Vô Hạn Tương Lai
Chương 35 : Bố cục của Lăng Tân! (tam)
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
- Ta còn sống?
Lăng Tân mở mắt ra nhìn thấy trần nhà màu trắng, hắn cố gắng cử động thân thể nhưng đáng tiếc là không thể được, ngay cả cổ hắn, hay thậm chí là một ngón tay đều không thể nhúc nhích, cảm giác như vậy hắn liền nghĩ đến hai chữ tê liệt.
- A, ngươi còn sống sao, Lăng Tân tiên sinh.
Thanh âm của Đạt Vân Hi bỗng nhiên vang ở bên tai hắn, tuy rằng Lăng Tân không thể chứng kiến, nhưng đại khái hắn vẫn có thể tưởng tượng một cô gái đôi mắt đen có chút rụt rè cười, tuy rằng đẹp thì đẹp vô cùng, nhưng lại làm cho người quen thuộc nàng như hắn hận đến nghiến răng.
- Ta bị liệt sao?
Lăng Tân mỉn cười trầm ngâm nói, lúc này hắn mới mở miệng hỏi.
- Thân thể tuy không bị liệt, nhưng dây thần kinh của ngươi bị tê liệt.
Đạt Vân Hi khẽ cười nói:
- Nguyên lý của cơ nhân tỏa ta cũng biết đại khái, mặc dù ta chưa có bị gặp nguy hiểm đến mức làm cho ta mở được cơ nhân tỏa, nhưng cũng đã xem qua tư liệu về vấn đề này, cơ nhân tỏa thực ra là tiềm lực siêu việt trong cơ thể con người khi cạn kiệt hết năng lực sẽ đem tiềm lực vô cùng phát huy ra, tuy vậy thân thể chịu đựng được tiềm lực đó cũng có hạn, đặc biệt là lần thứ nhất và lần thứ hai mở ra cơ nhân tỏa là đáng sợ nhất, nếu trị liệu không kịp thì sẽ chết chắc rồi, cho dù người đó còn sống sót thì cũng vì dây thần kinh hoạt động quá sức mà xảy ra tình trạng bị tạm thời tê liệt, cần phải có nghị lực mới có thể vượt qua được trạng thái tê liệt này, còn những lần tiếp theo sau đó, số lần mở cơ nhân tỏa càng nhiều, loại tổn thương này càng thấp đi, dù vậy cũng không thể mở cơ nhân tỏa liên tục trong thời gian ngắn, hoặc là mở ra cơ nhân tỏa trong thời gian quá lâu, như vậy cũng sẽ...
Đạt Vân Hi vốn đang mỉm cười liền biến thành khẽ tươi cười, nàng vẫn vuốt ve cái tai của Lăng Tân, động tác cũng không thô bạo tí nào, nàng cười nói:
- Lời nói này mới có tôn nghiêm của đàn ông chứ, xem ra Lăng Tân tiên sinh cũng đang dần dần phát triển lên nha... Hì Hì, yên tâm đi,điểm mấu chốt tôn nghiêm của Lăng Tân tiên sinh là điều gì, ta muốn biết điểm mấu chốt bên trong, tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn a, tín niệm của Lăng Tân tiên sinh lần đầu ta mới được nghe, vậy Lăng Tân tiên sinh có thể nói cho ta biết tín niệm đó là gì không?
- Tín niệm của ta sao?
Lăng Tân yên lặng nhắm mắt lại, hơn nửa ngày sau hắn mới lên tiếng:
- Tín niệm của ta là thiện ác có báo, còn có làm thế giới này trong sạch, cái gọi là đạo đức, pháp luật, tiền tài, quyền thế áp bức, làm cho đã không sống nổi, tôn nghiêm đã bị chà đạp, tín niệm đã bị phá vỡ, sinh mệnh đã bị uy hiếp, cho bọn họ có một chút hi vọng... Đúng vậy, là hi vọng, đây là một thế giới không có kỳ tích, bất cứ chuyện gì đều có thể suy luận đến cùng kỳ thật đều là tất nhiên, giống như người giàu sẽ áp bức người nghèo, bọn quan viên đại bộ phần đều giống nhau, đó là một trong rất nhiều điều tất nhiên... Mà cái ta muốn làm là phá vỡ những cái ác tất nhiên này, chỉ còn lại thiện công bằng.
Đạt Vân Hi buông tai hắn xuống, sau đó bĩu môi suy nghĩ, lúc lâu sau mới lên tiếng:
- Lăng Tân tiên sinh nói có sơ hở a, ngươi phân định thiện ác, vậy ai đến phán xét? Do ngươi sao? Pháp luật sao? Nhóm người xấu kia sao? Hay là đại bộ phận người? Còn một điều... vị trí của Lăng Tân tiên sinh là đâu? Ngươi là thánh nhân đứng ở vị trí đạo đức tối cao nhìn đến mọi người? Hay là Minh vương thẩm phán đứng tại vực sâu của tội ác?