Vô Hạn Phong Lưu
Chương 82 : Cơn Bão Blood Hawk
Ngày đăng: 17:23 27/06/20
Trần Thịnh đang trầm tư với đủ thứ suy nghĩ trong đầu thì một tiếng kêu hấp dẫn sự chú ý của hắn. Trần Thịnh ngước lên nhìn, và thứ đập vào mắt hắn khiến hắn hết hồn.
“Ông nội mẹ ơi! Blood Hawk!” – Trần Thịnh thốt lên.
Trước mắt hắn, đen nghịt một mảnh Blood Hawk, ít nhất là hàng ngàn hàng vạn con Blood Hawk đang bay đến. Toàn bộ không gian trong hang bị bọn chúng tràn ngập, trong tai chỉ còn vang lên tiếng bọn chúng đập cánh dồn dập mà thôi.
“Tiêu rồi! Chúng ta gặp nguy hiểm!” – John nghe thấy tiếng kêu của Trần Thịnh liền chạy ra, sau đó khuôn mặt của hắn chuyển ngay sang màu trắng.
“Báo động! Lập tức vào vị trí chiến đấu! Nova! Nova nhanh tới cửa hang, nhanh!” – John quay vào trong hang rống lên, hoàn toàn không có bộ mặt hòa ái bình tĩnh như hàng ngày.
Mọi người cũng không hổ danh là những người mạnh nhất Rogue Camp, lập tức trang bị chỉnh tề xuất hiện tại cửa hang, sẵn sàng chiến đấu. Dù mới ít phút trước đó, cả bọn còn đang ăn thịt nướng no bụng rồi nằm dài trên đất.
“Nova, có chiêu hệ lửa nào không? Inferno có tăng không?” – John lập tức hỏi Nova. Thật ra John hỏi vậy là thừa rồi, chẳng những Nova có, mà Leo cũng có. Chỉ có điều cấp bậc có cao hai không mà thôi. Chưa kể đến chuyện tất cả người mạo hiểm tại thế giới này đều luôn giữ lại ít nhất một điểm kỹ năng phòng ngừa trường hợp bất ngờ cần sử dụng, chẳng hạn như hiện tại.
“Có!” – câu trả lời rất ngắn ngọn của cả Nova và Leo. Sau đó cả hai trên tay lập tức xuất hiện những đóm lửa. Hai tên này lập tức xuất chiêu, không thèm chờ đợi hiệu lệnh gì nữa, xem ra câu hỏi của John khiến cả hai hơi bị tự ái.
“Inferno!” – “Firestorm!” – hai chiêu thức hệ lửa diện rộng lập tức hình thành, như một cơn lốc lao đến bọn Blood Hawk đang xông tới, lập tức tạo thành một biển lửa trước mặt Trần Thịnh. Một luồng mùi thịt nướng lập tức xộc vào mũi hắn, nhưng nhanh chóng chuyển sang mùi cháy khét.
“Mẹ ôi, vừa ăn thịt nướng xong giờ lại là mùi này, muốn khiến người ta ói hết ra sao?” – Trần Thịnh than vãn, trong tay cũng không rảnh rỗi, răng độc không cần tiền vung ra. Những người khác cũng bắt đầu điên cuồng tấn công vào đàn Blood Hawk.
Bọn Blood Hawk này máu ít, công thủ cũng rất yếu, nhưng mà lợi thế của bọn chúng là bay được, và số lượng cực kỳ đông đảo. Nếu như không tiêu diệt được Blood Hawk Nest, cái tổ sống của bọn chúng, thì bọn chúng chính xác là giết hoài không chết hết được.
Tại thế giới hiện thực này, tổ của bọn Blood Hawk này có năng suất sản xuất con mới nhanh kinh khủng, hầu như là mỗi phút lại có thể phun ra một con. Nghe thì khá chậm, nhưng mà mấy cái tổ đó toàn ở những khu vực hiểm trở, khó tìm. Chưa kể nếu tiếp cận chúng, chúng sẽ cảm nhận được nguy hiểm mà tăng nhanh năng suất lên gấp mười lần, lúc đó đúng là thảm họa.
