Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 391 : Mài đao thịt heo thịt dê
Ngày đăng: 00:04 02/08/20
Tên này vừa nói ra thì mọi người xung quanh đều xôn xao, đúng là đầu óc có vấn đề, lời này mà cũng nói ra được sao.
- Mịa nó, lại là vương bát đản này!
Trong một ngách của nhà hàng, một thanh niên thấp giọng mắng.
Bạn gái hắn có chút kỳ quái hỏi:
- Anh biết bọn họ?
- Không biết, bất quá anh biết vương bát đản này không phải diễn viên, thật sự là người Hoắc gia võ quán.
Thanh niên thấp giọng:
- Thành bắc mới mở một Hoắc gia võ quán, trong mấy ngày này, chúng đi gay chuyện khắp nơi, đánh hàng trăm người, trêu chọc mỹ nữ, mà lúc nào cũng mặc võ phục giống như sợ không ai biết mình vậy.
- Vậy không ai quản bọn hắn sao?
Bạn gái hắn hỏi:
- Anh tức giận vậy không phải là từng bị đánh chứ?
- Anh thì chưa nhưng công ty anh thì có người bị đánh rồi.
Thanh niên lắc đầu.
- Không phải chứ? Cả Phi Ưng bảo an cũng dám đánh?
Bạn gái hắn hơi kinh ngạc:
- Các anh không báo thù à?
- Bọn anh muốn lắm mà xếp không cho, nghe đâu bọn vương bát đản này rất có lai lịch.
Thanh niên kia vẻ mặt buồn bực:
- Cũng chưa nghe nói có ai dám động đến chúng a.
- Lợi hại như vậy?
Bạn gái dùng ánh mắt đồng tình nhìn Đường Kim cùng Kiều An An:
- Cô gái kia thật là xinh đẹp, giống như minh tinh vậy. Xem ra bạn trai cô ấy gặp xui xẻo rồi.
- Đó là Kiều gia Đại tiểu thư, Kiều An An, là mỹ nữ số một số hai ở tỉnh, không đẹp mà được sao?
Thanh niên nhỏ giọng nói:
- Giờ có trò hay xem rồi, xem lũ vương bát đản Hoắc gia võ quán gặp xui xẻo đi.
Thanh niên này vừa mới dứt lời, đột nhiên Đường Kim đứng dậy giống như sợ hãi tên kia lắm.
- Không thể nào, sao hèn như vậy?
Bạn gái hắn có chút bất bình:
- Kiều gia đại tiểu thư sao lại tìm bạn trai vậy chứ?
- Suỵt!
Thanh niên vội vàng dựng thẳng ngón tay, vẻ mặt khẩn trương:
- Đừng nói lung tung, vạn nhất bị hắn nghe được, phiền lắm!
- Có thể có phiền toái gì... Oa!
Bạn gái hắn còn đang khinh thường thì đột nhiên kinh hô.
Đường Kim như sợ hãi rút lui không ngờ cẩm hẳn bát canh đạp vào đầu tên kia.
- A!
Tiếng thét thảm thiết của tên kia làm cả đại sảnh kinh động.
Mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm Đường Kim, ngoan, người này quá độc ác.
- Không thấy nước lạnh, thôi thì xài tạm canh nóng làm anh tỉnh táo lại vậy Đường Kim lại làm như không có gì:
- Có tí nước không lạnh lắm thôi mà, gì mà gào thét dữ vậy?
Bó tay, một tô canh nóng mà như không có gì.
- Im lặng, dọa ta thì không sao, dọa Thất tiên nữ của ta sợ thì sao?
Thấy hắn vẫn kêu, Đường Kim vả cho một vả lăn ra sàn bất tỉnh luôn.
- Honey, gọi bệnh viện tâm thần đi.
Đường Kim cười hì hì nói với Kiều An An.
- Uh, tốt.
Kiều An An đúng là nhấc điện thoại gọi cho bệnh viện tâm thần.
- Tiểu tử, thủ đoạn thật ác độc!
Tên hung hãn còn lại của Hoắc gia võ quán lên tiếng, lúc nãy mọi chuyện xảy ra quá nhanh hắn không kịp phản ứng.
Tên hung hãn xông tới:
- Ta là Hoắc gia võ quán Hoắc Đao, nói vậy ngươi cũng không phải hạng người vô danh, hãy xưng tên đi!
- Hoắc Đao?
Đường Kim vẻ mặt ngạc nhiên:
- Ngươi lấy tên rất chuẩn, ta vừa làm thịt dê giờ có con heo đến để làm thịt.
