Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 734 : Đi tìm anh ấy
Ngày đăng: 10:16 17/05/20
An Sở Hùng càng không hiểu: “Con nói lời này rốt cuộc có ý gì?”
“Chính là ý trên mặt chữ, dù sao hiện giờ con cũng không có hứng thú với thứ gọi là danh lợi nữa. Ba cứ tùy ý đem toàn bộ những thứ đó cho An Tiêu đi, con cũng không sao cả, mà hiện giờ thứ con muốn chỉ có một.”
An Sâm nói xong còn lộ ra nụ cười rất thản nhiên.
Ông ta từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ nhìn thấy nụ cười xuất phát từ nội tâm của con trai mình như vậy.
“Con hiện giờ đang nói trái với ý mình sao?” Cả người An Sở Hùng đều trở nên không yên.
“Sau này con sẽ từ từ giải thích rõ ràng mọi chuyện, dù sao ba cũng không hy vọng con lại tiếp tục tranh giành với em trai nữa phải không? Vậy thì con nói, con sẽ làm như ý muốn của ba.” An Sâm rất bình tĩnh khi nói những lời này, sau đó thì xoay người rời đi, đi vào trong phòng để lại một mình An Sở Hùng ngẩn người tại chỗ.
An Sở Hùng vốn là muốn tới tìm con trai của mình để hỏi tội, ai ngờ hiện giờ ông ta đánh bậy đánh bạ cũng thành công rồi, ông ta thật sự cảm thấy rất kì quái, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì có thể làm cho người con trai cố chấp, thường xuyên rời khỏi nhà lại hồi tâm chuyển ý như vậy?
Vì vậy ông ta không nhịn được mà tò mò, bởi vì vừa nãy lúc An Sâm nói chuyện, ánh mắt của nó luôn liếc nhìn căn phòng kia, hơn nữa trong mắt còn có một loại cảm giác nhu hòa không thể nói được.
An Sở Hùng lặng lẽ đi đến đẩy cửa ra, từ trong khe cửa đi vào thì nhìn thấy hình ảnh An Sâm yên tĩnh ngồi nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, người phụ nữ đó sao lại có cảm giác như là đã từng gặp ở đâu rồi nhỉ? Không phải tối nay ông ta mới nhìn thấy cô ta sao? Thì ra cô ta là do tự tay con trai mình mang đến.
Sau khi nhìn thấy như vậy, ông ta cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Thì ra con trai thật sự trưởng thành rồi.
Ông ta cũng không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau đó mang khuôn mặt tươi cười rời đi.
“Gọi điện thoại kêu anh ta tới đón đi, nếu không tôi sẽ không để cô đi.”
Tiêu Mộc Diên quả thật là nói không lại anh ta rồi, vốn dĩ cô thật sự không muốn chủ động đi tìm Thịnh Trình Việt, nhưng sau khi ngủ một giấc dậy, cô phát hiện trong lòng cô, Thịnh Trình Việt rất quan trọng, cô không thể tiếp tục giận dỗi anh như thế nữa, cho nên cô muốn quay về tìm anh.
Cô sớm đã thuộc làu làu số điện thoại của Thịnh Trình Việt rồi nên rất nhanh đã kết nối được với điện thoại của anh, nhưng lại không có ai nghe máy. Sau khi gọi đi gọi lại nhiều lần, cuối cùng cô cũng bỏ điện thoại xuống, trong lòng dâng lên một cảm giác mất mác.
“Sao rồi?”
Tiêu Mộc Diên bất đắt dĩ lắc đầu: “Anh ấy không nghe điện thoại, cho nên tôi nhất định phải tự mình đi tìm anh ấy.”
Nói xong, cô chuẩn bị đứng dậy.
“Cô xem cô gọi điện thoại anh ta còn không nghe, làm sao có thể sẽ quan tâm tới cô được? Loại đàn ông này khẳng định là đi tìm người phụ nữ khác rồi, cô không nhìn thấy lúc tôi mang cô đi mà anh ta vẫn trơ mắt không đuổi theo đấy sao, vậy thì cũng đã biết địa vị của cô trong lòng anh ta là như thế nào rồi.” An Sâm nói.
“Không sao cả, hai người chúng tôi chỉ là cãi nhau mà thôi, nói không chừng anh ấy cũng đi uống rượu mà say rồi.” Tiêu Mộc Diên mang theo giọng điệu nặng nề mở miệng.
“Cô sao lại tin tưởng anh ta như vậy? Nếu như cô cảm thấy trong lòng anh ta còn có cô, vậy thì tôi mang cô đi tìm anh ta.” Trong lòng An Sâm tuy có chút không phục nhưng vẫn nói ra lời này.
Tiêu Mộc Diên lập tức muốn mở miệng cự tuyệt, kết quả ngược lại bị anh ta ngắt lời trước.