“Nhìn xem gần đây có chỗ nào Blood Hawk Nest có khả năng tồn tại không? Chúng ta cần đánh thẳng đến đó rồi diệt tổ bọn nó đi, nếu không bọn chúng có thể dễ dàng khiến chúng ta kiệt sức mà chết đó!” – Trần Thịnh kêu lên. John nghe vậy liền bỏ cây cung xuống, bắt đầu dán mắt vào bản đồ tìm kiếm.
Bầy Blood Hawk như bầy ong bắp cày vỡ tổ, điên cuồng lao đến tấn công bọn Trần Thịnh. Bọn chúng hoàn toàn không nhìn hàng phòng thủ của các khô lâu binh mà Trần Thịnh luôn tự hào là chỉ có hoàng kim tinh anh quái mới có thể công phá được. Chúng đơn giản là bay qua đầu bọn khô lâu binh, tấn công trực tiếp vào bọn người Trần Thịnh đứng phía sau và các khô lâu pháp sư.
Mặc dù bọn này công kích không cao, nhưng mà bọn chúng quá đông quá nguy hiểm, nên Trần Thịnh bắt đầu phải triệu hồi bổ sung khô lâu pháp sư. Hắn dùng tay nắm đuôi một con Blood Hawk đập mạnh đầu nó xuống đất chết tươi. Cách chiến đấu này khiến cho bên cạnh hắn Nova trợn to mắt. Xem ra cô nàng chưa từng nhìn thấy cách người ta giết chuột khi đi săn chuột ngoài ruộng rồi.
“John! Nhà ngươi nhanh lên cho ta một chút coi! Ui da!” – Trần Thịnh quay về phía John rống lên. Nhưng một con Blood Hawk đã nhanh chóng nhảy lên cổ hắn cắn một phát đau điếng. Trần Thịnh chưa kịp phản ứng thì bên cạnh Nova lại túm lấy cái đuôi của con Blood Hawk, y chang hắn lúc nãy, đập nó xuống đất một phát chết tươi. Lần này lại khiến Trần Thịnh trợn mắt.
“Chà Nova, học nhanh lắm đó!” – Trần Thịnh nhe răng cười. Bình thường luôn như một tiểu thơ mà giờ lại hành động cực kỳ “mạnh mẽ” như vậy khiến Trần Thịnh thật bất ngờ. Hắn giơ ngón cái lên khen ngợi cô nàng hết lời.
“Hừ, ta là pháp sư thiên tài, chuyện nhỏ như vậy tất nhiên học dễ dàng rồi!” – được rồi, đang chiến đấu mà vẫn có thể kiêu ngạo như vậy, không hổ là nữ pháp sư thiên tài của Rogue Camp.
“Có rồi! Chắc chắn là chỗ này!” – John kêu lên mừng rỡ. Trần Thịnh lập tức nhảy xổ tới, nhìn thấy chỗ ngón tay John đang chỉ trên bản đồ liền lập tức nói với mọi người:
“Chúng ta lập tức đến đó! Mọi người nỗ lực, mở đường máu thôi!” – mọi người đều đồng ý vì đó cũng là cách duy nhất hiện tại.
Lập tức cả bọn cùng với đội quân khô lâu của Trần Thịnh nhập lại làm một, khô lâu binh đi trước mở đường, John, Adam, Natalie đoạn hậu. Đội ngũ di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể.
Chặng đường không xa lắm, chỉ chừng 500 mét, tuy nhiên lại rất cực khổ, vì bọn quái vật tất cả đều như nổi điên, xúm nhau ngăn chặn lại bọn người Trần Thịnh. Đây cũng không phải trong game, con người đều biết mệt, kiệt sức thì cầm vũ khí cũng không nổi chứ đừng nói tới chiến đấu. Vậy nên chỉ mới được nửa chặng đường là mọi người đã thở hồng hộc, mệt muốn chết.