- Muốn chết!
Hoắc Đao vung quyền đánh về Đường Kim - Tuổi còn trẻ, muốn chết sớm vậy làm gì, dù là heo thì cũng phải có lí tưởng chứ.
Đường Kim lắc đầu thở dài, tùy ý vung tay nắm lấy nắm tay của Hoắc Đao rồi nói tiếp:
- Lại nói dạo này gặp nhiều người Hoắc gia quá, như dịch tả vậy là sao?
Khi nói xong, Đường Kim vươn tay, Hoắc Đao bắn về phía sau mười mấy mét, đụng vỡ vô số bàn ăn rồi hôn mê.
- Mạnh, thật mạnh!
Thanh niên trong góc lúc nãy hưng phấn nói:
- Lũ vương bát đản Hoắc gia võ quán đá trúng thiết bản rồi!
- Chút tài mọn cũng dám mở võ quán, đi diễn tuồng đi.
Đường Kim lười biếng nói một câu, sau đó nói với Kiều An An:
- Thất tiên nữ, ăn xong khai vị rồi chúng ta đi ăn đại tiệc đi!
- Không đợi bệnh viện tâm thần tới sao?
Kiều An An nhỏ giọng hỏi.
- Em đâu có điên, chờ họ làm gì?
Đường Kim thuận miệng nói một câu, sau đó tìm ôm ngang hông Kiều An An:
- Chúng ta đi thôi.
- Ừ, được rồi.
Kiều An An cũng không kiên trì, cùng Đường Kim rời khỏi đại sảnh.
- Người này rốt cuộc là ai vậy?
Bạn gái tên thanh niên kia tò mò hỏi - Đường Kim!
Thanh niên nói thật nhỏ ra một cái tên:
- Giang hồ giờ có một câu, ở Ninh Sơn chọc Diêm vương đừng chọc Đường Kim, chính là nói hắn đó.
- Nguyên lai hắn chính là Đường Kim a!
Bạn gái hắn trợn tròn mắt, nàng cũng đã nghe qua tên Đường Kim.
Thanh niên không nói nữa, giang hồ đồn đại, Hoắc gia võ quán như mãnh long quá giang đến Ninh Sơn làm địa đầu xa như bọn hắn phải tránh lui. Vậy mãnh long quá giang gặp Phách long vương Đường Kim thì có kịch gì hay để xem nào.
- Mịa nó, lại là vương bát đản này!
Trong một ngách của nhà hàng, một thanh niên thấp giọng mắng.
Bạn gái hắn có chút kỳ quái hỏi:
- Anh biết bọn họ?
- Không biết, bất quá anh biết vương bát đản này không phải diễn viên, thật sự là người Hoắc gia võ quán.
Thanh niên thấp giọng:
- Thành bắc mới mở một Hoắc gia võ quán, trong mấy ngày này, chúng đi gay chuyện khắp nơi, đánh hàng trăm người, trêu chọc mỹ nữ, mà lúc nào cũng mặc võ phục giống như sợ không ai biết mình vậy.
- Vậy không ai quản bọn hắn sao?
Bạn gái hắn hỏi:
- Anh tức giận vậy không phải là từng bị đánh chứ?
- Anh thì chưa nhưng công ty anh thì có người bị đánh rồi.
Thanh niên lắc đầu.
- Không phải chứ? Cả Phi Ưng bảo an cũng dám đánh?
Bạn gái hắn hơi kinh ngạc:
- Các anh không báo thù à?
- Bọn anh muốn lắm mà xếp không cho, nghe đâu bọn vương bát đản này rất có lai lịch.
Thanh niên kia vẻ mặt buồn bực:
- Cũng chưa nghe nói có ai dám động đến chúng a.
- Lợi hại như vậy?
Bạn gái dùng ánh mắt đồng tình nhìn Đường Kim cùng Kiều An An:
- Cô gái kia thật là xinh đẹp, giống như minh tinh vậy. Xem ra bạn trai cô ấy gặp xui xẻo rồi.
- Đó là Kiều gia Đại tiểu thư, Kiều An An, là mỹ nữ số một số hai ở tỉnh, không đẹp mà được sao?
Thanh niên nhỏ giọng nói:
- Giờ có trò hay xem rồi, xem lũ vương bát đản Hoắc gia võ quán gặp xui xẻo đi.
Thanh niên này vừa mới dứt lời, đột nhiên Đường Kim đứng dậy giống như sợ hãi tên kia lắm.
- Không thể nào, sao hèn như vậy?
