Vợ Ơi Chào Em

Chương 11 : Tiệc rượu (1)

Ngày đăng: 14:42 19/04/20


Cái gọi là tiệc rượu

thương mại không giống như trong phim thần tượng hay diễn, một đống trai thanh

gái lịch xuất hiện, sau đó uống rượu nói chuyện phiếm, rồi nam nữ chính chạy đi

khiêu vũ một màn tươi đẹp, mà là một cuộc đấu đá trên thương trường.



Đàn ông dựa vào tiệc rượu

để bàn chuyện làm ăn, phụ nữ dựa vào tiệc rượu vừa để bàn chuyện trang sức, mĩ

phẩm, vừa thăm dò ít tin tức nho nhỏ, nếu đôi nào cũng giống như trên phim

truyền hình, chỉ biết ăn uống với khiêu vũ, thì khoảng cách tới phá sản chẳng

còn xa nữa.



Tô Nhạc không hiểu vì sao

Ngụy Sở lại định đưa cô tới những nơi thế này, trước tiên không nói đến vấn đề

tin tưởng, chỉ xét về năng lực của cô, lẽ nào Ngụy Sở chưa từng do dự?



Bất kể Ngụy Sở suy nghĩ

thế nào, Tô Nhạc vẫn vô cùng không muốn, nhưng cô vẫn phối hợp mà mặc váy,

trang điểm, đeo đồ trang sức cẩn thận. Đương nhiên, kiểu xuất hiện một cách rực

rỡ như nữ chính trong tiểu thuyết, cô không làm được, người phụ nữ thông minh

phải biết làm gì trong từng trường hợp, dù sao không phải ai cũng may mắn được

làm nữ chính.



Năm giờ rưỡi chiều, di

động của Tô Nhạc vang lên, Ngụy Sở đã lái xe tới dưới lầu.



Soi gương một lần cuối

cùng, tất cả đều ổn thỏa, Tô Nhạc đi giày cao gót ra khỏi nhà.



Ngụy Sở ngồi trong xe,

nhìn thấy Tô Nhạc lộng lẫy xuất hiện, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, vô cùng có phong

độ thân sĩ xuống xe mở cửa cho Tô Nhạc, chờ khi Tô Nhạc đã ngồi ổn định, anh

mới nói: “Tối nay làm phiền đàn em rồi.”



“Em chỉ coi như đi ăn

chùa một bữa thôi.” Tô Nhạc nghĩ trên tiệc rượu cơ bản chẳng có thời gian mà

ăn, hậm hực bồi thêm một câu: “Đều là bạn học, không cần khách sáo.”



Ngụy Sở vờ như không nhìn

thấy vẻ mặt không tình nguyện của đối phương, nhấn ga, đi về phía nhà hàng.



Tiệc rượu lần này do một

nhân vật có uy tín trên thương trường, ông Lương, tổ chức, những người được mời

hầu hết đều phải nể mặt ông.



Khi hai người tới nhà

hàng đã có nhiều người tới, Ngụy Sở liếc mắt nhìn Tô Nhạc ở bên cạnh, thấy sắc

mặt cô bình thường mới bước vào cổng chính.



“Tổng giám đốc Ngụy.”

Công tử nhà họ Lương đang bắt tay với khách nhìn thấy Ngụy Sở, lập tức cười xin

lỗi với khách khứa, tiến lên hai bước chào Ngụy Sở: “Tối nay tổng giám đốc Ngụy

hạ cố tới, cần phải uống nhiều một chút mới được.”


“Tôi nghe nói cô ta là

thư ký của cậu Trang.” Đường Dao nhẹ nhàng bồi thêm một câu, lời này vừa nói

ra, nét mặt những người ở đây đều lộ ra một tia châm biếm rõ ràng.



Tô Nhạc nâng ly rượu lên

che khóe miệng đang giật giật, cái miệng phụ nữ đúng là thứ giết người vô hình.



“Vòng tay của Tô tiểu thư

thật đẹp, cô mua ở đâu vậy?” Ánh mắt Trương phu nhân rơi xuống cổ tay Tô Nhạc,

vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.



Tô Nhạc hiểu rõ trong

lòng, chủ đề vừa rồi được Trương phu nhân bắt đầu, mục đích đã đạt được, không

thể tiếp tục nữa, dù sao cô ta cũng không muốn trở thành một cái tên nổi tiếng

thích nói xấu người khác, cô thở dài trong lòng, những người phụ nữ này đều đã

thành tinh rồi, cô tin rằng dù trên thế giới này không có đàn ông, bọn họ vẫn

có thể vui vẻ như thường.



“Vòng tay này là quà của

mẹ tôi năm tôi đỗ đại học, cảm thấy hợp với trang phục ngày hôm nay nên đeo vào

thôi, không phải thứ đắt tiền gì.” Tô Nhạc phóng khoáng khoát tay.



Trong mắt Đường Dao

thoáng qua một tia tán thưởng: “Đắp hàng hiệu lên người là nhà giàu mới nổi,

chị lại nghĩ vòng tay này rất hợp với em, nhìn làn da căng mịn trắng sáng của

em, chị chỉ hận không thể cắn một cái.” Cô lắc đầu thở dài: “Tô Nhạc, em đúng

là khiến cho bọn chị ghen tỵ nha.”



Tô Nhạc sờ sờ mặt mình,

vẻ mặt lộ vẻ đã sáng tỏ: “Đàn chị, chị đang tạo thêm thù hận cho em sao, ở đây

có ai da không đẹp, chị cố ý khen em, có ý đồ gì?”



Mấy người ở đây ngay từ

đầu đã không xem thường Tô Nhạc, lại thấy Tô Nhạc và Đường Dao đùa cợt, trong

lòng hiểu rằng không thể tùy tiện làm mất lòng cô gái này, nên cũng vui vẻ cười

đùa.



Tô Nhạc vừa đối phó, vừa

lần thứ hai cảm thán, các chị em phụ nữ, mấy người không chỉ có suy nghĩ linh

hoạt mà còn có một cái đầu thật thông minh nha! Cô không khỏi nghĩ, khi về nhà,

mình nên ăn nhiều quả óc chó, tẩm bổ đầu óc, so với mấy người phụ nữ này, hiện

giờ đầu óc cô không đủ dùng.



Đúng lúc này, tiếng giày

cao gót truyền tới, Tô Nhạc quay đầu lại, nhìn thấy một người đẹp mặc lễ phục

đỏ tươi, đeo dây chuyền lóe sáng đi về phía này, ngay lập tức, Tô Nhạc cảm thấy

dạ dày mình nhói đau, vẻ mặt mấy người khác cũng biến thành bản mặt quan tài.



Đây đúng là nghiệt duyên

nha.