Vô Sắc Hoàng Đế

Chương 1 : Cái chết bất chợt

Ngày đăng: 09:20 08/08/20

-Không ổn ,nương tử... Chạy mau !
Trong rừng , hai thân ảnh một nam một nữ đang lướt đi rất nhanh , bộ dáng trong cực kì vội vã như là có ai đang rượt đuổi mình vậy . Được một đoạn khá xa , nữ nhân kia bất chợt dừng lại ... là do nàng quá mệt .
- Thiên ca , ta ...ta thực sự không được ... huynh mau đi !
Thở không ra hơi , người nữ nhân kia đôi mắt cũng đã chảy đẫm lệ . Đối lập với vẻ mặt hoa lê vũ đái của nàng , người nam nhân có vẻ bình tĩnh hơn nhưng không ai biết được trong lòng hắn lúc này cũng trở nên rất xoắn quít .
- Nếu muốn thì cả hai cùng đi , ta không thể bỏ nàng cùng nhi tử lại được.
Nói xong hắn bế thốc nữ nhân kia lên rồi tiếp tục chạy . Giờ mới thấy cái bụng của nàng có chút trương, hiển nhiên là đang mang thai .
"Rầm "
Một vài cái cây to bị đạp gẫy , một con Kim Lôi Báo đã đuổi gần kịp hai người .
Chạy một mạch,họ liền tới một cái động nhỏ, đến lúc này vị nữ nhân kia có vẻ bị động tới thai nhi , khuôn mặt mỹ lệ cũng đã nhăn nhó tới cực điểm , hàm răng không nhịn được mà nghiến vào nhau ken két .
-Vân Nhi, cố gắng lên... Cổ lão sắp tới đây !
-Ân ...
" Gràooooo "
Đang trong lúc hai người tưởng như thoát nạn , con Kim Lôi Báo đã ở bên ngoài gào rống lên ... nó cũng đã đuổi tới nơi .
Nam nhân kia đầy đầu hắc tuyến ,hắn hít một hơi thật sâu sau đó liền ra quyết định .
Bên cạnh nữ nhân tên Vận Nhi cũng bị tiếng gầm làm cho kinh động hoảng sợ, hai tay nàng giữ chặt lấy người nam nhân của mình, cơ thể mảnh mai bất giác cũng trở nên run rẩy .
An ủi nàng một chút , người nam nhân liền nói :
-Vận Nhi , ta đi đánh lạc hướng nó, nàng cố gắng một chút , ta lại liền nhanh chóng sẽ trở về , được không ?
-Không ... Thiên ca, đừng bỏ muội lại , cùng lắm thì hai ta sẽ cùng chết .
Nam nhân tên Thiên ca kia bị tình thâm của thê tử khiến cho hai hàng lệ cũng không cầm được, phải nói từ khi cưới Vân Nhi về làm thê tử , hai người đã trôi qua cực kì hạnh phúc và họ còn có cho mình cốt nhục của nhau .
Chỉ là hôm nay , hắn liền không giữ được lời hứa "giăng long đầu bạc" cùng với nàng .
-Ta... ta xin lỗi.
Bỏ lại Vận Nhi với vẻ mặt cực kì đau khổ , người nam nhân cắn răng phóng ra khỏi động .
-Không đừng bỏ ta lại phu quân ...phu quân , Áaaaaa.
Tiếng thét trong vộ vọng , vừa ra đến bên ngoài vị nam nhân kia đã bị Kim Lôi Báo chộp tới một trảo .
Ngồi bên trong chứng kiến cảnh tượng , Vận Nhi lập tức bị ngất đi .
---------------
Chẳng biết qua bao lâu , Vân Nhi tỉnh lại , mơ hồ nhìn mọi thứ xung quanh ... nàng thở phào , mình vẫn còn sống ???
Bất chợt nàng nghĩ đến điều gì đó .
Thiên ca ! Thiên ca đâu ?
Nghĩ tới nam nhân của mình , Vận Nhi hoảng sợ thật sự , nàng kêu lớn lên .
