Võ Niệm Song Tu

Chương 9 : Thiên Thê - Huyết Mạch

Ngày đăng: 09:26 20/07/20

.................
Trắc thí thạch từ một ngàn người trắc thí lại chỉ còn lại hơn 50 người, quả thật tiêu chuẩn của Vũ Linh học viện quá mức gắt gao, năm mươi người tụ tập dưới chân núi, chuẩn bị lên núi, thế nhưng không có đơn giản như vậy.
Thiên thê của Vũ Linh học viện có 6 ngàn 6 trăm 6 mươi 6 bước, mỗi năm bước lại nặng thêm 50 cân, nhưng chỉ cần đi đến hơn năm trăm bước, là đạt được tiêu chuẩn tiến vào học viện, ngay cả đại viện trưởng hiện tại cũng chỉ đi được 5 ngàn bước, từ 5 ngàn bước trở lên, mỗi bước đều là 500 cân, ngay cả người đầu tiên lập ra Vũ Linh học viện, cũng chỉ đi đến 6 ngàn 5 trăm bước.
- Tuyển hạch bắt đầu...
Đệ tử của Vũ Linh học viện hô lên, năm mươi người tuyển hạch đạp bước, đi lên thiên thê, những bước đầu rất dễ dàng, đến hơn năm mươi bước, trọng lượng đã lên đến năm trăm cân, khiến hơn mười người sắc mặt đỏ chót, thở hổn hển, nện từng bước chân nặng nề.
Quốc Khang cùng Lưu Phong sánh vai, bước đi nhàn nhã, cười cười nói nói, như leo núi bình thường, khiến những người ở cuối cùng hâm mộ không thôi, cho dù bọn họ có tư chất tốt, nhưng thân thể không tốt, sớm muộn cũng sẽ bị loại.
Một trăm bước, ngàn cân trọng lượng, đã là cực hạn của một số người, những người này mũi, miệng, tai đều chảy ra máu, gân xanh nổi lên, căng lên như muốn nứt ra, có người chịu không nổi, hôn mê bất tỉnh, được Vũ Linh học viện đệ tử đưa xuống chân núi, mất tư cách khảo hạch.
Ngàn cân trọng lượng đối với Quốc Khang không có trở ngại, bởi vì thân thể này đã rèn luyện cực tốt, lại thêm Thanh Tịch tâm pháp không ngừng tẩy rửa, càng thêm áp lực, Thanh Tịch tâm pháp tu luyện càng nhanh, đối với hắn, nơi này chính là phúc địa tu luyện.
Lưu Phong lại khác, hắn lại không cảm nhận được trọng lượng đè lên thân thể, mà lại cảm thấy vô cùng thoải mái, như có người đang đấm bóp cho hắn, lại vừa ngâm mình trong suối nước nóng, đó là do công pháp hắn tu luyện, Vô Cấu Luyện Thể quyết.
Hai trăm bước, hai ngàn cân trọng lượng, năm mươi người bây giờ chỉ còn lại hơn ba mươi người, nhưng trong đó có gần mười người mặt đỏ tới mang tai, răng cắn chặt môi, cố gắng nện từng bước chân.
Quốc Khang thân thể lúc này hơi cảm nhận được sức nặng, vận chuyển Thanh Tịch tâm pháp, nhu hòa nước ấm chảy khắp cơ thể, hắn hơi dừng bước chân, ổn định lại thân thể.
- Haha, chịu không nổi rồi sao?
- Kỳ Ấn cho dù thần kỳ đến đâu vẫn là Kỳ Ấn.
Hai người đi phía sau Quốc Khang giễu cợt, bọn hắn là hai người trắc thí được Thượng Ấn, rất ấn tượng nếu như không có Lưu Phong xuất hiện, bọn hắn luôn ghen ghét Lưu Phong, nhưng không có cách gì, chỉ đành nhắm đến người bên cạnh như Quốc Khang.
- Tốt...
Quốc Khang ổn định xong, Thanh Tịch tâm pháp không ngừng vận chuyển, nhàn nhã bước đi, hai ngàn cân trọng lượng mặc dù có vẻ lớn, nhưng vẫn chưa là vấn đề lớn lao, Quốc Khang mặc kệ hai người này, phóng nhanh bước chân, bắt kịp Lưu Phong.
