Vô Hạn Tương Lai
Chương 74 : Nước mắt trên ga tàu điện ngầm (tam)
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
Nhân cách chính cùng nhân cách phụ của Lăng Tân quả nhiên là hoàn toàn bất đồng, nhân cách chính lúc này đang lo lắng về hai người Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi, mà nhân cách phụ lại đột nhiên sinh ra hứng thú đối với lực lượng của Đạt Vân Hi. Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn rất giống như muốn lập tức tiến hành thí nghiệm. Đạt Vân Hi vừa cười vừa hỏi:
- Còn vị trí của hai người bọn họ thì sao? Họ đã sắp gặp mặt rồi?
Nhân cách phụ lập tức lộ ra biểu lộ khó xử, hiển nhiên ý định của nhân cách chủ hiện tại đang mâu thuẫn với suy nghĩ trước mắt của hắn. Giờ phút này nhân cách phụ đang thầm nghĩ muốn lập tức thí nghiệm về chuyển biến của ánh sáng tâm linh, ngoài ra bất kể là chuyện gì khác hắn cũng không hề cảm thấy hứng thú, nhưng nhân cách chính lại đang rất quan tâm đến hai thân nhân của mình. Tuy có thể sử dụng đồng thời hai nhân cách, nhưng vì phương thức suy nghĩ như vậy khiến hắn sinh ra chần chờ. Hiện tại Lăng Tân chính là đang tự mình mâu thuẫn với chính mình.
- Như vậy lập tức...
Lăng Tân mặt không biểu tình đang chuẩn bị nói chuyện, nhưng không ngờ nắm đấm của hắn lại đột nhiên tự động đánh vào trên mặt hắn một phát, khiến cho nước mắt cũng thiếu chút nữa chảy ra, sau đó hắn lớn tiếng mắng:
- Mẹ nó. Chẳng lẽ lực lượng còn trọng yếu hơn so với thân nhân của mình hay sao?...
-... Ngươi thật sự là thú vị đó, Lăng Tân tiên sinh. Ta còn chưa từng thấy có người chính mình chửi mình, lại còn động thủ đánh chính mình...
Đạt Vân Hi đứng cạnh nhìn thấy như vậy thật là có chút dở khóc dở cười. Nàng chỉ có thể vừa cười khúc khích vừa nói. Lăng Tân vuốt vuốt mũi một chút. Sau đó hắn mới lên tiếng:
- Quá mức lý trí có vẻ cũng không phải chuyện tốt, không phân định rõ ràng cái gì mới là thứ trọng yếu nhất, chỉ nghĩ đến lực lượng, bố cục, thực lực... Đi thôi, đến chỗ bọn họ.
Đạt Vân Hi cũng chỉ có thể mỉm cười dẫn hắn đi về một hướng khác, càng đi tới, đám đông càng lúc càng dày đặc, đây đã không phải là nơi cảnh sát phong tỏa, cho nên dĩ nhiên là có rất nhiều người đi đường. Mà những người đi đường này phần lớn đang thảo luận về việc phát sinh hỗn loạn tại Thượng Hải hôm nay. Có người nói là phần tử khủng bố tập kích, có người nói là toán cướp đối kháng với cảnh sát, thậm chí còn có người nói là giặc ngoại xâm. Tóm lại thảo luận đến mức hỗn loạn, ai cũng không biết tin tức chân thật đến cùng là như thế nào, chỉ là ai nấy đều bàng hoàng, thần thái mọi người đều mang vẻ khẩn trương. Đạt Vân Hi giờ phút này vẫn đang mặc một bộ y phục loang lổ vết máu, tuy không quá nhiều, nhưng cũng làm cho người xung quanh nhìn về phía nàng. Mà nàng cứ như vậy bình tĩnh nhìn về phía Lăng Tân, không còn cách nào khác Lăng Tân đành phải lại sử dụng Phong Thần bảng, xóa sạch vết máu trên quần áo của nàng. Thấy vậy, Đạt Vân Hi lập tức bắt đầu cười tươi... nàng nhìn quần áo của mình với dáng vẻ rất đắc ý.
-... Ngươi có rất nhiều tiền mà? Trực tiếp mua một bộ mới không được sao?
Lăng Tân có chút bất đắc dĩ hỏi, đồng thời hắn cũng đau lòng vì điểm nhân quả của chính mình, tiêu hao trong lần bố cục vừa rồi khiến hắn đã sắp tới tình trạng âm điểm nhân quả rồi. Vậy mà rõ ràng còn phải dùng điểm nhân quả làm biến mất những vết máu trên trang phục của Đạt Vân Hi, hắn thật sự là có chút phiền muộn. Đạt Vân Hi trừng lớn đôi mắt đẹp của mình, nàng trực tiếp nói:
- Sao có thể như vậy được? Ta không phản đối sinh hoạt xa hoa một chút. Nhưng mà khi không cần thiết lại lãng phí, ngươi không biết là rất đáng xấu hổ sao? Lăng Tân tiên sinh...
Lăng Tân cảm thấy có chút bó tay, một lúc lâu sau hắn mới ủy khuất mà nói một câu:
-... Vậy còn điểm nhân quả của ta thì thế nào? Không tính là lãng phí hay sao?
