Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 359 : Còn có em cần chị!

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Ba giờ chiều, Ninh Sơn.Tập đoàn Hoàng Kim, phòng phó tổng giám đốc.Đại cổ đông chính của Hoàng Kim tập đoàn chính là Đường Kim mà chủ tịch cũng là Đường Kim, đương nhiên là chỉ trên danh nghĩa, trên thực tế người quản lý là Hàn Hữu Đức cùng Dương Minh Kiệt, nhưng Dương Minh Kiệt không muốn chuyện gì cũng phải đứng ở trước, cho nên vị trí đó là Hàn Hữu Đức.- Minh Kiệt, xảy ra chuyện lớn rồi!

Trần Huy vội vàng đi vào văn phòng, thần sắc có chút cổ quái, tựa như hưng phấn lại tựa như có chút phiền não.- Chuyện gì?

Dương Minh Kiệt hỏi.- Dương Minh Hào đã xảy ra chuyện!

Trần Huy hạ giọng.- Tôi biết rồi, nghe nói bị Đường Kim hạ thủ, hôn mê một buổi tối, bất quá hôm nay đã tỉnh.

Dương Minh Kiệt cũng không cảm thấy bất ngờ.- Minh Kiệt, tin tức vừa mới nhận được, Dương Minh Hào đã chết.

Trần Huy thanh âm trầm thấp, nhưng không nén được sự hưng phấn.- Dương Minh Hào đã chết?

Dương Minh Kiệt chưa kịp phản ứng, ngẩn người ra cả nửa buổi mới nhảy dựng lên, nói:

- Cậu nói cái gì? Dương Minh Hào đã chết?- Đúng vậy, chết rồi, tin tức này chính xác tuyệt đối.

Trần Huy khẳng định gật gật đầu.Dương Minh Kiệt hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi hỏi:

- Đường Kim làm?- Cái này không có tin tức chính xác, nhưng trừ hắn ra tựa hồ không có người khác.

Trần Huy nhỏ giọng nói:
Đường Kim quay đầu lại hỏi.- Chăm sóc cho cô ấy thật tốt.

Kiều Gia Đạt thản nhiên nói, sự tình đã thế này hắn dù có mắng tên đầu sỏ Đường Kim này thì cũng chẳng được gì, hắn chỉ hy vọng là Kiều An An có thể thuận lợi vượt qua cửa ải này.- Chuyện này không cần anh nói.

Đường Kim lười biếng nói một câu, sau đó xoay người đuổi theo Kiều An An.- Có muốn đi theo tôi không?

Kiều An An nhẹ giọng hỏi.- Thất tiên nữ, dù là theo chị đi hay chạy em đều có thể.

Đường Kim nghiêm trang nói.Kiều An An gật gật đầu, dung nhan của nàng vẫn xinh đẹp vô cùng, nhưng khí chất đã có chút thay đổi, giống như vô tình biến hóa từ khi nhận được điện thoại của Kiều Gia Phú nói nàng bị Kiều gia trục xuất.Trước đây Kiều An An khiến người khác có cảm giác bình dị gần gũi, nhưng bây giờ trên người nàng lại có thêm chút gì đó tựa như lạnh lùng, băng giá làm cho người khác cảm thấy khó có thể tiếp cận.Nhưng mà, kỳ thật đến hiện tại Kiều An An mới chính thức như một tiên nữ, một tiên nữ khiến phàm nhân cảm thấy tự ti không dám đến gần, chỉ dám đứng từ xa để ngắm nhìn.- Thất tiên nữ, đừng buồn, đám Kiều gia ngu ngốc đó không cần chị nữa nhưng em cần.

Đường Kim mở miệng nói.- Kỳ thật, bị trục xuất khỏi Kiều gia với ta cũng không có gì.

Kiều An An trong giọng nói bao hàm một chút kỳ lạ, có chút vui sướng, có chút mê mang, đồng thời lại tựa như ưu thương.

- Chỉ là, chỉ sợ sau này ta muốn gặp mẹ cũng không dễ dàng.- Yên tâm, nếu như chị nhớ mẹ em có thể dẫn chị đi.

Đường Kim lập tức an ủi Kiều An An.Kiều An An yên lặng gật đầu, tiếp tục chậm rãi đi trước, nàng ở Ninh Sơn đã hơn một năm đối với nơi này tương đối quen thuộc, nhưng bây giờ nàng nhìn ngã tư đường, những kiến trúc từng quen mà tâm tình lại hoàn toàn khác nhau.Ngày xưa, nàng là thiên kim tiểu thư, bây giờ lại như một cô gái bình thường không có nơi nương tựa, nhà, xe, thẻ tín dụng đều bị thu hồi, nàng hiện tại chỉ còn một tấm thẻ lương, đó là tiền lương một năm hộ sĩ của nàng, chưa đến ba vạn đồng.