Vô Hạn Trọng Sinh
Chương 3 :
Ngày đăng: 09:26 18/04/20
Sài Lập Tân vào văn phòng.
Trong phòng vẫn là một đám người vây quanh bàn làm việc Hứa Tấn Giang. Theo lai lịch và vai vế, mấy nhân vật hàng chú bác ra ngoài có máu mặt này bây giờ lại đều kính cẩn lễ phép. Mà Hứa Tấn Giang tuổi còn nhỏ bọn họ một giáp thì bất động như núi, ngồi ở vị trí cao.
Thân là Thái tử gia của Hứa gia, trong cái Tiềm Long thành to lớn này y quả thật có tư cách ấy.
Sài Lập Tân không để ý ánh mắt đồng loạt nhìn hắn, hắn vừa vào cửa liền lấy hai lon bia trong tủ lạnh, nghĩ nghĩ rồi lấy ra gói thuốc trong ngăn kéo tủ bên cạnh. Bình thường Hứa Tấn Giang giữ mình cực kỳ, không hút thuốc cũng rất ít uống rượu nhưng nơi hắn xuất hiện lại luôn chuẩn bị sẵn hai thứ này.
Sài Lập Tân cử chỉ tùy tiện, dửng dưng dựa vào sô pha nuốt mây nhả khói, thỉnh thoảng hớp miếng bia, mặt đầy không quan tâm. Vừa tìm cái bao cát người đấm đá một trận trút ra bực tức nén trong lòng, giờ cả người hắn thoải mái hơn nhiều.
– Tiểu Tân.
Tan họp, Hứa Tấn Giang nhanh chóng ngồi xuống cạnh hắn.
Sài Lập Tân hơi nhíu mày, không nói gì.
Bị gọi như vậy hai mươi năm, hắn lười sửa lại cho Hứa Tấn Giang. Hắn cứ tưởng rằng mình không còn cơ hội thấy y nữa. Trong biển lửa như địa ngục ấy, tất cả đều bị vô tình nuốt chửng, vào giây phút cuối cùng, không hiểu sao Sài Lập Tân lại nghĩ đến Hứa Tấn Giang, nhớ tới lần cuối bọn họ cãi nhau tan rã trong không vui, trong lòng hắn có chút hối hận.
Mà lúc này, Hứa Tấn Giang ngồi cách hắn không đến 10 cm, tóc đen nhánh như lông quạ được chải chuốt cẩn thận càng tôn lên khuôn mặt mũi cao mắt sâu da sáng trắng như tuyết. Hình dáng cử chỉ y khéo léo tạo thành đối lập rõ ràng với Sài Lập Tân cà lơ phất phơ áo may ô quần jean.
Nhả khói, Sài Lập Tân chau mày quay đầu nói:
– Hứa Tấn Giang, cậu đấm tôi một cái thử xem.
Hứa Tấn Giang lộ vẻ ngạc nhiên, đương nhiên không làm theo, y chỉ kéo tay phải Sài Lập Tân kẹp thuốc, nhìn chằm chằm trên đó đều là vết máu loang lổ, trầm giọng hỏi:
– Cậu thích cô gái đó à?
– Đệt! – Sài Lập Tân như điện giật rút tay lại, chút xíu dao động và cảm tính vừa rồi cũng tan thành mây khói.
Chuyện đã đến nước này, không tin có ma cũng vô dụng, Sài Lập Tân đã có thể khẳng định, hắn gặp ma lặp lại ngày 12 tháng 8, những chuyện xảy ra trong hôm nay đều trùng với ngày 12 tháng 8 trong trí nhớ của hắn.
Gã đó rượu chè bài bạc gái gú cái gì cũng dính lại không có bản lĩnh, thua bạc say khướt về nhà liền sẽ bạo lực gia đình đánh vợ con. Theo gã đó vài năm, đối phương chỉ biết chìa tay xin tiền, đều là một mình phụ nữ là mẹ hắn làm việc kiếm tiền nuôi gia đình.
