Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 191 : Như thế này dường như cũng rất hạnh phúc

Ngày đăng: 06:37 30/04/20


Lẽ nào là bỗng nhiên nhận ra điểm tốt của cô, nên đã yêu cô mất rồi? Cho dù là yêu rồi, cũng không phải là nhanh đến vậy chứ.



“Chúng ta có thể chầm chậm thôi được không? Sau này em chắc chắn sẽ yêu anh.” Trên gương mặt tuấn mỹ của Thịnh Trình Việt bỗng hiện lên nét chờ đợi, suy cho cùng thì Tiêu Mộc Diên nói cái gì, thì anh đáp cái ấy, anh cũng sẽ không giận đâu.



Tiêu Mộc Diên chỉ cảm thấy không thể nói rõ được với Thịnh Trình Việt, cô vô cùng phiền não, sao cô lại gặp được người đàn ông như này cơ chứ? Đúng là cực phẩm.



“Anh dù sao cũng phải cho tôi thời gian suy nghĩ chứ, tôi phải suy nghĩ vài ngày, thế nên vài ngày này anh không cần đến nữa.” Tiêu Mộc Diên dường như cũng hiểu được cái kiểu của Thịnh Trình Việt, vì thế cô cũng tự nhiên buột miệng mà nói ra lời từ chối anh.



Có điều, cô thật không thể tưởng tượng được, người đàn ông cà lơ phất phơ này làm thế nào có thể ngồi lên chiếc ghế tổng giám đốc của Thịnh thị.



Nhưng cô cũng không biết rằng, cái bộ dạng cà lơ phất phơ ấy của Thịnh Trình Việt chỉ bày ra trước mặt mỗi mình cô.



“Diên Diên, em cũng thật là xấu xa quá đi, nếu tôi đến, em sẽ nhẫn tâm khóa cửa để tôi đứng ngoài sao?” Thịnh Trình Việt oan ức dứt khoát đặt miếng bánh sinh nhật xuống không ăn nữa, bộ dáng đó giống như đứa trẻ đang làm nũng vậy.



“...” Tiêu Mộc Diên nhìn dáng vẻ Thịnh Trình Việt, kích động đến muốn đâm đầu vào tường.



“Mẹ, mẹ đồng ý với ba đi, mẹ xem xem ba chân thành biết bao.” Nguyệt Nguyệt ở bên cạnh không nhịn được lên tiếng, nói tốt cho ba nó.



“Đúng vậy đó, mẹ à, thực ra ba rất yêu mẹ, mẹ nên cho ba một cơ hội đi.” Thịnh Tuấn Hạo ở bên cạnh cũng nói giúp cho Thịnh Trình Việt.



Viễn Đan thế nhưng lại chẳng nói gì cả, nó nghĩ, cũng phải cho ba chịu khổ một chút chứ, bao nhiêu năm nay, cuộc sống của mẹ thật sự là khác một trời một vực với cuộc sống của ba, nên cho ba chịu khổ chút. Đàn ông mà, thứ gì càng dễ có được thì càng không biết trân trọng, nên cứ để cho ba từ từ mà theo đuổi.



Tiêu Mộc Diên sắc mặt trùng xuống, xem ra cô đành phải nói ra chân tướng rồi, nhưng hôm nay là sinh nhật của Thịnh Trình Việt, cô thật sự có chút không đành lòng.



“Ừm, mẹ chỉ nói muốn suy nghĩ một chút, ít nhất thì cũng phải cho thời gian vài ngày để cân nhắc chứ, các con nói xem đúng hay không?” Tiêu Mộc Diên cuối cùng vẫn không nhẫn tâm nói sự thật ra, vì hôm nay là sinh nhật Thịnh Trình Việt.