-Thiên ca , phu quân ,.... ngươi đâu rồi !
Bên ngoài bỗng thấy tiếng ồn phát ra từ phòng ngủ của đôi phu thê, một thân ảnh già nua tiến vào .
Đó là Cổ Lão , một già lão đáng kính nhất của làng Diệp Phong .
Cổ lão bước vào , Vận Nhi cũng liền muốn rời giường .
-Tiểu Vận a ,không cần đa lễ ,kẻo ảnh hưởng đến nhi tử ...
Theo sau Cổ lão là 2 nữ nhân trung niên trong làng ,một người đến dìu Vận Nhi trở lại giường , còn người kia vội chạy đi chuẩn bị nước nóng .Tần Vận cũng đã không tỉnh trong 3 ngày qua rồi , ấy vậy mà bộ dạng lúc này của nàng còn muốn thêm gấp gáp .
-Cổ lão , thiên ca , phu quân ta ... hắn đâu rồi !
Thấy cái khuôn mặt khổ sở của Vận Nhi , Cổ lão nơi nào dám cho Vận Nhi biết sự thật , chỉ là vẻ mặt lóe lên sự buồn rầu của Cổ lão rất nhanh liền thay đổi , hắn mỉm cười nói nhẹ :
-Không cần lo lắng , hắn cũng đã bị thương , giờ đang trị thương tại nhà của ta .
Chỉ trách Tần Vận quá nhạy cảm , trong phút giây đó nàng vậy mà đã nhận ra sư thay đổi cực kì nhanh chóng trong ánh mắt của Cổ lão .
Giọng nàng bất giác run run :
-Cổ lão , từ lúc đến đây , ta luôn coi ngài như phụ thân đối đãi , mong ngươi hãy mau nói thật cho tiểu Vận ... Hàn Thiên hắn thế nào ?
Cổ lão đôi mắt giờ càng muốn nhăn nheo mấy phần , không thể phản bác tiểu Vận , hắn đành thở dài nói ra :
-Hàn Thiên ,hắn đã bị con Kim Lôi Báo cắn chết. Lúc ngươi hôn mê ,ta và mọi người đều đã an táng xong xuôi hết thảy .
Nghe xong những lời như "sấm rền " đó , tiểu Vận lại ngất đi ....
Thấy nàng bất tỉnh đến Cổ lão cũng phải vội vã kêu lên :
-Hai ngươi mau vào , nàng lại ngất xuống , mau , mau ....
-----14 năm sau-----
Làng Diệp Phong
-Ahaha , lại đây bắt ta đi nào ?
-Hừ , có giỏi thì ngươi đứng lại , ta liền không khách khí ....
Tiếng bọn hài tử nô đùa trong làng , chúng vui vẻ huyên náo với nhau thành một bầy ... Tất cả đều được thu vào tầm mắt của Hàn Long .
Lại nói Hàn Long , chính là con trai của Tần Vận và Hàn Thiên . Sau khi biết được sự thật , Tần Vận sống như người vô hồn , mất đi người nam nhân yêu quý , nàng cũng không muốn tiếp tục .
Tần Vận quyết định sau khi hạ sinh hài tử , liền muốn theo hắn xuống cửu tuyền ...chỉ là lão thiên như trêu đùa với nàng . Hàn Thiên khi sinh ra thể chất có chút yếu nhược , hẳn là do trong lúc thai kỳ Tần Vận do tinh thần giảm sút gây ra .
Làm mẫu thân như nàng làm sao có thể bỏ nhi tử lại được .
Vậy là 14 năm liền qua , Hàn Thiên vậy mà càng thêm yếu ớt , Tần Vận đã tìm mọi cách nhưng hầu như đều vô dụng . Con trai nàng giường như mắc phải một bệnh nan y khó chữa , dù cho đến Cổ lão có mời khắp khu vực lân cận cũng không có lang y nào trị được .
Tần Vận càng thêm khổ sở , nàng không muốn mất luôn đứa con này .
