Vô Hạn Tương Lai

Chương 182 : Ta lừa ngươi (thất)

Ngày đăng: 10:03 18/04/20


Số mệnh tuy hư vô mờ mịt, nhưng lại là tồn tại chân thật... Tuy rằng Nataya tự mình mạo hiểm tiến vào phạm vi của Chủ thần, nhưng mà người yêu cầu nàng làm như vậy lại là Trương Hằng, trên thực tế, chuyện này thành hay bại cũng là yếu tố quyết định đến tương lai của hắn, do đó có thể xem như Trương Hằng dùng số mệnh của chính mình đánh cược một lần, thành hay bại, chỉ có thể xem xem số mệnh của hắn có thâm hậu hay không...



Rất rõ ràng, số mệnh của Trương Hằng xác thực là vô cùng thâm hậu, tuy dọc đường đi của Nataya có vô vàn nguy hiểm nhưng đều là gặp dữ hóa lành, mặc dù cũng mấy lần bị sóng xung kích làm chấn động thân thể, nhưng mà so với những người bị tan xương nát thịt trong vụ nổ thì nàng quả nhiên là vô cùng may mắn. Sau khi chạy đến bìa rừng nàng mới kiệt sức ngã xuống, không bao lâu sau Trương Hằng đã dẫn theo Otto Rik đi tới trước mặt nàng, nhìn thấy Nataya bình yên vô sự trở về Trương Hằng tự nhiên là vô cùng vui mừng, có điều hắn cũng không biểu hiện ra, chỉ cúi người xuống nâng Nataya lên rồi nói với nàng:



- Vị trí này vẫn chưa an toàn, chúng ta đi vào sâu trong rừng đã rồi nói sau.



Nói xong, hắn cũng không đợi Nataya nói thêm gì, chỉ vác nàng lên rồi chạy nhanh về phía sâu trong rừng, may mà hiện tại là tình huống khẩn cấp, dân chúng xung quanh đều đang cuống cuồng tránh né, không ai có lòng dạ quan sát người khác như thế nào. Mang theo hai người chạy liên tục mấy kilomet, cho dù với tố chất thân thể của Trương Hằng cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, đến lúc này, khi xung quanh rốt cuộc đã không còn ai khác hắn mới đặt hai người trên vai xuống, Nataya cũng đã bình tĩnh lại, nàng thở ra một hơi sau đó nói:



- Hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao, đây là đồng hồ đội viên, đây là Minh hà khế ước...



Vừa nói nàng vừa vội vàng lấy ra một chiếc đồng hồ cùng một cuộn giấy da, cẩn thận giao cho Trương Hằng rồi ngồi yên lặng chăm chú nhìn hắn. Trương Hằng cũng rất sốt ruột, tuy trước khi tiến vào thế giới này hắn đã an bài mọi thứ cẩn thận, đã khẳng định Nataya có đủ điểm thưởng để hoán đổi, nhưng trước khi tận tay cầm lấy đồng hồ cùng khế ước, trong lòng hắn vẫn vô cùng lo lắng, sợ lỡ như xuất hiện một sơ suất nhỏ, nếu vậy hắn sẽ không thể nào trở thành thành viên tiểu đội luân hồi. Trừ phi đợi đến sau khi thế giới phim kinh dị tiếp theo kết thúc, Nataya kiếm được đủ điểm thưởng, đến lúc đó mới có thể hoán đổi được thứ hắn cần, nhưng mà nếu như vậy, thứ quan trọng nhất là thời gian cũng sẽ bị trì hoãn. Trước khi tiến vào thế giới này, do cốt truyện tự phát triển nên Trương Hằng chỉ có thể thiết lập được thế giới phim kinh dị tiếp theo, mà thế giới phim kinh dị sau thế giới phim kinh dị tiếp theo... hắn lại không cách nào dự đoán cùng xếp đặt được, nói một cách khác, hắn chỉ có thể tận lực giành giật từng giây, nhất định phải đạt tới thực lực có thể bình yên vượt qua đại bộ phận phim kinh dị trong vòng vài tháng ngắn ngủi.



