Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 652 : Đồ Ăn ngon mê hoặc
Ngày đăng: 10:13 17/05/20
“Mục đích của tôi chính là…” Sau khi nói đến đây, mắt Thịnh Thảo An đột nhiên lóe lên tia sáng, đưa mắt nhìn ra xa: “Sao tôi có thể nói mục đích của tôi cho chị được?”
“Vậy thì bây giờ em vào đây để làm gì?” Tiêu Mộc Diên thật sự rất muốn hỏi cho rõ, rốt cuộc mục đích của Thịnh Thảo An là gì.
Thịnh Thảo An nhíu mày, bình tĩnh nói: “Không có gì, tôi chỉ muốn tới đây chào hỏi một tiếng mà thôi.”
Sau khi nói xong, Thịnh Thảo An lạnh nhạt liếc mắt nhìn cô, sau đó cứ như vậy đi ra ngoài cửa, Tiêu Mộc Diên rất muốn đuổi theo cô ấy, thế nhưng nghĩ đến chuyện bản thân đang bị trói cả tay và chân, hành động cũng không được thuận tiên, cuối cùng đành nhịn lại, bởi vì cô biết, nếu cô có truy hỏi, chắc chắn Thịnh Thảo An cũng sẽ không nói.
Cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại đây, bởi vì bây giờ cô giống như đang ngồi tù vậy, cô không thể manh động, bởi vì cô biết một khi mình hành động thiếu suy nghĩ, rất có thể sẽ gây nên họa sát thân, càng có khi bị Đường Lực hành hạ đến sống không bằng chết. Hơn nữa, bây giờ cô lại không biết tình hình bên Thịnh Thảo An là như thế nào, vì vậy cô nhất định phải càng bình tĩnh, cô phải tự mình xử lý việc này.
Tiêu Mộc Diên nằm trên giường chờ đợi, Thịnh Thảo An vừa mới đi ra ngoài, đã lại quay đầu liếc nhìn, tròng mắt hơi chuyển, nhưng cuối cùng cô ta vẫn lựa chọn nhắm mắt lại, đến lúc mở mắt ra lần nữa, đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng.
Nửa tiếng sau, cửa phòng đột nhiên được mở ra, Tiêu Mộc Diên nhìn thấy Đường Lực đẩy một xe đồ ăn ngon vào, cô ngửi thấy mùi thơm nức mũi, đủ loại mùi vị, càng làm cho cô đói hơn.
Cô không nên so đo với đồ ăn.
Lúc Đường Lực đẩy chiếc xe đồ ăn này đến trước mặt, cô cảm thấy tròng mắt như sắp rớt ra rồi.
Trên chiếc xe đẩy có gà luộc, vịt quay, thịt heo nướng, một con gà lớn, một bát canh cay, còn có các loại canh bổ dưỡng, thêm một đĩa trái cây, quả thật là đủ các món, gần như có cả đồ Việt và đồ Tây.
“Muốn tôi thừa nhận tôi là người của anh sao, anh nằm mơ đi.”
Mặc dù Tiêu Mộc Diên cảm thấy rất đói, nhìn những đồ ăn ngon ở trước mặt này chính là đả kích chí mạng đối với cô, không nghĩ tới người đàn ông này ức hiếp người quá đáng như vậy. Cô thật sự rất muốn hung hăng dạy dỗ anh ta một trận.
Nhưng cô vẫn nhịn được, liên tục nuốt nước bọt. Bởi vì cô thật sự rất đói, nếu như là ngày thường, cô sẽ ăn như hổ đói, nhét hết những món này vào trong bụng.
Vốn dĩ cô đã rất đói rồi, nhìn những món ngon này, bụng cô càng réo to hơn.
Đường Lực nhìn dáng vẻ vẫn không xiêu lòng của Tiêu Mộc Diên, trong lòng anh nảy ra một ý rất hay. Anh cảm thấy cần phải kích thích cô, để xem rốt cuộc giới hạn chịu đựng của người phụ nữ này đến đâu?
Đường Lực ngồi ở phía trước xe đẩy, sau đó bắt đầu gắp ăn những món này, đầu tiên là ăn một miếng gà rán thơm nức.
Tiêu Mộc Diên cảm thấy tim mình sắp bay đi rồi. Cô không nhịn được, nuốt nước bọt liên tục, nhưng cuối cùng cô vẫn không thể thu lại tầm mắt của mình.
Trong nháy mắt tầm mắt của cô đã dừng ở chỗ con gà. Đường Lực còn nghênh ngang ở trước mặt cô thưởng thức con gà đó một cách ngon lành. Dầu mỡ chảy ra ngoài khóe miệng anh ta.
Tim của Tiêu Mộc Diên cũng theo dòng chảy của dầu mỡ đó, từ trên khóe miệng của anh ta rơi xuống dưới đất. Đồng thời tim của cô cũng rơi xuống theo.