- Lưu huynh, công pháp của huynh thật kì diệu a, không nhìn sức nặng của thiên thê.
- Triệu huynh cũng thật không kém.
Hai người cười cười nói nói, hai người Thượng Ấn kia giận tím mặt, nhưng không theo kịp hai người Quốc Khang, bọn hắn mặc dù là Thượng Ấn, nhưng tố chất thân thể kém rất nhiều hai người Quốc Khang, mỗi bước đi đều rất thận trọng.
Rất nhanh lại đi qua một trăm bước nữa, ba ngàn cân trọng lượng, người cũng chỉ còn lại gần hai mươi người, bình thường nhất là Trung Ấn, võ mạch nhị giai, mạnh nhất chính là hai người Quốc Khang, luôn luôn đi đầu.
Võ mạch chia làm phẩm giai là bởi vì phẩm giai càng cao, tu luyện công pháp phẩm chất cao sẽ càng có hiệu quả, phẩm giai cũng không phải vĩnh cửu, có thể thăng cấp, người sinh ra võ mạch càng sớm, đến khi Võ Ấn hình thành, phẩm chất sẽ càng cao, có ngũ giai phẩm chất, tương ứng với, Huyền, Hoàng, Địa, Thiên, Thánh, ngũ giai công pháp.
- Khụ khụ...
Một người chịu không nổi áp lực, thổ huyết, ngất xỉu tại chỗ, hắn là một tên Trung Ấn, võ mạch nhị giai, tư chất cũng khá tốt, nhưng thân thể khá là yếu ớt, đi đến ba ngàn cân trọng lượng đã rất là miễn cưỡng, giới hạn cuối cùng cũng tới.
Không quá năm mươi bước, lại có người chịu không nổi, lục tục thổ huyết, bị đệ tử Vũ Linh học viện đưa xuống, Quốc Khang cũng cảm thấy áp lực, ngồi xuống, vận chuyển Thanh Tịch tâm pháp.
- Lưu huynh, đi trước a, ta đuổi theo ngay.
Quốc Khang nói, Lưu Phong gật đầu, Vô Cấu Luyện Thể quyết, là luyện thân thể trở nên thuần khiết nhất, giống như là thoát thai hoán cốt, thoát phàm hóa tiên, thân thể nhẹ nhàng, ba ngàn năm trăm cân trọng lượng không có ý nghĩa với hắn.
- Đến lúc rồi.
Quốc Khang lẩm bẩm, trong ngực lấy ra một quả trái cây màu xanh lục, đưa lên miệng cắn một cái, một dòng nước ấm tràn khắp cơ thể, Thanh Tịch tâm pháp tham lam hút lấy dòng nước ấm kia, điên cuồng đề thăng tố chất thân thể của Quốc Khang.
Lục Vĩnh quả, thuộc về bán linh quả, giá cả cao đến 300 lượng bạc, có thể đề thăng tố chất thân thể của một người trong thời gian ngắn, nhưng Quốc Khang không có ý nghĩ đó, mà dùng năng lượng của Lục Vĩnh quả cho Thanh Tịch tâm quả hấp thụ, hiệu quả đề cao gấp 3 lần.
Có điều sau khi hiệu quả kết thúc, cơ bắp, gân, xương cốt, kinh mạch sẽ bị tổn thương, cần một tuần để điều dưỡng.
- Đi...
Quốc Khang tung cước bộ, như một đầu hắc mã xông lên thiên thê, không hề cảm thấy bất kỳ cản trở nào, bắt kịp Lưu Phong, Lưu Phong đã đi qua bốn trăm bước, chỉ còn lại một trăm bước cuối cùng, mà số người cũng chỉ còn mười mấy người.
Năm trăm bước...
Quốc Khang cùng Lưu Phong nhìn nhau, trong mắt đều hiểu ý nghĩ của đối phương, cả hai không ngừng lại, trực tiếp đi lên, một đám đệ tử của Vũ Linh học viện cảm thán, người mới lúc nào cũng tự đại, trải nghiệm một chút đau khổ, sẽ dễ dàng trưởng thành.
Sáu trăm bước, sáu ngàn cân trọng lượng, đi qua.
Bảy trăm bước, bảy ngàn cân trọng lượng, đi qua.