“Không ổn rồi, nếu cứ như thế này, chúng ta sẽ chết tại đây.” – John căng thẳng nói. Trần Thịnh thì lại bắt đầu nhìn khắp nơi: “Chỗ này cao chừng bao nhiêu nhỉ Adam?” – “Chắc là hơn mười mét đi, mà sao giờ này ngươi lại đi hỏi chuyện đó hả tên rảnh?” – Adam thở hào hển vẫn không quên nạt Trần Thịnh một câu.
“Nếu như vậy thì bọn chúng tiêu rồi! Norbert! Ra đây nào!” – Trần Thịnh nở một nụ cười đắc thắng, đũa phép trong tay vung vẩy, Norbert lập tức từ trong hư không xuất hiện. Thân hình khổng lồ của nó đè chết một đám quái vật xui xẻo đang ở ngay chỗ nó hiện ra.
Norbert cũng biết tình hình nghiêm trọng, nó bỏ qua màn dạo đầu gầm rú của mình, há miệng liền phun ra một vòi rồng lửa, thiêu chết một đám lớn Blood Hawk.
“Được lắm Norbert! Tập trung vào bọn tí hon biết bay đó, lũ còn lại để anh!” – Trần Thịnh cười lớn: “Các thằng đệ khô lâu của anh, tới luôn! Đi phá nhà tụi nó thôi!”.
Có Norbert như một cây súng phun lửa thực thụ, chiến thuật bão Blood Hawk của bọn quái vật phá sản. Bọn quái không bay được thì hoàn toàn không phải là đối thủ của đội quân khô lâu của Trần Thịnh và các đồng đội của hắn, vậy nên nửa đoạn đường cuối cùng cả bọn đi rất nhanh chóng. Đích đến của cả đội là một cái hang rất khó bị phát hiện, lối vào chỉ đủ cho từng người đi qua mà thôi.
Nếu như bình thường, muốn công phá cái hang ổ này hơi khó khăn, thì bây giờ Norbert đơn giản là hướng về cái lỗ đó phun một hơi lửa rồng, lập tức mùi khét tràn ngập khắp không gian. Trần Thịnh cảm giác như cả đời này hắn cũng không thể nào lại ăn thêm miếng thịt nướng nào nữa, khi mà mùi khét như đặc quánh lại trong không khí, trong mũi hắn.
Trần Thịnh chạy đến cái lỗ nhìn vào bên trong. Một không gian khá rộng rãi đầy các Blood Hawk Nest đang điên cuồng uốn éo thân thể. Cái miệng của bọn chúng không ngừng phun ra những con Blood Hawk mới, cả người vẫn còn nhơ nhớp chất dịch nhầy.
Tất nhiên là chẳng ai muốn vào trong đó mà phá mấy cái tổ chỉ cần nhìn là muốn ói đí rồi. Vậy nên Trần Thịnh rất đơn giản giải quyết chuyện này:
“Norbert! Chơi thổi bong bóng đi!” – Trần Thịnh chỉ con Norbert kê cái miệng rồng của nó vào cái lỗ hang, sau đó ra sức mà phun lửa.
Lợi thế phòng thủ bỗng chốc trở thành phòng hơi ngạt của phát xít Đức trong thế chiến thứ hai. Bọn Blood Hawk bên trong không có chỗ nào để chạy trốn khỏi từng cột lửa phun vào bên trong. Tiếng Blood Hawk kêu ré lên vì bị đốt cháy, hấp hối vang động bên trong cái lỗ đó. Trần Thịnh bỗng nhớ lại mấy cảnh lính Mỹ dùng súng phun lửa đốt mấy bong ke của lính Nhật trong phim, chắc cũng giống như vậy đi.
Đợi Norbert phun thỏa thích chừng hơn mười hơi, Trần Thịnh lần nữa chạy tới nhìn vào bên trong. Lúc này bên trong một mảnh cháy đen, không còn một thứ gì còn sống cả, thậm chí hắn còn nhìn thấy mấy tảng đá đối diện với của hang hình như đã bắt đầu đỏ hồng lên luôn rồi. Cứ điểm Blood Hawk, xong.
