Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo

Chương 11 : Bụng sa mạc

Ngày đăng: 12:21 30/04/20


Lam Duê nhận lấy chiếc điện thoại di động Vân Lãng vừa đưa tới, liền nghe thấy tiếng phụ nữ gầm gừ bên trong:



"Cái đồ thất hứa, lần nào cũng cho tớ leo cây, ai nói lần này chắc chắn theo tớ đi nghỉ phép, cậu bây giờ chết ở đâu rồi?"



Đưa điện thoại di động tách ra xa lỗ tai hơn một chút, đến khi âm lượng bên trong vừa đủ nghe, lúc này mới không nhanh không chậm mở miệng nói: "Tiểu thư, cậu cho rằng mình được tự do giống như cậu? Cả ngày cầm lấy dao giải phẫu, khi vui thì làm cho người ta mấy dao, khi mất hứng liền bay lượn khắp thế giới sao! Trong tay mình có rất nhiều chuyện phải lo!”



Vân Thanh lúc này đang nằm tắm nắng trên bờ biển Hawaii, vừa nghe thấy vậy, khóe mắt kéo ra mấy tia hoài nghi!



"Mẹ nó, lúc trước cậu đã đồng ý với tớ rồi, hiện tại thì thành ra là lỗi của tớ? Cậu…..”



"Nếu không có chuyện gì khác, mình cúp trước!"



"Chuyện hợp tác giữa cậu và Lăng Ngạo, là thật?" Thấy cô muốn cúp máy thật, Vân Thanh vội rút lại mấy lời đùa giỡn của mình, tâm trạng có chút lo lắng, hỏi!



Lam Duê nhíu mày, một mặt vừa quét qua tư liệu điện tử trên màn hình trước mặt, mặt khác vừa nói: "Đúng vậy, không ngờ cậu nắm bắt tin tức nhanh thật!”



Bên kia, Vân Thanh bất nhã mở to mắt lườm nguýt, nét mặt hưởng thụ nằm bên dưới chiếc ô che nắng, lười biếng nói:



"Cậu làm trò, nếu như cậu không muốn cho tớ biết, tớ sẽ biết được sao? Chỉ là lá gan của cậu quả thật rất lớn, lại đi hợp tác với loại người như vậy. Cậu không sợ bị anh ta ăn tươi nuốt sống à?”



"Aizzz….cậu cho rằng giữa chúng tôi, là ai nuốt ai trước?” Khóe miệng Lam Duê giương lên một vòng cung tà mị. Trong nháy mắt cả người toát ra một luồng khí lạnh u ám! Ánh mắt tựa như hai viên trân châu đen bóng, lóe lên sự tự tin tuyệt đối!



"OK, bản thân cậu cẩn thận là được! Đừng để đến lúc đó lại lấy chính mình ra đền bù thiệt hại! Thôi, cái người phụ nữ này chẳng có một chút gì gọi là thú vị hết, ưmh, không nói với cậu nữa! Bái bai!"



Vân Thanh cúp điện thoại, tuyệt nhiên không bởi vì thân phận của đối phương mà cho rằng mình cúp máy trước một bước có gì là không đúng!



Miễn cưỡng lật người, chiếc kính mát thật to dường như che khuất đi già nửa gương mặt cô, nhưng mà phụ nữ xinh đẹp lúc nào cũng không thiếu người dòm ngó….
Để thuận tiện cho việc di chuyển và hành động trong sa mạc về sau, cô khoác lên mình một bộ quần áo chống nắng gọn gàng, dưới chân đi một đôi giày chống trượt!



Lăng Ngạo chẳng qua chỉ quét mắt sang người phụ nữ bên cạnh một cái, bờ môi mỏng lạnh nhạt nhếch lên, bước lên chiếc máy bay trực thăng bên cạnh. Sau khi Lam Duê đi vào, lúc này máy bay trực thăng mới chậm rãi nâng lên!



Bởi vì nhiệm vụ lần này tương đối đặc biệt, lại nói trước đó Lam Duê và Lăng Ngạo đã thương lượng, đem toàn bộ đội ngũ chia làm năm tổ! Vân Lãng và Vân Vũ mỗi người dẫn dắt một tổ, Âu liêm dẫn đầu một tổ, cùng với người mà Lăng Ngạo rất ít mang theo bên cạnh, nhưng anh cũng rất coi trọng - Ngự Phong!



Năm tổ người, ngoại trừ Lăng Ngạo và Lam Duê là lần đầu tiên hợp tác ở phía ngoài, những người khác đã sớm nhanh chóng tiến về phía bụng sa mạc rồi!



Với góc nhìn nghiêng, toàn bộ đường cong trên gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo hiện rõ mồn một, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Bộ dạng chẳng nói chẳng rằng, lại càng mang đến cho người ta một cảm giác không thể dựa vào gần!



Lam Duê liếc mắt nhìn gương mặt lạnh lùng im thin thít kia một cái. Sau đó liền phóng tầm mắt đến một dụng cụ trong tay, động tác của ngón tay bỗng trở nên thoăn thoắt.



Trong khoảnh khắc, khóe miệng chợt giương lên một đường cong đùa cợt:



"Tôi quên, cho dù là đội hình có hoàn hảo thế nào đi chăng nữa, ở vào tình thế như vậy, cũng cần nguồn nước tiếp tế!"



Những lời này, thành công trong việc thu hút sự chú ý của Lăng Ngạo! Ánh mắt sắc bén tựa nhưng chim Ưng hung hăng bắn về phía cô, liếc nhìn món dụng cụ trong tay, trong tích tắc, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc!



Một dãy điểm đỏ nhấp nháy, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, nhất định là đám người bọn họ muốn tìm!



Không ngờ người phụ nữ này còn có chiêu thức ấy, như vậy mà cũng lần theo dấu vết được, trên người của cô ấy rốt cuộc có cái gì?



"Không khỏi bứt dây động rừng, chúng ta chỉ có thể ở khoảng cách sông Tháp Lý Mộc, có một đoạn nhỏ, hạ xuống!" Ngón tay linh hoạt của Lam Duê đặt lên dụng cụ lần nữa, không ngừng di chuyển, mắt cũng không chớp một cái, nhưng mà lời nói trôi vào tai Lăng Ngạo nghe rất rõ ràng!



Lăng Ngạo thấy thế, trên gương mặt tuấn tú thoáng qua một tia không vui, cuối cùng cũng vung tay lên: "Hạ xuống!"