Tám trăm bước, vượt qua.
Chín trăm bước, vượt qua.
Một ngàn bước....
- Phù phù...
Quốc Khang thở hổn hển, cơ thể đã đạt đến giới hạn, nếu tiếp tục miễn cưỡng, thương tổn sẽ không những cần một tuần, mà có lẽ là một tháng, nửa năm, nhưng hắn lại không muốn từ bỏ, Lưu Phong vẫn chỉ mới hơi đổ xuống mồ hôi.
- Tiếp tục...
Quốc Khang cảm thấy huyết dịch sôi trào, sánh vai cùng Lưu Phong đi lên, một đám đệ tử đứng ở sườn núi nhìn xuống, cảm thấy hâm mộ, một ngàn bước, đủ để vào ngoại môn rồi, Vũ Linh học viện chia làm bốn tầng, nhập môn, ngoại môn, nội môn và thân truyền, mỗi tầng lại có bốn phân viện, ngoại môn đệ tử thuộc về trung tầng đệ tử.
Một ngàn hai trăm bước, Quốc Khang cảm thấy cả người nóng lên, cơ thể nặng nề như vác một hòn giả sơn, thế nhưng huyết dịch lại sôi động, thúc giục hắn bước tiếp, ngay cả trên đầu có khói trắng bốc lên, Quốc Khang cũng không quan tâm.
Một ngàn ba trăm bốn mươi chín bước, Lưu Phong bắt đầu cảm thấy nặng nề, Vô Cấu Luyện Thể quyết không phải toàn năng, cũng có cực hạn, nhưng nhìn thấy Quốc Khang bộ dáng quyết tâm, Lưu Phong nhiệt huyết sôi trào, vẫn tiếp tục đi lên.
Một ngàn bốn trăm bước...
- Hống...
Quốc Khang một tiếng gào lớn, huyết dịch trong cơ thể bùng nổ, trên người hắn nổi lên huyết văn, trước ngực và sau lưng trải dài, hắn cảm thấy một nguồn sức mạnh vô bờ đang tràn khắp cơ thể, Lưu Phong vận chuyển Vô Cấu Luyện Thể quyết, bành một tiếng, cơ bắp cuồn cuộn, căng nứt áo vải.
Quốc Khang cùng Lưu Phong nhìn nhau, mỉm cười, cả hai vận sức, đạp lên thiên thê, chạy đua với nhau, xem ai đến cực hạn trước, Hà viện chủ của ngoại môn xuất hiện, cùng với một lão giả khác, ông ta cũng là ngoại môn viện chủ, Cốc Hùng.
- Hai đứa trẻ này thân thể thật khiến lão già như ta hâm mộ.
Hà viện chủ vuốt râu, cười nói, Cốc viện chủ gật đầu, theo dõi hai người Quốc Khang và Lưu Phong, hai người Quốc Khang chạy đua, bằng tốc độ nhanh nhất vượt qua hai ngàn bước, hai ngàn một trăm, hai trăm, ba trăm.
Hai ngàn sáu trăm bước...
Ầm...
Ầm...
Quốc Khang trước tiên ngã xuống, huyết văn trên người biến mất, Lưu Phong bước thêm được một bước, cũng đã ngã xuống, cả hai cười lớn, trực tiếp hôn mê, được Hà viện chủ cùng Cốc viện chủ đỡ lấy, đưa đi dưỡng thương.
Một ngày này, Vũ Linh học viện từ nhập môn đến ngoại môn chấn động, hai đệ tử khảo hạch đi đến hơn hai ngàn sáu trăm bước, trực tiếp vào ngoại môn, lại được Hà viện chủ cùng Cốc viên chủ mời thu làm đệ tử, khiến ai ai cũng hâm mộ.
Mà lúc này, Quốc Khang lại lần nữa tiến vào minh ngộ, học tập võ kỹ cơ bản nhất của Thanh Tịch tâm pháp, Nhất Chỉ Thành Kim, cái tên rất bá khí, nhưng không phải vậy, võ kỹ này thuộc về điểm huyệt, đánh một lực đạo chính xác vào huyệt đạo của người khác, có thể định thân, ngừng huyết, thậm chí là cắt đứt kinh mạch, khí quan.
............