“Ông nội mẹ ơi! Blood Hawk!” – Trần Thịnh thốt lên.
Trước mắt hắn, đen nghịt một mảnh Blood Hawk, ít nhất là hàng ngàn hàng vạn con Blood Hawk đang bay đến. Toàn bộ không gian trong hang bị bọn chúng tràn ngập, trong tai chỉ còn vang lên tiếng bọn chúng đập cánh dồn dập mà thôi.
“Tiêu rồi! Chúng ta gặp nguy hiểm!” – John nghe thấy tiếng kêu của Trần Thịnh liền chạy ra, sau đó khuôn mặt của hắn chuyển ngay sang màu trắng.
“Báo động! Lập tức vào vị trí chiến đấu! Nova! Nova nhanh tới cửa hang, nhanh!” – John quay vào trong hang rống lên, hoàn toàn không có bộ mặt hòa ái bình tĩnh như hàng ngày.
Mọi người cũng không hổ danh là những người mạnh nhất Rogue Camp, lập tức trang bị chỉnh tề xuất hiện tại cửa hang, sẵn sàng chiến đấu. Dù mới ít phút trước đó, cả bọn còn đang ăn thịt nướng no bụng rồi nằm dài trên đất.
“Nova, có chiêu hệ lửa nào không? Inferno có tăng không?” – John lập tức hỏi Nova. Thật ra John hỏi vậy là thừa rồi, chẳng những Nova có, mà Leo cũng có. Chỉ có điều cấp bậc có cao hai không mà thôi. Chưa kể đến chuyện tất cả người mạo hiểm tại thế giới này đều luôn giữ lại ít nhất một điểm kỹ năng phòng ngừa trường hợp bất ngờ cần sử dụng, chẳng hạn như hiện tại.
“Có!” – câu trả lời rất ngắn ngọn của cả Nova và Leo. Sau đó cả hai trên tay lập tức xuất hiện những đóm lửa. Hai tên này lập tức xuất chiêu, không thèm chờ đợi hiệu lệnh gì nữa, xem ra câu hỏi của John khiến cả hai hơi bị tự ái.
“Inferno!” – “Firestorm!” – hai chiêu thức hệ lửa diện rộng lập tức hình thành, như một cơn lốc lao đến bọn Blood Hawk đang xông tới, lập tức tạo thành một biển lửa trước mặt Trần Thịnh. Một luồng mùi thịt nướng lập tức xộc vào mũi hắn, nhưng nhanh chóng chuyển sang mùi cháy khét.
“Mẹ ôi, vừa ăn thịt nướng xong giờ lại là mùi này, muốn khiến người ta ói hết ra sao?” – Trần Thịnh than vãn, trong tay cũng không rảnh rỗi, răng độc không cần tiền vung ra. Những người khác cũng bắt đầu điên cuồng tấn công vào đàn Blood Hawk.
Bọn Blood Hawk này máu ít, công thủ cũng rất yếu, nhưng mà lợi thế của bọn chúng là bay được, và số lượng cực kỳ đông đảo. Nếu như không tiêu diệt được Blood Hawk Nest, cái tổ sống của bọn chúng, thì bọn chúng chính xác là giết hoài không chết hết được.
Tại thế giới hiện thực này, tổ của bọn Blood Hawk này có năng suất sản xuất con mới nhanh kinh khủng, hầu như là mỗi phút lại có thể phun ra một con. Nghe thì khá chậm, nhưng mà mấy cái tổ đó toàn ở những khu vực hiểm trở, khó tìm. Chưa kể nếu tiếp cận chúng, chúng sẽ cảm nhận được nguy hiểm mà tăng nhanh năng suất lên gấp mười lần, lúc đó đúng là thảm họa.