Sài Lập Tân mười tuổi, mẹ hắn đột nhiên bệnh nặng rồi về chầu ông vải.
Từ đó về sau, cuộc sống Sài Lập Tân càng không tốt lắm.
Mấy người họ hàng đùn đẩy cho nhau ai cũng không muốn nhận nuôi hắn, Sài Lập Tân đành phải tiếp tục sống với gã đàn ông trên danh nghĩa là dượng hắn. Sau khi mẹ hắn qua đời gã đó càng tệ hại hơn, đối xử với Sài Lập Tân như con chó hoang, không cho cơm ăn là nhẹ, mỗi ngày không phải đánh chính là chửi rủa. Có vài lần hắn bị đánh đến hấp hối, gã ta cố ý bỏ mặc hay không thèm đưa hắn đi bệnh viện, có lẽ mạng còn chưa tới số, Sài Lập Tân như kỳ tích chống đỡ vượt qua.
Mày chính là thằng ngu xui xẻo đánh không chết. Đó là nguyên văn gã đó nói.
Loáng cái nhiều năm trôi qua, Sài Lập Tân đã quên dượng hắn trông thế nào từ lâu, từ trong mê man tỉnh lại, nháy mắt mở mắt ra không biết vì sao Sài Lập Tân lại đột nhiên nhớ tới mấy câu gã nói với mình.
Tiếng báo thức cào xé ruột gan vang một hồi, sau đó tiếng nhạc nhẹ nhàng cất lên, rồi giọng nói yểu điệu của phát thanh viên dự báo thời tiết truyền vào tai Sài Lập Tân…
“ Lại là một ngày mới! Chúc mọi người buổi sáng tốt lành, chúng ta hãy cùng nhau chú ý tình hình thời tiết. Tháng gần đây, ngày nắng to rất nhiều nơi ở phía Nam, mọi người quan tâm nhất là khi nào mới thoát cái nắng ‘cháy’ này nhỉ? Ít nhất xem hôm nay, phía Nam sẽ vẫn giữ nhiệt độ cao trên diện rộng, các bạn thính giả cần phải chú ý phòng bệnh giảm nhiệt nha! ”
Sài Lập Tân nháy mắt.
Có ánh sáng từ khe lá cửa chớp rọi vào trong, hắn nằm trên giường vẻ mặt bình thường như bị người ta thiếu năm triệu không trả vừa hầm hầm lại thúi lúc này lại khó được lộ ra chút hoang mang và ngây thơ như trẻ con.
” Nhưng tuần này nhiệt độ phía Nam sẽ có thay đổi, nơi có nhiệt độ cao nhất đạt tới 40℃ sẽ dần giảm xuống. Cần phải nhắc nhở mọi người là áp cao cận nhiệt đới đi tới hướng Đông đã bớt lại, làm không khí ẩm trên biển từ từ di chuyển đến đất liền, cho nên cảm giác nóng bức ở khu vực phía Nam sẽ tăng lên, cũng có nghĩa thời tiết sẽ từ ‘cháy’ thành ‘phòng xông hơi’. Khác với thời tiết phía Nam oi ả kéo dài, ngày hôm qua cũng chính là ngày 11 tháng 8, khu vực Hoa Bắc đột nhiên gặp cơn dông mạnh, cảm giác oi bức biến mất. Hôm nay, mưa to sẽ từ Hoa Bắc đi tới khu vực Đông Bắc…”
Hình như Sài Lập Tân rốt cuộc nghe đủ rồi, vươn tay nhấn nút tắt.
Hắn đỡ cái đầu đau như búa bổ sau khi say rượu rời giường. Vừa bước ra một bước liền không cẩn thận đá phải mấy lon bia rỗng, loạng choạng đi tiếp, Sài Lập Tân như không nhìn thấy vậy.
Kéo cánh cửa trượt đi vào phòng tắm, Sài Lập Tân hít sâu ngẩng đầu…
Trong cái gương sáng bóng loáng lúc này chiếu hiện vẻ mặt hắn như gặp ma.