Vô Hạn Tương Lai
Chương 104 : Cuộc tấn công từ Sao Hỏa - Mars Attacks (tam)
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
Hai người Lăng Tân cùng Trịnh Xá không tiếp tục bay về hướng phố XX nữa, lập tức thay đổi lộ trình, bay về hướng quảng trường. Tốc độ bay của goblin glider rất nhanh, chỉ trong chốc lát, hai người đã đến nơi. Đây là lần đầu tiên Lăng Tân tận mắt nhìn thấy Chủ thần, đó là một quả cầu ánh sáng lớn không cách nào hình dung, tuy có thể cảm giác thấy Chủ thần đang lơ lửng giữa không trung, nhưng lại không thể xác định được vị trí chính xác, giống như khoảng cách giữa hai bên cực xa xôi, nhưng lại cảm thấy như gần ngay trước mắt.
- Nhìn có vẻ như Chủ thần đang ở trong thế giới này của chúng ta, nhưng kỳ thật đó chỉ là hình chiếu mà thôi. Chân thân của Chủ thần hẳn là ở một không gian chúng ta không thể tưởng tượng được, trên thực tế ta cũng rất hoài nghi, Chủ thần của tất cả các tiểu đội luân hồi thật ra đều là cùng một cái, tất cả đều chỉ là hình chiếu của nó.
Trịnh Xá nhìn dáng vẻ Lăng Tân một chút rồi nói như vậy, nói xong hắn dặn dò thêm một câu là không được đến quá gần, tiếp đó liền điều khiển goblin glider bay xuống, dưới mặt đất có mấy dụng cụ quay phim chụp ảnh cùng vài khẩu súng, tuy vậy lại không có một phóng viên hoặc là quân nhân nào tại hiện trường, ở cách đó một khúc thì có chục tên quân nhân mặt mũi hoảng sợ đang nhìn về phía này, rõ ràng vừa có người bị Chủ thần delete.
Trịnh Xá vừa bước xuống đất đã vô cùng giận dữ. Lúc trước khi biết tới gần Chủ thần sẽ bị delete hắn đã tường thuật lại tình huống cho lãnh đạo các quốc gia, không phải là lo người của thế giới này uy hiếp được Chủ thần, mà là ít nhất không để cho họ chết một cách vô nghĩa. Nhưng không ngờ quảng trường này rõ ràng đã bị phong tỏa, vậy mà còn có phóng viên đi vào bên trong phỏng vấn, nếu như Chủ thần không có năng lực delete, bị bọn họ phá hỏng, sau này Trung Châu đội làm sao còn có thể hoán đổi hay cường hóa, mọi người lúc đó không phải chỉ có thể lăn lộn giãy dụa sao?
- Có chuyện gì xảy ra? Không phải ta đã nói là không thể tới gần sao?
Trịnh Xá cố nén nộ khí, hắn đi tới trước mặt đám kia quân nhân rồi hỏi. Giờ phút này Trịnh Xá tuyệt đối không còn giống như là thành phần tri thức mới tiến nhập thế giới luân hồi lúc trước. Hắn đã là người mạnh nhất, đứng ở đỉnh cao của toàn bộ thế giới luân hồi... Có thể nói, hắn là người tiếp cận đẳng cấp Thánh nhân nhất trong tất cả mọi người! Loại uy thế tự nhiên này khiến cho mười mấy tên quân nhân trước mặt mềm nhũn cả tay chân. Loại bản năng sợ hãi khi sinh vật cấp thấp đối mặt với sinh vật cấp cao này khiến cho bọn hắn ngay cả một lời cũng không thốt ra được.
Trịnh Xá hít một hơi thật sâu, thu hồi lại khí thế rồi mới lên tiếng:
- Trong các ngươi ai là thủ lĩnh, ra đây trả lời ta!
Trịnh Xá khoát khoát tay nói:
- Ta không muốn nhiều lời, trước tiên cho các ngươi xem một thứ.
Nói xong, Trịnh Xá đi tới chỗ mấy chiếc xe tăng, sau khi người điều khiển đều đã chạy xuống, hắn nhẹ nhàng vân vê mấy cái biến những chiếc xe tăng này thành một quả cầu sắt cực lớn, tiếp đó một tay cầm khối cầu sắt lên, chân nguyên lực cùng ma lực trong cơ thể đồng thời khởi động, hai luồng năng lượng chạy về vị trí trái tim, chỉ trong nháy mắt, hắn đã tiến vào trạng thái Hồng hoang, Khai thiên tích địa!
Sau đó Trịnh Xá ném khối cầu sắt trong tay về hướng bầu trời, quả cầu sắt cực lớn này lập tức phá vỡ bức tường âm thanh, chỉ sau nháy mắt đã bay đến độ cao rất cao, do ma sát với không khí mà biến thành một quả cầu lửa, giống như một ngôi sao chổi từ Trái đất bay vào vũ trụ.
- Tất cả các loại vũ khí của các ngươi, cho dù là bom khinh khí cũng không làm gì được ta, cho dù ở trong trung tâm của vụ nổ ta vẫn có thể sinh tồn. Nếu như lực lượng của ta hoàn toàn bộc phát, đủ để trái đất phát sinh địa chấn, đủ để đánh chìm lục địa, hủy diệt thế giới này chỉ là tốn chút thời gian mà thôi…
Trịnh Xá lạnh lùng nhìn những người trước mặt rồi nói:
- Tuy ta không phải cầm thú như gã da trắng lúc trước, nhưng cũng không phải là người các ngươi có thể đùa bỡn, đứng ở trước mặt các ngươi, là người mạnh nhất trong toàn bộ thế giới luân hồi. Cho nên chỉ nói một lần... Đừng làm ta phải nổi giận!