Cho nên, Nataya có thể hoán đổi hai vật phẩm này hay không, đối với Trương Hằng mà nói chính là mấu chốt quyết định sinh tử, dưới tâm tình kích động hắn không còn đầu óc để chú ý tới biểu lộ phảng phất giống như tiểu hài tử của Nataya, sau khi hoàn thành bài học yên lặng ngồi đợi được thưởng hoặc là khen ngợi. Mãi đến khi đã thực sự cầm đồng hồ cùng khế ước trong tay Trương Hằng mới chợt nhìn thấy vẻ thất vọng mơ hồ cùng nét trầm mặc trên mặt Nataya, hắn lập tức vỗ đầu nàng rồi nhẹ nhàng nói:



- Làm tốt lắm... đồng đội của ta, cám ơn ngươi.



Thân hình Nataya hơi khẽ chấn động, nàng lập tức mỉm cười, trong nụ cười còn mang theo biểu lộ nào đó giống như được giải thoát hoặc là buông lỏng, Trương Hằng cũng mỉm cười, có điều hiện tại đang có chuyện quan trọng hơn, do vậy hắn liền nhìn về phía Otto Rik rồi nói:



- Ngươi cũng nên biết quy tắc, cái đồng hồ đội viên này nhất định phải do ngươi đưa cho ta, sau đó ta mới có thể gia nhập vào tiểu đội luân hồi, đây chính là lý do ta để ngươi sống sót, đương nhiên, hẳn là ngươi sẽ không đồng ý, dù sao ngươi cũng sợ sau khi ta đạt được nguyện vọng của mình sẽ giết người diệt khẩu, không sao cả...



Trương Hằng giơ cuộn giấy da lên rồi nói:
Trương Hằng lại cười nhẹ:



- Trong Vô hạn khủng bố có một câu nói rất kinh điển... đó là câu cửa miệng của một nam nhân rất khủng bố, trên thực tế, những người quen thuộc với nam nhân này, bất kể là đội trưởng hay đồng đội của hắn, đều hết sức e ngại câu nói này, ngươi có biết đó là câu gì không?



- Là cái gì?



Otto Rik ngạc nhiên hỏi.



- Ta lừa ngươi...



Trương Hằng cười với vẻ tàn khốc:



- Đúng vậy, trái với điều khoản ghi trên Minh Hà khế ước, linh hồn sẽ bị truyền tống đến Minh Hà, gột rửa cho đến khi biến mất, thật sự là hình phạt so với chết còn kinh khủng hơn, không chỉ như vậy, người trái với khế ước còn bị tước đoạt Thần cách cùng Thần hỏa, một khi đã ký kết, bất kỳ thần linh nào cũng không dám trái với khế ước... Nghe rõ rồi chứ? Thần không dám trái với khế ước! Minh Hà khế ước! Là khế ước chỉ có hiệu lực giữa Thần và Thần, chỉ đối với Thần mới hữu hiệu! Ngươi là Thần sao? Ta là Thần sao? Ha ha ha! Vật phẩm hoán đổi từ Chủ thần, trên thế giới này còn ai có thể biết rõ hơn so với ta? Đã sớm xếp đặt chuẩn bị xong, chỉ chờ thời điểm sử dụng đối với ngươi!



- Ta lừa ngươi! Đang tràn ngập hy vọng thoáng cái đã rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, cảm giác như vậy tuyệt vời chứ?



Càng lúc vẻ tươi cười của Trương Hằng càng trở nên dữ tợn, đến cuối cùng gần như biến thành gào thét, hắn lớn tiếng:



- Hãy chậm rãi hưởng thụ đi! Ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một bữa tiệc lớn! Ta thề... ngươi nhất định sẽ hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này!