“Nhìn xem gần đây có chỗ nào Blood Hawk Nest có khả năng tồn tại không? Chúng ta cần đánh thẳng đến đó rồi diệt tổ bọn nó đi, nếu không bọn chúng có thể dễ dàng khiến chúng ta kiệt sức mà chết đó!” – Trần Thịnh kêu lên. John nghe vậy liền bỏ cây cung xuống, bắt đầu dán mắt vào bản đồ tìm kiếm.
Bầy Blood Hawk như bầy ong bắp cày vỡ tổ, điên cuồng lao đến tấn công bọn Trần Thịnh. Bọn chúng hoàn toàn không nhìn hàng phòng thủ của các khô lâu binh mà Trần Thịnh luôn tự hào là chỉ có hoàng kim tinh anh quái mới có thể công phá được. Chúng đơn giản là bay qua đầu bọn khô lâu binh, tấn công trực tiếp vào bọn người Trần Thịnh đứng phía sau và các khô lâu pháp sư.
Mặc dù bọn này công kích không cao, nhưng mà bọn chúng quá đông quá nguy hiểm, nên Trần Thịnh bắt đầu phải triệu hồi bổ sung khô lâu pháp sư. Hắn dùng tay nắm đuôi một con Blood Hawk đập mạnh đầu nó xuống đất chết tươi. Cách chiến đấu này khiến cho bên cạnh hắn Nova trợn to mắt. Xem ra cô nàng chưa từng nhìn thấy cách người ta giết chuột khi đi săn chuột ngoài ruộng rồi.
“John! Nhà ngươi nhanh lên cho ta một chút coi! Ui da!” – Trần Thịnh quay về phía John rống lên. Nhưng một con Blood Hawk đã nhanh chóng nhảy lên cổ hắn cắn một phát đau điếng. Trần Thịnh chưa kịp phản ứng thì bên cạnh Nova lại túm lấy cái đuôi của con Blood Hawk, y chang hắn lúc nãy, đập nó xuống đất một phát chết tươi. Lần này lại khiến Trần Thịnh trợn mắt.
“Chà Nova, học nhanh lắm đó!” – Trần Thịnh nhe răng cười. Bình thường luôn như một tiểu thơ mà giờ lại hành động cực kỳ “mạnh mẽ” như vậy khiến Trần Thịnh thật bất ngờ. Hắn giơ ngón cái lên khen ngợi cô nàng hết lời.
“Hừ, ta là pháp sư thiên tài, chuyện nhỏ như vậy tất nhiên học dễ dàng rồi!” – được rồi, đang chiến đấu mà vẫn có thể kiêu ngạo như vậy, không hổ là nữ pháp sư thiên tài của Rogue Camp.
“Có rồi! Chắc chắn là chỗ này!” – John kêu lên mừng rỡ. Trần Thịnh lập tức nhảy xổ tới, nhìn thấy chỗ ngón tay John đang chỉ trên bản đồ liền lập tức nói với mọi người:
“Chúng ta lập tức đến đó! Mọi người nỗ lực, mở đường máu thôi!” – mọi người đều đồng ý vì đó cũng là cách duy nhất hiện tại.
Lập tức cả bọn cùng với đội quân khô lâu của Trần Thịnh nhập lại làm một, khô lâu binh đi trước mở đường, John, Adam, Natalie đoạn hậu. Đội ngũ di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể.
Chặng đường không xa lắm, chỉ chừng 500 mét, tuy nhiên lại rất cực khổ, vì bọn quái vật tất cả đều như nổi điên, xúm nhau ngăn chặn lại bọn người Trần Thịnh. Đây cũng không phải trong game, con người đều biết mệt, kiệt sức thì cầm vũ khí cũng không nổi chứ đừng nói tới chiến đấu. Vậy nên chỉ mới được nửa chặng đường là mọi người đã thở hồng hộc, mệt muốn chết.