Đạt Vân Hi lại rất đương nhiên mà nói:
- Dĩ nhiên không tính là lãng phí rồi, những vết máu này chính là vì ngươi mới có. Không lẽ ngươi cho rằng tự ta có thể… làm những vết máu này dính lên như vậy sao ? Còn không phải đều là vì ngươi? Cho nên ngươi phải chịu trách nhiệm mới đúng...
Lăng Tân nhất thời cảm thấy đầu óc muốn nứt ra. Hiện tại bọn họ đang đi ngang qua khu vực phố xá sầm uất, Đạt Vân Hi vừa nói ra lời này liền khiến cho nhiều người xung quanh nhìn về phía hai người, mà Đạt Vân Hi dường như cũng phát hiện nghĩa khác trong câu nói của mình. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng lập tức đỏ hồng lên vì xấu hổ, bộ dạng như vậy lại càng khiến cho người xung quanh thêm khẳng định phỏng đoán trong lòng, vì vậy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt trách móc nhìn hướng về phía Lăng Tân…
-... Chúng ta đi nhanh lên một chút a.
- Vậy sao?
Một hỏi một đáp, hai người lập tức trầm mặc. Cho đến một lát sau Đạt Vân Hi mới chậm rãi mở miệng nói.
-... Bất quá đơn thuần vẫn tốt hơn. Lăng Tân tiên sinh, không nên vì một nữ nhân mà trở nên phức tạp, Lăng Tân tiên sinh vĩnh viễn đơn thuần như vậy mới tốt, cho đến lúc gặp nữ hài khác thích ngươi đơn thuần như vậy mới thôi. Ta nghĩ nàng nhất định sẽ bảo vệ tốt sự đơn thuần của Lăng Tân tiên sinh. Nhất định.
-... Có lẽ. Tương lai... tương lai sẽ không ai biết được.
(Hết quyển hai)
- Mẹ nó, Sở Hiên, ngươi điên rồi sao? Ngươi đã có Phong Thần bảng, muốn trở lại Chủ Thần không gian là chuyện rất đơn giản, tại sao còn muốn kéo toàn bộ thế giới Luân Hồi vào đến vị diện này? Ngươi thật sự điên rồi!
- Bọn họ không có cổng không gian trường lực AT giống như của ta, cho nên chỉ có thể dùng goblin glider dần bay tới, ước chừng còn hơn một giờ nữa mới có thể đến, hay là trước tiên cứ nói về kế hoạch của ngươi đi, ta rất ngạc nhiên với kế hoạch ngươi đề xuất, cũng muốn biết... ngươi đến cùng còn chênh lệch đến mức nào so với đội trưởng?...
- Thánh Quang Khí, ánh sáng tâm linh của ta, thời cổ đại thường bị con người cho là thiên sứ sinh mạng thể...
- Lăng Tân đã là thành viên Trung Châu Đội, chuyện hắn không muốn làm, các ngươi không nên vọng tưởng dùng võ lực bắt buộc hắn phải làm, cứ như vậy đi, chuyện này dừng tại đây...
- Đạt Vân Hi! Đã tỉnh lại sao? Nhanh lên, chữa trị thương thế cho ba người các ngươi!
- Cùng đi, sau trận chiến đấu này... ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả, chỉ cần ngươi có thể tiếp nhận ta, Anna, ta thề, chúng ta sẽ nắm tay nhau, vĩnh viễn không bao giờ buông, bên cạnh nhau đến khi già, chết cùng một chỗ, lời thề này muôn đời muôn kiếp không thay đổi!
- Cửu tiễn xạ nhật... Chỉ có thể phát huy được một thành uy lực, nhưng cũng đủ để kích phá hành tinh nhỏ như Nguyệt cầu rồi...
- Chịu đựng a, Lý Cương Lôi, ngươi còn phải báo thù, ngươi còn phải tiếp tục sống sót! Làm thế nào có thể chịu thua gien của bản thân như vậy chứ? Ngươi là trí giả do ta thiết lập a, ngươi là đồng bọn của ta!
- Tại đây xưng tên, theo tập tục tộc của ta, người có giác ngộ chết trận có quyền biết rõ tên của đối thủ. Ta là Kỳ Lân chi Vương, Hỏa kỳ lân - Tát Khắc Duy Nhĩ Đặc. Hôm nay, ta nguyện hy sinh! Hy vọng của Kỳ lân tộc chúng ta... tuyệt đối không thể bị ngươi hủy diệt!
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, triệu hồi tứ thần, vạn thú tề tụ! Lập! Hồng Hoang vạn thú trận!
- Tát Khắc Duy Nhĩ Đặc! La Cam Đạo! Nhanh lên phá hủy tượng Phật kia! Nhất định phải cứu Trịnh Xá ra! Nếu không chúng ta nhất định sẽ phải chết! Ta còn có thể giam cầm hắn năm giây!
Vishnu! cảm giác làm thương tổn đồng bọn của ta thật thoải mái sao? Hồng Hoang...Khai thiên tích địa!