Vô Hạn Tương Lai
Chương 5 : Nếu ta là hiệp khách, thiện ác ta sẽ báo! ( nhị )
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Sau khi nghĩ thông suốt, Lăng Tân nhất thời giống như ăn được Đại Hoàn đan, tâm trí đều thư thái vô cùng, hít vào trong ngực một hơi, cả người đều có một cảm giác rất tiêu sái, hắn cầm mảnh giấy ở trong phòng đi lại vài bước, lúc này mới dần dần trầm tĩnh lại, đồng thời nhìn lên mảnh giấy yên lặng suy tư.
- Nhân quả, nhân quả, từ hai chữ nhân quả có thể còn nhiều thông tin khác liên quan đến nó nữa, có trời mới biết cái mảnh giấy nhỏ này ngoài dự đoán tương lai còn có năng lực gì khác không? Mà điểm nhân quả đạt được rất dễ dàng hay là khó khăn đây? Lập tức đạt được hơn vạn điểm nhân quả, thoạt nhìn tựa hồ đạt được rất đơn giản. Lăng Tân nghĩ đến đây, trong lòng rung động, liền tập trung nhớ lại vụ đâm xe liên hoàn ngày hôm qua, quả nhiên trên mảnh giấy hiện lên còn nói rõ tường tận tình huống đâm xe, mà nhân quả điểm chỉ khấu trừ có mười điểm mà thôi. Vụ đụng xe lớn như vậy nhưng cũng không có gì kì lạ, chẳng qua là tài xế xe tải khi uống nước đánh rơi cái cốc nhựa ở trong buồng lái đến gần trường đại học đã giảm tốc độ, hắn hãm phanh lại cúi xuống nhặt cái cốc nhựa, nhưng bởi vì cái cốc nhựa mắc lại ở phía dưới, hắn hơi dùng sức cúi xuống ngược lại biến thành đạp chân ga, kết quả thảm kịch xảy ra, một hồi liên hoàn chết rất nhiều người, tuy rằng sự việc quả thật quá trùng hợp, nhưng như vậy cũng không phải là không có, cho nên Lăng Tân cũng không có quá ngạc nhiên, làm cho hắn ngạc nhiên chính là điểm nhân quả bị khấu trừ chỉ có mười điểm.
- Chẳng lẽ là bởi vì chuyện này đã xảy ra, cho dù ta biết sự việc đã xảy ra cũng sẽ không tạo thành thay đổi gì lớn, nên điểm nhân quả tiêu hao phi thường ít, chắc là như thế? Vậy nếu ta muốn thay đổi nhân quả tương lai, ví như cho mảnh báo hiện lên vị trí bảo tàng, ách cái này, để cho mảnh báo hiện lên vị trí mà hiệp khách cổ đại lưu lại bí tịch võ công như thế nào nhỉ? Không nói đến tu tiên, chỉ sợ là vị trí của một quyển công pháp bình thường, vậy cũng...
Lăng Tân vừa nghĩ tới điều này thì mảnh báo kia nhất thời trở nên hỗn độn mơ hồ, ngay tại lúc hắn thất vọng thì bỗng nhiên trên mảnh giấy hiện lên văn tự, hơn nữa điểm nhân quả giảm liền một lúc bảy nghìn điểm, chỉ còn thừa hơn năm nghìn năm trăm điểm, lần này làm cho Lăng Tân thiếu chút nhảy dựng lên, nhưng hắn lập tức cũng bình tĩnh trở lại, vội vàng đem văn tự này nhìn lại một lần, tiếp theo hắn bỏ mảnh giấy vào trong ngực, lấy ví ra cẩn thận đếm số tiền còn lại bên trong, sau đó hắn cắn chặt răng đẩy cửa liền đi ra ngoài. Chữ viết xuất hiện trên mảnh báo là ở một phố buôn bán đồ cổ trong chợ, tại cửa hàng số bảy, một quyển Đạo Đức Kinh bên trong có dấu công pháp nội tu luyện nội công chính tông, Lăng Tân biết được tình huống liền đến đó xem, ở trong Thượng Hải quả thật có một khu phố chuyên bán đồ cổ, chẳng qua hắn cũng không hiểu gì về đồ cổ, nên thường ngày cũng không có đi xem qua, lần này muốn đi mua đồ thì có chút phiên phức.
- Đầu tiên vấn đề là tiền, nhiều nhất lấy một ít tiền tiết kiệm ra thôi, mấu chốt là không để người khác hoài nghi đến ta, tuy rằng hôm nay là ngày cuối tuần, nhưng ta cũng không có thói quen đến phố buôn bán đồ cổ, lần này đột ngột đi đến thế này, nếu bị người khác biết được, vậy khó tránh khỏi sơ hở, hơn nữa cũng có thể lưỡng lự như vậy còn khiến cho sơ hở càng lớn hơn nữa...
Lăng Tân tuy rằng trong lòng lo lắng, nhưng bề ngoài càng tỏ vẻ thoải mái, hắn cười cười cũng không đáp lời, lấy ra trong ví hai trăm dollar đưa cho chủ quán, thậm chí còn để chủ quán bọc lại bốn quyển sách này rồi mới từ cửa hàng đồ cổ đi ra ngoài, trong lúc này động tác của hắn tự nhiên vô cùng, nhìn cũng không ra một chút gì lo lắng trên mặt hắn, cùng tâm lý của hắn có gì biến hóa.
- Nội công, thật sự có nội công sao? Ta đây... có thể học nội công sao?
Lăng Tân về đến nhà, hắn cũng không lấy Đạo Đức Kinh ra đọc mà ngược lại lấy ra mảnh giấy lẳng lặng nhìn, hơn nửa ngày sau, hắn mới cầm Đạo Đức kinh lên xem...