Bạn gái hắn có chút bất bình:
- Kiều gia đại tiểu thư sao lại tìm bạn trai vậy chứ?
- Suỵt!
Thanh niên vội vàng dựng thẳng ngón tay, vẻ mặt khẩn trương:
- Đừng nói lung tung, vạn nhất bị hắn nghe được, phiền lắm!
- Có thể có phiền toái gì... Oa!
Bạn gái hắn còn đang khinh thường thì đột nhiên kinh hô.
Đường Kim như sợ hãi rút lui không ngờ cẩm hẳn bát canh đạp vào đầu tên kia.
- A!
Tiếng thét thảm thiết của tên kia làm cả đại sảnh kinh động.
Mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm Đường Kim, ngoan, người này quá độc ác.
- Không thấy nước lạnh, thôi thì xài tạm canh nóng làm anh tỉnh táo lại vậy Đường Kim lại làm như không có gì:
- Có tí nước không lạnh lắm thôi mà, gì mà gào thét dữ vậy?
Bó tay, một tô canh nóng mà như không có gì.
- Im lặng, dọa ta thì không sao, dọa Thất tiên nữ của ta sợ thì sao?
Thấy hắn vẫn kêu, Đường Kim vả cho một vả lăn ra sàn bất tỉnh luôn.
- Honey, gọi bệnh viện tâm thần đi.
Đường Kim cười hì hì nói với Kiều An An.
- Uh, tốt.
Kiều An An đúng là nhấc điện thoại gọi cho bệnh viện tâm thần.
- Tiểu tử, thủ đoạn thật ác độc!
Tên hung hãn còn lại của Hoắc gia võ quán lên tiếng, lúc nãy mọi chuyện xảy ra quá nhanh hắn không kịp phản ứng.
Tên hung hãn xông tới:
- Ta là Hoắc gia võ quán Hoắc Đao, nói vậy ngươi cũng không phải hạng người vô danh, hãy xưng tên đi!
- Hoắc Đao?
Đường Kim vẻ mặt ngạc nhiên:
- Ngươi lấy tên rất chuẩn, ta vừa làm thịt dê giờ có con heo đến để làm thịt.
- Muốn chết!
Hoắc Đao vung quyền đánh về Đường Kim - Tuổi còn trẻ, muốn chết sớm vậy làm gì, dù là heo thì cũng phải có lí tưởng chứ.
Đường Kim lắc đầu thở dài, tùy ý vung tay nắm lấy nắm tay của Hoắc Đao rồi nói tiếp:
- Lại nói dạo này gặp nhiều người Hoắc gia quá, như dịch tả vậy là sao?
Khi nói xong, Đường Kim vươn tay, Hoắc Đao bắn về phía sau mười mấy mét, đụng vỡ vô số bàn ăn rồi hôn mê.
- Mạnh, thật mạnh!
Thanh niên trong góc lúc nãy hưng phấn nói:
- Lũ vương bát đản Hoắc gia võ quán đá trúng thiết bản rồi!
- Chút tài mọn cũng dám mở võ quán, đi diễn tuồng đi.
Đường Kim lười biếng nói một câu, sau đó nói với Kiều An An:
- Thất tiên nữ, ăn xong khai vị rồi chúng ta đi ăn đại tiệc đi!
- Không đợi bệnh viện tâm thần tới sao?
Kiều An An nhỏ giọng hỏi.
- Em đâu có điên, chờ họ làm gì?
Đường Kim thuận miệng nói một câu, sau đó tìm ôm ngang hông Kiều An An:
- Chúng ta đi thôi.
- Ừ, được rồi.
Kiều An An cũng không kiên trì, cùng Đường Kim rời khỏi đại sảnh.
- Người này rốt cuộc là ai vậy?
Bạn gái tên thanh niên kia tò mò hỏi - Đường Kim!
Thanh niên nói thật nhỏ ra một cái tên:
- Giang hồ giờ có một câu, ở Ninh Sơn chọc Diêm vương đừng chọc Đường Kim, chính là nói hắn đó.
- Nguyên lai hắn chính là Đường Kim a!
Bạn gái hắn trợn tròn mắt, nàng cũng đã nghe qua tên Đường Kim.
Thanh niên không nói nữa, giang hồ đồn đại, Hoắc gia võ quán như mãnh long quá giang đến Ninh Sơn làm địa đầu xa như bọn hắn phải tránh lui. Vậy mãnh long quá giang gặp Phách long vương Đường Kim thì có kịch gì hay để xem nào.