Võ Lâm Oai Hiệp Truyện

Chương 78 :

Ngày đăng: 00:17 22/04/20


‘Có phải là ngươi cũng không có cách mở cánh cửa đá này ra có phải không?’



‘Ta sẽ thi triển nội lực làm chấn động địa cung này, chúng ta sẽ có cơ hội thoát ra khỏi đây.’ Đế Hạo xoay người đưa tay hướng về phía bánh lái, mà nước từ miệng của khổng tước ngày càng chảy ra nhiều hơn, mực nước đã muốn ngập qua đầu gối của bọn ta, ‘dùng sức!’, ta nghe thấy tiếng của hắn, cắn chặt răng, hai tay ta chà xát với bánh lái đau buốt, còn thêm vào ta đã dốc hết toàn lực cho nên các đốt ngón tay đều đau đến lạnh rung, nhưng cái cánh cửa đá kia chẳng hề mảy may nhúc nhích một chút nào.



‘A—-a—–‘ tiếng gào thét đến khàn của Đế Hạo đang rít gào bên tai, khiến cho lỗ tai của ta cũng muốn phát đau, lần đầu tiên ta thấy được hắn vì dùng sức hết mức mà đỏ lên, huyệt thái dương hai bên gân xanh nổi lên, ánh nhìn như xuyên thủng cả người ta, vào giờ phút này, cánh cửa đá phát lên âm thanh trầm đục, chậm rãi chuyển động, dòng nước cũng theo đó mà chảy ra, ta cảm thấy nướ dưới chân chuyển động.



‘Đi ra ngoài……ngây bây giờ……’ Đế Hạo cắn răng mà nói với ta.



‘Ta không muốn! ta đi ra ngoài rồi……còn ngươi phải làm sao đây?’ không ai giữ cánh cửa ấy lại với ngươi thì ngươi phải làm sao đây?



‘Đi ra ngoài! Không cần làm ta phí……nhiều khí lực đến thế……’ thân thể của hắn bởi vì dùng sức quá độ mà run rẩy lên, ta sống đến giờ này chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng của hắn dốc ra toàn lực như vậy.



Tay của ta chống vào một bên bánh lái, không rời đi một phân: ‘ ta không đi. Cùng lắm thì ta với ngươi chết chung ở chỗ này vậy, ta cũng không phải vì ngươi mà làm như thế, ta………’



‘Được……ta hiểu rồi……’ chỉ cần ngươi khẳng định bước ra khỏi đây cùng ta, cho dù nửa đường đi ra có bị cửa đá đè đến chết ta cũng không màn đến.



‘Khi ta đếm đến ba, phải chạy thẳng ra không được quay đầu lại nhìn……nếu ngươi quay đầu lại làm chậm di chuyển thì……hai chúng ta sẽ……’



‘Có thể sẽ chết……’  ta nhấp nháy bờ môi nói.



Ta vội vàng chạy đến bên hắn, hắn giữ ta lại mà nói: ‘ ngươi đi đến bên gần cánh cửa đi.’



‘Sau đó thì sao? ngươi tính để cho ta thoát ra trước chứ gì? Ngươi không đi, ta cũng sẽ không ra khỏi nơi đây’ ta quay nhìn về phía hắn, ta đã rời bỏ ngươi đi nhiều lắm rồi Đế Hạo, nhưng chính lúc này đây, ta hiểu được rằng ta tuyệt đối không thể rời khỏi ngươi lần nữa.




“……’’ Khinh Hàn nhíu mày, thấp giọng nói: ‘ ta không biết……



Sau đó, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thấy ta rồi thở dài một hơi, lần đầu tiên lộ ra cảm giác miễn cưỡng: ‘ ta thực may mắn vì không tìm ra thi thể của hắn……nếu hắn chết, ngươi sẽ mãi đặt hắn ở trong tim, sẽ càng nhiều hơn phần của ta trong tim ngươi……khi đó……ta nhất định sẽ ghen tị đến nổi điên lên mất……’



Ta vươn đôi tay đầy vết thương, xoa đôi môi của hắn: ‘thực xin lỗi……thực xin lỗi……đều là ta sai mà……’



Lúc ta cảm thấy bi thống, là lúc chẳng ai thấy được nỗi bi ai đang lớn dần trong tim của hắn – Khinh Hàn.



Tương truyền, con gái vua Viêm Đế (Thần Nông) vượt biển Đông, không may bị sóng đánh chìm chết đuối, hồn mang mối căm hờn, hóa thành chim Tinh Vệ, hằng ngày ngậm gỗ và đá ở núi Tây đem ra lấp biển Đông cho cạn để trả hờn chết đuối vì sóng biển. Trong văn chương, người ta dùng điển tích này để chỉ mối căm hờn hay điều tức giận dữ dộiPhan Lang biện bạch mọi bề



Oan phi Tinh Vệ chẳng suy cho cùng



Còn Tinh Vệ lấp phiền biển ái,



Đòi trả chồng hà hải sóng chôn.



Thiếp thân như ốc mượn hồn,



Sống không biết sống, chết còn ngậm đau.



Và trong phim: Truyền thuyết về Tinh Vệ từ lâu đã được lưu truyền trong dân gian TQ, kể về một thời hồng hoang của lịch sử con người, là cuộc chiến đấu chống lại tự nhiên, khẳng định chính nghĩa của con người và của chính thế giới các vị thần. Đó là khi người và thần con chung sống với nhau, giữa người và thần thậm chí đã naỷ sinh những mối tình cảm sâu nặng, tạo nên những khúc tình ca đẫm lệ. Vào thời kỳ hồng hoang, một trận đại hồng thuỷ xảy ra bất ngờ làm thế giới trở nên hỗn loạn, 3 vị thần giữ nhiệm vụ duy trì ổn định mà người ta vẫn gọi là “thiên duy chi môn” cũng biến mất. Khắp nhân gian ngập tràn nước. Thái Dương Thần- Viêm Đế vua của chúng thần trên đỉnh Thái Sơn, người đã từng xây dựng lại thế giới, phải đối mặt với những hậu quả mà sự biến mất của “thiên duy chi môn” gây ra: 1 cuộc đại chiến cam go giữa các vị thần. Sau đó, có 1 thiên thần hung dữ xuất hiện, giết chết Chiến Thần Hình Thiên, giam giữ Thái Dương Thần muốn trở thành vị thần lớn nhất của muôn loài. Con trai của Chiến Thần Hình Thiên là Hậu Dực và con gái của Thái Dương Thần Viêm Đế là Tinh Vệ phải đứng lên chiến đấu, bảo vệ chính nghĩa. Và giữa họ đã nảy sinh 1 mối tình lãng mạn, cuộc tình ấy đã đi vào truyền thuyết dân gian như những câu chuyện đẹp nhất trong kho tàng thần thoại của con người… Tinh Vệ: là con gái của Viêm Đế, một mĩ nữ tuyệt sắc, sống tại phía đông xa xôi của đại dương, vì hoài bão lấp biển mà chết 1 cách đớn đau. Sau khi chết, cô biến thành 1 loài chim xinh đẹp, tên gọi là Tinh Vệ, ngày ngày vẫn hướng về dãy núi phía Tây mà cất lên tiếng hót đau đớn về cuộc tình ko thành của mình.