Vợ Ngốc

Chương 41 : Ngoại truyện 1 Cưới

Ngày đăng: 15:08 30/04/20


Một ngày tháng 3 ấm

áp, đám cưới lớn nhất thành phố của Diệp Bảo và Elly diễn ra. Lúc đôi vợ chồng thực hiện nghi thức ‘ trao nhẫn cưới’ cho nhau, Nhạc Ân đã níu

tay Diệp Hạo bên cạnh hỏi thầm



“ Andy, cả hai đang làm gì vậy???”



Người chồng nào đó nghe xong thì chớp mắt một cái



“ Đeo nhẫn cưới đấy, vòng tròn nho nhỏ đấy gọi là nhẫn cưới “



“ Ồ,nhẫn cưới à …” Nhạc Ân gật gù, biết rồi đấy nhé, cái đó là nhẫn cưới. Nhưng mà …. “ Andy, sao phải đeo nhẫn cưới vậy??”



Tại sao ư?? Đó là nghi thức đúng không nhỉ?? Diệp Hạo cau mày suy nghĩ,

anh nào biết tại sao, mấy chuyện cưới xin anh đã trải qua bao giờ đâu,

cũng chẳng tìm hiểu. Nhưng anh vẫn có câu trả lời



“ Để xác nhận đã

kết hôn rồi, người nào đó có mang nhẫn ở ngón tay này thì đã có vợ hoặc có chồng rồi đấy..” Diệp Hạo nâng bàn tay phải chỉ vào ngón áp út của mình cho Nhạc Ân thấy, nói xong lại cau mày …. Anh đang ví dụ cho vợ

anh thấy trong khi anh chả mang cái nhẫn nào cả …



Mà, Nhạc Ân

ngồi bên cạnh cũng nâng tay lên nhìn chăm chú. Cô không biết ý nghĩa

của kết hôn hay đám cưới là gì, ngay cả khái niệm vợ chồng cũng chẳng

hiểu bao nhiêu, thường ngày Diệp Hạo gọi cô ‘ vợ ‘, cô cũng nghe vậy

thôi, rồi cô biết Diệp Hạo là chồng mình, nhưng cũng chẳng hiểu ý nghĩa

chữ ‘ chồng ‘. Vậy nên giờ nghe Diệp Hạo nói ‘ đeo nhẫn chứng tỏ đã có

vợ hoặc có chồng rồi’, Nhạc Ân liền suy ra là ‘ có vợ hoặc có chồng sẽ

phải đeo nhẫn ‘, ô, nhưng mà …. cô không có nhẫn nha?



“Andy, Ân không có nhẫn, vậy là Ân không có chồng rồi, nhưng Andy lại là chồng

Ân, sao Ân không có nhẫn, mà Andy cũng không có kìa, Andy lại là chồng

Ân, sao Andy không có nhẫn nhỉ?? ….” Nhạc Ân chu môi tròn mắt bày tỏ

thắc mắc mới nghiệm ra được với Diệp Hạo, khiến cho ông chồng đang chăm

chú nhìn bàn tay càng thêm cau chặt mày …



Câu hỏi có tính logic rất cao nhỉ… Mà câu trả lời chẳng logic tí nào cả.



Đơn giản vì cả hai có tổ chức đám cưới đâu mà có nhẫn cơ chứ … đúng hơn là

kẻ làm chồng tệ hại là anh đây chưa từng nghĩ đến vấn đề hệ trọng này.



Phải gấp rút kiếm cặp nhẫn cưới thôi…




Một ngày đẹp trời. Thành phố A lần nữa rộn

ràng kèn trống. Một đám cưới vĩ đại nữa. Cũng của nhà họ Diệp … Việc

Diệp Hạo là con cháu nhà họ Diệp đã khiến mọi người kinh ngạc không

ngớt, mức độ hoành tráng của đám cưới càng làm họ phải thêm líu lưỡi... Nhà trai uy danh, nhà gái cũng không kém, nghe nói là cháu gái một quý tộc Pháp cơ đấy, chậc chậc … Mà đôi vợ chồng trẻ, bất cứ ai có dịp tận

mắt nhìn thấy chỉ có thể cho ra một kết luận:’ đôi hoàng tử công chúa

đẹp nhất họ từng thấy’



….



Đứng trên lễ đường, đón lấy tay Nhạc Ân từ ông Nhạc, nhìn khuôn mặt mĩm cười đáng yêu đối diện, trong lòng

Diệp Hạo hoàn toàn đánh tan những phiền muộn về một ‘ đám cưới rắc rối’

trước đây. Anh giờ đã hiểu được ý nghĩa của chữ ‘ cưới’ này rồi. Nói cho cùng, nó cũng chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi, nhưng chính những thứ bên ngoài này, chính những áo cưới, nhẫn cưới, ảnh cưới, rồi chính

những lời chúc mừng của người thân và bạn bè, chính những thứ này đây … mang đến cho anh những kỷ niệm thật đẹp, tô điểm thêm cuộc sống hạnh

phúc của anh và Nhạc Ân.



Lần nữa thực hiện nghi thức trao nhẫn cưới, Diệp Hạo vừa đeo nhẫn cho Nhạc Ân vừa thì thầm



“ Đã giống Diệp Bảo và Elly chưa nào cô ngốc “



Nhạc Ân nhìn chiếc nhẫn hồi nãy bị Diệp Hạo cướp lấy bỏ vào hộp giờ lại nằm

trên tay mình, lại ngẩng đầu nhìn anh mĩm cười rồi gật đầu. Rất giống a, có nhiều người xung quanh nè, và cô cũng biết những ‘ công việc ‘ tiếp

theo nha. Không kịp đợi cha xứ bảo mình đeo nhẫn cho chồng, Nhạc Ân đã

nhanh tay rút chiếc nhẫn còn lại trong chiếc hộp trong tay cha xứ, chụp

lấy bàn tay Diệp Hạo, thành thạo đeo vào ngón áp út của anh, xong nhón

chân ôm chầm anh … nhắm mắt hôn cuồng nhiệt.



‘ A, khác nha … Lần

trước Diệp Bảo và Elly hôn nhau, chỉ nghe tiếng vỗ tay thôi mà … sao giờ mọi người lại cười ồ lên thế nhỉ??’



Nhạc Ân ngơ ngác mở mắt, muốn quay mặt nhìn xuống hội trường, chỉ thấy hông bị ôm chặt, môi bị hôn

ngược trở lại, nâng mắt nhìn lên, cô thấy đôi mắt như đang cười của

DIệp Hạo, cô dường như có thể hiểu được anh đang muốn nói gì với mình.



Vợ ơi, anh yêu em vô cùng, chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc bên nhau …



Hạnh phúc … Nhạc Ân nhắm mắt lại tận hưởng nụ hôn, xung quanh hội trường giờ mới vang lên tiếng vỗ tay chúc mừng vang dội. Giây phút đặc biệt này,

Nhạc Ân chỉ có duy nhất một suy nghĩ



“ A, vỗ tay thế này mới giống Diệp Bảo và Elly chứ nhỉ ….”