Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 34 : Quách thanh tú lập tức lăn về đây

Ngày đăng: 16:27 19/04/20


Lâm Việt Thịnh lạnh lùng nghiêng đầu sang hướng khác: “Việc mình tự làm thì tự đi giải quyết, tôi chưa bao giờ là một nhà từ thiện, mau cút đi.”



“Cậu Lâm, cậu Lâm, nếu như cậu không đưa tiền cho tôi thì tôi chết chắc…”



“Ông muốn chết thì đi chết đi, liên quan đếch gì tới tôi, cút xa một chút…”



“Không được, cậu Lâm, tôi không thể đi được, xin cậu hãy cứu tôi! Con gái tôi đều là của cậu…”



“Cút, ông muốn thì đưa con gái ông đi theo, tôi căn bản chưa từng động tới người cô ấy.”



Mẹ kiếp, nếu không phải vì Quách Thanh Tú thì hắn đã không thèm để ý đến cái cô Quách Hoàng Ngân gì đó…



Quách Tuấn Kiệt bám chặt ở đầu xe không chịu đi. Lê Hùng Việt nhìn Lâm Việt Thịnh: “Phải làm thế nào ạ?”



Không thể để một thứ đồ bỏ đi ngăn đường hắn cả ngày được, đôi mắt Lâm Việt Thịnh ánh lên tia lạnh lẽo tàn nhẫn: “Cút!”



Ở phía xa, Quách Thanh Tú đang đùa giỡn với Lê Quyên Quyên. Hôm nay trường học tổ chức một giải thi đấu về thiết kế. Hai người họ mới rời khỏi cuộc thi, vừa đùa giỡn vừa đuổi nhau.



Lê Quyên Quyên đột nhiên dừng lại, nhìn về phía trước đầy kinh ngạc.



Cô ấy bịt miệng lại. Ngay phía trước cô, một chiếc xe Rolls Royce màu đen đâm phải một người qua đường, sau đó nhanh chóng bỏ trốn khỏi hiện trường.



“Mau, mau nhìn kìa Thanh Tú...”



Quách Thanh Tú từ từ nhìn về phía trước. Cô thấy một người đàn ông đang nằm trên vũng máu.



Cô chậm hơn Lê Quyên Quyên một nhịp là không nhìn thấy chiếc xe gây ra tai nạn kia. Quách Thanh Tú khựng lại rồi cất bước chạy tới.



“Bác cả…”



Cô mau chóng nhận ra người đó chính là bác cả Quách Tuấn Kiệt mà cô đã không gặp nhiều ngày nay. Cô kinh hoàng lao về phía Lê Quyên Quyên hét lớn: “Mau, mau báo cảnh sát… Gọi xe cứu thương trước…”



“Bác cả, bác cả, bác tỉnh lại đi…”



Quách Thanh Tú la lên. Quách Tuấn Kiệt ngã trong vũng máu, hoàn toàn mất đi ý thức.



Nửa giờ sau, Quách Tuấn Kiệt được đưa tới phòng cấp cứu của bệnh viện.



Quách Thanh Tú lo lắng đi tới đi lui.



Phải làm gì bây giờ?



Đó là bác ruột của cô, cô không thể trơ mắt nhìn ông ấy bị thương được. Rốt cuộc tên khốn nào đã làm vậy! Nếu như để cô biết được thì chắc chắn cô sẽ không bỏ qua cho hắn.



“Reng…”



Điện thoại của Quách Thanh Tú đột nhiên vang lên. Cô lấy điện thoại ra: “Xin chào, tôi là Quách Thanh Tú…”



“Quách Thanh Tú, cô chết dí ở đâu vậy? Giờ là mấy giờ rồi, còn không mau lăn về…”




“Cậu, cậu cố tình muốn chọc tức mình đúng không? Không nói với cậu nữa…”



Quách Thanh Tú cúp điện thoại, đi vòng vòng một chỗ, đúng là chút đỉnh tiềncũng có thể làm nghẹn chết anh hùng!



Đúng rồi, anh Hải!



Đôi mắt Quách Thanh Tú sáng lên, tìm anh Hải mượn tiền, nhất định anh sẽ cho cô mượn.Chỉ mượn mà thôi, sau này trả lại anh là được.



Quách Thanh Tú lấy số điện thoại mà lần trước Tăng Thanh Hải đưa cho cô.



Giờ này chắc anh đang ở nhà. Cô gọi thẳng tới số điện thoại nhà riêng của Tăng Thanh Hải.



Điện thoại đặt bên tai, nghe những tiếng tút tút khiến Quách Thanh Tú cảm thấy căng thẳng một cách khó hiểu.



Nghĩ tới việc lại được nghe thấy giọng nói của anh Hải cô bỗng thấy phấn chấn tới mức mất bình tĩnh.



“Xin chào, vị nào vậy…”



Sau khi điện thoại được kết nối, đầu dây bên kia truyền tới một giọng nữ yêu kiều. Quách Thanh Tú ngẩn người ra, là Lý Vi Vi.



Lúc này cô ấy đang nghe điện thoại của anh.



“Alo, xin hãy nói đi, là ai vậy ạ?”



Quách Thanh Tú nhanh trí: “Xin chào, tôi là nhân viên chăm sóc khách hàng mạng di động Trung Quốc số hiệu 089, xin hỏi anh Tăng, chủ nhân của số điện thoại có ở đó không ạ?



“Ồ, anh ấy đang tắm, có chuyện gì nói trực tiếp với tôi là được!”



“Anh Tăng có hứng thú sử dụng gói dịch vụ E899 mới nhất của chúng tôi không? Gói dịch vụ tình nhân được thiết kế dành riêng cho các cặp đôi yêu nhau. Các cuộc điện thoại giữa cặp đôi sẽ không thu thêm bất cứ phí thủ tục nào. Bất luận bạn ở chân trời góc bể nào trên thế giới này cũng đều có thể nhanh chóng nghe được giọng nói của người yêu mình…”



Quách Thanh Tú còn chưa nói xong thì giọng nói của Tăng Thanh Hải đã truyền đến từ trong điện thoại.



“Ai gọi điện vậy?”



Giọng nói của Lý Vi Vi dịu dàng: “Là người của mạng di động Trung Quốc, anh có muốn sử dụng dịch vụ gọi tình nhân không?”



Quách Thanh Tú vội vàng tắt điện thoại. Cô không phải là người của mạng di động Trung Quốc, nhỡ đâu bọn họ gọi thật thì cô sẽ thảm lắm.



Quách Thanh Tú tim đập thình thịch như đang bày trò đùa ác. Có điều, cô lại chẳng có được cảm giác vui mừng vì trò đùa mà ngược lại, cô cảm thấy hụt hẫng.



Nghĩ tới lúc này anh Hải và Lý Vi Vi đang thân mật với nhau, cô lại khó chịu chết đi được.



Không ai có thể giải quyết được vấn đề rồi.



Nghĩ đi nghĩ lại vẫn chỉ có Lâm Việt Thịnh mà thôi.



Khốn kiếp, khốn kiếp…