Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi
Chương 79 : Quách thanh tú sao cô dám quyến rũ đàn ông
Ngày đăng: 16:27 19/04/20
Lâm Việt Thịnh vừa mới đi ra khỏi thang máy, đúng lúc nhìn thấy Quách Thanh Tú đang ngồi ăn cơm cùng một với một người đàn ông trẻ tuổi, vừa nói vừa cười, nhìn qua có vẻ cực kì hòa hợp.
Từ đáy lòng Lâm Việt Thịnh dâng lên một cơn tức giận, Quách Thanh Tú, cô thật là có bản lĩnh, vừa mới vào công ty đã lập tức quyến rũ đàn ông.
Hắn không thể kiềm nén được mà bước nhanh về đó.
Huỳnh Minh San vội vàng kéo Lâm Việt Thịnh lại: “Tổng giám đốc Lâm, anh đi quá mất rồi.”
Lúc này Lâm Việt Thịnh mới phục hồi tinh thần, hắn đang làm cái gì vậy? Lúc này, bởi vì đi nhiều hơn vài bước mà mười mấy người nhân viên quản lí cấp cao đều dùng một loại ánh mắt hoảng sợ cùng nghi ngờ nhìn hắn.
Nếu như hắn cứ xông tới như vậy rồi kéo Quách Thanh Tú lại đây, trong công ty nhất định sẽ nổ tung trời.
Đến lúc đó, thân phận của Quách Thanh Tú không cần nói thì ai cũng biết.
Lâm Việt Thịnh sầm mặt đi vào trong phòng ăn riêng của chính mình, căn phòng này trước giờ chỉ có mình hắn dùng, Huỳnh Minh San đã sắp xếp xong những món ăn ngon do đầu bếp nấu.
Lâm Việt Thịnh bỗng nhiên chỉ ra bên ngoài cửa kính hỏi: “Người mặc đồng phục văn phòng màu xanh làm ngoài kia là ai vậy?”
Huỳnh Minh San liếc mắt nhìn: “Tổng giám đốc, đó là nhân viên của bộ phận quan hệ xã hội, tên là Đinh Văn Tâm, thuộc thành viên tổ A của thị trường Pháp.”
Lâm Việt Thịnh sờ sờ cằm: “Gọi cậu ta vào đây một chút.”
Đinh Văn Tâm kiên quyết đẩy đĩa rau về phía Quách Thanh Tú, mắt của Quách Thanh Tú như sắp trợn trừng cả lên. Tuy có rất nhiều món nhưng quan trọng tất cả đều là thứ cô không thích ăn.
Đang đau đầu không biết giải quyết như thế nào, đột nhiên Huỳnh Minh San lại đi tới nhưng cô ta chỉ nhìn Đinh Văn Tâm.
Đinh Văn Tâm nhanh chóng đứng dậy: “Chị Huỳnh, chào chị!”
“Ừm, cậu đi qua đây với tôi một lúc, có chuyện quan trọng!”
Đinh Văn Tâm vội vàng gật đầu, tạm biệt Quách Thanh Tú rồi theo sau Huỳnh Minh San đi về phía phòng ăn của tổng giám đốc.
Quách Thanh Tú thở ra một hơi, cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng coi như đã giải quyết được một phiền toái lớn.
Đinh Văn Tâm không ngờ Huỳnh Minh San sẽ trực tiếp dẫn anh ta tới trước mặt của tổng giám đốc. Anh ta vô cùng lo lắng, ở trước mặt của Lâm Việt Thịnh không dám ngẩng cao đầu.
“Nghe nói cậu là thành viên tổ A của thị trường Pháp?”
Giọng nói của Lâm Việt Thịnh lạnh lùng sâu không lường được.
Đinh Văn Tâm khép hai chân lại, dáng đứng nghiêm trang, mắt nhìn thẳng về phía trước, kiên định gật đầu: “Đúng vậy, tổng giám đốc.”