Vậy nên nàng rất cố gắng , thậm chí một tháng trước sau khi nghe tin Tuyết Liên vạn năm có thể trị được bách bệnh , nàng không ngại cực khổ liền tìm mọi cách đoạt tới ...
Chỉ tiếc là thất bại , khỏi phải nói , tỉ lệ Tần Vận đoạt được nó xác xuất chưa chắc đã tới 0,001%, đơn giản Tuyết Liên vạn năm mọc tận trong Đầm Lầy Tử Vong cách làng Diệp Phong tận 500 dặm ( tương đương 800 km = Bằng từ Hà Nội vào Đà Nẵng ) . Chưa kể là đường đi còn muốn cực kì hiểm trở , gian nan mà cái khó nhất chính là có rất nhiều cao thủ đã nhằm tới nó rồi .
Cho nên việc nàng có thể trở về lại cũng là một kiện may mắn lắm rồi .
" Cạch " tiếng mở cửa , sau đó liền một hồi âm thanh ôn nhu vang lên .
-Điền Điền , cháo còn nóng , mau ăn đi ...
Tận Vận bước vào phòng , điều đầu tiên nàng thấy chính là một cậu nhóc có chút xơ xác ,bộ dáng rất thiếu dinh dưỡng đang ngồi nhìn lấy những tiểu tử chạy tung tăng ngoài kia , ánh mắt trong đó thập phần buồn bã .
Thấy vậy hai mắt Tần Vận lại ướt đẫm , cố xua đi những giọt nước mắt , Tận Vận liền tiến đến an ủi nhi tử .
-Có phải là muốn đi chơi rồi a ? Mau uống thuốc liền rất nhanh khỏe lại a , sau đó con đi đâu mụ mụ cũng không ngăn cản .
Chỉ là lần này ,Tần Vận lại nhận được sự phản ứng mãnh liệt từ Hàn Long .
Cánh tay hắn bất ngờ vung lên .
" Choang "
Bát cháo nấu bằng Huyền Sâm trăm năm mà nàng cất công lắm mới cầm đến , liền cứ thế bị Hàn Long hất văng đi .
Tần Vận không chịu được tức giận :
-Điền Điền , con làm gì ???
Hàn Long ánh mắt đỏ ngầu nhìn mụ mụ hắn quát lớn :
-Tại sao ? Tại sao ta sinh ra liền yếu đuối như vậy ... khốn kiếp ,đều tại ngươi , ta không muốn sống , ta muốn được ra ngoài kia.
Thấy Hàn Long điên cuồng , Tần Vận lần đầu tiên trông thấy con trai như vậy liền cực kì hốt hoảng , nàng muốn chạy đến đỡ Hàn Long thì bị hắn hất tay ra .
Thân thể Hàn Long loạng choạng bước xuống giường miệng còn không ngừng lẩm bẩm .
-Hừ , đều do ngươi mẫu thân , tại ngươi sinh ra ta như vậy ... ngươi giết chết ta đi .Aaaaaaa
Nghe thế , Tần Vận gần như chết lặng ,nàng nức nở :
- Là do ta .. là do ta , là mẫu thân sai rồi ... hức ..ức, Điền Điền con đừng như vậy được không ?
Không kiềm được nàng cũng khóc rống lên .
" Huỵch " , chưa chạm được đến cảnh cửa , Hàn Long liền mất đi ý thức .
-Điền Điền , Điền Điền ... đừng trêu mụ mụ , mau tỉnh a !
Hắn bất tỉnh , Tần Vận cũng cuống cuồng ....
-----Mấy ngày sau-----
Sao rồi lão Chu ?
Người hỏi chính là Cổ lão , sau khi biết tin , 3 ngày nay hắn liền túc trực ở nơi này , kì thật việc Hàn Long suy nhược Cổ lão cũng là người lo lắng cho hắn không kém gì Tần Vận đấy !
Trước mặt Cổ lão đây chính là một trong những " ông bạn già " của hắn , Chu Thương - một lang y khá là nổi tiếng ở làng bên .
