Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 770 : Nụ hôn

Ngày đăng: 10:17 17/05/20


Chuyện này không giống với dự đoán của anh. Chẳng lẽ bây giờ Tiêu Mộc Diên đã thay đổi cách nhìn đối với anh rồi sao? Hay là bây giờ cô không còn ghét anh nữa? Nhưng lúc anh ngẩng đầu lên thì anh mới biết mình đã nghĩ sai rồi.



Bởi vì anh thấy Tiêu Mộc Diên mặt mày đỏ ửng, vừa nhìn thì biết cô đã uống rất nhiều rượu. Hơn nữa, lúc này cô còn mơ mơ màng màng, đứng cũng không vững.



"Em làm sao thế?" An Sâm lo lắng mở miệng hỏi.



"Anh tới thật đúng lúc, uống rượu với tôi đi..." Tiêu Mộc Diên đã uống say bí tỉ, không biết bản thân đang làm gì? Bởi vì bây giờ trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, đó là liều mạng uống đầy rượu vào bụng, trong dạ dày tất cả đều là rượu…



Uống như vậy dạ dày cô sẽ rất khó chịu, nhưng lòng cô sẽ không cảm thấy đau nữa…



An Sâm bị Tiêu Mộc Diên kéo ngay vào phòng. Sau đó cô còn tiện tay đóng cửa lại. Giờ phút này trong đầu cô chỉ nghĩ tới việc uống rượu.



Thì ra lúc con người ta uống say thì sẽ không nghĩ đến nhiều chuyện như vậy…



Lúc An sâm đứng ở cửa đã ngửi được cả người Tiêu Mộc Diên đầy mùi rượu. Nhưng không ngờ sau khi vào phòng lại khiến anh càng trợn mắt há mồm hơn. Bởi vì trên nền nhà ngổn ngang chai rượu rỗng.



Trong phòng tràn ngập mùi rượu, cay xộc mũi.



Sau khi Tiêu Mộc Diên liêu xiêu đi vào, tay cầm một chai rượu lại ngửa cổ uống.



An Sâm thực sự thấy rất chướng mắt, anh đi thẳng tới trước mặt cô, giơ tay đoạt lấy chai rượu.



"Em đừng uống nữa, nếu em cứ uống mãi thế này chắc chắn sẽ chết đấy."



Tiêu Mộc Diên đã uống say, sau khi ý thức được mình không còn rượu uống nữa thì giống một đứa bé bị người ta cướp mất món đồ chơi, cô bất đắc dĩ đẩy vai An Sâm nói: "Anh nói xem rốt cuộc anh là ai? Tôi cho anh vào đây là để anh uống rượu với tôi chứ không phải đến đây cướp rượu của tôi…"




"Vậy... Anh hôn em được không?" Tiêu Mộc Diên híp mắt, cong môi nhỏ làm nũng nói.



Lúc này lồng ngực của An Sâm đập liên hồi. Bởi vì dáng vẻ của Tiêu Mộc Diên quá mê người. Cái miệng anh đào nhỏ nhắn mềm mại, khiến người ta nhịn không được muốn hôn lên đó. Anh cảm thấy máu trên người đang chảy ngược. Bởi vì lúc này anh rất rõ ràng một chuyện, bây giờ Tiêu Mộc Diên đang say rượu, cho nên cô ấy mới nói chuyện và làm chuyện như vậy với anh.



"Sao anh còn chưa hôn em?"



Tiêu Mộc Diên lại làm nũng nói.



"Em có biết anh là ai không?" An Sâm nhắm mắt, cố gắng ép mình hỏi ra một câu như vậy. Bởi vì anh muốn Tiêu Mộc Diên nhanh chóng tỉnh lại: "Em tốt nhất là mở to mắt mà nhìn cho rõ anh là ai. Nếu sau khi biết anh là ai em sẽ không nói như thế này nữa đâu."



"Em biết."



Tiêu Mộc Diên nói xong thì dùng hai tay của mình ôm chặt cổ của An Sâm.



Sau đó Tiêu Mộc Diên chầm chậm tới gần An Sâm cho đến khi đôi môi của bọn họ dán chặt vào nhau.



Cô giống như hòa tan tất cả nỗi nhớ Thịnh Trịnh Việt vào nụ hôn này.



Thịnh Trình Việt, em thực sự rất nhớ anh. Còn anh thì sao? Anh có nhớ em không?



Sau đó, trong lúc vô tình cô càng hôn sâu hơn.



Vừa mới bắt đầu An Sâm vô cùng khiếp sợ, vì anh không ngờ Tiêu Mộc Diên sẽ hôn anh đột ngột như vậy. Vốn dĩ anh muốn đẩy cô ra, nhưng vào lúc này anh mới phát hiện đôi môi của cô lại tươi đẹp đến vậy.