“Không ổn rồi, nếu cứ như thế này, chúng ta sẽ chết tại đây.” – John căng thẳng nói. Trần Thịnh thì lại bắt đầu nhìn khắp nơi: “Chỗ này cao chừng bao nhiêu nhỉ Adam?” – “Chắc là hơn mười mét đi, mà sao giờ này ngươi lại đi hỏi chuyện đó hả tên rảnh?” – Adam thở hào hển vẫn không quên nạt Trần Thịnh một câu.
“Nếu như vậy thì bọn chúng tiêu rồi! Norbert! Ra đây nào!” – Trần Thịnh nở một nụ cười đắc thắng, đũa phép trong tay vung vẩy, Norbert lập tức từ trong hư không xuất hiện. Thân hình khổng lồ của nó đè chết một đám quái vật xui xẻo đang ở ngay chỗ nó hiện ra.
Norbert cũng biết tình hình nghiêm trọng, nó bỏ qua màn dạo đầu gầm rú của mình, há miệng liền phun ra một vòi rồng lửa, thiêu chết một đám lớn Blood Hawk.
“Được lắm Norbert! Tập trung vào bọn tí hon biết bay đó, lũ còn lại để anh!” – Trần Thịnh cười lớn: “Các thằng đệ khô lâu của anh, tới luôn! Đi phá nhà tụi nó thôi!”.
Có Norbert như một cây súng phun lửa thực thụ, chiến thuật bão Blood Hawk của bọn quái vật phá sản. Bọn quái không bay được thì hoàn toàn không phải là đối thủ của đội quân khô lâu của Trần Thịnh và các đồng đội của hắn, vậy nên nửa đoạn đường cuối cùng cả bọn đi rất nhanh chóng. Đích đến của cả đội là một cái hang rất khó bị phát hiện, lối vào chỉ đủ cho từng người đi qua mà thôi.
Nếu như bình thường, muốn công phá cái hang ổ này hơi khó khăn, thì bây giờ Norbert đơn giản là hướng về cái lỗ đó phun một hơi lửa rồng, lập tức mùi khét tràn ngập khắp không gian. Trần Thịnh cảm giác như cả đời này hắn cũng không thể nào lại ăn thêm miếng thịt nướng nào nữa, khi mà mùi khét như đặc quánh lại trong không khí, trong mũi hắn.
Trần Thịnh chạy đến cái lỗ nhìn vào bên trong. Một không gian khá rộng rãi đầy các Blood Hawk Nest đang điên cuồng uốn éo thân thể. Cái miệng của bọn chúng không ngừng phun ra những con Blood Hawk mới, cả người vẫn còn nhơ nhớp chất dịch nhầy.
Tất nhiên là chẳng ai muốn vào trong đó mà phá mấy cái tổ chỉ cần nhìn là muốn ói đí rồi. Vậy nên Trần Thịnh rất đơn giản giải quyết chuyện này:
“Norbert! Chơi thổi bong bóng đi!” – Trần Thịnh chỉ con Norbert kê cái miệng rồng của nó vào cái lỗ hang, sau đó ra sức mà phun lửa.
Lợi thế phòng thủ bỗng chốc trở thành phòng hơi ngạt của phát xít Đức trong thế chiến thứ hai. Bọn Blood Hawk bên trong không có chỗ nào để chạy trốn khỏi từng cột lửa phun vào bên trong. Tiếng Blood Hawk kêu ré lên vì bị đốt cháy, hấp hối vang động bên trong cái lỗ đó. Trần Thịnh bỗng nhớ lại mấy cảnh lính Mỹ dùng súng phun lửa đốt mấy bong ke của lính Nhật trong phim, chắc cũng giống như vậy đi.
Đợi Norbert phun thỏa thích chừng hơn mười hơi, Trần Thịnh lần nữa chạy tới nhìn vào bên trong. Lúc này bên trong một mảnh cháy đen, không còn một thứ gì còn sống cả, thậm chí hắn còn nhìn thấy mấy tảng đá đối diện với của hang hình như đã bắt đầu đỏ hồng lên luôn rồi. Cứ điểm Blood Hawk, xong.