Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)
Chương 351 : Có ai mặt trơ trán bóng như anh không?
Ngày đăng: 13:38 30/04/20
- Không sao, tôi không mệt.
Kiều An An miễn cưỡng cười một tiếng, hiện giờ đầu óc nàng rất loạn, Dương Minh Hào đột nhiên hôn mê một cách bất thường, mà bây giờ lại đột nhiên khôi phục như cũ, lại càng bất thường hơn. Trở về tỉnh thành mới mấy chục tiếng mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Điều này làm nàng bắt đầu cảm thấy không ổn.Theo kế hoạch mà Kiều An An dự định, ít nhất nàng phải chiếu cố mẹ vài ngày rồi mới đi. Nhưng bây giờ, nàng lại phát hiện, nếu nàng tiếp tục ở lại, chỉ sợ sẽ càng nhiều phân tranh.Chẳng qua, mẹ lại đang nằm trên giường bệnh, nàng thật sự không thể nào mở miệng nói rời đi.- Mẹ, con đi hỏi bác sĩ một chút, xem mẹ chừng nào thì ra viện được. Nếu có thể ra viện, con chăm sóc mẹ tại nhà cũng thuận lợi hơn.
Kiều An An vẫn không thể nào mở miệng nói rời đi được. Nhưng Dương Minh Hào đang ở trong phòng, điều này làm nàng mất tự nhiên, cho nên nàng tìm cái cớ để rời đi.- An An, anh đi cùng em.
Thấy Kiều An An ra khỏi phòng bệnh, Dương Minh Hào lập tức đi theo.Dương Minh Hào bước nhanh mấy bước đã đuổi theo Kiều An An, đi sóng vai với nàng.- An An, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi.
Sóng vai đi hơn mười mét, còn chưa đến phòng làm việc của bác sĩ, Dương Minh Hào đã không nhịn được thấp giọng nói.- Nói cái gì?
Người tiếp lời không phải Kiều An An, mà là một thanh âm hơi đột ngột. Mà theo thanh âm này, Dương Minh Hào và Kiều An An đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực đạo vọt tới bên họ, cỗ lực đạo vô hình này khiến thân thể hai người tách biệt sang hai bên.Dương Minh Hào mất khống chế lảo đảo vài bước sang bên phải. Cho đến khi đụng vào tường mới đứng vững thân thể. Mà Kiều An An lại nghiêng sang bên trái, thân thể trong nháy mắt tạo thành góc 45 độ với mặt đất.Kiều An An sắp ngã xuống đất, đột nhiên nàng lại cảm thấy eo siết lại, một cánh tay có lực ôm lấy nàng. Đồng thời, nàng lại cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.- Thất tiên nữ, đi đứng cẩn thận a. Mặc dù chị là tiên nữ, nhưng tiên nữ bị ngã cũng sẽ đau.
Thanh âm hì hì truyền vào trong tai, thân thể Kiều An An lập tức được đỡ thẳng lên. Chẳng qua, cái tay ôm ngang hông nàng vẫn chưa buông bỏ.- Buông ra mau.
Y tá bên cạnh đón lời.Mấy y tá đứng kia chém gió, nhưng không biết đại mỹ nữ Kiều An An cũng là một y tá. Nếu các nàng biết, không chừng lại càng hâm mộ hơn. Cùng là y tá, vì sao các không được trai đẹp tới tranh chứ?Bộ dáng của Dương Minh Hào hiện tại rất hung ác. Nếu người bình thường thấy hắn như bây giờ, nói không chừng sẽ thật sự hơi sợ, bởi vì, tên này thoạt nhìn như sắp nổi điên vậy. Đáng tiếc, hắn lại gặp phải Đường Kim.Lúc này, bộ dạng Đường Kim vẫn bình chân như vại:
- Tôi không buông, anh làm gì được? Cắn tôi chắc? Đúng là không giải thích được, bạn gái tôi, tôi thích ôm thì ôm, anh nhìn bạn gái tôi đẹp là muốn đoạt, có ai mặt trơ trán bóng như anh không?Kiều An An thật sự câm nín, lời này phải dành cho chính Đường Kim a. Năng lực đổi trắng thay đen của tên này cũng quá mạnh đi.- Tốt, rất tốt!
Dương Minh Hào nắm chặt hai tay, tầm mắt đột nhiên rời đến người Kiều An An:
- An An, anh hỏi em, em quyết tâm ở bên thằng nhãi này có phải hay không?- Tôi...
Kiều An An há miệng, nhưng cuối cùng chẳng biết trả lời thế nào. Thừa nhận chắc? Không ổn. Phủ nhận sao? Hình như cũng có vấn đề.Mà thái độ này của nàng lại càng làm Dương Minh Hào điên cuồng. Đột nhiên hắn đấm ra một quyền nặng nề lên tường, nắm tay đau đớn, hình như cũng làm hắn bình tĩnh lại. Hắn dùng ánh mắt như rắn độc nhìn Đường Kim một cái, sau đó đột nhiên xoay người rời đi.Một đám người trợn mắt há mồm. Cứ thế là đi hả? Thế... thế này... con mẹ nó còn là đàn ông không?