.



Dọc đường đi, mọi người liên tục nhìn thấy một ít thi thể động vật bị thiêu cháy, càng tới gần trung tâm, thi thể động vật càng ít đi, bắt đầu từ từ thấy xác lũ khỉ. Bọn chúng chết dồn lại từng đống từng đống, bên cạnh còn có các loại súng ống đã biến dạng, vô số súng đạn, từ súng lục tới súng ngắm, thậm chí còn thấy cả mảnh vỡ tên lửa. Điểm mấu chốt là, số lượng khỉ thật sự quá nhiều, dọc đường mọi người phái thấy được ít nhất là mấy vạn con, nếu như tất cả bọn chúng đều có súng thì chẳng khác gì một đội quân, hơn nữa còn là bộ dội du kích cực kỳ thông thuộc địa hình.



Nhìn thấy số lượng khỉ, tất cả chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đặc biệt là Trịnh Xá, nếu cứ theo suy nghĩ của hắn, từ từ dùng thuốc nổ, hoặc biện pháp khác tiêu diệt đám khỉ này, không biết chừng đến cuối cùng chúng nó thật sự có thể vác cả Gundam ra, đến lúc đó thì hắn có muốn thiêu cháy cả khu rừng cũng không giết nổi bọn chúng nữa. May mắn là một bước cuối cùng còn chưa xảy ra, sau khi thiêu cháy cả khu rừng, mọi người rút cuộc cũng an toàn tiến vào, có thể nói, tất cả đều là công lao của Sở Hiên.



Tiếp theo là tòa kim tự tháp lấp lánh hào quang sáng chói, phảng phất như được xây toàn bằng vàng.