“Ừ!” Lâm Việt Thịnh khoan thai khẽ ừ một tiếng: “Ví dụ như có một ngày cậu có thể ngồi lên cái ghế trưởng phòng của bộ phận quan hệ xã hội, thì cậu sẽ làm như thế nào?”
Hai mắt của Đinh Văn Tâm nhất thời như bừng sáng, xem ra tổng giám đốc đang ám chỉ muốn đề bạt anh ta đây mà!
Ánh mắt Lâm Việt Thịnh liên tục nhìn chằm chằm vào cảnh sắc trước ngực cô, da thịt mềm mại trơn bóng, ở dưới ánh đèn lộ ra ánh sáng lộng lẫy quyến rũ.
Đặc biệt là cái khe sâu ở phía trước kia, càng khiến người ta mơ tưởng xa xăm.
Quách Thanh Tú ý thức được ánh mắt nóng bỏng của Lâm Việt Thịnh, liền vội vàng kéo khăn tắm lên che lại kín đáo.
Sau khi Lê Hùng Việt đưa quần áo tới, Quách Thanh Tú thay xong thì cùng đi về với Lâm Việt Thịnh.
Khi lên xe cô liền mệt mỏi ngủ thiếp đi, cảm giác như có thể ngủ một giấc đến tận sáng thứ hai.
Khi cô tỉnh lại, mặt trời đã chiếu sáng hết cả căn nhà.
“A…a… tám giờ, tiêu rồi…”
Quách Thanh Tú hoảng loạn nhìn đồng hồ treo tường, lúc này mới chú ý tới Lâm Việt Thịnh vẫn còn nằm ngủ bên cạnh cô.
Đúng rồi, hắn là ông chủ, hắn muốn đi làm lúc mấy giờ cũng không có vấn đề gì, thậm chí cho dù hắn có không đi cũng không sao. Thế nhưng cô không giống như vậy, ngày thứ hai đi làm đã đi muộn, người khác sẽ nhìn cô như thế nào chứ?
Lâm Việt Thịnh mở mắt ra, đưa tay ôm lấy eo cô, mạnh mẽ kéo cô nằm xuống giường.
“Dậy sớm như vậy làm gì thế?”
“A…a… tám giờ rồi, tôi phải đi làm.”
“Quách Thanh Tú, em lên cơn điên gì vậy, hôm nay là cuối tuần mà…” Lâm Việt Thịnh trầm giọng quát.
Quách Thanh Tú ngẩn cả ra, đúng vậy, hôm nay là cuối tuần!
Cô sờ đầu mình, ngại ngùng cười cười với Lâm Việt Thịnh: “Xin lỗi! Tôi thật sự không có biết!”
“Ngủ!” Lâm Việt Thịnh trầm giọng nói, kéo thân thể mềm mại của Quách Thanh Tú vào trong ngực của mình.
Buổi trưa, hai người cùng nhau làm tổ ngồi trên ghế salon xem tivi.
Trong bảng tin người dẫn chương trình đang nói về các tin tức mới nhất.
“…Sau khi tổng giám đốc của tập đoàn Tăng Thị phải nằm viện, nền kinh tế toàn cầu bị ảnh hưởng, cổ phiếu của tập đoàn Tăng Thị vẫn liên tục rớt giá. Cha của tổng giám đốc Tăng là Tăng Thành Trung bị tái phát bệnh tim, phải nhập viện điều trị…”
Sắc mặt của Quách Thanh Tú bỗng nhiên trắng bệch, bác Tăng cũng ngã bệnh? Trong trí nhớ của cô, bác Tăng là một vị trưởng bối rất tốt bụng, cũng đối với cô rất tốt, vì sao lại như vậy?
Cô bỗng nhiên ngẩng đầu, Lâm Việt Thịnh cũng đang nhìn chăm chú vào màn hình tivi, trên khuôn mặt âm trầm có một nụ cười bí ẩn.
Thân thể Quách Thanh Tú bỗng lạnh run, là hắn, nhất định là do hắn làm.