Cũng từng khám bệnh qua cho Hàn Long rất nhiều lần nhưng chưa lần nào Chu Thương lại phải thở dài đến như vậy .
-Haizzz ... Cổ Hà a ! Lần này Chu Thương ta đành phải hổ thẹn rồi !
-Cái gì ! Không thể nào . Chu lão , xin ngươi hãy cứu lấy nhi tử của ta , dù ...dù phải trả bất cứ giá nào cũng được .
Tần Vận ngồi bên cạnh cũng không chịu được , hai mắt nàng đã đỏ au , hẳn là đã khóc liên tiếp mấy ngày nay rồi .
-Ta xin lỗi , tiểu Vận ,bệnh của tiểu Điền dường như không có cách .Ngươi ... ngươi cũng là chuẩn bị tinh thần trước a !
-Ngươi nói dối , ta không tin , không lẽ bằng năng lực của ngươi cũng không cứu được Điền Điền sao ?
Mặc dù là Tần Vận có hơi vô lễ , nhưng Chu Thương biết là trong hoàn cảnh nhi tử mình như vậy , mẫu thân như Tần Vận như nào không sốt sắng đấy , chỉ là nàng vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật mà thôi .
Ra cái ánh mắt kêu Chu Thương rời đi , Cổ lão ở lại an ủi thoáng cái Tần Vận liền cũng rất nhanh ra ngoài ...
Trong phòng nhất thời chỉ còn hai mẹ con Tần Vận - Hàn Long mà thôi ...
-Điền Điền , mau chóng tỉnh lại a , mụ mụ dẫn ngươi đi chơi ...
-Điền Điền , ngươi rất muốn mụ mụ kể chuyện ... vậy tỉnh dậy tốt lắm , mụ mụ sẽ kể cho ngươi nghe ....
-Điền Điền , ngươi không được bỏ rơi mụ mụ như cha ngươi sao ...
-Điền Điền.....
Cứ thế ngoan thoại ,Tần Vận ôm lấy cơ thể Hàn Long rất chặt , sau đó nàng lại khóc rất thảm ....
Ở bên ngoài Cổ lão và mấy người phụ nhân cũng bất đắc dĩ thở dài , họ không phải không muốn vào an ủi Tần Vận , chỉ là trước kia cái chết của Hàn Thiên khiến nàng rất điên cuồng và có chút ngoan cố ... họ cũng biết điều đó cho nên không một ai có ý định vào phòng mẹ con Tần Vận lúc này .
Sáng sớm hôm sau , Tần Vận tỉnh lại chỉ thấy một mình nằm ở đó , trên giường ngày hôm qua như người sắp chết Hàn Long chẳng thấy đâu .
Cảnh tượng giống y hệt lúc đó , Tần Vận một mình ở trong phòng ,bên ngoài kia người nam nhân của nàng như vĩnh viễn muốn ly khai Tần Vận.
Nhưng lúc đó Tần Vận thật sự bất lực , lần này thì không vậy .Nàng vội vã phóng ra bên ngoài , miệng theo đó cũng gọi lớn :
-Điền Điền , Điền Điền ....con đâu rồi !
Không để ý , những câu nói của nàng lúc này giống y hệt với bi kịch chục năm trước , chỉ là hai người hai hoàn cảnh ,có chút khác biệt nhau mà thôi !
Xa xa đó , một thân ảnh gầy còm quen thuộc đang đứng cạnh cái giếng làng - hắn chính là Hàn Long , xối lên cơ thể toàn là da bọc xương bằng những dòng nước mát lạnh , Hàn Long không chịu được liền rùng mình một cái .
Cũng đã thấy Hàn Long , Tần Vận kích động không chịu được , nàng nhất thời không cảm thấy được sự kì lạ từ hắn mà chỉ lao vào ôm chầm lấy cơ thể ướt sũng kia, miệng không ngừng run rẩy :
-Điền Điền ,đừng bỏ lại mụ mụ ...