“Được, vậy anh cho em thời gian một ngày, ngày mai anh sẽ không tới tìm em.” Thịnh Trình Việt cảm thấy đây đã là bước nhượng bộ lớn nhất rồi, vốn định ngày nào cũng tới chỗ cô, đến khi cô đồng ý anh mới thôi, nếu cô đã muốn thời gian để suy nghĩ, thì cho cô thời gian một ngày vậy.




“Ba, sao vậy ạ?” Anh bình tĩnh nói, giống như là không biết hôm nay có vũ hội gì, hơn nữa vũ hội này được tổ chức vì anh, mà chưa gì anh đã chạy rồi.



“Con vẫn còn mặt mũi mà hỏi à, sao con có thể bỏ lại vị hôn thê một mình, con muốn cho Thịnh thị nhà ta thành trò cười cho thiên hạ có phải không?” Thịnh Thắng giận dữ gào ầm lên, trong lòng chưa bao giờ tức giận như bây giờ, tổ chức vũ hội cho con trai, cuối cùng con trai ông lại chạy mất.



“À, Mai Mai sao rồi ạ?” Nhắc đến Cao Ngọc Mai, trên mặt Thịnh Trình Việt lộ rõ vẻ dịu dàng, đó không phải là đang cố ý thể hiện rằng trong lòng anh, Cao Ngọc Mai đã trở thành người thân rồi sao.



Tiêu Mộc Diên nhìn biểu cảm của Thịnh Trình Việt, lại thấy lúc nhắc đến Cao Ngọc Mai, trên mặt thể hiện sự dịu dàng cô chưa từng thấy qua, không biết làm sao, mà trong lòng lại có cảm xúc buồn bực không tên.



Chuyện gì thế này, tại sao cô lại phải quan tâm? Chẳng lẽ cô đang ghen sao? Không thể nào, cô cũng đâu có yêu anh.



Nhưng trong lòng cô, dường như trào dâng lên một loại cảm xúc lạ lùng.



“Muốn hỏi xem cô ấy thế nào, thì con tự về mà hỏi.” Thịnh Thắng phẫn nộ dập điện thoại, Cao Ngọc Mai chỉ yên lặng đứng đó, bởi vì Thịnh Trình Việt chạy rồi, nên cô trở thành trò cười cho tất cả mọi người, ai cũng nói Thịnh Trình Việt ra ngoài tìm người phụ nữ khác rồi.



Thực ra cô cũng biết Thịnh Trình Việt đi tìm Tiêu Mộc Diên, đáng ra nên sớm buông tay rồi, vì từ ngay khoảnh khắc quay trở lại, cô đã nhận ra trong lòng anh đã có Tiêu Mộc Diên.



Chỉ là cô vẫn không chịu buông tay, cuộc sống đã quá vất vả, rất muốn tìm một chỗ dựa, mà Thịnh Trình Việt lại vừa đúng là bến đậu, là chỗ dựa ấy, nhưng cô vẫn phải thất vọng, chưa bao giờ thấy thất vọng giống như bây giờ.



Sự cố chấp của cô cũng đến từ việc Thịnh Trình Việt tìm cô những sáu năm, lúc biết được anh đi tìm mình, trong lòng cô chưa từng thấy cảm dộng như vậy, đến nay, là do ông trời động lòng thương, để Thịnh Trình Việt tìm được cô.



Cô chán nản ra khỏi vũ hội, có lẽ cô thật sự không nên quay về, nhưng quả thực là do Thịnh Trình Việt làm cô quá cảm động.



Có một lúc nào đó, cô ta thấy thật hối hận, nếu sáu năm trước không rời đi, vậy thì giờ đây có phải Thịnh Trình Việt vẫn yêu mình như vậy, có phải họ đã kết hôn, cũng có thể bây giờ đã có con rồi.



Nhưng có những chuyện một khi đã qua đi, thì nhất định sẽ không thể nào quay lại được nữa, ví như chuyện tình cảm, chuyện tình cảm một khi đã qua đi, là qua đi mãi mãi.