Vô Hạn Tương Lai

Chương 17 : Ba người và bóng ma phía sau lưng ( nhị )

Ngày đăng: 10:01 18/04/20




Lúc này ở trong bệnh viện, mấy cảnh sát của tổ trọng án và vài nhân viên cảnh sát bình thường đang ngồi vây quanh ở trong phòng, trước mặt là một nồi lẩu hải sản, mấy người ăn uống rất thoái mái, nhất là Hà Thiên Đạo, càng không để ý đến hình tượng của mình, kết quả áo sơ mi của hắn sớm đã dính rất nhiều dầu mỡ.

- Hà tổ trưởng, ngươi rốt cục đã trở lại, hắc, tên nhị thế tổ kia lần này vứt hết thể diện xuống sàn, trước đó hắn còn nói cái gì mà trong vòng một năm vượt qua ngươi, còn chủ động liên lạc với cảnh sát quốc tế, kết quả nhận được vài câu lạnh nhạt xong thì cúp máy, thật mất hết thể diện với nước ngoài.

Một cảnh sát ngồi trong đám cười hắc hắc nói, đồng thời hắn gắp một con cua biển lớn vào bát của hắn. Hà Thiên Đạo cũng không khách khí, cũng không có chút gì uy nghiêm, hắn cười hắc hắc đũa không ngừng di chuyển, cua biển Hà Thiên Đạo gắp thiệt nhiều a, miệng không ngừng ăn, cùng nhả vỏ, làm mấy nhân viên cảnh sát bình thường sợ tới mức quá sức tưởng tượng, nhưng mà mấy cảnh sát thường phục kia giống như không kinh sợ gì cả, bọn họ quá quen với chuyện này rồi, không ngừng hướng đến nồi tranh nhau gắp. Chỉ chốc lát, đám người kia cuối cùng đã ăn uống no đủ, một cảnh sát trong đó lôi ra bình rượu, hắn tấm tắc khen nói:

- Vẫn là quan hệ con người với nhau a, bọn tư bản thật đúng là mục nát, cho cảnh sát chúng ta ăn hải sản, hắc hắc hay là bọn hắn muốn đem chúng ta cũng cho mục nát luôn...?

Hà Thiên Đạo cũng không nói nhiều, đưa tay túm lấy bình rượu nói:

- Hảo hảo hưởng thụ đi, người khác mục nát chúng ta hưởng thụ, vừa lúc cũng muốn bóc lột bọn này một ít, đáng tiếc rượu ngoại uống hơi khó chịu, nếu như là mao đài thì tốt rồi.

- Thôi, ta nói, Hà tổ trưởng…

Người cảnh sát mặc thường phục kia cũng cầm một bình rượu khác nói:

- Ngươi chính là được đi theo các quan chức trung ương, từng được uống rượu mao đài chân chính a, bọn ta thì đừng nói tới rượu mao đài, ngay cả các loại rượu kém hơn Mao Đài một chút cũng chưa từng uống thử, đây chính là rượu tốt nhất, chỉ có thể phân phối cho một bộ phận nhỏ, ngươi cho rằng ai cũng có thể được như ngươi sao?
- Đúng vậy, biết trước tương lai. Hà Thiên Đạo trầm tư nói

- Nếu như La Phú Nhân biết trước được tương lai, như vậy mọi chuyện về hắn có thể giải thích được, nhưng làm sao hắn có thể biết trước được tương lai đây? Là suy luận, là bói quẻ, hay là khoa học kĩ thuật đây? Nếu như không phải biết trước được tương lai thì vụ án này thật đáng sợ, có thể là một người che dấu sâu xa hoặc là một tổ chức có thực lực vô cùng lớn, ở phía sau La Phú Nhân điều khiển hết tất cả mọi chuyện này, nhưng như vậy thì so với việc biết trước tương lai những khả năng này tỉ lệ rất nhỏ...

Xung quanh vài người giống như đang được nghe sách do thần tiên viết, một lúc lâu sau, Hà Thiên Đạo bỗng nhiên hỏi:

- La Kỳ Kỳ ngày kia ra viện?

- A? Vâng đúng vậy, là ngày kia.

Một cảnh sát mặc thường phục nói.

- Đúng sao? Nói vậy... Muốn có cơ hội giết cô bé tốt nhât chính là ngày mai, nếu không một khi La Kỳ Kỳ bị giam trong biệt thự, khi đó muốn giết cô bé sẽ rất khó khăn, cho dù có thể giết chết cũng không thể làm được mà không gây ra động tĩnh gì, cho nên... Chính là ngày mai, người ẩn dấu phía sau lưng hoặc là thế lực nào đó, muốn tìm ra bọn hắn, ngày mai chính là cơ hội tốt nhất!

Hà Thiên Đạo im lặng đi tới cửa sổ, nhìn thấy bên ngoài quảng trường, ánh sáng rực rỡ của bóng đèn nê ông, trên mặt hắn hưng phấn từ trước đến nay chưa từng có... Một loại hưng phấn khi gặp được kỳ phùng địch thủ…